Xuyen Viet Chi Boi Thuc Su Tiep Tu Chuong 160 Chuong 168

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Tác giả: Dạ Du
Edit: Riio
(đã beta)

Tạ Uẩn đi vào cửa Tạ gia, biệt thự ba tầng vẫn là cái mà hắn đã từng chiếm được. Đáng tiếc, lại lần nữa trở lại nơi này, thế nhưng cho người ta một loại cảm giác cảnh còn người mất.

Cửa lớn Tạ gia tùy ý rộng mở, tình huống bên trong vừa xem liền hiểu ngay.

Một đám người hùng hổ vây quanh Tạ Mân đòi công đạo, Tạ Thần Thái ăn nói khép nép đứng một bên nhận lỗi.

Tạ Uẩn sắc mặt âm trầm, người Tạ gia  khi nào thì khom lưng uốn gối như vậy.

“Nghiệt súc, ngươi còn dám trở về.”

Mấy người vừa mới bước vào cửa lớn Tạ gia, người Kha gia còn chưa có động tĩnh. Tạ Thần Thái đã hung thần ác sát lao tới, dị năng cuốn lên thanh âm cuồng bạo như tia chớp tập kích mà đến.

Hắn đối với đứa con trai này không hề thủ hạ lưu tình.

“Tạ Thần Thái!” Tạ Mân vừa gấp lại giận, sắc mặt trở nên xanh mét.

Tin tức Tạ Thừa Húc vào thành, sớm đã có người thông báo cho Tạ gia. Nhưng mà chuyện Tạ Uẩn ra tay đả thương người, lúc này lại không ai truyền tin tới kịp.

Tạ Thần Thái đây là muốn giết con tạ tội.

Đôi mắt Tạ Uẩn tối xuống, trong lòng tức giận không ngừng tăng lên, Tạ gia khi nào lại có một tên súc sinh như vậy.

“Oanh!” Một tiếng.

Công kích của Tạ Thần Thái còn chưa tới, Tạ Uẩn đã một chân đạp qua trực tiếp đem người đá bay. Đá hắn văng sập cả bức tường, Tạ Thần Thái cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều lệch vị trí.

“Phốc!” Phun ra một búng máu, Tạ Thần Thái tức giận ngẩng đầu: “Nghịch……” Hai chữ nghịch tử còn chưa nói xong, ánh mắt Tạ Thần Thái  biến thành hoảng sợ.

Ánh mắt Tạ Uẩn  lạnh băng, nếu không phải xem trên phân nhượng Tạ Mân hắn sẽ không thủ hạ lưu tình với loại súc sinh như vậy.

“Ai dám xen vào việc của người khác?”

“Là hắn, là hắn giết Hàng thiếu gia, người tóc dài!”

“Tổ phụ, ngươi phải trả thù cho tam đệ, Tạ Thừa Húc tìm được chỗ dựa.”

“Giết người Kha gia, các ngươi còn dám đưa tới cửa.”

“Câm miệng!”

Gia chủ Kha gia  sắc mặt xanh mét.

Vãn bối Kha gia từng bước từng bước giương nanh múa vuốt, người Kha gia thế hệ trước, lúc này đã thay đổi sắc mặt. Không thể tin tưởng nổi còn mang theo vài phần kinh nghi bất định.

Tạ Mân cuống quít chạy ra khỏi đám người, hắn lo lắng nhi tử xảy ra chuyện, Thần Thái hiện tại là trụ cột của Tạ gia. Nhưng mà, lúc hắn thấy ánh mắt lạnh băng của Tạ Uẩn, thân thể cứng đờ cả người đều bắt đầu run rẩy lên.

“Tiểu…… Tiểu……”

Tạ Uẩn trong lòng sinh khí, đại ca năng lực không tệ, tính tình tốt, muốn bảo vệ Tạ gia tuyệt đối dư sức. Hiện giờ, vì một cái đồ vật không biết cố gắng thế nhưng làm cho Tạ gia chia năm xẻ bảy, cha mẹ còn bởi vì không thể tấn giai mà mất sớm, trong lòng hắn  như thế nào không giận.

Nhưng là Tạ Uẩn càng thêm biết, dựa theo tính tình cha mẹ, đồ vật bọn họ lấy ra  hẳn đều là cam tâm tình nguyện.

Tạ Uẩn nỗi lòng phức tạp, nhìn đại ca đầu tóc tuyết trắng trong lòng mềm xuống . Hắn cùng đại ca chênh lệch tuổi tác lớn, từ nhỏ cũng là các ca ca sủng đến lớn đối mặt với chuyện đại ca làm, hắn cũng không thể nói cái gì.

Tạ Uẩn tức giận trừng hắn liếc mắt một cái: “Đại ca.”

Tạ Mân kích động lệ nóng doanh tròng, tiểu đệ còn nguyện ý kêu hắn, đại biểu tiểu đệ vẫn cứ thừa nhận hắn là đại ca. Trong khoảng thời gian ngắn, Tạ Mân lão lệ tung hoành, hắn là tội nhân Tạ gia a......

“ Còn sống là tốt, còn sống là tốt……” Tạ Mân kích động nói năng lộn xộn.

Gia chủ Kha gia sắc mặt trầm xuống: “Huynh đệ các ngươi ôn chuyện sau đi, đem chuyện của chúng ta giải quyết trước. Tạ Uẩn mệt ngươi vẫn là trưởng bối của Hàng Nhi, thế nhưng đối hắn tàn nhẫn hạ sát thủ, hôm nay ngươi cần phải cho ta một cái công đạo.”

Tạ Uẩn trở về, gia chủ Kha gia trong lòng khiếp sợ nhưng mà lại không có bao nhiêu sợ hãi, Kha gia hiện giờ cao thủ nhiều như mây, Tạ Uẩn ở trong mắt hắn, bất quá là một cái hỗn trướng dị năng đặc thù, ỷ vào căn cứ bảo hộ làm xằng làm bậy.

Tạ Uẩn trở về vừa lúc, một tay kỹ thuật đào tạo kia của Tạ Uẩn, vô số người đã sớm mắt thèm không thôi. Người Kha gia tự nhiên muốn phân một ly canh, mượn danh nghĩa giết người lần này. Gia chủ Kha gia tâm tư xoay chuyển, đã nghĩ tốt nói điều kiện như thế nào. Đáng tiếc, hắn lại quên mất, Tạ Uẩn trước nay đều không ra bài theo lẽ thường.

“Công đạo cho ngươi sao!” Tạ Uẩn trong lòng nghẹn lửa, không thể đối đại ca phát giận, đối với người Kha gia hắn lại không hề cố kỵ.

“Phanh!” Một tiếng.

Tạ Uẩn nộ khí đằng đằng, giơ tay phế đi tu vi gia chủ Kha gia, âm thanh lạnh lùng nói: “Lão tử hiện tại liền cho ngươi công đạo.”

“Gia chủ!”

“Tổ phụ!”

“Ba!” Kha Tĩnh Hoa vừa kinh vừa giận: “Tạ Uẩn, chúng ta tốt xấu là người một nhà, ngươi thế nhưng ra tay với phụ thân ta.”

“Ai cùng ngươi là người một nhà, phái người giết đại tôn tử của ta, cũng không nhìn xem chính mình là cái mặt hàng gì. Từ nay về sau, Tạ gia ta không có Tạ Thần Thái, ngươi, ngươi, các ngươi cút khỏi Tạ gia cho ta.”

“Ba!” Tạ Thần Thái kinh hoảng thất thố.

Tạ Mân lần này lại thập phần kiên định: “Ta tuyên bố, từ hôm nay trở đi, Tạ Thần Thái không còn là người Tạ gia, ta lấy danh nghĩa gia chủ đuổi hắn ra khỏi gia tộc.” Hắn đã thực xin lỗi cha mẹ huynh đệ, hiện giờ có tiểu đệ chống lưng hắn không thể tiếp tục sai thêm.

Tạ Thần Thái lòng đầy căm phẫn, nhịn xuống huyết khí quay cuồng trong ngực, phẫn nộ nói: “Ba, ngươi từ nhỏ liền bất công hắn, hiện tại còn vì hắn không cần nhi tử.”

Tạ Uẩn nhíu mày, hắn cùng cháu trai lớn cùng tuổi, đại ca chưa từng có bất công như hắn nói. Chẳng qua hắn bối phận cao, chiếm ưu thế, cha mẹ lại đau lòng con lúc tuổi già, cháu trai lớn thường xuyên không phục. Ngẫu nhiên cũng sẽ có ầm ĩ, nhưng hắn lại không nghĩ tới, nguyên lai từ lúc ấy liền hình thành oán hận.

Tạ Mân lạnh lùng nói: “Ta chỉ hận chưa từng sinh ra ngươi.”

“Tĩnh Hoa.” Tạ Thần Thái thật sợ hãi, kinh hoảng nhìn về phía ái nhân.

Kha Tĩnh Hoa sắc mặt trắng bệch, đột nhiên lui về phía sau vài bước.

Tạ Uẩn cười lạnh một tiếng: “Ngươi liền vì cái mặt hàng này, ngay cả nhi tử ruột đều muốn giết?”

“A ———” Kha Tĩnh Hoa kêu sợ hãi một tiếng.

“Không!” Tạ Thần Thái đau lòng không thôi.

Tạ Uẩn đã phế đi dị năng Kha Tĩnh Hoa ném tới bên người Tạ Thần Thái, lạnh lùng nói: “Về sau hắn cũng chỉ có thể dựa vào ngươi, như vậy chẳng phải là càng tốt. Nếu không phải hắn muốn giết Thừa Húc, ta sẽ không giận chó đánh mèo người Kha gia. Hiện giờ hắn là tội nhân Kha gia, trừ bỏ ngươi hắn không có bất luận chỗ dựa nào. Ngươi cùng ái nhân song túc song tê, không bao giờ phiền não vì chuyện bên ngoài, tiểu thúc thỏa mãn nguyện vọng của ngươi.”

“Không cần!” Kha Tĩnh Hoa vừa kinh lại khủng (vừa kinh ngạc vừa khủng hoảng), rõ ràng phát hiện thần sắc người Kha gia nhìn hắn đã thay đổi, Tạ Uẩn này một chiêu châm ngòi ly gián thật là lợi hại.

“Ba ba, ba ba, ta giết ngươi, ta giết ngươi.” Trong đám người chạy ra một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi , bắt lấy Tạ Uẩn tay đấm chân đá, tuổi còn nhỏ mà giữa mày đã tràn ngập lệ khí, Tạ Thần Thái thật là biết dạy con.

Tạ Uẩn phất tay đem người ném văng ra, hắn sẽ không so đo với hài tử, nhưng cũng sẽ không tùy ý hài tử hồ nháo.

Tạ Thần Thái kinh giận: “Hắn cũng là vãn bối ngươi .”

Tạ Uẩn thần tình lạnh lùng: “Ngươi đã không phải người Tạ gia .” Nhi tử của Tạ Thần Thái , tự nhiên cũng không phải vãn bối Tạ gia, đến nỗi Thừa Húc..... Tạ Uẩn đã quyết định đem hắn đi. Nếu không có một người phụ thân như vậy, Thừa Húc lưu lại Tạ gia, chỉ biết thừa nhận ủy khuất.

Tạ Thần Thái trợn mắt tức giận nhìn, ánh mắt nếu có thể giết người, Tạ Uẩn đã sớm bị hắn giết chết một trăm lần.

Tạ Uẩn biểu tình đạm mạc, hắn kỳ thật rất muốn biết, rời khỏi che chở của Tạ gia lại không có Kha gia làm chỗ dựa “Chân tình” của hai người này có thể duy trì bao lâu.

Tạ Uẩn ra tay đả thương người, một chiêu phế đi tu vi gia chủ Kha gia, chẳng sợ người Kha gia  tức giận, lúc này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bọn họ phát hiện, chính mình tựa hồ xem thường thực lực Tạ Uẩn.

Ngoài cửa ồn ào, có không ít người tới xem náo nhiệt.

“Không tốt, lão gia.”

“Gia chủ ———” thấy tình trạng gia chủ Kha gia, mấy người muốn báo tin hoảng sợ cả người phát run.

“Chuyện gì?”

Kha tam gia hỏi.

Lưu Văn Cường thấp thỏm lo âu, kinh hoảng nói: “ Đội tinh anh Kha gia, đều bị người phế đi dị năng.”

“Ngươi nói cái gì?”

Người Kha gia sắc mặt như đất, nếu nói bọn họ vừa rồi còn có thể miễn cưỡng duy trì trấn định, hiện tại tâm hoảng ý loạn cả lên. Ai cũng không nghĩ đến, nguyên bản chuyện như ván đã đóng thuyền,cư nhiên sẽ nửa đường giết ra cái Trình Giảo Kim.

Rõ ràng, người đả thương người khẳng định là Tạ Uẩn.

Nhưng mà bọn họ không có ai là đối thủ Tạ Uẩn, đám lão gia hỏa trong căn cứ một đám gió chiều nào theo chiều ấy. Tạ Uẩn trở về, những người đó tạm thời chỉ sẽ quan vọng, sẽ không thiên về bất luận kẻ nào.

Kha gia nhân tâm hối hận lên, đồng thời cũng oán hận Kha Tĩnh Hoa, nếu không phải bởi vì hắn, bọn họ lại như thế nào đắc tội một tên sát thần.

Kha Vĩ Thần lấy lại bình tĩnh, liếc mắt đưa tình nói: “Tiểu Uẩn, thực xin lỗi, lần này là  Kha gia chúng ta sai, biểu đệ phái người đi giết Thừa Húc, chúng ta thật không hiểu rõ.”

“Tiểu Uẩn……”

“Bạch bạch!”

Không cần Tạ Uẩn ra tay, Cảnh Nhiên đã mấy cái tát đánh qua, đánh xong hắn còn không cam lòng, học Tạ Uẩn giơ tay lại phế đi tu vi Kha Vĩ Thần.

“Nam nhân của ta ngươi cũng dám mơ tưởng, tìm chết.”

Mọi người lúc này mới chú ý tới, trừ bỏ Tạ Uẩn vẫn có một vị cao thủ tóc dài.

“Vĩ Thần!”

“Các ngươi……”

“Kha gia ta dù cho là bên có lỗi, các ngươi hà tất xuống tay tàn nhẫn như vậy.”

Người Kha gia hận đến mắt đều đỏ, bọn họ không chỉ có tổn thất đội  tinh anh, tu vi gia chủ bị phế, hài tử có tiền đồ nhất thế hệ tiếp theo của Kha gia hiện giờ cũng bị phế đi. Nhưng mà, bọn họ dù có phẫn nộ như thế nào, sợ hãi trong lòng vẫn như cũ chiếm thượng phong.

Kha Vĩ Thần khoé mắt muốn nứt ra, đau nhức thổi quét toàn thân: “Tiểu Uẩn, tình cảm nhiều năm của chúng ta, năm đó còn sắp đính hôn, ngươi thế nhưng một chút cũng không niệm tình cũ sao?”

Cảnh Nhiên giận không thể át, hai mắt bốc hỏa nhìn về phía Tạ Uẩn.

“Ta oan uổng, ngươi đừng nghe hắn nói bậy.”

Sắc mặt Cảnh Nhiên hòa hoãn xuống, hắn mới không tin ánh mắt Tạ Uẩn sẽ kém như vậy. Bất quá, dáng vẻ Tạ Uẩn  khẩn trương hắn thực thích.

“Lão bà, ta cùng hắn không có bất luận quan hệ gì, gia hỏa này não có vấn đề, liều mạng lấy lòng ba mẹ ta, cũng không nhìn xem chính mình là cái gì, song đầu cắm (???).”

Kha Vĩ Thần khụ ra máu tươi, vốn là thương thế nghiêm trọng giờ càng nặng.

Cảnh Nhiên không hiểu song đầu cắm là gì. Bất quá, Kha Vĩ Thần lúc này xấu hổ và giận dữ muốn chết, hận đến mức nghiến răng, nhìn bộ dáng hắn như vậy rõ ràng đó không phải lời hay gì.

Cảnh Nhiên cười tủm tỉm nói: “Ta biết ngươi ánh mắt tốt.”

Tạ Uẩn đắc ý nói: “Đó là đương nhiên.”

Người vây xem bên này, trừ bỏ người Kha gia, không ít người cười ra tiếng.  Hai vợ chồng này là đang mèo khen mèo dài đuôi đúng không. Bất quá, lúc này Tạ Uẩn càng làm cho người ta cảm thấy thân thiết hơn một ít, không còn cao cao tại thượng như vừa rồi.

“Sư phụ, sư phụ, cầu bái sư!”

Vương Thanh Hoa dùng sức lao ra từ trong  đám người, hai đầu gối “Bùm!” một tiếng quỳ trên mặt đất, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng nói: “Cao nhân, cầu bái sư.”

“ Cút!”

“Sư phụ, không cần a!”

Tạ Uẩn không kiên nhẫn nhìn về phía đại tôn tử: “Đem hắn ném ra ngoài.”

Tạ Thừa Húc nhịn ý cười giơ tay xách cổ áo Vương Thanh Hoa đi, rõ ràng làm theo trưởng bối phân phó đem người ra ngoài.

Vương Thanh Hoa biểu tình cứng đờ, ha hả cười nói: “Ta tự mình cút.”

Vương Thanh Hoa chớp mắt đã bị kéo ra ngoài, gân cổ lên hô to: “Cao nhân, ngày mai đồ nhi lại đến bái sư.”

“Phụt!” Trong đám người cũng không biết là ai nở nụ cười.

Bầu không khí khẩn trương thoáng cái biến mất. Người Kha gia sắc mặt xám xịt ở lại cũng không có ý nghĩa gì. Bọn họ không phải đối thủ Tạ Uẩn, nhiều lắm chỉ có thể trở thành trò cười .

Kha tam gia phân phó một tiếng kêu người nâng người bị thương về. Bất quá, cứ việc bọn họ thực chật vật, từng bước từng bước mặt xám mày tro, trong đám người nhưng không ai dám cười nhạo, có thể nghĩ uy danh người Kha gia có bao nhiêu cao.

Hôm nay nếu không gặp được Tạ Uẩn, đá trúng tấm ván sắt, Tạ gia chỉ sợ thật sẽ bị bọn họ lột một lớp da. Lại có Tạ Thần Thái ăn cây táo rào cây sung, kết cục của Tạ gia không cần nói cũng biết.

Tạ Uẩn lạnh lùng nói: “ Kêu hai người bọn họ đều cút hết đi.”

“Phụ thân……” Tạ Thần Thái cầu xin nhìn Tạ Mân.

Tạ Mân trầm mặc một chút: “ Đồ vật của ngươi ta sẽ kêu người đưa cho ngươi, các ngươi về sau tự giải quyết cho tốt, từ đây, ta với ngươi không còn là phụ tử.”

“Phụ thân!” Tạ Thần Thái biểu tình phẫn hận.

Tạ Uẩn cười nhạo một tiếng: “Cẩu không đổi được tính ăn phân.”

Tạ Mân có chút khổ sở, kia dù sao cũng là trưởng tử của hắn, lúc Tạ Thần Thái sinh ra hắn đã từng hưng phấn quên hết tất cả. Hiện giờ…… Chẳng sợ vì tương lai Tạ gia, hắn cũng không thể tiếp tục mềm lòng.

Thực mau, trên lầu có người đem đồ vật đưa xuống, trừ bỏ đồ của Tạ Thần Thái , Tạ Mân chuẩn bị cho hắn thêm một ít dược tề chữa thương.

Tạ Uẩn đối với việc này không sao cả, Tạ Thần Thái tóm lại chảy dòng máu Tạ gia, sau này hắn là tốt hay xấu lại cùng Tạ gia không quan hệ.

Đuổi Tạ Thần Thái đi, Tạ gia trống vắng không ít.

Tạ Uẩn đi vào biệt thự, giương mắt liền thấy một nam nhân trung niên ngồi ở trên xe lăn, mái tóc hơi dài che khuất đôi mắt mặt vô biểu tình, Tạ Uẩn đột nhiên có chút đau lòng.

“Tiểu Diệp, ngươi như thế nào biến thành như vậy.” Tạ Uẩn kinh giận không thôi.

Tạ Thần Diệp thấp thấp cười lạnh, cũng không thèm nhìn tới phụ thân một cái, trực tiếp cùng Tạ Uẩn chào hỏi: “Tiểu thúc thúc.”

Tạ Mân sắc mặt tái nhợt, biểu tình suy sụp.

Tạ Uẩn than nhẹ: “Đừng sợ, tiểu thúc đã trở lại, chân của ngươi không có việc gì.”

Tạ Thần Diệp hốc mắt đỏ lên: “Tiểu thúc, ta rất nhớ ngươi.”

Tạ Uẩn thở dài trong lòng đối với đại ca đã không biết nên nói cái gì, Thần Diệp từ nhỏ hoạt bát, hiện giờ thế nhưng bị lăn lộn thành như vậy.

Cảnh Nhiên nói: “Ngươi chữa thương cho hắn trước đi, chờ lát nữa lại ôn chuyện.”

Tạ Uẩn gật đầu, cầm tay lão bà: “Ngươi đi dạo đi, làm quen hoàn cảnh một chút ta kêu Thừa Húc bồi ngươi, không hiểu gì thì hỏi hắn.”

Cảnh Nhiên cười nói: “Ngươi yên tâm, không ai dám chọc ta.”

Tạ Uẩn cười khẽ, nói cũng đúng, việc tu luyện ở địa cầu vừa mới bước vào giai đoạn đầu khởi bước, thực lực lão bà hoàn toàn có thể nghiền áp bất luận kẻ nào.

Tạ Thần Diệp vội vàng nói: “Tiểu thúc mẫu.”

Cảnh Nhiên xoa đầu hắn một chút: “Kêu thúc thúc.”

“Thúc thúc!”

Cảnh Nhiên lấy ra một cái túi trữ vật, cười nói: “Lễ gặp mặt ngươi cầm chơi đi.”

Tạ Thần Diệp khóe môi run rẩy một chút, túi tiền nhỏ cầm trong tay tuy rằng thật xinh đẹp, nhưng hắn là một đại nam nhân cầm thật sự kỳ cục.

Tạ Uẩn nói: “Thấy đủ đi, đây là túi trữ vật, Cảnh thúc ngươi cất chứa đều là trân phẩm.”

Tạ Thần Diệp vội vàng nói: “Đa tạ Cảnh thúc.”

Cảnh Nhiên xua tay: “ Vãn bối nhà mình không cần khách khí.”

Tạ Thần Diệp vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, khó trách Cảnh thúc cùng tiểu thúc là một đôi, tính tình rất giống nhau. Bất quá, chỉ nhìn một cách đơn thuần bên ngoài, Cảnh thúc cùng tiểu thúc vẫn trẻ tuổi như cũ, hắn lại......

Tạ Uẩn cười nói: “Đừng sợ, có tiểu thúc ở, bảo đảm ngươi trẻ lại hai mươi tuổi.”

Tạ Thần Diệp nở nụ cười, đã lâu không có vui vẻ như vậy. Từ sau khi tiểu thúc mất tích, trong nhà tựa hồ phiền toái không ngừng, phụ thân do dự không quyết đoán, tổ phụ tổ mẫu lớn tuổi, nhị thúc, tam thúc, đối chọi gay gắt. Tạ gia đã từng hòa thuận, giờ trở thành mây khói thoảng qua.

Tạ Uẩn quay đầu nhìn về phía đại ca nói: “Ta chữa thương cho Tiểu Diệp, ngươi đi liên lạc nhị ca, tam ca, kêu bọn họ trở về mở họp. Tương lai Tạ gia ra sao cũng phải có kế hoạch rõ ràng, còn những người bên ngoài đó không cần để ý tới, nếu ai dám có cam đảm xen vào giao cho Cảnh Nhiên.”

“Hảo, hảo.” Tạ Mân vội vàng đáp, hắn chờ đợi ngày Tạ gia đoàn tụ rất nhiều năm.

Tạ Uẩn trước mang Tạ Thần Diệp đi chữa thương, xương đùi bị dập nát, kinh mạch đứt gãy. Đầu gối còn có độc tố ngưng tụ, thương thế thực nặng, nhưng đối với Tạ Uẩn hiện tại mà nói, trị liệu thương thế như vậy, nhiều lắm chỉ cần hai ngày.

Cảnh Nhiên trực tiếp mang theo Tạ Thừa Húc ra cửa, hắn đối thế giới này phi thường tò mò, đặc biệt là một ít đồ vật công nghệ cao.

Ba ngày sau......

Người Tạ gia rốt cuộc tề tụ một chỗ, đời con cháu thêm lên, ước chừng hơn 60 người.

Phòng nghị sự nhỏ khắc khẩu không thôi.

Thân ảnh Tạ Uẩn vừa xuất hiện, chung quanh lập tức an tĩnh lại, thấy Tạ Thần Diệp đoan chính đi bên cạnh mọi người phi thường vui sướng. Bất quá, trong phần vui sướng này tâm tư tính toán lợi ích lại nhiều hơn.

“Tiểu Diệp khỏi rồi.”

“Vẫn là tiểu đệ có bản lĩnh.”

“Tiểu đệ trở về liền tốt.”

“Ha ha, tiểu đệ đây là mấy đứa cháu dâu của ngươi. Ngươi cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia.”

Tạ Uẩn biểu tình lãnh đạm: “ Người không phận sự thì rời khỏi đây.”

Tạ Huyền sắc mặt biến đổi: “Tiểu thúc, ngươi nói người không có phận sự là ai?”

Tạ Uẩn nhàn nhạt nói: “ Người họ khác.”

“Tiểu thúc, Trần Nhã là thê tử của ta, không phải là người không phận sự.”

Tạ Uẩn nói: “Ngươi cũng có thể đi, ta không muốn lại có một cái Tạ Thần Thái.”

“Ngươi......” Trần Nhã thẹn quá thành giận, gương mặt tức giận đến đỏ bừng.

Thái độ Tạ Uẩn cực kỳ cường ngạnh, đại ca không biết cố gắng, hai vị ca ca khác cũng không tốt hơn, Trần gia cũng thực biết tính, muốn tính kế Tạ gia, nằm mơ.

Tạ Hạm nói: “Các ngươi đi ra ngoài.”

Tức phụ Tạ gia không cam lòng. Bất quá, nhớ tới đồn đãi hai ngày này, vô luận là người Tạ gia ngồi ở đây hay là tức phụ của từng người. Tất cả đều không dám lên tiếng, thực lực Tạ Uẩn đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người. Tạ Hạm nghĩ đến càng thêm sâu xa, hiện giờ tiểu đệ đã trở lại, Tạ gia hoàn toàn không cần dựa vào người ngoài.

Huống hồ, những tức phụ đó của Tạ gia, trừ bỏ vài người các nàng chưa chắc hướng về Tạ gia. Hôm nay một hai phải theo tới, ngại với tình cảm hắn không thể cự tuyệt, nhưng là tiểu đệ đã ra mặt, hắn tự nhiên muốn thuận nước đẩy thuyền.

Người không phận sự đi rồi.

Tạ Uẩn nhàn nhạt nói: “Nguyên bản ta muốn hỏi một chút, tương lai Tạ gia  làm sao bây giờ?.....”

Tạ Hạm trong lòng căng thẳng, hắn minh bạch tiểu đệ đối với tình huống hiện tại thực thất vọng. Bất quá, tiểu đệ rốt cuộc là người Tạ gia, sẽ không bỏ mặc Tạ gia không lo.

Tạ Uẩn nói: “Ta sẽ ở mỗi nhà chọn lựa vài người, về sau Tạ gia giao cho bọn họ xử lý, vị trí gia chủ cũng phải tuyển giữa bọn họ. Những người còn lại, nếu nguyện ý trở lại chủ trạch thì cần phải tuân thủ quy củ. Nếu không muốn, mọi người tự lập môn hộ, có khó khăn có thể hướng chủ trạch xin giúp đỡ. Bất quá, nếu làm việc tùy tiện, việc này liền miễn Tạ gia sẽ thanh lý môn hộ.”

“Này sao được.”

“Tiểu đệ.......” Tạ Mân cũng thực kinh ngạc, trong lòng hắn biết hắn phải nhường lại vị trí gia chủ. Nhưng là, để một đám hậu bối dẫn dắt Tạ gia, mặt già của bọn họ biết để ở đâu.

Tạ Uẩn nhàn nhạt nói: “Được rồi, đừng vô nghĩa nữa, ý ta đã quyết, các ngươi nếu đáp ứng ngày mai liền đem hài tử đưa tới. Không đáp ứng, từng người tan đi ta đối với Tạ gia đã tận tình tận nghĩa.”

“Tiểu đệ, lời này của ngươi là có ý gì?”

Cảnh Nhiên nói: “Đương nhiên là cùng ta trở về, cái địa phương này của các ngươi linh khí không tốt, hoàn cảnh kém. Cả đời cũng không thể phi thăng Thần giới, lưu lại chỉ biết chậm trễ tu luyện. Thật không hiểu các ngươi là nghĩ như thế nào, từng người đều không biết tiến thủ, biết rõ đều là tranh quyền đoạt lợi nhưng tu vi lại không cao, đạt được dù nhiều cũng chỉ là trăng trong nước.”

“Phi thăng?”

“Thần giới?”

“Tiểu đệ lúc ngươi mất tích đã đi nơi nào?”

Người Tạ gia kinh hãi không thôi, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói đến chuyện huyền huyễn.

Tạ Uẩn nghĩ nghĩ, nói: “Ta xuyên qua, phòng thí nghiệm nổ mạnh tạo ra gió lốc không gian, ta đến một cái thế giới dùng võ vi tôn, tu luyện đến mức tận cùng có thể phi thăng.”

“Chúng ta thì sao?” Tạ Hạm vội vàng hỏi nói.

Tạ Uẩn không lưu tình chút nào: “Ngươi già rồi, vô vọng phi thăng.”

Tạ Mân ánh mắt sáng lên, gấp không chờ nổi nói: “ Con cháu Tạ gia chúng ta......”

Cảnh Nhiên nói: “Nỗ lực tu luyện, có lẽ sẽ có một đường hy vọng. Bất quá, cho dù không thể phi thăng, kéo dài thọ mệnh cũng không thành vấn đề. Ta xem nơi này của các ngươi, thọ mệnh dài nhất bất quá cũng chỉ 500 thọ nguyên đi.”

Người Tạ gia nghiêm nghị lại. Lúc này, thái độ bọn họ đối đãi với Cảnh Nhiên, cũng không dám đem hắn đơn thuần chỉ là lão bà của Tạ Uẩn.

Tạ Uẩn cười khẽ vẫn là lão bà có biện pháp, một câu cư nhiên làm người Tạ gia đồng tâm hiệp lực.

Cảnh Nhiên nhướng mày, Tạ Uẩn đây là trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, có lợi ích lớn hơn nữa ai còn sẽ chỉ tranh những thứ vặt vãnh.

Tạ Hạm vội vàng nói: “Tiểu đệ a, mấy người chúng ta liền không tính, bọn Chiêu Nhi Huyền Nhi đều là vãn bối ngươi, ngươi không thể chỉ cần tôn tử, không cần cháu trai a.”

Cảnh Nhiên suy tư một chút, cười nói: “Ta sẽ thiết trí trận pháp, người Tạ gia ai cũng đều có thể tham gia. Bất quá, chỉ có người phá được trận, chúng ta mới có thể dốc lòng bồi dưỡng.”

Người Tạ gia mắt tỏa sáng, Tạ Hạm một đôi mắt lão cũng nóng lòng muốn thử.

Cảnh Nhiên chỉ cười không nói, hắn là thiết trí trận pháp khảo nghiệm tâm tính, hoàn toàn không có một chút nào quan hệ với tu vi.

Mọi chuyện rất nhanh liền được định ra.

Đoạn thời gian kế tiếp, người bên ngoài liền phát hiện, mấy huynh đệ Tạ gia lúc trước trở mặt thành thù cư nhiên lại lần nữa trở nên hoà thuận vui vẻ.

Những nữ nhân được gả tới Tạ gia phi thường ảo não, các nàng rõ ràng cảm giác được tâm thái trượng phu có điều thay đổi. Cả một đám trở nên phi thường tích cực, giống như đang chuẩn bị việc lớn gì đó. Bất quá, các nàng cũng không hỏi được cái gì.

Cao tầng căn cứ Hoa Quốc mở cuộc họp, thực lực Tạ Uẩn đã vượt qua khống chế của bọn họ, người Tạ gia tựa hồ cũng trở nên thần bí lên. Dưới tình huống như vậy, làm cho bọn họ có chút hoảng hốt. Đương nhiên, càng làm cho bọn họ phẫn nộ là Tạ Uẩn thật sự quá kiêu ngạo, tính tình không thay đổi chút nào. Vài lần tới cửa bái phỏng, Tạ Uẩn thế nhưng đóng cửa không gặp.

Có người Kha gia quạt gió thêm củi, khuếch đại Tạ Uẩn nguy hiểm như thế nào, có một cao thủ như vậy ở tại căn cứ, hắn nếu nào một ngày đó không cao hứng căn cứ chẳng phải là muốn đổi chủ.

Các thế lực khắp nơi như gió thổi mây bay, chuẩn bị cho Tạ gia một trận đánh bất ngờ.

Nhưng mà, thời điểm khi bọn hắn chuẩn bị ổn thoả hết thảy, Tạ gia sớm đã người đi nhà trống biến mất vô tung vô ảnh.

Cảnh Nhiên điều khiển xuyên tinh toa, sớm tại trên địa cầu bay một lần, chọn lựa một chỗ địa thế không tồi, núi non dư thừa linh khí, chuẩn bị thành lập một toà sơn trang.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip