Nhìn khuôn mặt em tươi cười mà lòng tôi đau nhói.
Tôi ghét phải nói điều này nhưng tôi ghét em thật đấy.
Dám bỏ tôi lại một mình cơ mà. Ghét em lắm.
Tôi dỗi em rồi này sao em không đến an ủi tôi ?
Em định để tôi ngồi dỗi đến mốc meo ở đây luôn à ?
Tôi muốn đi tìm em lắm nhưng...em sẽ dỗi ngược lại tôi mất.
Hừm, em này, đã tròn 10 năm kể từ khi hai ta gặp nhau rồi đấy em à. Tôi nghĩ ta nên ôn lại chút chuyện xưa nhỉ ? Để tôi kể tóm tắt cho em nghe.
Vào cái ngày ấy, tôi và em gặp nhau.
Tôi cảm nắng em trước.
Tôi học Smiley cách để cưa đổ em.
Hai ta trở thành người yêu.
Từng kỉ niệm trong những năm tháng đó đều được lưu lại trong tâm trí này nếu em muốn, tôi có thể dành hàng giờ, hàng ngày để kể hết cho em nghe.
Vào năm ấy, tôi quyết định cầu hôn em.
Em đồng ý chứ ? Trả lời tôi đi.
[ Souya ngước mắt nhìn lên bầu trời. Nước mắt... ]
Cánh hoa hướng dương kia đã úa tàn
Đôi mắt em nhắm nghiền chẳng mở
Tôi đứng ngoài lẳng lặng nhìn em
Những giọt lệ tuôn tự khi nào
•••••
" Souya ! Anh đúng là dịu dàng quá đó ! "
" Em bảo tôi dịu dàng ư ? Vậy sự dịu dàng này xin dành riêng cho em. "
" Khì khì ! Em sẽ giữ nó ! "
" Em ơi ? Em bảo là em sẽ giữ nó mà nhưng em đi rồi, tôi biết gửi gắm sự dịu dàng này cho ai đây ? "
Thật đáng tiếc cho cặp đôi trẻ.
Họ xứng đáng được ở cạnh nhau chứ không phải mỗi người một nơi thế này.
Souya, em xin lỗi vì đã không trả lời anh. Lời cầu hôn ấy, nếu có kiếp sau em nhất định sẽ nói đồng ý. Mà cũng chẳng phải kiếp sau nữa, dù có trải qua bao nhiêu kiếp nạn thì trái tim này sẽ chỉ dành riêng cho anh - Kawata Souya, chàng trai dịu dàng của em.
Takemichi, đáng lẽ anh nên cầu hôn em sớm hơn.
Souya, không sao cả. Em được ở bên anh thế là em cũng mãn nguyện rồi. Kiếp này, em chỉ hối tiếc một điều là không thể nói đồng ý trước lời cầu hôn của anh.
Cuốn nhật kí ấy - lưu giữ những kỉ niệm của đôi ta.
Kỉ niệm : một nỗi buồn chợt qua rồi đọng lại trong tâm trí ta.
Kawata Souya - Hanagaki Takemichi.
Chuyện tình của họ đẹp chẳng thua kém gì trong những bộ phim cổ tích của Disney cả.
Tiếc cho họ.
Tiếc cho một chuyện tình đẹp.
Cảm ơn vì họ đã đến với nhau.
Xin lỗi vì đã tách rời họ.
Lời xin lỗi này...thật đáng trách.
" Ác quỷ " thích hoa hướng dương.
•••••
Hoa hướng dương ấy
Nó không thuộc về tôi
Tôi muốn nó thuộc về mình
Nhưng tôi không thể
Nó quá khó cho tôi ?
• • •
Hướng dương ơi
Nếu tôi không thể có được em
Vậy em có tự nguyện đến với tôi ?
• • •
Hướng dương ơi
Cảm ơn em đã đến
Muốn níu kéo em
Cũng thật khó khăn..
Anh yêu em ánh dương của anh.
Em cũng yêu anh lắm chàng trai dịu dàng của em.
Cảm ơn vì đã trao cho tôi tình yêu này.
--------------------------------------------------------
END
Cái kết này nó bị làm sao ý...
Tôi định kết HE nhưng não tôi không cho phép.
Hãy tha thứ cho sự khún nẹn này.
Xin lỗi vì nó quá ngắn so với dự tính ban đầu của tôi.
Khi viết nó thì tôi có khá nhiều ý nhưng dần dần thì cạn hết.
[ Tết Dương lịch vui vẻ nghen 😁 ]
Tôi không nghĩ là tác phẩm đầu tay này lại có người đọc và được ủng hộ. Tôi vui lắm luôn !
Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã đọc fic của tôi !
- Toyukiio -
1/1/2022.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip