Edit Xuyen Nhanh Nu Than Quoc Dan Dep Zai Xuyen Troi Maoru Chuong 373 Ngoai Truyen Tinh Tram

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Nhóm yêu ma quỷ quái đều biết, ở thương Khung phái có một bảo vật, bảo vật ấy chính là một bộ thân thể, chỉ cần có được thân thể này, sẽ không bị ràng buộc bởi pháp tắc tam giới, chân chính tách khỏi thế gian này.

Thương Khung có bảo vật lớn như vậy, bất quá trong môn phái lại không có thiết kế trận pháp gì để phòng ngừa. Có người nói, vì Thương Khung phái quá mức tự tin, cho nên liền không lo có yêu ma đến đoạt bảo.

Tuy nhiên, ít ai biết rằng phái Thương Khung không thiết trí trận pháp, hoàn toàn là để tránh việc hình thành ác linh khiến một người cảm thấy khó chịu, người này chính là Trưởng lão chấp pháp Tinh Trầm.

Điều không thể tưởng tượng hơn nữa là thân thể hắn chính là bảo vật được đồn đại từ hàng nghìn năm nay.

Hắn ta không thể được gọi là một con người, tuy nhiên, cũng không thể nói hắn là một yêu hoàn chỉnh, hắn ta là một cơ thể đặc biệt giữa người và yêu.

Tiểu Tửu, con về với nương đi. Bà Bạch tựa hồ rất đau đầu, lúc ở nhà không biết đã thở dài bao nhiêu lần.

Bạch Tửu bình tĩnh nhấp một ngụm trà và nói với một nụ cười nhẹ, "Nương, đừng thuyết phục con nữa, con đã quyết định ở bên chàng rồi."

Tiểu Tửu à! Bạch phu nhân tức giận nói, Con là đại tiểu thư phủ thừa tướng, kim chi ngọc diệp, người đàn ông đó chỉ là người Giang Hồ, sao có thể xứng với con?

Bạch Tửu không biết đã nghe những lời như vậy bao nhiêu lần. Cô đặt chén trà xuống, không khỏi thở dài, "Con biết cha nương đối với con tốt, nhưng nương. Con cũng đã trưởng thành, biết ai đối xử tốt với con. Cũng biết chính mình muốn gì. Con kính trọng cha nương đã nuôi dưỡng con khôn lớn. Nhưng không có nghĩa chuyện gì con cũng phải nghe mọi người an bài. Nhất là trong vấn đề hôn nhân đại sự.

Thấy con gái vẫn không chịu thay đổi ý định, bà Bạch càng cảm thấy khó chịu, "Tiểu Cửu, cha con chỉ là tức giận thôi, thật sự không muốn đuổi con ra khỏi nhà. Con ngoan ngoãn nghe lời, cùng nương trở về. Công tử quý tộ trong thành này, con xem trúng ai, cha nương đều sẽ nghĩ biện pháp giúp con làm mai

Cũng như bao người ở thời đại này, đều có khái niệm môn đăng hộ đối rất nặng, chứ nhân tính cũng không xấu.

Bạch Tửu cảm thấy chính mình nếu không cho một liều thuốc mạnh, chỉ sợ ba lần một ngày bà lại đến tìm mình tâm sự, vì thế, mặt cô không đổi sắc nói: Nương, không phải là con không đáp ứng cùng cha nương trở về, mà là

Tay cô sờ bụng mình, mặt ngượng ngùng.

Bạch phu nhân trong nháy mắt liền ý thức được điều gì, bà kinh hãi: Con con có thai?

Vâng. Bạch Tửu ngượng ngùng gật đầu.

Bà Bạch tức giận vỗ bàn, "Thương Khung phái tự xưng là chính nhân quân tử, nguyên lai cũng chỉ là phường tiểu nhân ti bỉ!"

Trong mắt mẹ, con mình đương nhiên là tốt nhất, nhưng nếu con mình mắc lỗi, thì tất cả đều do người khác.

Bạch Tửu nói: "Không phải lỗi của hắn, mẫu thân, là con không nhịn được động thủ trước."

Bà Bạch dừng lại, như thể bị đả kích, bà nhìn con gái mình với vẻ không tin tưởng. Khó có thể tưởng tượng rằng những lời như vậy lại phát ra từ chính miệng nữ nhi, một tiểu thư khuê các, của bà.

Bạch Tửu một tay giữ chống cằm, khóe môi cười nhẹ, tựa hồ đang nhớ lại điều gì.

"Ta ... ta sẽ về bàn bạc với cha con trước ..." Bà Bạch loạng choạng đứng dậy, hoảng hốt rời đi.

Edit: Xichtu

(~▽)~(~▽)~(~▽)~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip