Paris , Ngày 5 Tháng Hai , 2018
Gửi Leo của em .
NeyNey của anh.
Đó là tất cả nội dung trong bức thư cậu gửi anh, cậu mong rằng anh sẽ sớm nhận được nó . Thật háo hức để đọc được lời hồi âm , Neymar cậu nghĩ thế...
........
Barcelona , 5 tháng Hai , 2018
Gửi NeyNey của anh
Chào em . Anh vừa đọc xong mail của em rồi . Sinh nhật vui vẻ nhé . Và anh cũng lấy làm tiếc nuối , anh không thể góp mặt trong bữa tiệc của người yêu anh được . Anh chỉ mới tỉnh sau cơn sốt vặt thôi , không có gì to tát đâu...Em đừng có trốn đến đây nhé mọi người đều trở nên lo đấy . Anh không muốn Ney vì một người như anh mà lặn lội từ bên đó bay sang đây và nhận nhiều lời phàn nàn từ HLV đâu , anh sợ em sẽ rạn nứt với ông ấy rồi cũng sẽ trở thành một quân cờ dự bị của PSG . Em cứ ở bên đó tận hưởng đi . Anh có thể tự chăm sóc cho cái thân này được , anh ổn .
Anh sẽ nhanh chóng khỏi bệnh và sắp xếp lịch trình bay sang đó thăm em . Yêu .
Lionel.
Leo anh là gửi muộn quá , tại vì Ney đã lỡ đặt một vé từ Pháp đến Tây Ban Nha trước đó vài giây rồi . Cụ thể là mang tình yêu của cậu đến gửi cho trái tim của anh....
Rạng sáng ngày hôm sau , 4 giờ là thời điểm cậu đặt chân được đến trước cửa nhà Leo, và cũng không có nhấn chuông làm gì .
Lí do cũng đơn giản , một là vì Neymar có giữ chìa khoá và hai là cậu không muốn lôi anh khỏi một giấc mơ đẹp , như vậy là bất lịch sự lắm .
Cậu bước vào nhà với một cái đóng cửa thật nhẹ nhàng , thật từ tốn . Và cũng thật bất ngờ , ngôi nhà của anh trở nên bề bộn hơn sau thời gian cậu rời đi trong kì chuyển nhượng mùa hè năm ngoái . Điện thì vẫn hửng sáng trưng một góc nào đó gần Sofa . Lần này thì hơi khác một chút , anh không còn thói quen bật TV xong để không nữa , không còn kỉ luật nữa...
Rồi , đến phòng ngủ , căn phòng thì vẫn còn mùi hương tình nồng cháy ngày hôm qua , nhưng là của năm trước . Neymar nghe thấy tiếng khẽ rên rỉ của người bị bệnh , và tiếng thở đều đều phía dưới tấm chăn che khuất , cậu kéo đi khỏi , dần lộ ra khuôn mặt trắng hồng mồ hôi ướt đẫm , biểu cảm tựa khó chịu chút , chỉ là trong khoảnh khắc này người đó vẫn thật đẹp .
Anh đã cố để giữ lấy kiểu tóc vàng năm ngoái , mà bây giờ nó chuyển màu nâu rồi . Chắc là thay mới kí ức chăng . Neymar sờ lên trán của anh, cảm thấy nhiệt độ trên người Leo bây giờ là nóng quá , cậu nhanh chóng giặt một tấm khăn lạnh rồi đặt vào đó . Sự mát từ khăn truyền đến da thịt khiến anh giật mình tỉnh giấc . Nhưng ngồi dậy là rất khó khăn , Leo đưa đôi mắt mệt mỏi thiếu ngủ sang nhìn người đang bên cạnh mình .
"Ney? Phải em không" Anh nói nhỏ .
Cậu im lặng , bây giờ là rất lo lắng cho anh nên cũng không muốn nói thêm câu nào nữa .
"Phải không , Ney?" Anh nhắc lại thêm một lần . Giọng anh bây giờ rất khàn do cơn sốt bệnh xuất hiện bất chợt ."Anh mệt lắm..."
"Anh nghỉ ngơi đi . Bao giờ anh tỉnh , em sẽ nói chuyện sau nhé.." Cậu nhìn anh với ánh mắt chứa đậm tình yêu , mong muốn có thể phần nào giúp anh dễ chịu hơn khi nhìn vào "..Leo , ngủ ngon"
....Tầm vài tiếng sau khi anh thiếp đi , cậu nhận được một cuộc gọi từ điện thoại Leo . Và người gọi chỉ có Xavi thôi . "Hola sếp" Cậu trả lời đùa cợt khi gặp lại người quen. "Huh? Giọng cậu lạ quá Leo" người bên kia có chút thắc mắc hỏi."Anh Leo ốm rồi , hôm nay anh ấy không đến Camp Nou được đâu" ".....ok tôi sẽ coi như không biết cậu là ai, Neymar . Cậu lo mà chăm sóc cho Leo đi " Dứt câu là tắt máy luôn . Từ ban công ngước nhìn ra sẽ thấy được bóng hình dần bước qua vạch cửa mà tìm đến căn phòng phía cuối căn nhà . Khi cậu ngó vào , cậu thấy anh có vẻ như đã tỉnh từ lâu , giờ đang trầm tư nhìn ra hướng cửa sổ với đôi mắt thất thần hơn cả . Neymar lên tiếng gọi tên anh , rất nhỏ thôi . "Em đến đây từ bao giờ ?" Anh hỏi. Anh chẳng nhớ được những gì đã xảy ra trước đó , càng cố mường tượng lại sẽ khiến cơn đau đầu vùi lấp đi sâu hơn . "Sáng sớm hôm nay, anh làm ơn đừng đuổi em về nhée . Em đã xin nghỉ để đến đây với anh đấy." Cậu trả lời với giọng điệu có chút nũng nịu . Leo chỉ ừ một tiếng thật nhạt nhoà . Rồi cũng lăn ra giường nằm cho dễ chịu . Neymar tiến đến , ngồi sang bên cạnh , tìm cách giúp tay hai người đan vào nhau . Cậu xoa xoa những ngón tay anh, từ đó gây ra cảm giác thật dễ chịu , anh cũng thiếp đi luôn rồi....Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip