Jensoo Loi Hua Chap 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Vừa trở về nhà Jennie đã quấn lấy Jisoo không rời, nàng cảm thấy cần được Jisoo dỗ dành và bao bọc, nàng đang rất rối, trong đầu không nghĩ được gì hết, lúc nảy ở đó nàng cố tỏ ra lạnh lùng nhưng vừa vào xe đã xem đi xem lại xấp giấy bà ấy đưa, nhìn chằm chằm vào mẫu tóc và nóng vội gọi cho cậu trợ lý.

Jisoo rất yêu chiều nàng, cô biết đây là lúc Jennie cần cô nhất, để nàng ngồi trên chân cô, tay cầm lấy tay Jennie áp lên mặt mình, hôn lên môi trấn an, sau đó Jisoo còn chạm vào chân mày Jennie đang nhíu lại mà vuốt nó ra, muốn nàng thật sự thư giản.

- Ngoan nào, sau khi trợ lý em đem đi xét nghiệm thì phải cần ít nhất 1 ngày, chúng ta sẽ có kết quả nhanh thôi.

- Chồng, nếu bà ấy thật sự là mẹ em thì sao?

Jennie bé nhỏ vẫn chưa suy nghĩ được mình phải nhận mẹ như thế nào, nàng thấy giận nếu bà ấy là mẹ nàng thật, nhưng trong tâm cũng rất mềm lòng muốn gọi một tiếng "mẹ" như bao người khác.

- Cái này thật sự phải hỏi trong lòng em, chị biết em giận mẹ vì đã bỏ rơi em đi rất lâu, nhưng nếu bà ấy thật sự là mẹ em và có nỗi khổ thì sao?

Jisoo là đọc được trong ánh mắt bà ấy sự tiếc nuối và bất đắc dĩ, trong lời nói của người đó cũng thể hiện nỗi niềm khó bày tỏ, cô cũng không tiện hỏi nhưng cảm thấy bà ấy không phải người xấu, biết đâu năm đó rời đi là vì lý do nào đó quan trọng, nếu đứt ruột sinh ra con gái thì chẳng có người mẹ nào bình thường mà muốn bỏ rơi con mình.

- Ngoan nào Jennie, nếu bà ấy là mẹ em, chúng ta từ từ nói chuyện với mẹ có được không, xa cách lâu như vậy vẫn là từ từ hiểu nhau, thông cảm cho nhau một chút, chị không có ba mẹ ruột cho nên rất mong Jennie của chị có thể ở bên mẹ ruột thật hạnh phúc, mẹ dù như thế nào vẫn là người sinh ra em, không được hận bà ấy.

Jisoo từ tốn giải thích, cô không mong Jennie hận thù hay giận người khác, cô chỉ muốn Jennie có được thêm một người yêu thương, một tình mẹ mà em ấy khao khát nhiều năm, cô không muốn Jennie hằn học với mẹ, dù thật sự là người đó bỏ Jennie đi nhiều năm cũng rất đáng giận nhưng không có gì quý hơn tình thân. Jisoo cũng khao khát có ba mẹ bên cạnh nhưng trước giờ đều không được, vì vậy mọi thứ cô mong Jennie được tốt hơn mình.

- Jisoo à, cảm ơn đã ở bên em lúc này.- Jennie cảm thấy Jisoo rất lương thiện, rất tốt bụng lại hiểu chuyện và thông minh, nàng hôn lên má Jisoo đầy yêu thương và cảm kích, tìm được một người bạn đời thấu hiểu và yêu chiều mình như Jisoo nhất định là phúc ba đời của Jennie.

- Vậy đừng lo nữa nhé, chúng ta cùng nhau đối mặt.

- Trước đây em từng đọc một quyển sách, trong đó viết, muốn biết mình có nên kết hôn cùng người nào đó không, thì nhìn xem người đó có cùng mình làm những việc thuộc về cuộc sống của mình và của hai đứa hay không?- Jennie vừa nói vừa làm bộ dạng suy nghĩ, đáng yêu liền bị Jisoo hôn lên má liên tục mấy cái.

- Nói tiếp đi, hình như chị đang được khen.- Jisoo chăm chú lắng nghe sau đó mỉm cười thích thú.

- Nghe đi, đừng có ngắt lời em.- Jennie cắn nhẹ lên cổ Jisoo doạ.

- Được, bà xã nói tiếp đi, hung dữ quá!- Jisoo nhéo mũi nàng.

- Ví dụ như bây giờ em có vấn đề đang cần xử lí, xảy ra chuyện không mong muốn, người ta có cùng em đi làm việc đó hay không, có cùng với em giải quyết vấn đề không, có thể người ta không giỏi nhưng vẫn sẽ vì em mà làm, không hề cảm thấy em phiền, cái đó gọi là tận tuỵ với em, yêu thì thế nào cũng được nhưng người như em vừa nói mới đáng lấy làm chồng.- Jennie vẫn rất thao thao bất tuyệt những cái mình nhớ về cuốn sách đó.

- Em đọc ở đâu mấy cuốn sách sến vậy hả?- Jisoo nghe xong thì cười ngất lên, bộ dạng Jennie rất nghiêm túc kể chuyện.

- Em cắn chị bây giờ, không nói nữa.- Jennie liếc Jisoo một cái, muốn vùng vằng đứng dậy, thầm mắng cái đồ không biết phong tình thì bị Jisoo giữ chặt lại.

- Vậy Jennie đang muốn nói chị là người đáng để em lấy phải không?

- Không biết.- Jennie nhéo vào eo Jisoo một cái, quay phắt đi hướng khác ngại ngùng.

- Còn nói không biết nữa, mai mốt muốn khen chị thì nói chị giỏi là được rồi, đừng có dài dòng, em không hợp nói mấy câu ngôn tình đâu!!!

- Hừmmm...mặc kệ người ta.- Jennie hối hận rồi, muốn ngọt ngào khen ngợi lại bị cái người này trêu chọc không dứt.

- Môi xinh này của em chỉ thích hợp rên dưới thân chị.- Jisoo đưa tay chạm lên môi Jennie, sau đó ngón tay lả lướt xuống ngực nàng làm chuyện xấu.

- Đồ háo sắc.

- Vậy em nói xem chị có đáng để em lấy làm chồng không?

- Chị tự mà nghĩ.- Jennie dí ngón tay vào ngực trái Jisoo sau đó nép vào ngực người ta nghịch ngợm, Jisoo ngốc, còn phải hỏi sao???

- Vậy thì phải thưởng cho người xứng đáng chứ?

Jisoo đột nhiên xốc nàng bế lên, Jennie bất ngờ liền ôm chặt cổ, nhìn ánh mắt đầy dục vọng của Jisoo khiến nàng đỏ mặt, sao lại động tình rồi? Jennie không hề biết bản thân vừa nói mấy câu ngọt ngào đã khiến trái tim và các bộ phận trên cơ thể Jisoo khó kiềm chế.

- Muốn gì hả? Thả em xuống.- Jennie biết mình sắp bị ăn sạch nhưng nàng giả vờ đánh lên vai người kia.

- Làm tình...làm tội nhau chứ làm gì?!!

Jisoo vội ôm lấy nàng về phòng, buổi sáng trước khi ra khỏi nhà Jennie đã uống nước ép dứa rất nhiều, hẳn là bây giờ rất thơm, Jisoo nóng lòng muốn vùi mặt vào đó, chết tiệt mà!!!!









Jisoo đứng trước gương chỉnh tới chỉnh lui bộ vest đang mặc làm Jennie ngồi trên giường nhìn đến ngây ngốc, ánh mắt nàng tràn ngập sự u mê và yêu thương Jisoo cực hạn, nhưng mà nàng sau đó lườm một cái, nghĩ xem Jisoo trở nên chăm chút như vậy từ bao giờ, nếu mà tiếp tục chăm chút sẽ có rất người chú ý đến Jisoo của nàng.

- Chồng, mau cởi quần áo ra.

- Hả? Sao cởi làm gì?- Jisoo nhìn nàng đã đi đến kế bên bằng ánh mắt khó hiểu, bọn họ chuẩn bị ra ngoài mà, Jennie muốn lên giường nữa????

- Chỉ là đi ăn cơm nhà người ta, chị làm như đi ra mắt nhà chồng, có cần phải chỉn chu như vậy không?- Jennie tuy nói là vậy nhưng cũng đưa tay chỉnh cổ áo cho người ta.

- Không biết nữa, chị cảm thấy Chủ tịch Kim rất để mắt đến chị, gặp ông ấy cũng không nên đơn giản quá, là tôn trọng người lớn.

Jisoo cười khi cô gái nhỏ tuy là nói miệng như vậy nhưng vẫn lướt tay đến tủ chọn đồng hồ đeo cho cô, cảm giác này rất tốt, có vợ ở nhà chăm sóc từng thứ một.

- Hừmmmm...chị và cái người tên Ji Yoon có gì với nhau đúng không, hay là do có mặt cô ấy mà chị chăm chút vẻ ngoài.

Jennie phụng phịu câu lấy cổ Jisoo tỏ ý nghi ngờ, nàng biết bản thân có máu ghen tuông vô cùng, nghĩ đến chị ta xinh đẹp như vậy luôn là nhìn Jisoo của nàng với ánh mắt thân thiết cực kì, nhân vật này rất đáng để đề phòng.

- Nghĩ đi đâu vậy, chị chỉ có mình em.- Jisoo kéo sát eo nàng vào người, tựa trán lên trán Jennie, ánh mắt ngọt ngào dụ dỗ.

- Dẻo miệng.

- Jennie của chị xinh đẹp như vậy, mau mặc áo khoác vào đi.

Jisoo thấy nàng cũng đâu kém gì mình, ăn mặc gợi cảm nào là đầm bó sát cúp ngực, ngực Jennie luôn là thứ khiến Jisoo nhìn mãi không chán, vì vậy cô vội vàng lấy áo khoác choàng lên người Jennie. Jennie bĩu môi tháo xuống, lắc đầu liên tục.

- Không được đâu, cái này không hợp, người ta thích để vai trần.

- Dẹp đi, khoác vào nếu không chị giận em.- Jisoo kéo chặt hai mép áo lại, bó Jennie như cái gối nhỏ bị bao bọc, như vậy mới vừa mắt cô.

- Người ta nói không mà...- Jennie giận dỗi.

- Mau đi, tối về cho em nằm trên, ngoan!!!!

- Nể chị em mới khoác áo đó.- Jennie hai mắt sáng rỡ khi Jisoo dụ nàng đúng cái nàng mê.

- Em nằm trên, còn chị nằm trong em.

Nói xong lập tức Jisoo phá lên cười, kéo lấy tay mèo nhỏ ra ngoài đi thôi làm Jennie ngơ ngác, biết mình bị lừa nhưng lòng nàng như rót kẹo đường, vừa ngọt ngào vừa hưng phấn, Jisoo đáng ghét kề sát tai nói mấy lời đó, báo hại Jennie lên xe phải khép chân lại rất khó chịu.







Ji Yoon vừa mở cửa nhà đã thấy đôi vợ chồng trẻ âu yếm nhìn nhau nói cười, tay Jennie giữ chặt tay Jisoo không rời, chị đã quá quen với hình ảnh này xuất hiện ở JS, cô Chủ tịch Kim Jennie đây rất là bám người, buổi trưa là chạy đến dành người đi, chị và ba chưa bao giờ hẹn được Jisoo ăn cơm.

- Quý quá hôm nay được tiếp đón hai người bận rộn tại nhà tôi.- Ji Yoon cười cười liếc một cái, nhường đường để hai con người kia bước vào.

- Xin lỗi chị tụi em đến trễ.

Jisoo nhìn quanh căn nhà, quả thật là nhà to, so với nhà của Jennie thì căn nhà này phải rộng gấp đôi nhưng người giúp việc thì ít hơn nhiều, trên tường phòng khách còn có hình ảnh Ji Yoon và Chủ tịch Kim cùng vợ chụp chung một tấm rất lớn, gia đình họ hẳn là rất hạnh phúc.

- Đây là Jisoo sao?

Phu nhân Kim ở trong bếp nghe tiếng nói chuyện đã vội đi nhanh ra nhìn, bà quan sát Jisoo rất kĩ vì trước giờ bà toàn nhìn qua ảnh và từ xa, trong lòng đánh giá cô từ đầu đến chân, quả thật là người có khí chất, xinh đẹp vô cùng, bất giác nghĩ đến tấm ảnh người phụ nữ trong phòng sách của chồng bà, hai người đúng là rất giống nhau, bà thật sự rất vui vì ông ấy đã tìm được Jisoo dù giữa họ chẳng có máu mủ gì.

Bà chẳng có gì ghen tuông với người phụ nữ đã mất kia vì biết quá khứ của người đó và Chủ tịch Kim là cả một câu chuyện dài, ai cũng có những người trong lòng không thể quên đi, mà bà cũng là người đã một đời chồng, gia đình bà hiện nay có Ji Yoon và Chủ tịch Kim, cả ba đều rất vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip