‧͙⁺˚*・༓☾ ☽༓・*˚⁺‧͙
"𝐆𝐢𝐨̛̀ 𝐭𝐨̂𝐢 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐚́𝐢 𝐭𝐨̣̂𝐢 𝐜𝐨̛?"
⭒☆━━━━━━━━━━━━━━━☆⭒
lời tác giả: this chapter is dedicated to Fuyu.chương truyện này vốn là tớ dành tặng riêng cho bạn Fuyu (@thienkha03) qua hoạt động thư tình trên facebook, nhưng vì bạn đã đồng ý chia sẻ cho mọi người nên tớ sẽ coi chương này thay cho chương 84k reads nha ><cảm ơn cậu rất rất nhiều vì đã dành tình cảm cho tớ và chiếc fic này ạ 🌷___________Sáng chủ nhật đẹp trời, Akaashi mơ màng tỉnh giấc trên giường ngủ. Anh nghe thấy tiếng chim kêu chiêm chiếp ngoài cửa sổ, cùng với chút ánh nắng nhạt màu thấm vào những chiếc rèm treo. Do nay là cuối tuần nên Akaashi đặt chuông dậy muộn hơn thường ngày nhiều chút, anh nhìn giờ đồng hồ rồi quay sang bên cạnh ngắm nghía cô người yêu. Ồ, vẫn đang ngủ êm ru, Akaashi nghịch nghịch mấy lọn tóc của cô ấy một lát thì đã thấy Y/n lờ mờ tỉnh. - Ưm... Đã sáng rồi sao...Y/n ngái ngủ nũng nịu dù mắt vẫn đang nhắm tịt lại, đầu theo bản năng rúc rúc vào trong lồng ngực Akaashi. Anh hôn phớt lên gương mặt chưa tỉnh táo hẳn của cô ấy, tay nhẹ nhàng vuốt ve phần eo lưng, đổi lại là vài tiếng khúc khích cười của Y/n. - Bây giờ là mấy giờ rồi, Keiji...?- 10h sáng. Mình có dư ra 30 phút nằm cuddle trên giường cơ.- Kinh. Anh tính sẵn rồi đấy à?- Có thể.Khung cảnh buổi sáng yên bình dễ chịu khiến Akaashi thầm than thở ước gì ngày nào cũng là Chủ nhật. Hai người ôm ấp hôn hít qua lại thêm cả nửa tiếng đồng hồ thì mới chịu rời giường, rồi dắt nhau vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân. Một cặp đôi tóc bù xù như tổ quạ, tay cầm bàn chải đôi một đen một xanh, đứng trước gương to mà đồng đều đánh răng. Trong suốt cả quá trình, Y/n duy trì eye contact với Akaashi trong gương, cô ấy dường như còn thấy khóe miệng anh hơi cong lên vì quả tóc tai lộn xộn của mình. Anh thì khác cái quái gì mà cười, Y/n đẩy một bên hông mình vào người Akaashi, khiến anh loạng choạng nghiêng hẳn về bên phải. Tôi cười thì tôi cứ cười thôi, sau khi giữ được thăng bằng và thấy vẻ mặt đắc ý của cô người yêu, Akaashi quyết không chịu thua mà dùng hông đẩy lại cô ấy một cái. Y/n tròn mắt nhìn anh, xong thì lại phản công, hai người huých qua huých lại nhau mất cả chục lượt rồi đồng loạt cười giòn tan chạy ra khỏi nhà tắm.- Nào, hòa rồi nhé. Anh cười em, em đẩy anh, hòa rồi. - Giờ tôi cười cũng là cái tội cơ? Tưởng chỉ có em cười mới là cái tội chứ?- Bớ làng nước ơi nay người yêu tôi biết thả thính rồi này? - .... Tôi sẽ nhớ vụ này đấy, Y/n. Đôi bàn chải một đen một xanh khẽ rung rinh trên giá, bập bùng hệt như nhịp tim của họ từ những lần đầu gặp mặt vậy. _____________- Này, Keiji~Akaashi đang ngồi trong phòng đọc để lướt tin tức buổi sáng thì thấy cô người yêu mình ngó đầu vào gọi. Tay cô ấy đang cầm một chiếc muôi gỗ để xào nấu, mái tóc mềm đã được túm gọn lên thành một chỏm xinh xinh. Nhìn Y/n thế này Akaashi lập tức nghĩ về ngôi nhà và những đứa trẻ, dù sao thì họ cũng đã tập tành sống chung được gần một năm rồi cơ mà.- Sao vậy, Y/n?- Em không chắc về cách làm món xào này lắm, anh ra giám sát em nấu được không?- .... Em làm món đấy đến đâu rồi? Có còn ăn được không?Y/n lườm nguýt anh người yêu một cái trước khi lon ton chạy ra ngoài phòng bếp, Akaashi hiểu ý liền bám sát theo đằng sau. Ra đến nơi thì anh thấy Y/n đã đang đứng và đảo đồ qua lại trên chảo, dáng vẻ tần tảo đột ngột khiến anh rung động. Akaashi tiến tới ôm cô ấy từ đằng sau, cằm khẽ tì lên hõm cổ thân thuộc. - Ồ, có vẻ còn cứu được. Em cần tôi giúp gì?- Anh nếm thử một miếng đi xem vừa chưa. Vị giác em hôm nay không chuẩn lắm.Akaashi gật gù rồi há miệng ra tỏ ý muốn được đút. Y/n múc một thìa đồ ăn lên thổi thổi cho đỡ bỏng mồm, rồi hơi xoay người về sau đưa đến trước mặt anh. - Thế nào?- Ổn. Thực ra hơi nhạt nhưng mà cả tôi và em đều thích ăn thanh đạm nên cứ để như này đi. Y/n vui vẻ đồng ý, rồi lại thoăn thoắt đảo đồ ăn không ngơi tay. Cô ấy dường như chẳng bị ảnh hưởng gì bởi con người đang đu bám đằng sau mình, hay nói đúng hơn là sự hiện diện của anh đã sớm trở thành một phần thói quen sinh hoạt mất rồi. Một lát sau, mùi đồ ăn chín bắt đầu thoảng quanh nhà khiến bụng Akaashi kêu cồn cào vì đói. Trong lúc Y/n đảo nốt vài lần cuối cùng, anh thân mật dụi dụi vào cổ cô ấy, hít lấy ngửi để, rồi không tiếc lời khen:- Thơm thật.Y/n cười cười khi nghe vậy, Ánh nắng vàng tràn qua khung cửa sổ, và tô điểm hình ảnh căn bếp ấm cúng của đôi bạn trẻ bằng vài nét cọ táo bạo mà dịu dàng.__________Buổi chiều, Akaashi và Y/n dành thời gian ngồi trong phòng đọc sách. Cả hai đều yêu thích việc đọc và mở mang tri thức, có lẽ vì thế nên về mặt tâm hồn họ cũng một chín một mười ở gần nhau hơn. Hồi còn là thanh thiếu niên, Y/n từng nghĩ sau này mình nhất định phải yêu một người có đủ tầm nhìn, đủ trí tuệ để thảo luận những chân trời kỳ thú bản thân cô ấy bắt gặp trong sách vở. Một gương mặt đẹp, một nghề nghiệp ổn áp không thể làm thỏa mãn Y/n, cái cô ấy cần là một tâm hồn đồng điệu kia. Ước mơ ấy có vẻ xa vời cho đến khi Y/n gặp Akaashi. Chàng trai ấy luôn ôn tồn, nhỏ nhẹ nhưng kỳ thực lại khá nhạy bén với các con chữ và hệ thống tư tưởng khác nhau. Những cuộc thảo luận của hai người về đủ loại chủ đề trên đời là thứ khiến Y/n lún sâu vào lưới tình với anh chàng này chẳng thể thoát, bởi Akaashi là tất cả những gì cô ấy đã kiếm tìm. - Này, Keiji. Anh muốn tiếp chuyện em một lúc không?Akaashi vừa gấp quyển sách trên đùi mình lại vừa quay qua nhìn Y/n. Cô ấy đang ngồi cùng trên một chiếc sofa dài với anh, đôi chân duỗi ra về hướng Akaashi, mắt sáng rọi thẳng vào anh không chút dè chừng.- Được. Hôm nay là về chủ đề gì thế?⭒☆━━━━━━━━━━━━━━━☆⭒
"𝐓𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐜𝐨́ 𝐞𝐦 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐚́𝐢 𝐭𝐨̣̂𝐢 𝐜𝐡𝐮̛́?"
‧͙⁺˚*・༓☾ ☽༓・*˚⁺‧͙
(lời tác giả: chính thức thông báo fic haikyuu mới sẽ ra mắt trong tuần sau mọi người nhé, vào profile của tui like page facebook để được update tin mới nhất nha >< follow wattpad motconmeobeo để khi nào ra fic là bồ được noti nè 🥺🌷)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip