⬅️⬅️⬅️ Phần 1
Phần 2
Nhược Ca khinh thường cười nói: "Ngươi chỉ muốn lấy lòng Tiêu hoàng, làm sao có thể cùng Tiêu hoàng hợp tác, mà ta lại từ lần đầu tiên gặp Vương Hậu liền biết, có một số việc quyền quyết định từ đầu đến cuối đều nắm trong tay Vương Hậu. ”Ngôn Hi mặc dù tức giận Nhược Ca, nhưng gã không thể không thừa nhận Nhược Ca có thể đúng, dù sao hôm nay là nàng thắng. Gã thức thời nén giận, sau đó thay bằng miệng đàm phán: "Tiêu Vương Hậu, ngài bây giờ đã là Vương Hậu của Tiêu vương triều tất nhiên là muốn thay Tiêu vương triều suy nghĩ, đúng không? ”Vương Nhất Bác thủy chung vẫn nở nụ cười không mặn không nhạt, thờ ơ: "Nói nghe một chút đi. ”"Võ triều đổi họ, ngoại trừ có thể cho ngài dễ thở ra cũng không có chỗ tốt khác, nhưng bây giờ ta có thể ký kết hiệp nghị với Tiêu vương triều, nếu Tiêu vương triều giúp ta vượt qua cửa ải khó khăn này, ta sẽ cam tâm tình nguyện đổi hiệu họ Tiêu, từ nay về sau gọi là Tiêu Võ triều, từ nay về sau sẽ tiến cống, nộp thuế cho Tiêu vương triều, trở thành phụ thuộc xứng đáng với danh nghĩa."Vương Nhất Bác nhìn Ngôn Hi, nụ cười dần dần biến mất, bị lạnh lùng thay thế: "Thật là một người cam tâm tình nguyện, Ngôn Hi, ngươi đây là bán nước a. ”"Vâng, thỉnh Vương Hậu có thể thành thật đem thành ý của ta chuyển cho Tiêu hoàng."Vương Nhất Bác im lặng một lát, sau đó hướng về phía không khí hỏi: "Vương Thượng đã nghe rồi sao? ”"Ừm, bổn vương nghe thấy rồi." Tiêu Chiến đại khái ở ngoài phòng cũng có chút đứng không vững, nghe Vương Nhất Bác gọi hắn, liền vui vẻ đi vào.Tất cả mọi người vừa thấy Tiêu hoàng liền đồng loạt quỳ xuống, Vương Nhất Bác cũng chậm rãi đứng lên, hành lễ.Y và Tiêu Chiến cùng đi một chiếc kiệu đến dịch trạm. Nguyên bản y cũng muốn tự mình đến, nhưng Tiêu Chiến phản kháng không chịu, nói lo lắng, còn đặc biệt tò mò muốn góp vui, vì thế vẫn trốn ở ngoài phòng nghe bọn họ nói chuyện."Các ngươi tiếp tục, bổn vương nghe là được." Không đợi hạ nhân động thủ, Tiêu Chiến liền tự mình mang một cái ghế ngồi bên cạnh Vương Nhất Bác, nhu thuận giống như Vương Nhất Bác mới là Vương Thượng, hắn là Vương Hậu."Nếu Vương Thượng hiện thân, liền mời Vương Thượng làm chủ đi." Vương Nhất Bác nói.Ngôn Hi lúc đầu có chút mừng thầm, quyền quyết định từ đầu đến cuối đều nằm trong tay Vương Hậu? Cuối cùng còn không phải phải nghe Tiêu Chiến sao. Nhưng Tiêu Chiến vừa mở miệng, Ngôn Hi liền lạnh lòng một đoạn, Tiêu Chiến nói: "Vương Hậu quyết định thế nào, bổn vương sẽ quyết định như vậy. ”Ngôn Hi thấy tình thế không đúng, vội vàng tranh giành nói: "Tiêu hoàng suy nghĩ kỹ, Nhược Âm đã có dã tâm mưu triều soán vị, nhất định sẽ không ngoan ngoãn quy thuận...""Còn ngươi thì sao?" Tiêu Chiến cười nhìn về phía Ngôn Hi, trong mắt lại lạnh như băng: "Ngươi thì 'ngoan ngoãn quy thuận' sao? ”Khi nhìn về phía Vương Nhất Bác, ánh mắt kia lại tràn ngập thương yêu cùng quyến luyến: "Bổn vương chỉ muốn biết Vương Hậu nghĩ như thế nào? ”Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip