Edit Xuyen Nhanh Nu Than Quoc Dan Dep Zai Xuyen Troi Maoru Chuong 351

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Tinh Trầm khẽ cau mày, "Áp chế thiên tính sẽ làm cho nó không bị tình cảm chi phối. Sau này gặp chuyện gì bất trắc, nó cũng sẽ có thể lý trí ứng phó."

Vậy ngươi cho rằng Ngọc Bích giống ngươi là tốt sao? Bạch Tửu cười, khó chịu.

Nghe vậy, khóe mắt hắn khẽ nhúc nhích, một hồi cũng không có trả lời, một lúc sau mới thì thào nói: "Đúng vậy, ta nghĩ như thế này cũng không sao."

Thanh tâm quả dục, không quan tâm đến mọi thứ xung quanh, không thân thiết với ai, chỉ có như vậy hắn mới thực thi pháp luật một cách công bằng. Cho dù Thương Khung phái trên dưới đều không thích hắn, nhưng lại không có ai có thể nói hắn bất công. Đối với mọi người, hắn đều đối xử bình đẳng.

Bạch Tửu cảm thấy triết lý giáo dục của hắn đúng là cỗ đất đá cứng, cô mím môi nói: "Nếu sau này ngươi dùng phương pháp giáo dục như vậy với hài tử của ngươi, ta nghĩ không chỉ quan hệ vợ chồng của ngươi có xích mích, mà quan hệ cha con cũng không tốt. "

Hắn vẫn không hề cảm động.

Bạch Tửu nghĩ về những gì Thanh Ngọc đã nói với cô trước đây, rằng sư thúc của hắn "Thiệp thế vị thâm"* , cô đoán được Tinh Trầm có chỗ còn chưa ngộ ra, cô ngồi xuống đối diện với hắn và nói với vẻ nghiêm túc: "Trước hết ngươi cần một khóa học về điều này"

(*Có nghĩa Hỉ mũi chưa sạch, ở đây ý nói người ít tiếp xúc với xã hội khả năng xử lý vấn đề chưa được tốt)

Hắn nhìn cô.

Editor: Xichtu

"Đối với trẻ con, người lớn chúng ta chỉ có thể hướng dẫn chứ không thể đàn áp. Nếu trẻ có sai sót thì có thể giáo dục, nhưng không thể tước đi tình yêu tự nhiên được chơi và được ăn của trẻ", cô bắt đầu coi những người xung quanh mình là một ví dụ, "Nhìn Mặc Ngọc và Thanh Ngọc, Mặc Ngọc cảm thấy hơi cứng nhắc và thiếu linh hoạt, trong khi Thanh Ngọc là người rộng rãi và cởi mở, huynh ấy gặp người trên mặt đều mang ba phần cười. Ta đoán, Mặc Ngọc nhất định là thường xuyên đi theo bên cạnh ngươi, Thanh Ngọc thì không phải lúc nào cũng vậy, đúng không? "

Tinh Trầm không phản bác, coi như cam chịu.

Bạch Tửu lại nói: "Như vậy, ngươi xem, tuy rằng bây giờ rất nhiều đệ tử coi trọng Mặc Ngọc, nhưng mọi người đều thích kết thân với Thanh Ngọc, bởi vì Thanh Ngọc cho người ta cảm giác hòa hợp hơn. Đây là điểm khác biệt, hiểu không?"

Ồ, Thanh Ngọc cho người khác cảm giác tốt hơn.

Tinh Trầm nghe rõ rồi.

Giá trị họa thủy: -1000 < ôi cái bụng tôi =)))))>

Bạch Tửu bây giờ cũng lười tra điểm, muốn trừ thì có thể trừ, cô lợn chết không sợ nước sôi, vì thế cô tiếp tục nói với vẻ mặt nghiêm nghị: "Ngọc Bích là một cậu bé ngoan, nếu không tiếp tục áp dụng quy củ nghiêm khắc, cậu bé cũng sẽ không dễ dàng học cái xấu. Ngươi vì cái gì có thể không đối với đứa nhỏ thả lỏng yêu cầu một chút?"

"Bởi vì ta đã lớn lên như thế này từ khi còn nhỏ."

Bạch Tửu dừng lại một giây, sau đó cô nói với vẻ chán ghét, "Đó là điều mà sư phụ của ngươi đã làm sai. Nếu ông ấy ở đây, ta chắc chắn sẽ lý luận cùng ông ấy."

Tinh Trầm không nói.

Bạch Tửu cẩn thận nhìn lại sắc mặt của hắn, cô ngập ngừng hỏi: "Vậy thì ... lúc nhỏ ngươi không ăn quà vặt sao?"

Sự im lặng của hắn là câu trả lời tốt nhất.

Vẻ mặt Bạch Tửu đột nhiên rất đồng tình, từ trong tay áo lấy ra một cái túi nhỏ, đưa tay về phía hắn, "Cái này cho ngươi."

Hắn do dự một lúc, rồi đưa tay ra nhận lấy.

Đây là chút đồ để dành cùng của ta, ta sẽ giao hết cho ngươi Bạch Tửu cẩn thận nhìn xung quanh, cúi người về phía trước, nửa người trên nằm ở trên bàn, thấp giọng nói: Hôm qua ta nói với Tiểu Ngọc Bích mận khô ta mang ăn hết rồi, nhưng thật ra vẫn còn dư một ít, ta vốn định mỗi ngày ăn một chút, hiện tại cho ngươi, đừng nói cho Ngọc Bích."

(~▽)~(~▽)~(~▽)~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip