♫ ♫ ♫ ♫ ♫ ♫
"Tuy là mày mới đi tập bóng rổ về, tao biết là rất mệt..." Nhân Mã tay cầm chổi, chống một bên hông, ánh mắt chín phần khó chịu, một phần còn lại không khác gì chín phần kia, thiếu điều giơ cán chổi lên đánh cho người đang ngồi cười ngả ngớn trước mặt vài phát. "Nhưng mày vẫn có thể trở nên có ích hơn cho đất nước, nói thẳng ra là tự giác lăn đi kiếm gì đó để làm thay vì đội lốt một con mèo lười chỉ biết xù lông nhìn mọi người trong phòng làm việc, nhé?"
Nhân Mã thì đứng nheo nhéo một bên tai, cạnh đó là Song Tử chực sẵn xô nước lau nhà đục ngầu, chỉ cần Nhân Mã ra hiệu liền không chút ngần ngại nào mà tạt thẳng vào mặt Sư Tử.
Dù anh mang tên giống nòi nhà chúa sơn lâm, nhưng cũng là người biết thân biết phận, đành lăn từ ghế bàn ăn ra ghế sô pha cạnh cửa phòng nằm vật ra đó nhìn lên trần nhà. Thiên Yết đứng bên cạnh đang chờ Song Tử xách xô nước mới, tựa cằm lên cây lau nhà, chỉ biết thở dài. Năm ngoái mấy việc này còn có tiền bối lo hộ, giờ mấy ảnh đi hết rồi, thay vào đó là thằng nhãi ranh này. Đúng là không nhờ được gì hết...
Nếu có Kim Ngưu với Ma Kết ở đây, có khi sẽ dựng được đầu thằng nhóc này dậy. Tiếc là hai người đó đã sớm bỏ chạy lên phòng Hội sinh viên từ lúc tan học đến giờ, cấm có nhìn thấy mặt.
"Sư Tử, anh nhờ một xíu được không?"
"Không có ai tên Sư Tử ở đây hết."
"Tìm quán nào đó mua trà sữa cho anh đi."
"Anh bị dở hơi hả?"
Tiền bối nhờ vả là một chuyện, nhưng mà tiền bối nhờ vả giúp mấy việc nhảm nhí vào thời điểm không mấy phù hợp thì nó lại là chuyện khác. Hơn tám giờ, lại mới ăn tối xong, vậy mà còn đòi trà sữa. Nói nghe xem có khùng không? Sư Tử liền bày tỏ thái độ kì thị.
"Đặt shipper giao tới đi ba. Đêm hôm khuya khoắt bắt thiếu nam chưa tròn hai mươi ra đường, đến lúc bị kẻ gian bắt cóc hành hung tống tiền rồi anh hối hận cũng không kịp đâu."
"Anh đang tạo việc cho làm đấy, chứ cứ nằm đó thì lát nữa Nhân Mã nó có nổi khùng lên thì anh đây không quản nổi ba thằng chúng mày đâu." Thiên Yết nhúng cây lau nhà vào xô nước mà Song Tử mới đem tới, tay rút ví từ trong túi quần ra, liệng về phía thằng nhóc đang nằm ườn trên ghế sô pha. Ừ, mồm thì một hai bảo không, nhưng thấy cái gì ném tới là chụp hết, bảo khác con mèo chỗ nào anh đây cũng xin quỳ.
Biết không còn đường nào để thoái lui, Sư Tử chỉ có thể dán sáu chữ "đang bất mãn, cấm đụng vào" lên mặt. Nhân Mã đứng nhìn cánh cửa mới bị đóng mạnh bạo không thương tiếc, cuối cùng cũng tống được thứ của nợ kia đi.
Sư Tử tay xỏ túi quần, không chút cam tâm nào lững thững đi giữa sân trường không còn bóng người, lại còn tối mịt mù chả thấy nổi đường đi. Mang trong mình nhóm máu O, trở thành miếng mồi ngon cho cả đám muỗi bu vào cắn lấy cắn để, Sư Tử chỉ tiếc không thể nhảy bổ lên nhai chết Thiên Yết. Lúc đi ngang qua phòng Hội sinh viên, vừa hay lại thấy Ma Kết xách cặp đi ra. Chà, cứu tinh đây rồi, xuất hiện thật đúng lúc.
♫ ♫ ♫ ♫ ♫ ♫
Rêveries, khá gần trường, nhìn lướt qua bên ngoài trông cũng ổn. Ma Kết trong lòng rủa thầm Sư Tử, tay đẩy cửa bước vào trong, chắc chắn lát nữa về phải nhúng đầu nó xuống nước.
Quán không có quá nhiều người như anh nghĩ.
Đồng nghĩa với việc không cần phải xếp hàng chờ order, tuyệt!
Anh lại phía quầy thu ngân, nhìn lướt qua cô phục vụ đứng quay lưng lại chăm chú nghe điện thoại, không muốn làm phiền chuyện riêng của người ta nên đành xé đại một tờ note trên bàn, nhìn lướt qua menu một lượt rồi cầm bút ghi lên tờ giấy. Anh với Kim Ngưu thì không nói, nhưng nghĩ đến chuyện Thiên Yết nằm lăn lóc một bên ồn ào thì không tài nào chịu nổi. Tối rồi còn đòi trà sữa với chả cafe, tính thức trắng đêm làm loạn hay sao? Chọn nước xong xuôi liền dùng kẹp giấy gắn tờ giấy note lên trên sợi dây đay, rồi tìm một bàn trống ngồi đợi.
Ma Kết kéo ghế ngồi xuống, nhìn quanh quán một hồi rồi thở dài. Yên tĩnh quá. Yên tĩnh đến mức buồn ngủ. Nhìn mấy đứa nhỏ cao trung ngồi cắm cúi vào màn hình máy tính, thêm với chồng sách vở ngay bên cạnh dù chỉ mới đầu năm, thế cũng đủ biết là học sinh trường chuyên, thấy vậy tự nhiên nhớ tới bản thân hai năm trước cũng giống y vậy. Cũng chăm chỉ học như này, rồi thi, rồi lại học, xong thi tốt nghiệp, rồi lên đại học lại tiếp tục học nữa. Anh ngồi chống cằm, hít một hơi thật sâu.
Bỗng toàn bộ sự chú ý của anh đều tập trung vào bóng lưng nhỏ bé đang lúi húi cố dán mấy tờ giấy note lên trên tường. Mái tóc dài được cột cao lên, lộ phần gáy trắng nõn cùng vài sợi tóc con, trên người vẫn còn áo sơ mi đồng phục của A.N cùng với chiếc tạp dề màu nâu hạt dẻ. À, học viên cùng trường, quan sát kỹ thì trông có chút quen mắt, chắc đã từng gặp ở đâu rồi. Tiếc là Ma Kết không có nhớ nổi. Ngày nào cũng ngập trong một đống bài tập của giảng viên, kèm theo đó là lịch hoạt động dày kín của câu lạc bộ song song với Hội sinh viên, lâu lâu còn bị lôi đầu đi làm tình nguyện xã hội, trực trường với chả lao động, làm sao mà nhét thêm chuyện gì vào đầu nữa. A.N quả đúng như lời đồn, nổi tiếng là áp bức sinh viên.
"Hội trưởng ạ?"
Bận chìm đắm trong mớ suy nghĩ của mình, cô bạn nhỏ lúc nãy thu hút sự chú ý của anh đã đứng ngay trước mặt, hai tay xách hai túi giấy đựng đồ uống mà anh gọi. Bảo sao lại thấy quen, là nữ sinh đi chung với Thiên Yết lên sân thượng hồi đầu năm học. Muốn hỏi tên nhưng mà cảm thấy hơi khó nói, đành phải cười cho qua chuyện.
"Anh có muốn viết gì không?" Xử Nữ nhìn là biết đối phương không nhớ mình là ai. Tính cô không hay chấp vặt, dù sao thì cũng không có quen thân gì mấy, đành lấy từ túi áo ra một tập giấy note mới tinh màu xanh ngọc, đưa tới trước. "Em nghĩ là anh sẽ cần lúc này đấy. Than phiền hay kể một câu chuyện nhỏ, tỏ tình hay góp ý, cảm nhận về Rêveries cũng được, xong rồi thì đến dán ở góc phía kia. Có gì cứ hỏi em ạ."
Thanh toán xong hóa đơn của mình, Ma Kết đưa tay nhận lấy tập note, không quên mỉm cười cảm ơn.
♫ ♫ ♫ ♫ ♫ ♫
Chín giờ. Quán thưa khách dần, hôm nay không hiểu sao lại nổi hứng dọn nghỉ sớm. Xử Nữ đứng thu dọn đồ đạc của mình bỏ vào túi, vừa cất tiếng chào chị chủ vẫn đang nằm dài ra bàn than thở một tiếng thì chợt nhớ lúc nãy mình vẫn còn để tập note trên bàn số chín chưa đem cất. Bàn tay đặt lên cửa chính bỗng rụt lại. Thôi thì dọn nốt rồi về cũng chưa muộn mà.
"Quán mở cửa đến chín rưỡi nhỉ? Trời khuya con gái đi một mình nguy hiểm lắm, lúc về nhìn qua phía bên kia đường là thấy anh."
Tờ giấy note màu xanh ngọc cô đưa cho Hội trưởng được đặt ngay ngắn giữa bàn, đè lên trên là chậu cây xương rồng nhỏ.
Xử Nữ bỏ tập note vào trong túi áo khoác, vội chạy nhanh ra mở cửa. Và đúng như nội dung trên tờ giấy, có người ở phía bên kia đường chờ cô thật. Ma Kết tay cầm ly cafe vừa mới mua, cúi mặt nhìn vào điện thoại sáng trưng, tựa lưng vào cây đèn đường bên cạnh. Chỉ là suy đoán của cô thôi, nhưng ban nãy là áo khoác gió, giờ đổi sang áo măng tô màu nâu khói, có lẽ anh ấy về ký túc xá trước rồi mới quay lại đây.
Lần đầu có người đứng chờ mình dù giờ này đã muộn như thế khiến Xử Nữ không nhịn được mà cười thầm, tâm trạng tự nhiên cũng vui vẻ lên ngay. Ma Kết nhận ra có người nhìn muốn thủng một lỗ qua người của mình, cảm thấy có chút ngứa ngáy. Miễn cưỡng tắt điện thoại đi rồi thở dài một hơi, anh đi qua đứng đối diện với nữ sinh vẫn còn trưng mắt ra nhìn mình chằm chằm.
"Đừng nhìn nữa, về ký túc xá thôi."
"Anh thật sự đứng chờ em? Nếu hôm nay không đóng cửa sớm, thì anh sẽ chờ nửa tiếng nữa luôn sao?" Cảm động là sự thật, nhưng xen lẫn trong đó còn có cả áy náy và tò mò, Xử Nữ không nghĩ là người này lại rảnh rỗi đến mức quan tâm người lạ ở đây là cô đâu.
"Thì con gái đi một mình không an toàn thật mà, nếu lạnh quá thì lại chạy vào quán ngồi tiếp. Chắc quán không tính tiền việc này đâu nhỉ?"
Xử Nữ nheo mắt nhìn anh trai trước mặt, vô thức bật cười thành tiếng. Xem ra không giống như cô tưởng tượng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip