Đoạn 148

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Mấy hôm nay bạn nhỏ làm việc liên tục rồi còn phải về nhà làm bài tập nữa. Chị trông mà xót lắm, dặn dò em đủ kiểu, chưa hết còn gọi nhờ P'Beer coi chừng em, nói chung là cứ không yên lòng mãi thôi.

Freen đương nhiên tin tưởng bé con sẽ ổn thôi, em luôn có thể hoàn thành công việc một cách tốt nhất, nhưng đó cũng là lý do mà em bỏ qua bản thân. Tươi cười khi gặp mọi người, nhưng mỏi mệt nơi em thì chỉ em biết.

Được hôm trống lịch, chị nấu mấy món để tẩm bổ Becky, ăn xong thì cả hai nằm ôm nhau trên giường, sẵn tiện xem luôn cái video của Mypartner.

"P'Freen vẽ đẹp thiệc á..." Becky lẩm lẩm, thời gian staff cho rất ít, em thì chỉ cố vẽ cho kịp thời gian nên thành quả mấy bức vẽ không được ổn cho lắm.

Nếu như không muốn nói là chả khác gì đứa trẻ 3 tuổi cầm bút vẽ...

Chị nhịn cười, xoa đầu em, "Becbec vẽ cũng...Dễ thương mà." Nghe là biết chị lựa lời để tránh làm em tổn thương rồi, em bĩu môi, tay chỉ chỉ vào màn hình, "Dễ thương chỗ nào? Xấu muốn chết."

"Thì ít nhất chị vẫn hiểu em đang vẽ gì."

Chị hôn lên gương mặt phụng phịu của đứa trẻ, đúng là yêu ai yêu cả lối đi đường về mà, khi xưa chị không tin câu nói này đâu nhưng từ khi gặp Becky, chị mới thấm câu nói này. Dù có vụng về hậu đậu cỡ nào thì trong mắt chị bạn nhỏ vẫn vô cùng đáng yêu.

Đáng yêu đáng yêu, cỡ nào cũng chẳng đủ.

Xem đến gần cuối clip, staff có để mấy chú cún ra để Freen ẵm, sẵn tiện chụp hình luôn, dường như nhớ ra chuyện gì đó nên em vỗ người chị, bày tỏ sự bất mãn của bản thân.

"Tại chị mà Bonbon giận em ấy."

"Sao?"

"Chị đụng vào mấy bé cún ấy, rồi còn đụng vào người em."

À, thì ra thế.

Cũng chẳng biết là Bonbon có thật sự bị lây cái tính dễ dỗi từ mami nó hay không, nhưng đúng là từ lúc chị vuốt ve cưng nựng Lukpear và Kiwi thì cu cậu bơ đẹp chị mỗi lần chị tới nhà. Dỗ kiểu gì cũng chẳng chịu.

"Chị đụng gì em huh?"

"Chị..." Becky thoáng đỏ mặt, quyết định quay đầu sang chỗ khác, chả thèm để ý đến cái người vô liêm sỉ này nữa.

Bỏ điện thoại bên đầu giường, chị dùng đầu mũi cọ cọ sau gáy em, hít hà hương thơm ngọt ngào quẩn quanh. Hơi ấm chị phả đến làm em nhột, buộc lòng phải quay trở lại.

"Nói đi, chị đụng gì em?"

"Cũng không có đụng, là sờ mới đúng..."

Chị bật cười, đầu ngón tay lướt đến đôi môi em, đều là dáng vẻ dụ dỗ con mồi vào hang.

"Chị sờ cái gì?"

"Sờ...Sờ..."

Becky bất giác nuốt khan, đôi mắt chăm chú nhìn từng chuyển động từ đối phương, chỉ thấy Freen khẽ vươn tay lên sờ nơi nào đó, chị ngậm lấy vành tai em làm em run rẩy, "Có phải...Sờ chỗ này không?"

Cá nước thân mật, giường run rẩy bởi tác động hai thân thể phía trên, kịch liệt kịch liệt đến gần cả tiếng sau mới xong...

Freen bồng em vào phòng tắm tẩy rửa thân thể cho cả hai, xong rồi quấn em lại như cục bông tròn đặt lên giường. Dù cho đã hoạt động một trận nhưng chị vẫn chưa mệt lắm, với cả trời còn sớm nên chị chưa buồn ngủ, với tay lấy quyển sách để đọc, tay còn lại nhẹ nhàng vỗ vỗ tấm lưng em.

"P'Freen..."

"Chị nghe."

Becky khép hờ mắt nép vào lòng chị, giọng em khàn hẳn đi do cuộc yêu. Người yêu em bình thường đã rất đẹp, nay đeo kính lại thêm nhiều phần ý tứ khác.

Chính là kiểu, yêu nghiệt mị hoặc ấy.

"Đẹp quá ạ."

Chị nhướn mày, môi cong lên. Từng nghe em khen mình rất nhiều lần rồi, cả lúc chưa có thân phận chính thức cùng em đến khi xác lập mối quan hệ rõ ràng. Nhưng ngay tại thời điểm này thì khác, là khi cả hai mới vừa "yêu" nhau xong.

Người khen vô tình, người nghe cố ý.

"Đừng khen chị nữa."

"?"

"Còn khen nữa thì dấu trên người em Typsky cũng chẳng che nổi dùm đâu."

Hướng mắt chị đặt xuống ngay vết hồng ở cổ em. Nhàn nhạt nhưng không chói mắt, nói là muỗi cắn chắc người ta cũng tin đi...

Đứa nhỏ kia nghe xong thì hừ giọng bất mãn, vậy thôi chứ vẫn ngoan ngoãn để chị ôm, như mèo con được chủ chiều chuộng, em híp mắt, giọng đọc nhẹ nhàng lọt vào tai là thứ âm thanh êm dịu nhất.

Mệt mỏi mấy ngày nay mà chỉ cần nằm gọn vào lòng chị thôi là em đã có sức để chiến đấu cho những ngày tiếp theo rồi, em dụi dụi vào chị, môi em nở nụ cười, thích thật.

Cả đời này, em chỉ cần thế này thôi là đủ.

Một đời một người, một người một đời.




.
.
.

(Này là Sarocha chòng em á quí dị, còn người Pí kia thì em hong biết =)))) )

-
Có nhớ Mật Ngọt hong nè hay là đi chơi đâu đó quên fic tui ròi =))) Đùa thoai, nhưng tui thì nhớ mng lắm, hôm qua định viết mà hôm qua sinh nhật tui nên tui chơi về trễ quá viết hong kịp, để nay viết lun hihi

Tháng sau chắc hết deadline tui sẽ năng suất hơn, tháng nay nhiều thứ dồn tới qá 🥲

Mà nói nè, định drop Hạ Chí á tại không có thời gian để viết, viết ngắt ngứ nó chẳng theo mạch cảm xúc đc, bị khó chịu á huhu, nên tui định tháng sau ra fic mới để bù cho mng (hoặc không...) Nói chung là dị á, cảm ơn mng đã đọc, yêu yêu, mumu ạaaaa 😚

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip