Edit H Thong Phong La Nguoi Cam Chuong 98 Loi Trong Long Kho Noi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Editor: Trứng Muối

Phù Thanh nhướng mày: " Mẫu thân Tống Minh Hi ?"

Phù Bích: "..."

Quả nhiên vẫn là tránh không khỏi nhắc đến người này.

"Phụ nhân kia làm sao có thể chạy đến Khiết Đan ?" Phù Thanh nói: "Chẳng lẽ là Ngư gia cùng Khiết Đan có quan hệ?"

Phù Bích: "Ta cũng không biết, chuyện này còn phải phái mật thám đi điều tra, nếu bọn họ đem chuyện cơ mật quốc gia giao cho Khiết Đan, thì lúc giao chiến chúng ta sẽ lâm vào hình huống xấu."

Hai người đều có chút sầu, Phù Thanh trấn an nói: "Bọn họ chưa chắc biết chuyện cơ mật gì, cũng chưa chắc có thể thuận lợi gặp được vương thất quý tộc Khiết Đan, theo hướng tích cực, nói không chừng chết ở trên đường cũng nên."

"Còn dư nghiệt đảng cũ của phế đế xử lý như thế nào?" Phù Bích hỏi.

Phù Thanh không để ý nói: "Đều như nhau có thể dùng, liền dùng, còn những người ở đại chiến hại chết mấy vạn huynh đệ chúng ta, thủ đoạn độc ác, liền trực tiếp nhốt vào thiên lao, cuối thu chém đầu thị chúng."

TayPhù Bích run một chút, "Kia Tống Minh Hi... Tính loại nào?"

"Điều tra rõ, hắn không phải quân sư trong đợt giao chiến, tham mưu cũng không phải, đoạn cuối đã chậm rãi rời khỏi bên người phế đê, không biết khi đó hắn nghĩ như thế nào, bất quá là nghĩ đến việc hắn lúc trước đối với ngươi vênh mặt hất hàm sai khiến, bắt ngươi làm trâu làm ngựa hầu hạ hắn, trẫm tuy rằng đem hắn trả lại bên cạnh ngươi, nhưng cũng không ngại ném cho hắn một tội để xử phạt." Phù Thanh nói, nói xong hắn có chút nghi hoặc: "Thế nào, bây giờ ngươi thoạt nhìn, như thực quan tâm hắn."

Phù Bích lui về phía sau một bước: "Không, không có a, a huynh nói đùa?"

Phù Thanh nhìn thấu nàng, khinh miệt cười.

Phù Bích cắn cắn môi, lúc này mới đem chuyện mình điều tra được cùng hắn nói: "Tống Minh Hi kỳ thật... Là A Bích ân nhân..."

Nghe nàng nói xong sự tình từ đầu đến cuối, mặt Phù Thanh liền đen lại, đập mạnh lên bàn, "Ta đã nói là tên tiểu bạch kiểm Từ Tri Yến kia không xứng với ngươi."

Hắn nói xong, ánh mắt liếc thấy biểu tình trầm xuống của Phù Bích, không dám nói thêm nữa.

Phù Bích và Từ Tri Yến hiện giờ cũng đã thành thân, thoạt nhìn quan hệ cũng không tồi, hắn châm chước nói: "Ngươi nếu là không thich hắn, bất cứ khi nào cũng có thể hưu phu, a huynh làm chủ cho ngươi."

Phù Bích nói: "Lòng ta thực loạn, cũng không biết nữa."

Phù Thanh liền không nói tiếp về việc này, bọn họ lại nói chuyện chính sự một hồi lâu, đợi đến khi Phù Bích ngồi trên xe ngựa hồi phủ, đã là hoàng hôn.

Từ Tri Yến đứng ở cửa nghênh đón nàng, người qua đường để mắt, khen phò mã tướng mạo tốt, đối thê tử cũng tốt, còn rộng lượng có thể dung người, không biết trưởng công chúa điện hạ vì cái gì mà mắt bị mù,một người hoàn hảo như vậy lại không yêu, một hai phải dưỡng một đống nam sủng trong phủ, từng chữ lọt vào tai Phù Bích, trầm mặt không nói lời nào.

Từ Tri Yến nói: "Điện hạ, mau vào đi, đừng để ý tới người khác."

Phù Bích không nhìn hắn, chỉ nói, "Đa tạ."

"Ngươi và ta là phu thê, điện hạ không cần phải nói cảm ơn." Từ Tri Yến cười nói: "Điện hạ là gặp phải chuyện khó xử lý sao? Ở trong cung đã dùng cơm chưa? Chúng ta ăn xong rồi hẵng bàn bạc."

Phù Bích nhìn hắn một cái thật sâu, nàng không thể hiểu được, một nam tử bên ngoài nhìn ôn nhuận vô hại như thế mà lại lừa gạt nàng mười mấy năm, "Ta ở trong cung đã dùng cơm rồi, trong cung không có chuyện gì nghiêm trọng,chyện bệ hạ cùng ta nói, cũng sẽ đưa lên triều đình."

Từ Tri Yến nghe được lời nói khách khí của nàng, trong lòng ảm đạm, "Nhìn thấy điện hạ bình an về nhà, Từ mỗ liền an tâm rồi, tại hạ đi dùng bữa trước, đáng tiếc một bàn đồ ăn điện hạ thích, hôm nay còn có cả phù dung tô."

Phù Bích nói: "Thức ăn trong phủ cùng trong cung quy định giống nhau, đồ ăn là ngươi mua bên ngoài tiệm mang về sao."

Từ Tri Yến khẽ cười: "Đúng rồi, điện hạ liệu sự như thần."

Chuyện Phù Bích đang muốn hỏi, đều bị dồn trở về trong bụng, sầu đến khó chịu, thấy dáng vẻ này của hắn, Phù Bích làm sao có thể mở miệng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip