Chương 27. Công lược bạn trai thiếu tá 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Na theo thanh âm nhìn lại, xuyên thấu qua cửa sổ xe Jeep, trên ghế phụ có một khuôn mặt soái khí, nhếch miệng cười, răng nanh cùng lúm đồng tiền trên mặt như ẩn như hiện có chút dễ thương, nhìn qua cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, trên thực tế hắn đã hai mươi chín, còn lớn hơn Tống Nhiên một tuổi.

"Anh nói ai là người mang thai ngốc ba năm! Ai là chị dâu nhỏ của anh?! " Lý Na đen mặt, đây là anh em lớn lên từ nhỏ cùng Tống Nhiên, tên là Ninh Dương, hắn xuất thân trong gia đình dòng dõi quân nhân.

Hiện tại Lý Dật xuất hiện ở chỗ này, tuyệt đối có ẩn tình, có lẽ là liên quan đến nhiệm vụ của Tống Nhiên.

Lý Na cùng Ninh Dương luôn không hòa hợp, rõ ràng còn lớn tuổi hơn Tống Nhiên, lại còn thích giả vờ trẻ con gọi cô là chị dâu nhỏ, suốt ngày trưng ra khuôn mặt non nớt thì ghê gớm lắm sao?

Ninh Dương ngồi ở ghế phụ lưu manh huýt sáo một tiếng: "Nha! Cô là muốn cùng Tống Nhiên chơi bẻ tiết tấu sao?"

Lý Na bị lời này tức đến mức giậm chân, nhịn không được cáo trạng với Lý Dật: "Anh ~ anh xem hắn....."

Lý Dật tất nhiên là che chở em gái, hắn nhíu mày nhìn Ninh Dương nói: "Được rồi, đừng trêu chọc em gái tôi nữa, cậu mà làm em ấy tức giận đến xảy ra chuyện gì, tôi cùng Tống Nhiên sẽ không tha cho cậu."

"Thôi! Vị cô nãi nãi này hiện tại không thể trêu vào, cậu mau lên xe đi, Tống Nhiên vẫn còn ở Tử Túy Kim Mê chờ chúng ta đó." Ninh Dương nhún nhún vai không sao cả, sau khi nói xong, thần thái lười biếng dựa lưng lên ghế, híp mắt chuẩn bị ngủ.

Lý Dật vừa nghe đến chính sự, vội để Lý Na lên xe: "Em lên xe để anh đưa về nhà trước."

Lý Na ủy khuất nhìn Lý Dật, phản bác nói: "Em không quay về! Em muốn cùng anh đi tìm Tống Nhiên!"

Chỉ có kẻ ngốc mới trở về lúc này! Tử Túy Kim Mê còn không phải là nơi mà bọn họ làm nhiệm vụ sao? Cũng chính là ở nơi đó, Tống Nhiên lại gặp Trần Thư Nhã lần nữa, vì tiếp cận một tên trùm buôn lậu thuốc phiện, hắn để Trần Thư Nhã giả làm bạn gái hắn, từ đó đánh mất nghi ngờ của của tên trùm với hắn.

Cơ hội tốt như vậy, không đi chẳng phải là tiện nghi cho Trần Thư Nhã?

"Ngoan, Na Na nghe lời, bọn anh còn có việc quan trọng phải làm." Đầu Lý Dật cảm giác ẩn ẩn đau, hắn biết rõ tính tình em gái nhà mình, nhưng là vẫn không nhịn được khuyên nhủ một chút.

"Có thể có chuyện gì quan trọng? Nghe tên liền biết là không phải nơi đứng đắn! Em mặc kệ! Em phải đi tìm Tống Nhiên!" Lý Na nổi tính tình, cái miệng nhỏ mím lại, đôi mắt ngập nước, phảng phất như bất cứ lúc nào nước mắt cũng có thể rơi xuống, rất có cảm giác nếu không cho cô đi theo, cô liền khóc cho xem.

Đầu Lý Dật càng đau, hắn tự nhiên sẽ không muốn em gái khóc, chính là trong người bọn họ thực sự có chuyện quan trọng phải làm a.

Trong khi anh em hai người đang giằng co, Ninh Dương đang chợp mắt bỗng nhiên mở miệng: "Vậy thì mang vị cô nãi nãi này đi theo đi, cậu nếu không thuận theo ý của cô ấy, cũng không biết sẽ làm ầm ĩ như thế nào! Cô ấy hiện tại đang có thai, lỡ như đứa bé trong bụng có chuyện gì..... Với Tống Nhiên cũng không có gì tốt."

Tuy rằng đối với lời nói châm chọ của Ninh Dương cô rất khinh thường, nhưng mà Lý Na cũng sẽ nắm chặt thời cơ Lý Dật đang buông lỏng, vội vàng làm nũng nói: "Anh ~ anh cho em đi theo nha! Em bảo đảm sẽ ngoan ngoãn nghe lời, cũng sẽ không quấy rầy chuyện của các anh, em chỉ là muốn đi tìm Tống Nhiên thôi..... Anh ~"

Lý Na vẫn luôn ôm cánh tay của Lý Dật làm nũng.

Ninh Dương tiếp tục đốt lửa: "Cậu cho cô ấy đi đi! Nói không chừng còn có thể giúp được chúng ta, lại không đi thì muộn mất, Tống Nhiên còn một mình ở đó, không biết có xảy ra chuyện gì không?"

"Anh ~ cho em đi theo được không....." Lý Na đau khổ cầu xin.

Lý Dật bắt đắc dĩ thở dài, cuối cùng cũng nhả ra: "Vậy được rồi, em phải bảo đảm với anh, không được nói bậy, cũng không được chạy loạn, nhất định phải chú ý an toàn của bản thân, đã biết chưa?"

"Biết rồi biết rồi! Em cũng không phải là trẻ con. Đây là quần áo em mua riêng cho anh, cũng sắp đổi mùa rồi, bây giờ chúng ta nhanh đi thôi!" Lý Na vẻ mặt vui sướng đem túi đựng quần áo nhét vào lồng ngực Lý Dật, sau đó mở cửa xe ngồi vào ghế sau.

Lý Dật bất đắc dĩ ôm túi quần áo ngồi vào ghế điều khiển, trong lòng lại vui vẻ, vẫn là em gái nhà mình tốt, biết mua quần áo cho anh trai.

Ninh Dương khẽ liếc bộ dáng vui mừng ra mặt của Lý Dật, trong lòng xuy một cái: em gái tốt đến mấy thì cũng phải gả đến nhà người khác mà thôi!

Thực mau, Lý Dật đã lái xe tới Tử Túy Kim Mê.

Không đến mười phút, xe dừng ở một nơi tương đối bí ẩn, Lý Na không hỏi nhiều, ba người đi bộ vài phút mới tới Tử Túy Kim Mê.

Một hội sở lớn, tráng lệ huy hoàng xa hoa.

Vào Tử Túy Kim Mê, Lý Dật lại cùng Lý Na và Ninh Dương hai người tách ra.

Lý Na muốn gọi anh trai lại, Ninh Dương bỗng nhiên mở miệng: "Anh cô có chuyện phải làm, cô theo tôi, tôi dẫn cô đi gặp Tống Nhiên."

"Anh sẽ không phải cố ý bỏ rơi tôi ở nơi này đi?!" Vẻ mặt Lý Na hoài nghi nhìn hắn.

Nghe vậy, Ninh Dương không thể tưởng tượng được chớp chớp mắt, hắn liếc Lý Na một cái, ngữ khí kinh ngạc nói: "Sao cô lại nghĩ như vậy chứ? Cho dù là tôi đem bán cô cho ông chủ ở đây, chỉ sợ người ta cũng sẽ không muốn."

Trong ánh mắt của Ninh Dương lộ ra đánh giá, còn có một tia cố ý toát ra ghét bỏ.

Quả nhiên, sắc mặt Lý Na nhanh chóng trầm xuống, cô nghiến răng nghiến lợi dõng dạc: "Tôi làm sao? Kiểu người xinh đẹp thông minh như tôi trên thế giới cũng không có mấy người đâu!"

"Phốc!" Ninh Dương thực nể tình cười một tiếng, trong đôi mắt toàn là ý cười, nhịn không được trêu chọc nói: "Cô nói đúng! Kiểu người vừa xinh đẹp vừa thông minh giống cô chỉ có Tống Nhiên mới xứng đôi."

Lý Na không chút nào đỏ mặt, biểu tình ngạo nghễ: "Đó là đương nhiên, cho nên anh tốt nhất cách Tống Nhiên nhà tôi xa một chút, đừng dạy hư hắn."

"Ha ha ha ~" Ninh Dương bị lời này chọc đến cười ra tiếng, cười đến mức nước mắt chảy ra tới, hắn giơ tay lau đi khóe mắt ướt át, thở hổn hển nói: "Được được được! Tôi đây liền đưa cô đi tìm Tống Nhiên, bảo đảm tôi không có dạy hư hắn."

Ninh Dương mang theo Lý Na vào một cái thang máy đặc biệt, ấn tầng cao nhất.

Con số trên thang máy càng lúc càng lớn, trong lòng Lý Na càng có loại cảm giác bất an.

"Đinh" một tiếng, tới tầng cao nhất, cửa thang máy mở ra.

Đồng tử của Lý Na mở lớn, cô nhìn thấy cái gì?

Tống Nhiên một thân tây trang đang đứng trong một góc ở hành lang, tay chống lên vách tường, bên trong là một nữ nhân vóc người nhỏ xinh, cho dù cánh tay Tống Nhiên đã che một phần mặt, cô vẫn nhận ra nữ nhân kia chính là Trần Thư Nhã!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip