***
Lúc Mingyu trở về Seoul thì Jeonghan đang ngủ say chẳng hề biết gì, ngay cả tiếng cửa gỗ nặng trịch mở ra anh cũng không để ý khiến hắn ngạc nhiên vì bình thường anh rất thính ngủ.Cái làm hắn ngạc nhiên nhất là anh không ở nhà mình mà lại ở nhà hắn, hơn nữa hiện tại còn đang cuộn tròn người nằm trên giường hắn không có chút phòng bị nào, nom hệt như một chú thỏ bông buông lỏng cảnh giác.Mingyu mỉm cười, tốc độ đập của con tim không thể nào bình tĩnh lại được. Nhưng hắn cũng không đánh thức anh dậy luôn, chỉ nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ lại rồi vào bếp làm bữa sáng.Chừng một tiếng sau thì Jeonghan tỉnh hẳn, mơ màng bước ra khỏi phòng ngủ mà chẳng để ý bên phòng khách lúc này đã xuất hiện thêm một người đang ngồi bấm điện thoại nói chuyện phiếm với Seokmin. Anh mặc một chiếc áo phông rộng thùng thình và quần đùi, lộ ra xương quai xanh và đôi chân trắng dài thẳng tắp, kết hợp với cái đầu xù cùng gương mặt ngơ ngác vừa tỉnh ngủ khiến Mingyu nhìn mà suýt chút nữa chảy máu mũi.Có Chúa mới biết được hắn đang cật lực cố gắng đè nén suy nghĩ muốn đè anh xuống mà làm cái chuyện-không-dành-cho-trẻ-em-dưới-18-tuổi kia như thế nào.Hắn giả bộ đưa tay hắng giọng để che đi tâm tư đen tối và dục vọng sục sôi của mình, kéo Jeonghan giật mình trở về hiện thực."Cậu– Cậu về lúc nào vậy?!" Anh bị hắn doạ cho ngạc nhiên đến mức phải ôm ngực, đôi mắt nâu mở to nhìn Alpha đang ngồi trên sofa. Nếu hắn ở đây như thế, hẳn là cũng đã thấy anh bước ra từ phòng ngủ của hắn rồi phải không?!Ôi xấu hổ ngại chết mất!!!"Xin lỗi, tôi tự tiện–""Không phải xin lỗi đâu." Mingyu ngắt lời anh, "Tôi cũng không phản đối nếu anh làm vậy thường xuyên..." Càng nói, giọng hắn càng nhỏ lại.Hắn muốn giấu vẻ vui sướng đi nhưng khoé miệng cứ giây lát lại cong lên, còn vành tai đỏ bừng thì đã sớm bán đứng chủ nhân của nó.Jeonghan ngây người, sau đó cũng bật cười ừ một tiếng, nhanh chóng hoàn thành bữa sáng trong tâm trạng bay bổng.Kể từ khi biết rằng người trong trí nhớ của bản thân cách đây mười năm và người trước mặt của hiện tại là cùng một người thì anh càng phải lòng hắn nhiều hơn, thậm chí còn ỷ lại hơn vào hắn, tham lam mong muốn mùi rượu vang đỏ ấy chỉ bao quanh một mình mình.Và tới khi anh nhận ra thì tình cảm của anh dành cho Mingyu đã không đơn thuần chỉ dừng lại ở sự khao khát những cái nắm tay hay những cái ôm hôn, mà nó còn là sự khao khát về cả thể xác hắn.Anh là một Alpha, song lại đem trái tim và lý trí dành hết cho một Alpha khác.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip