Toi Khong Lam Nguoi Nua Hoan Chuong 4 Ngay Thu Tu Khong Lam Nguoi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Trước không nói tới chuyện Cố Hoài không ý thức được mình đã khiến cho trùng tộc hỗn loạn, chuyện này phải nói từ 12 giờ trước.

Liên kết tinh thần là năng lực Cố Hoài làm trùng vương từ khi sinh ra đã có, năng lực này có tác dụng thông qua liên kết tinh thần, Cố Hoài có thể đem ý thức của bản thân truyền cho bất kì trùng tộc nào.

Có thể là truyền đạt cho một người, cũng có thể truyền đạt cho tất cả các tộc đàn trùng tộc, hơn nữa không hạn chế cự li.

Chỉ cần Cố Hoài muốn, cho dù cậu ở cách xa như thế nào trùng tộc vẫn có thể nhận được liên kết tinh thần của cậu.

Bởi vì chỗ của Cố Hoài ở là một tinh cầu bỏ hoang xa xôi, trên tinh cầu này ngoại trừ cậu và hơn mười con Tucker trùng tộc, hoàn toàn không có sinh vật trí tuệ nào khác, khi cậu phá vỏ cũng chỉ có nhóm Tucker trùng tộc này biết.

Nhưng sau khi bị ngã sấp xuống, bị đau đớn kích thích, Cố Hoài theo bản năng xây dựng một lần liên kết tinh thần.

Hơn nữa liên kết tinh thần còn theo kiểu bầy đàn.

Đem trùng tộc so sánh thành một tổ đang nói chuyện, hiệu quả liên kết tinh thần của Cố Hoài giống như là cậu bất ngờ đăng một bài tới @ toàn bộ thành viên.

Hậu quả có thể nghĩ.

Trong vũ trụ, tất cả các binh sĩ chủng tộc khác đang tiến hành giao chiến với trùng tộc, lúc này đều có một suy nghĩ giống nhau—–

“Thảo, đám trùng tộc này đều ăn phải thuốc nổ hay sao?”

Đàn trùng tộc cấp thấp đột nhiên cuồng bạo, một đám nổi giận nhìn chằm chằm bọn họ, lực chiến đấu tăng mạnh khiến binh lính của chủng tộc khác trở tay không kịp, thậm chí còn hơi mơ màng.

Nhìn ánh mắt của đám trùng tộc cấp thấp đang nhìn chằm chằm bọn họ, giống như bọn họ đã làm chuyện gì tội ác tày trời, không thể tha thứ.

Càng mơ hồ hơn chính là, quân đoàn trùng tộc đột nhiên bừng bừng lửa giận theo sát bọn họ đánh đấm hăng say, thế nhưng rất nhanh xem bọn họ không khác không khí không hề lưu luyến mà quay đầu bỏ đi, tốc độ lui lại rất nhanh có đuổi cũng không đuổi kịp.

Điều này khiến các binh sĩ chủng tộc khác đã từ bỏ chiếm lĩnh hành tinh mới đột nhiên rơi vào hoang mang.

Trên tinh tế có rất nhiều tinh cầu chưa đăng kí đều là không có chủ, chủng tộc nào chiếm lĩnh được tinh cầu nào trước tiên thì nó sẽ thuộc về chủng tộc đó.

Nếu có nhiều thế lực đồng thời phát hiện, vậy cũng đơn giản, hoặc là bàn bạc phân chia, nếu bàn không được thì trực tiếp giao chiến, bên nào lui lại trước chứng tỏ đã bỏ cuộc với quyền sở hữu tinh cầu này.

Cho nên tình huống hiện tại là, trùng tộc rõ ràng đang cùng bọn họ đánh nhau rất tốt, thậm chí còn có xu hướng đè ép bọn họ, thế nhưng đột nhiên vỗ mông chạy lấy người nói không đánh nữa, đem tinh cầu vô chủ này trực tiếp chắp tay dâng lên….

Trong tinh tế thế mà lại có chuyện tốt như vậy?

Thao tác của trùng tộc lúc này khiến cho binh lính các chủng tộc mơ màng, nhưng vừa mới đối mặt với một đám trùng tộc cuồng bạo trong lòng bọn họ còn rất sợ hãi, mặc dù cảm thấy tình huống hơi dị thường, nhưng cũng không muốn đi tiếp xúc với đám hung thần kia nữa.

Mặc dù Cố Hoài lập liên kết tinh thần rất ngắn, nhưng cũng đủ để nói cho trùng tộc sự tồn tại của cậu.

Những cao đẳng trùng tộc có trí tuệ cao lúc này còn đang tự hỏi, mà những trùng tộc khuyết thiếu trí tuệ phản ứng rất trực tiếp, chúng nó đã dựa vào bản năng bắt đầu đi tìm.

Ở nơi nào….

Vũ trụ rộng lớn, liên kết tinh thần chỉ trong chớp mắt không đủ để cho chúng nó xác định được vị trí của Vương.

Nhưng mà Vương kêu gọi chúng nó, vậy chúng nó nhất định phải tìm đến mới được—–

Làm người gây ra hàng loạt chuyện như vậy, Cố Hoài sinh hoạt tại một tinh cầu xa xôi hoàn toàn không biết những chuyện này, sau khi xuyên qua, cậu đã ở tinh cầu bỏ hoang này vượt quá hai ngày.

Tinh cầu này là một tinh cầu cằn cỗi, hoàn cảnh rất kém, trải qua hai ngày ở đây, Cố Hoài tìm hiểu được điều này.

Ở trên tinh cầu, ngoại trừ cậu và đám Tucker trùng tộc vây quanh cậu, chắc là sẽ không tồn tại sinh vật trí tuệ khác.

Sinh vật có thể thích ứng được hoàn cảnh ác liệt trên tinh cầu phần lớn đều là động vật hung mãnh, đương nhiên, cho dù có hung mãnh cũng không thể qua được Tucker trùng tộc.

Trong hang động có một vị vương vẫn còn là ấu tể, còn có những sinh vật có cơ thể khổng lồ lại đáng sợ nguy hiểm là Tucker trùng tộc làm hộ vệ, chúng nó cảnh giới cao độ, đối với thứ gì muốn tới gần sào huyệt đều trực tiếp thể hiện công kích.

Những con Tucker trùng tộc này sẽ không tiến hành đàm phán gì, hành vi tới gần sào huyệt đều là sự uy hiếp.

Uy hiếp thì cần phải loại bỏ, bởi vì vương không thể bị thương được.

Trong hai ngày này Cố Hoài đã có kinh nghiệm, cậu hiểu được việc đám Tucker trùng tộc bảo vệ cậu như trưởng bối bảo vệ con cháu trong nhà, nhưng sáng sớm hôm nay xảy ra một việc, Cố Hoài mới biết được trình độ bảo vệ cậu của những trưởng bối này là tới mức độ nào.

Khi có một con bướm màu vàng từ bên ngoài cửa động bay vào, mạng của con bướm này sém nữa mất dưới đao nhọn.

Sau khi ngăn cản chuyện như vậy xảy ra, Cố Hoài không thể kiềm chế mà co rút khóe miệng.

Thế giới này thật quá kỳ diệu, giống con bướm này chỉ là một sinh vật yếu ớt, lại có thể kiên cường sống sót trên hành tinh cằn cỗi này, nơi đến ngay cả dã thú to lớn cũng không có cách nào tồn tại được.

Bướm nhỏ còn không biết mình sém nữa toi đời thế nhưng khờ dại bay tới bên cạnh Cố Hoài, đậu trên mu bàn tay Cố Hoài.

Xác thật là một con bướm, tuy để có thể thích ứng được hoàn cảnh nên thân hình biến dị, nhưng thân thể vẫn không có lực sát thương gì.

Sau khi con bướm này đậu trên mu bàn tay Cố Hoài, những con Tucker trùng tộc vây quanh cậu đều trong nháy mắt co lại con ngươi.

Mặc dù đám Tucker trùng tộc nghe theo Cố Hoài không làm ra hành động công kích gì, nhưng trong cổ họng chúng vẫn phát ra âm thanh "cùm cụp" mang ý nghĩa cảnh cáo và uy hiếp, đồng tử đỏ tươi thẳng tắp nhìn chằm chằm trên người con bướm kia.

“Nó không hại được tôi.” Cố Hoài thả nhẹ thanh âm, kiên nhẫn giải thích.

Thấy những con Tucker trùng tộc này không có động, Cố Hoài nhìn con bướm trên mu bàn tay, cậu bỗng nhiên kiễng chân, đem con bướm đặt lên cẳng tay sắc bén của một con Tucker trùng tộc ở trước mặt.

Con bướm màu vàng này rất nghe lời đậu ở bên trên, bướm nhỏ yếu không hề cảm thấy nguy hiểm ở xung quanh mình.

Cảnh vật đều cần làm đẹp, ví dụ như Cố Hoài cảm thấy, con bướm đậu trên cẳng tay của Tucker trùng tộc nhìn rất hài hước.

“Xem, có phải rất được hay không?” Cố Hoài cười cong mắt nói.

Nghe thấy một câu này, con Tucker trùng tộc trên cẳng tay có đậu một con bướm liền nghiêng đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm con bướm một hồi, rồi mới nâng đầu lên nhìn Cố Hoài, trong cổ họng phát ra thanh âm trầm thấp.

Xinh đẹp.

Từ ngữ này cũng đồng dạng không ở trong phạm vi hiểu biết của trùng tộc, nhưng bởi vì thanh niên ở trước mặt nó đang nở nụ cười vui sướng, chúng nó liền biết, từ ngữ này đại biểu cho tốt đẹp.

Đương nhiên ở trong mắt đám Tucker trùng tộc, sự vật tốt đẹp nhất trên thế giới này chính là thanh niên tóc đen đứng ở trước mặt tụi nó.

Hành tinh bỏ hoang không có khả năng cung cấp giải trí gì, ở bên ngoài hang động, Cố Hoài chỉ có thể nhìn thấy một mảnh hoang vu.

Bụi bay đầy trời, thảm thực vật  thưa thớt, nguồn nước cũng không hề có.

Thế nhưng nếu đi về phía đông, có thể nhìn thấy một rừng cây nhỏ, trái cây lúc trước Cố Hoài ăn được đám Tucker trùng tộc hái ở chỗ này.

Thực ăn dự trữ vẫn còn không ít, nhưng bởi vì muốn đi thăm dò bên ngoài một chút, Cố Hoài đứng ở trước mặt con Tucker trùng tộc cầm đầu, nâng lên ngón tay chỉ phiến rừng ở hướng đông kia.

“Tôi muốn đi nơi đó.”

Tucker trùng tộc được Cố Hoài ngưỡng đầu nhìn chính là con có thể hình thể cao nhất trong đàn, nếu Cố Hoài không ở, con Tucker trùng tộc này không có bất ngờ gì sẽ là đầu lĩnh của tiểu đàn này.

Thanh niên muốn đi đâu, con Tucker trùng tộc rất nhanh hiểu được ý.

Đối với những yêu cầu của Cố Hoài, đám Tucker trùng tộc cũng không hề có lý do để từ chối, thế là dưới sự hộ tống của một đám trùng tộc, Cố Hoài thuận lợi đi tới mục tiêu mà cậu muốn.

Hiểu được thái độ khẩn trương của đám trùng tộc đối với mình, dọc theo đường đi Cố Hoài đều an phận ở trong phạm vi bao vây của chúng nó, không hề muốn cho chúng có một chút lo lắng.

Cây cối trong rừng cây đa phần đều đen thui, cũng giống như vỏ ngoài của trái cây trước đây mà Cố Hoài ăn, rất giống than củi bị thiêu cháy.

Chỉ có một ít cây có màu sắc bình thường kết ra quả màu vàng, trong mảnh đất đen như mực này thì màu sắc đó khá nổi bật, Cố Hoài liếc mắt một cái liền nhìn thấy, bỗng nhiên muốn đi qua hái.

Nhưng cái cây này lại rất cao, Cố Hoài đi qua chỉ có thể đứng ở gần đó mà ngửa cổ nhìn, nếu muốn trèo lên…. vẫn là quên đi.

Ấu tể nhìn chằm chằm cái cây kia vài giây, cho dù không có lên tiếng muốn cái gì, đám Tucker trùng tộc vây chung quanh cũng cho rằng đây là hành vi muốn gì đó.

Hơn nữa chúng nó phát giác, ấu tể hình như muốn tự mình hái.

Sau khi ý thức được điều này, một Tucker trùng tộc tới gần Cố Hoài, hơn nữa còn cúi thân xuống với cậu.

Cố Hoài: “?”

Cố Hoài dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn nó, mặc dù không biết con Tucker trùng tộc này muốn làm gì, nhưng lúc này cậu vẫn đứng  yên, bởi vì hiểu được đối phương sẽ không làm cậu bị thương.

Sau một giây, con Tucker trùng tộc này hướng cẳng tay tới chỗ Cố Hoài, rất không dễ dàng hoàn thành động tác ôm lấy cậu, rồi mới cẩn thận đem cậu đặt lên vai nó.

Độ cao thay đổi, tầm nhìn của Cố Hoài lập tức trở nên rộng hơn, cảnh vật xung quanh trong mắt cậu lập tức liền không giống ban đầu.

Ngồi ở trên vai một con Tucker trùng tộc, Cố Hoài còn chưa phản ứng kịp, mà khi cậu ngơ ngác, con Tucker trùng tộc đã nâng cậu tới gần cái quả màu vàng mà cậu vừa mới ngẩng đầu nhìn.

“Tê tê…..” đem thanh niên tới gần quả màu vàng chỉ cần giơ tay là có thể hái, lúc này con Tucker trùng tộc này cúi đầu phát ra thanh âm khàn khàn.

Như vậy ấu tể sẽ vui vẻ đi.

Cố Hoài giơ tay hái quả kia xuống, cậu cúi đầu nhìn quả màu vàng ôm ở trong tay, bỗng nhiên dùng má cọ cọ vào vùng đầu cứng rắn của Tucker trùng tộc này.

Gần như cùng lúc, con ngươi đang thả lỏng của con Tucker trùng tộc này liền co thành hình kim, thanh âm trong cổ họng phát ra cũng lập tức trở nên rõ ràng hơn nhiều.

Những con Tucker trùng tộc khác thấy một màn này lập tức dùng ánh mắt nhìn chằm chằm, một con rồi một con đều học theo ôm Cố Hoài đặt lên vai.

Chúng nó cũng muốn được thanh niên gần gũi.

Khí hậu trên tinh cầu bỏ hoang này thay đổi thất thường, một giây trước trời vẫn nắng chói chang, một giây sau không hề có dấu hiệu gì liền đổ mưa to.

Nhưng không khí hôm nay cũng coi như còn tốt, bắt đầu cũng chỉ rơi mưa nhỏ, khiến cho Cố Hoài cùng đàn Tucker trùng tộc vây xung quanh cậu cũng có đủ thời gian phản ứng.

Trời mưa, nhưng những con Tucker trùng tộc này cũng không có khái niệm tránh mưa.

Tại hoàn cảnh sinh tồn kém hơn chúng nó vẫn có thể sống sót, mưa rơi căn bản không tính là gì.

Nhưng vương không thể.

Theo bản năng, con Tucker trùng tộc đang nâng Cố Hoài liền để cậu xuống.

Chờ Cố Hoài đứng trên mặt đất, những con Tucker trùng tộc rất nhanh dùng thân thể che cho Cố Hoài, giống ngọn núi lại giống như đá lớn đứng sừng sững không hề nhúc nhích.

Như vậy thanh niên sẽ không bị mưa làm ướt.

Không khí như vậy, vương của chúng nó có thể cảm thấy lạnh hay không?

Nếu thanh niên cảm thấy lạnh, chúng nó phải làm thế nào mới có đồ vật ấm áp, để cho vương của chúng nó có thể ở thoải mái một chút.

Thanh âm mưa rơi vang lên không ngừng, mà trong đầu đàn Tucker trùng tộc này chỉ có mỗi chuyện liên quan tới Cố Hoài.

Mưa trên tinh cầu bỏ đi này có tính ăn mòn, cho nên những cây cối có thể lớn lên trong hoàn cảnh này có thế nói là có sức sống rất kiên cường.

Trong phiến rừng này thường xuyên có mưa, bởi vì đưa thân ra ngoài trời mưa sẽ bị tổn thương, những sinh vật hung cậu cũng không thể nào tới gần khu rừng này.

Sẽ thường xuyên tới đám rừng này, chắc là cũng chỉ có đám Tucker trùng tộc.

Chúng nó phải tới đây hái trái cây, chuẩn bị làm thức ăn cho ấu tể sau khi sinh ra.

Mặc dù sẽ có chút tổn thương, nhưng đối với Tucker trùng tộc có lớp vỏ phòng ngự vững chắc, mưa ở nơi này đối với chúng nó căn bản là không đau không ngứa.

Quay về trong hang động ở một ngày là có thể tự hồi phục, một chút vết thương nhỏ này đối với trùng tộc cũng không coi là gì.

“Chúng ta mau trở về đi.” Kỳ thật mới đi thăm dò không được bao lâu, nhưng không muốn để cho đám Tucker trùng tộc này tiếp tục dầm mưa, Cố Hoài lập tức đưa ra quyết định.

Mưa trên tinh cầu này cùng với mưa bình thường không giống nhau, Cố Hoài đã phát hiện ra điều này.

Nếu có thể làm ra dù…..

Trên đường quay về hang động, Cố Hoài kêu một con Tucker trùng tộc thuận tiện chém mấy cành cây và lá cây về cho cậu, sau khi trở về hang động, Cố Hoài ngồi dưới đất xem xét những lá và cành cây này.

Cố Hoài đang nghĩ lại lúc cậu phá vỏ chui ra, cậu không ý thức được đã dùng năng lực nào đó tạo ra quần áo ở trên người.

Tình huống lúc đó, trong lòng cậu nghĩ tới phải có một bộ quần áo, rồi vỏ trứng nằm trong tay tự nhiên biến mất, quần áo cũng xuất hiện trên người cậu.

Vậy cậu có thể hiểu đây là một loại năng lực trao đổi hay không….. ?

Thành phần của vải dệt là những vật chất rất nguyên thủy, mà những vật chất này ở trong vỏ trứng có, nó lại là trứng của trùng tộc, nghĩ như thế nào cũng không phải là một quả trứng bình thường, mà vật chất này có thể trao đổi thành quần áo là chuyện hợp tình hợp lý.

Đối với năng lực của bản thân đã có những hiểu biết cơ bản, Cố Hoài đặt tay lên cành cây cùng lá cây rất lớn trên mặt đất, thử ở trong đầu tưởng tượng ra hình dạng của cây dù.

Cành cây dùng làm cán, lá cây làm vải đi, loại dù này chắc chắn sẽ rất lớn—-

Chỉ nháy mắt một cái, cành cây và lá cây bên cạnh Cố Hoài liền biến mất, mà như ý nguyện ban đầu của cậu, trên mặt đất xuất hiện một cây dù che mưa.

Tinh tế thì không được tinh tế, thậm chí còn hơi xấu, nhưng Cố Hoài vui vẻ cầm cây dù trên mặt đất lên, rồi mới đi tới trước mặt Tucker trùng tộc đang vây quanh cậu,  đem dù này đưa cho chúng nó.

« Cho các cậu. » Cố Hoài đem đồ vật mới tạo ra này đưa tới trước mặt đám Tucker trùng tộc, ánh mắt mang theo ý cười.

Con Tucker trùng tộc này nhẹ nhàng giơ cẳng tay ra giữ lấy cây dù, đôi mắt màu đỏ nhìn một hồi rồi nghiêng đầu.

Không biết đồ vật này dùng để làm gì, nhưng cũng không ảnh hưởng tới sự vui vẻ của đám Tucker trùng tộc, bởi vì thanh niên lại tặng lễ vật cho chúng.

Cố Hoài thật ra muốn làm thêm mấy cái dù nữa, nhưng tinh thần lực tiêu hao khiến cậu không tránh được cảm thấy buồn ngủ, cậu lại mơ mơ màng màng rồi trực tiếp té trên mặt đất.

Làm một trùng tộc, tình huống của Cố Hoài rất đặc biệt, cậu ở trong trứng nhiều thập kỉ mới phá vỏ sinh ra, đã hoàn thành thời kì thai nghén, thân hình đã tiến vào thời kì trưởng thành, nhưng ở phương diện tinh thần lực mới nằm ở thời kì ấu tể.

Cho nên cậu mới xuất hiện hiện tượng giống như vậy, nếu tiến hành liên kết tinh thần ở phạm vị lớn hoặc là sau khi vận dụng năng lực sẽ cảm thấy rất buồn ngủ.

Ngay khi Cố Hoài đang ngủ, ở một tinh hệ cách nơi này cả trăm cái tinh vực, một tràng chiến đấu đơn phương áp đảo vừa mới kết thúc.

Người Saatchi thống trị tinh hệ này là chủng tộc được tinh tế công nhận có sức chiến đấu mạnh mẽ nhất, thế nhưng lúc này binh lính Saatchi đều nằm bò trên mặt đất, mà kẻ thù trước mặt bọn cậu chỉ có một.

Từ ngoại hình có thể dễ dàng phán đoán, người ở trung tâm cuộc chiến là một gã trùng tộc, hơn nữa là một gã cao đẳng trùng tộc.

Vẻ ngoài của cao đẳng trùng tộc cũng gần giống nhân loại, nhưng ánh mắt của bọn họ thống nhất đều là dựng đồng, hơn nữa trên người sẽ giữ lại một bộ phận đặc trưng của trùng tộc.

Cao đẳng trùng tộc ở trung tâm chiến trường lúc này mặt không biểu tình, bởi vì trên mắt buộc một tấm vải màu đen, cho nên không ai có thể từ trong ánh mắt nhìn ra điều gì, càng thêm khó phán đoán cảm xúc thực sự của hắn.

Mặc dù ánh mắt bị che đậy, nhưng có thể dựa vào những hình dáng ngũ quan khác để xem, thì không thể  nghi ngờ diện mạo của cao đẳng trùng tộc này rất tuấn mỹ, chỉ là bởi vì khuyết thiếu cảm tình mà lộ ra vẻ lạnh nhạt.

Rõ ràng mới vừa kết thúc một trận đấu, thế nhưng cảm xúc hiếu chiến vẫn không biến mất trong lòng Alvis, hắn lạnh lùng rời khỏi chiến trường đã không còn kẻ thù, vẻ mặt cáu kỉnh đem máu ở trên đuôi vẩy đi.

Giống như một con dã thú nguy hiểm vừa mới săn mồi xong, nhưng vẫn chưa thỏa mãn.

Thực ồn…..

Cho dù bịt kín đôi mắt khiến cho mình không nhìn thấy những sự vật hữu hình, nhưng lỗ tai vẫn nghe thấy âm thanh, mà năng lực thính giác nhạy bén của cao đẳng trùng tộc đối với Alvis mà nói có tác dụng phụ.

Có rất nhiều thanh âm lộn xộn, ồn ào khiến hắn cảm thấy phiền, Alvis không biết mình bao lâu nữa sẽ rơi vào trạng thái điên cuồng.

Cách nơi này trăm mét, một đám cao đẳng trùng tộc mặc quân phục màu đen đang quan sát từ xa, cũng không dám tới gần.

« Trạng thái gần đây của lão đại giống như càng ngày càng không ổn định…. » nhìn tên trùng tộc tóc bạc ở trung tâm chiến trường, Agler nói với giọng lo lắng.

Những cao đẳng trùng tộc khác đứng ở xung quanh không dám lên tiếng, nhưng họ cũng đồng ý với lời của Alger nói.

Không biết bởi vì nguyên nhân gì, thủ lĩnh của bọn họ sẽ có một khoảng thời gian rơi vào trạng thái điên cuồng mất lý trí, mà sau khi vào trạng thái này, ai mà gặp phải thủ lĩnh cũng chỉ có thể bị hành thảm.

Làm sĩ quan phụ tá, chuyện khiến cho Alger đau đầu cũng không phải chỉ có chuyện này.

Hiện tại việc khiến gã đau đầu nhất chính là, bởi vì lúc trước tiếp nhận một lần liên kết tinh thần ngắn ngủi, chiến hạm ở cấp cao đẳng trùng tộc giống như mất hồn, thậm chí đã có một cái rời khỏi đi tìm vương….

Bởi vì liên kết tinh thần kia rất ngắn, lại bởi vì cự ly cực kỳ xa xôi, vương vừa mới sinh ra tinh thần lực cũng không mạnh, nên lần liên kết tinh thần kia cũng không phải thực rõ ràng, cho nên lực ảnh hưởng cũng tương đối hữu hạn.

Nhưng cho dù như vậy, đầy tai Alger đều là những lời của đồng nghiệp trong hai ngày nay—–

« Vương….Vương ở tinh cầu khác bị ức hiếp làm sao bây giờ? »

« Vương nhất định là bị ức hiếp, mới chỉ là ấu tể…. nếu gặp phải chủng tộc kẻ thù thì….. »

Chỉ cần tưởng tượng vương vẫn là ấu tể bị kẻ thù bắt lấy, tất cả liền cảm thấy hít thở không thông.

Nhưng vẫn không đi tìm là bởi vì bọn họ đang kiềm chế, nếu vương lại gửi một lần liên kết tinh thần nữa, vậy bọn họ chắc chắn sẽ phản bội thủ lĩnh, mặc kệ tất cả mà chạy đi tìm chỗ phát ra liên kết tinh thần.

Nghe những lời này, Alger cảm thấy rất phức tạp.

Không được…. không thể nghĩ nữa, nếu nghĩ nữa gã sẽ nhịn không được đi tìm.

Ban đầu trùng tộc không có vương, ngay cả bản thân bọn họ cũng nghĩ, giống như thủ lĩnh bọn họ Alpha cao đẳng trùng tộc chính là đỉnh quyền lực ở trùng tộc, nhưng hai ngày trước bọn họ nhận được một lần liên kết tinh thần liền lập tức bị đánh vỡ.

Không có quan tâm thuộc hạ cách trăm mét đang làm gì, ở trong chiến đấu không thể bình ổn lại cảm xúc khiến cho hơi thở quanh thân trùng tộc tóc bạc nháy mắt trở nên lạnh như băng.

Lý trí và điên cuồng chỉ cách nhau một đường ranh.

Lúc nào cũng có thể tới giới hạn, ngay khi xúc động tích lũy đến sắp bộc phát, một giọng nói trực tiếp truyền vào trong đầu khiến Alvis dừng lại hành động.

« Vù…. Không tức giận….. »

Cố Hoài có thể cảm nhận được cảm xúc của trùng tộc, đây không nhất định là chủ động, khi một cá nhân trùng tộc nào đó kích động quá mức, cậu cũng có thể bị động cảm nhận được.

Ở trong mộng cảm thấy một cảm xúc rất bén nhọn, lý trí gần như sắp rơi vào điên cuồng, trong tiềm thức Cố Hoài liền đi an ủi.

Áp lực chồng chất và ham muốn phá hoại đều nhanh chóng biến mất, bởi vì thanh âm này, mà trong nội tâm sâu thẳm của Alvis có thể dừng lại trước bờ vực sụp đổ.

Thế giới của hắn trong nháy mắt an tĩnh lại.

                     

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip