Sau khi ca sĩ Brook của chúng ta kết thúc bài nhạc sáng tác của mình thì . Cả nhóm ai nấy đều vổ tay khen . Riêng cậu cảm thấy ổn hơn khi nghe những khúc nhạc này . Nami: nè cậu ăn tý gì đi Luffy . * Đưa cháo * Luffy: mình cảm ơn nha Nami. * Cầm lên *Robin : cậu ăn xong qua ăn trái cây nè . Luffy : mình cảm ơn mọi người nhiều nhé . Xong khi ăn uống nói chuyện cùng mọi người . Trời bắt đầu tối dần . Mọi người ai nấy đều về . Giờ còn cậu và anh . Luffy: giờ anh Ace chưa về nhì * nhìn ra cửa sổ*Cậu nhìn cửa sổ đc 1 lúc xong cậu quay lại ghế ngồi bên giường anh . Tay cầu nhẹ nhàng nắm tay anh đặt lên mặt mình . Tay anh giờ đây ko còn ấm áp như ngày xưa nữa mà thay vào đó cảm giác lạnh lẽo . Cậu bắt đầu rưng rưng nước mắt .Luffy: em cứ ngủ mãi vậy ? Tại sao ko mở mắt ra nhìn anh ? Mà lại ngủ vậy ? Cậu rất nhiều câu hỏi muốn hỏi anh nhưng hỏi cở nào đáp lại cậu bằng sự im lặng . Điều đó kiến cậu cảm thấy rất buồn. Cứ thế nước mắt cậu cứ rơi trên khung mặt chảy xuống tay anh . Bằng 1 cách nào đó tay anh bất đầu di chuyển . Giống như anh đang cố lau nước mắt cho cậu . Cậu cảm nhận đc thì bất ngờ .Luffy: em đang di chuyển sao ........ Bác sĩ ...... bác sĩ ......* Chạy đi kêu *Nghe tinh Law tỉnh Chopper và Maco vội đi đến để xem . Sau khi khám cho cậu xong Chopper và Maco đi ra ngoài . Luffy : Law sao rồi . Cậu ấy ổn chứ ?Chopper: hiện giờ sức khỏe cậu ta ổn định r . Nhưng chưa khỏi hẳn . Vì vậy cần đc theo dõi thêm . Maco: cậu im tâm đi ko sao đâu . Cậu ấy vẫn ổn mà . Luffy: tôi cảm ơn 2 cậu nhiều lắm * ôm Maco*Chopper: nhìn nè Law cậu ấy đang di chuyển tay thành nắm đấm kìa . - Luffy mau bỏ tôi ra đi ko Law cậu ta sẽ ko tha thứ cho tôi đâu - suy nghĩ của Maco Luffy: thật sao * nhìn qua Law mà vẫn ôm Maco*Chopper: ui nhìn nè cậu ta đang cố gắng dơ lên kìa . Như muốn báo hiệu gì ấy ?!- ko như cậu nghĩ đâu Law . Thật sự tôi ko muốn thế .. - suy nghĩ của Maco * khóc trong lòng * Luffy : đâu đâu . * Thả Maco ra * Maco: hiện giờ cậu ta chỉ làm đc vậy thôi vì hiện giờ sức khỏe cậu ta chưa hồi phục . Chopper: phải cho cậu ta nghĩ ngơi nhiều vào sẽ nhanh khỏe thôi ko sao đâu . Luffy : vậy thì tốt rồi . Cảm ơn 2 người rất nhiều .Maco: có gì đâu nghĩa vụ của người anh trị thương thôi . Dù gì từ nhỏ tôi luôn là người băn bó vết thương của cậu ấy mà . * Nhìn Law trên giường cười *Maco: sau này phải nhờ cậu thay tôi băn bó rồi Luffy: hửm.....sao tôi bt gì đâu ????Maco: cậu ngốc thật hãy giả ngốc vậy ???Luffy: sao anh hỏi vậy ???Maco: ko hiểu sao Law lại thích cậu nữa.Luffy: liên quang gì việc băn bó ???Maco: thôi ..... cậu nghĩ ngơi đi cậu vứt vả r * xoa đầu cậu *Chopper: nhìn nè . nhìn nè Law cậu ta mở mắt rồi .Luffy : hả nhanh vậy sao ???Law: tên.........Ma......co......kia 💢* cố gắng ngồi dậy * Maco: thôi tôi đi trước nhé . * Chạy *Luffy: anh phải khám chứ Law cậu ta tỉnh dậy r mà .Maco: có bác sĩ Chopper ấy !!! * Nói vọng lại *Chopper: ấy .... Cậu chưa ngồi đc đâu ko vết thương bị rách ấy . Law: tôi ngồi đc mà ko sao .Luffy: em nghĩ ngơi tý đi. * lo lắng * Law: ko sao mà . Luffy : ko đc mau nằm xuống .Law: haizz.... Phiền phức quá đi * nằm xuống *Chopper: thôi cậu tỉnh rồi thì tôi ra ngoài nha .* Đi ra ngoài * Law: ừm.....Anh Luffy này......Luffy: anh đây em nói đi . Law: anh vất vả rồi tôi....... cảm ơn anh.Luffy : shishi có gì đâu cảm ơn . Chuyện anh nên làm ấy mà . Cậu nhìn anh ngồi cười. Cậu ko bt lúc cậu ngất cậu đã làm với anh ko . Lúc ngất có gì xải ra ko . Rất nhiều câu hỏi cậu muốn bt . Cậu cũng muốn hỏi nhưng ko dám . Cậu nhìn anh 1 lúc cười.Law: anh mau lại đây tôi cho anh cái này .Luffy: đâu đâu Law: lại đây . Gần thêm tý nữa .Anh chờm lên sát vào cậu . Cậu đưa tay lên kéo đầu anh vào gần mình rồi hôn bờ môi đỏ mọng ấy . Anh bất ngờ nhưng rồi cũng từ từ chìm vào nụ hôn ấy . Bên cửa sổ ánh nắng hoàng hôn chiếu vào tạo cảm giác thật lãng mạng . Cậu từ từ rồi khởi đôi môi ấy . Ánh mắt 2 người nhìn nhau . Rầm.....* Tiếng mở cửa *Maco: tôi xin phép đen thuốc lên cho cậu đây Law. Anh đi vào thấy Luffy đỏ mặt nhìn chỗ khác còn Law khỏi phải nói sát khí khắp nơi . Maco: à chắc tôi đến nhằm thời điểm . Xin lỗi 2 người cứ tiếp tục đi * từ từ đóng cửa * ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Hết