Chương 65: Chết Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Rời khỏi nhà tổ họ Lam, bước đầu tiên của tôi là tìm đến tập đoàn F&B của Dư Đinh Chi, cô ấy đứng trong văn phòng, chống tay lên bàn, đối mặt với tôi cũng không mang theo sắc mặt khó coi hôm trước, là chỉ nhỏ giọng ngạc nhiên: "Sao em lại đến đây?"

Tôi ngồi trên ghế sofa và châm một điếu thuốc, đã lâu tôi không đến đây, văn phòng của Dư Đinh Chi đã được trang trí lại và trông sang trọng hơn, tôi không muốn lãng phí quá nhiều thời gian nên đã trực tiếp nói mục đích của việc đến đây, "Tôi đến đây để rút cổ phần."

Mấy năm qua, tận dụng danh tiếng của Comma nằm bên phố giải trí ven biển, mấy người chúng tôi đã hợp tác mở thành chuỗi quán bar, mỗi lần mở được một quán bar có nghĩa là tích lũy được tiền đầu tư, theo cách này mà nói, thì tôi có rất nhiều tiền, hôm nay, tôi đến muốn rút cổ phần, cũng không thể rút liền được, cho nên muốn đến tìm Dư Đinh Chi mua lại cổ phần trong tay tôi.

Một câu nói ngắn gọn đã khiến Dư Đinh Chi tức giận, cô ấy ngồi xuống ghế của sếp và chỉ trích tôi: "Hôm đó là hiểu lầm, không phải đã giải thích rõ ràng rồi sao? Sao tự dưng em lại nhỏ mọn vậy hả? Chị không trách em, đừng vì giận dỗi mà rút cổ phần được không?"

Tôi gạt tàn thuốc lắc đầu: "Chị suy nghĩ nhiều rồi, tôi đến rút cổ phần cũng không có liên quan đến chị, dù sao đại diện pháp luật cũng là Hà Đại Tráng, tôi rút cổ phần cũng không có ảnh hưởng gì hết. Lợi nhuận năm nay không cần chia cho tôi, tôi chỉ muốn lại lại vốn ban đầu, nếu như chị có thể mua cổ phần từ tay tôi thì càng tốt, tôi sẽ chiết khấu cho chị 20%."

Dư Đinh Chi tức giận đến đứng dậy đi tới đi lui trước mặt tôi, cuối cùng cô ấy dừng lại, đối mặt với tôi hỏi: "Chị chỉ là không hiểu, em với Phoebe chia tay thì chia tay, mắc gì đến đây làm mình làm mẩy với chị hả?"

Tôi cười lắc đầu: "Tôi nhắc lại, việc tôi rút cổ phần không liên quan gì đến ai cả, đây là do bản thân tôi muốn, dựa vào hợp đồng chúng ta đã kí với nhau, hay dựa trên pháp luật, đâu có nói là không cho phép rút cổ phần đâu? Nếu như chị vẫn xem tôi là bạn bè, thì đồng ý với yêu cầu của tôi đi, tôi không muốn đưa nhau ra toà."

Thấy tôi kiên quyết như vậy, Dư Đinh Chi hít một hơi, sau đó nặng nề thở ra, hung hăng nhìn tôi: "Được! Vưu Phi Phàm, đây là lần cuối chị xem em là bạn, đồng ý để cho em rút cổ phần. Lát nữa bên bộ phận tài chính sẽ liên hệ với em, cần làm thủ tục gì thì trực tiếp làm việc với họ. Từ giờ trở đi, chúng ta tuyệt giao."

Vì Dư Đinh Chi đã đồng ý với yêu cầu của tôi nên tôi cũng không cần ở lại nữa, tôi vỗ chân đứng dậy: "Nhất định phải bảo người bộ phận tài chính làm nhanh lên, tôi muốn có tiền, càng sớm càng tốt/"

Đi đến cửa văn phòng, Dư Đinh Chi chửi rủa sau lưng tôi: "Tôi muốn xem em có thể sống như thế nào nếu không có Phoebe, Comma Bar và bạn bè ... chẳng lẽ thật sự muốn cao chạy xa bay với cô Thu kia hả?"

Tôi dừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm Dư Đinh Chi, cô ấy bị ánh mắt của tôi làm cho có chút sợ hãi, rùng mình một cái, tôi cố giữ bình tĩnh, cố nén cổ họng không được rống lên đáp lại: "Xin lỗi, có lẽ tôi làm chị thất vọng rồi, tôi nhất định sẽ sống tốt hơn trước kia!"

Thấy tôi thái độ lồi lõm, cô ấy tức giận quát: "Biến!"

      ...

Sau khi rời công ty của Dư Đinh Chi, tôi lái xe không mục đích trên các đại lộ của thành phố, tâm trí tôi như bị nhồi nhét bởi một mớ hỗn độn. Về đến nhà vẫn không thấy Thu Kỳ và Hà Mộc đâu, không sao đâu, bây giờ tôi cần yên tĩnh.

Ngồi trên ghế xếp ngoài ban công, tôi ngẫm đi nghĩ lại từng câu từng chữ của Jane, cuối cùng cũng đi đến phòng làm việc đóng cửa lại, bò đến trước bàn, lấy bút vẽ lên giấy, cần bình tĩnh để suy nghĩ cẩn trọng, bây giờ nhớ lại lúc ở Thuyền Nguyệt Đức nhìn thấy Jane, có rất nhiều thứ gắn chặt lại với nhau.

Tên của Jane được viết ở giữa tờ giấy, mối quan hệ của Jane và Quan Thư Quân là như thế nào đây, mà để họ cùng nằm trên một chiến tuyến, như vậy đã rõ, Quan Thư Quân bỗng nhiên xuất hiện trong cuộc sống của chúng tôi, rất có khả năng mang theo mục đích mà tiếp cận tôi và Phoebe.

Tôi tiếp tục suy nghĩ, Jane nói rất tự tin rằng 10% cổ phần thuộc về cô ta... Phoebe cũng mất đi người yêu... Bây giờ cô ấy có giấy thăm nuôi do tòa án cấp, thỉnh thoảng cô ta vẫn có thể đến thăm bé con. Nói đi nói lại... Mối liên hệ giữa những điều này là gì?

Thế là tôi viết tên Phoebe lên tờ giấy trắng, Jane vừa xuất hiện đã chỉ hướng về Tiểu Tiểu Phàm, mà thái độ của Phoebe đối với Jane luôn duy trì trạng thái nhẫn nhịn. Chẳng lẽ bé con là át chủ bài của Jane? Không, nếu chỉ là vì bé con thì không đến nổi Phoebe phải nuốt giận như vậy.

Tôi vô thức viết tên của mình lên tờ giấy, tại sao Jane lại tự tin như vậy rằng tôi nhất định sẽ đến gặp cô ta trong tương lai? Bối rối, tôi ngả người vào ghế, sờ cằm tự hỏi. Có thể nói tôi hiểu Phoebe còn hơn hiểu tôi, trong cuộc đời của cô ấy, thứ quan trọng nhất thì không ai qua được Khuynh Phàm, còn có Kiệt Thế Trác Tuyệt, Bắc Thịnh Quốc tế, tôi coi như được tính nửa người vào đó đi.

Khoan đã...! Trước khi, Jane rời đi, cô ta cố ý quay lại nói với Phi Tuấn mấy lời đó, có ý gì đây? Đột nhiên nhận ra! Tôi lập tức viết tên Lý Thư Hoa lên giấy, Jane quen biết yêu bà Lý Thư Hoa kia sao? Cũng không hẳn không biết, khi Lam lão gia còn sống, Joan được coi là cháu rể, không anh ta thì chẳng là ai hết, tôi còn nhớ năm đó Joan còn cầu hôn Phoebe trong họp thường niên, lúc đó thái độ của Lý Thư Hoa đối với anh ta cũng không tồi....

Khi tờ giấy đầy tên người, tôi đã vẽ đường cong liên kết các mối quan hệ lại với nhau, kết quả hiển hiện đã rõ. Ba người Jane, Lý Thư Hoa, Quan Thư Quân đều có một điểm chung, đó là có mối thù không thể hoá giải với Phoebe.

Và ba người họ dường như có một mối quan hệ lợi ích nào đó, mơ hồ tượng trưng cho điều gì đó. Cổ phần... người yêu... con gái... mối quan hệ... lời nói của Jane cứ lặp đi lặp lại trong đầu tôi, cô ta chỉ nói ngắn ngủi như vậy mà đã đả động được tới Phoebe à? Không phải, không phải thế đâu... cô ta đang giống như nói cho tôi nghe vậy....

Đột nhiên, tôi búng tay và mọi thứ trở nên rõ ràng, nếu Jane đại diện cho bé con,  Quan Thư Quân đại diện cho người yêu, thì Lý Thư Hoa đại diện cho Kiệt Thế Trác Tuyệt Bắc Thịnh Quốc tế. Nếu suy luận này hợp lý, điều đó có nghĩa là Phoebe đang bị đe dọa từ ba phía...

Nhưng tại sao cô ấy lại dính dáng đến Quan Thư Quân và Jane? Cô ấy ghét nhất chính là bị ép buộc, có ai nguyện ý hợp tác với kẻ địch? Tôi mở ngăn kéo ra, còn vài bức ảnh chưa xé, nếu tôi hiểu lầm Phoebe, vậy tại sao cô ấy và Quan Thư Quân lại thân thiết như vậy?

Tôi thực sự không thể hiểu được, tôi đau đầu và dọn dẹp đống giấy tờ trên bàn, Phoebe từ chối kể cho tôi nghe toàn bộ câu chuyện, chỉ dựa trên suy đoán của tôi, mọi thứ vẫn còn là một bí ẩn. Ngay khi tôi ra khỏi phòng làm việc và trở lại phòng khách, Hà Mộc và Thu Kỳ cũng đã trở lại, nhìn thấy tôi ở nhà, Hà Mộc hung hăng bước về phía tôi mà không cởi giày, túm lấy cổ áo tôi và ném tôi lên ghế sô pha.

"Hà Mộc, anh làm gì vậy!"

Thu Kỳ la lên, vội chạy đến sau lưng hà Mộc, nắm lấy cánh tay đang giơ lên ​​nắm đấm của anh ta, tôi hoảng sợ không thôi, nghĩ mãi cũng không ra mà bản thân đã chọc đến ai rồi. Thu Kỳ kéo chặt anh ta, anh ta nghiến răng trừng mắt với tôi, không có ý định buông tay: "Thành cũng là do cô, mà thất bại cũng là do cô, tất cả đều tại cô!"

Anh ta gầm lên như một con thú điên, tôi đá vào bụng anh ta, anh ta cuộn người lại và lăn lộn trên mặt đất, Thu Kỳ cũng bị kéo ngã theo, tôi dựng thẳng cổ áo và nhìn xuống anh ta, chửi rủa: "Anh phát điên cái gì vậy!"

Hà Mộc lại cố gắng đứng dậy, Thu Kỳ cũng vội vàng, đứng lên giơ tay chắn giữa chúng tôi, sau đó mắng Hà Mộc: "Anh có biết mình đang làm gì không? Chuyện không thành làm sao trách Phi Phàm được?"

Tôi bối rối: "Hai người đang nói cái quái gì vậy?"

Hôm nay thật sự rất lạ, mọi người nhìn như chưa uống thuốc, từng người một như phát điên. Hà Mộc chỉ vào mũi tôi, thở hổn hển và gầm lên: "Chúng tôi chuẩn bị lâu như vậy, cũng bởi vì cô, mà Lam Phi Ỷ bây giờ không chịu hợp tác với chúng tôi!"

Nhớ đến công ty của Hà Mộc và Thu Kỳ cũng là công ty xây dựng, tôi biết ngay tên này đến đây

không phải là một chuyến đi đơn giản, nhưng tôi cảm thấy kỳ lạ và khó xử, tôi đã bình tĩnh lại rất nhiều, tức giận nói: "Cô ấy không hợp tác với hai người, cái này do thực lực của hai người thôi, liên quan gì tới tôi!"

Hà Mộc hai tay chống nạnh đi tới đi lui, cuối cùng hừ lạnh một tiếng: "Là do cô chia tay với cô ta, tất là do cô hết, đừng có mà cãi~"

Tôi thừa nhận, sự tồn tại của tôi sẽ làm cho Phoebe làm khó Hà Mộc, dù sao thì cô ấy cũng hiểu lầm tôi với Thu Kỳ, tôi im lặng nhìn Hà Mộc chằm chằm, nhưng tôi vẫn cảm thấy rằng anh ấy quá vô lý. Lúc này điện thoại vang lên, là của Soso, tôi mặc kệ Hà Mộc chỉ trích, quay lại thư phòng nghe điện thoại, nhấc máy nghe điện thoại:

"Mình biết cậu muốn nói gì, chuyện rút cổ phần là chuyện đã định, mình sẽ không đổi ý."

Vốn tưởng rằng Soso sẽ ríu rít trách mắng tôi, nhưng sau một hồi lâu im lặng ở đầu bên kia điện thoại, cô ấy mới thở dài nói: "Cậu cân nhắc là được, Dư Đinh Chi sắp phát điên rồi."

"Đại Tráng đâu?"

"Anh ấy nói rằng việc cậu làm hơi vô trách nhiệm, nó quá đột ngột, nhất thời không thể chấp nhận sự thay đổi như vậy trong công ty. Có phải vì Phoebe mà cậu mới làm điều ngu ngốc như vậy không? Lớn rồi, không thể sống lý trí chút sao?"

"Mình không cần cậu hiểu mình, nhưng mình mong cậu tôn trọng quyết định của mình."

"Phi Phàm, mình tôn trọng cậu, nhưng mình muốn biết cậu làm như thế là vì mục đích gì?"

Tôi châm một điếu thuốc, thản nhiên phớt lờ câu hỏi của cô ấy: "Không có mục đích gì. Mình hơi mệt, cúp máy trước."

Không cho Soso có cơ hội phản bác, tôi vội vàng cúp điện thoại, nhưng Dư Kiêu lại gọi đến ... Hôm nay, ngày hoàng đạo không thích hợp để nghe điện thoại, có chuyện gì vậy, hết người này đến người khác, không ai cho tôi thời gian nghỉ ngơi gì hết, bận rộn thật đó!

Tôi yếu ớt trả lời điện thoại: "Dư Kiêu, sao vậy?"

"Nghe nói cậu đi du lịch về rồi, còn theo bạn nữ, cậu hay ho lắm nha! Đúng rồi, hiện tại có rảnh không? Cùng nhau ăn cơm đi, tôi đã chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu."

Nghĩ đến bầu không khí khủng khiếp ở nhà, tôi lập tức nhận lời: "Được, chúng ta gặp nhau ở đâu?"

"Câu lạc bộ, hẹn gặp ở chỗ cũ."

"Ừ."

Vừa định cúp điện thoại, trong ống nghe lại truyền đến giọng nói của Dư Kiêu: "Chờ đã, đợi đã!!!"

"Gì nữa đây?"

"Nhớ mang theo cô bạn nữ thần bí kia, Ngữ Mộng và tôi rất tò mò~"

"Để tính sau đi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip