Heeseung Ni Ki Mua Dong Nam Ay Chung Ta Tung Ben Nhau 6
Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
- heeseung hyung - niki đứng dậy , thật may vì em không bị chuyện gì nghiêm trọng- haizzz , cái thằng nhóc này , sao cứ làm người ta lo lắng thế nhỉHeeseung gương mặt lo lắng , anh đi đến chỗ ni-ki rồi quở trách em tại sao lại làm vậy , tại sao lại ở đó mà không chạy đi . Trên khuôn mặt xinh đẹp ấy hằn những vết lo sợ , anh cầm đôi bàn tay em - đôi bàn tay in rõ những vết xước còn vương những vệt máu . Heeseung sững lại , dường như có điều gì đó thôi thúc anh nhìn vào gây cổ ni-ki . Thì ra là do vết bớt hình ngôi sao làm cho heeseung nhớ đến cậu bé ngày trước luôn ở cạnh anh khi anh sang nước ngoài chữa bệnh , nhưng cái suy nghĩ ấy trong đầu anh vội vụt tắt sau khi nó vừa lóe lên .- e...em không sao đâu Heeseung ôm chầm lấy em , ôm lấy cái hình hài nhỏ nhắn . Ni-ki vô cùng ngạc nhiên vì từ trước đến giờ anh chưa bao giờ ôm em như này cả, nụ cười nở trên khóe miệng em , ni-ki định vòng tay qua ôm lại anh thì bàn tay heeseung vội đẩy em ra - này ! có nhà sao không về mà lại ngồi đây vậy hả ? - e...em sợ - ni-ki ấp úng - sợ gì , có chết ai đâu , mà thôi về đi có muộn bố mẹ ở nhà đang lo lắm đấy Heeseung vội vã nắm lấy tay em rồi chạy thật nhanh về nhà . Anh chẳng còn để ý là sunghoon đã đi về trước mà cái anh để ý bây giờ là đưa đứa em trai này trở về an toàn . Về đến nhà hai anh em họ vội bật tung cổng rồi bước đi nhỏ nhẹ để không gây tiếng động - hai cậu về rồi hả ? . Tiếng của quản gia làm heeseung và ni-ki đều giật bổng mình - bình tĩnh cô , cháu bị bệnh tim - heeseung - à xin lỗi cậu chủ , hai cậu về nhà đi hôm nay ông bà có việc bận nên không về Vừa nghe tin bố mẹ không về , heeseung và ni-ki đều mừng thầm trong lòng . Họ chào cô quản gia rồi bước vào phòng của mình . Heeseung nhanh chóng lấy hộp cứu thương băng bó lại vết xước cho em- lại đây coi- ơ em không sao đâu - không sao gì mà không sao , có nghe lời không để biết đường Trước thái độ của anh , ni-ki cũng phải chịu thua . Em đưa tay lên để cho anh băng bó - á đau - ni-ki nhăn mặt- cho chừa đi - thôi mà em xin lỗi - ừ xin lỗi , người ta lo lắng cho mình thế này còn ai đó thì ...- ơ , em xin lỗi mà , em cũng xử lí bọn chúng cho anh rồi còn gì Heeseung giật mình làm lọ nước sát khuẩn đổ hết vào tay ni-ki , khiến cho em vừa đau đớn vừa rát đến tận cùng- ĐAU ANH ƠI ĐAU - à à anh xin lỗi - heeseung vội vàng lau đi , rồi hà hơi vào chỗ vết thương Ngẩng mặt lên nhìn mặt , đôi mắt ta chạm nhau chạm tới nơi sâu thẳm nhất trong đôi mắt ấy ...Tiếng gió thổi làm cả hai giật mình mà tạm biệt ánh mắt của nhau- thế tụi nó có đánh em không- không phải là đánh mà chỉ đẩy em thôi , nhưng không sao em giải quyết xong hết rồi- vậy hả , mà xong rồi đấy em ngủ sớm đi mai còn đi học nữa , ngày hôm nay vậy là đủ rồi - naee " nhìn gần anh ấy đẹp quá " - ni-ki cười thầm Heeseung bước ra ngoài với tâm trạng thoải mái " chà , nhìn ẻm cũng xinh phết chứ nhỉ " __________________* sáng hôm sau , tại trường hybe- heeseung hyung - sunghoon- sao thế - anh với ni-ki sao rồi, nó không bị gì đó chứ , không qua muộn quá em phải về sớm - à không sao , bị thương nhẹ chút thôiSunghoon gật gù rồi chạy đến bên sunoo - bé yêu làm gì thế - đang ngồi ngắm hyung nè Vừa nói sunoo vừa cười , nụ cười của cậu như ánh mặt trời làm sunghoon tỏa nắng . Cậu nựng má sunoo rồi nghiêng đầu trao cho em một nụ hôn nồng ấm , mặc kệ bao con mắt điên đảo của mọi người , mặc kệ nhưng cô hủ đang thích thú . Mãi sau hai con người tình ái mới chịu buông đôi môi nhau ra, họ cười khúc khích bởi vẻ mặt của những người anh em- mẹ , mới sáng sớm :)) - jake nhăn nhó- nốc hết jaywon lại nốc đến sunsun nhà hai đứa bây nữa , anh mày ăn no lắm rồi- hì , nào đói cho ăn tiếp nhoa moazzHeeseung vì không chịu nỗi cảnh ân ân ái ái của những người này nên anh đã chạy ra ngoài . Dù sao thì cũng chỉ có jake mới có thể chịu đựng được vì cậu đã ăn cơm chó quá quen rồi còn heeseung thì không thể - hú , chúc anh sớm gặp được cậu nào xinh nha - :)) , jake à tau khâm phục mày - cuộc đời mà anh :((Heeseung đi dạo xung quanh trường ,và rồi từng nhịp đập của quả bóng thôi thúc anh vào sân bóng rỗ . Ở nơi đó , ni-ki đang chơi một cách hăng say và chỉ riêng mình em . Thấy anh mình đi đến , ni-ki vội đứng lại rồi vẫy tay- hyung , chơi với em đi - h...hả , anh sao Ni-ki vội vàng ném quả bóng căng đầy về phía anh , heeseung nhanh nhẹn chạy đến đỡ bóng . Trong cái không gian rộng rãi ấy vẫn còn có hai chàng trai đang cùng nhau hòa vào từng nhịp của bóng rỗ một cách say sưa . Cả hai người kết hợp lại không phải tuyệt vời biết bao sao ? Vì không cẩn thận nên ni-ki đã ném bóng hơi mạnh vào người heeseung khiến anh ngã xuống . Em lo lắng định chạy đến đỡ anh dậy thì có hình bóng nào đó nhanh hơn em , nắm lấy đôi bàn tay anh - anh không sao chứ ?