❋Chương 55 Suối nước nóng ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Trứng muối

Phù Bích đứng dậy muốn đi, lại nghe thấy Ngư Thiền nói: "Đều tại Tống Minh Hi! Nếu không phải hắn, ta mới không bị biến thành một cái thê tử bị bỏ rơi, oán phụ! Ta hận không thể róc xương, xẻ thịt! Tự mình giết chết hắn!"

Phù Bích nhấp môi, nàng còn tưởng rằng Ngư Thiền sẽ đối Tống Minh Hi còn chút tình cũ.

"Nhưng hắn vẫn sống đến tốt như vậy, hắn vẫn còn có đường lớn để đi, chỉ có ta, ta phải đi xuống bồi Thái Tử..."

Ngư Thiền khóc đến ngất đi, Phù Bích đứng dậy rời khỏi địa lao, ở đây tứ phía âm trầm, ồn ào hỗn loạn cùng tanh hôi, nhưng Phù Bích mỗi một bước đều đi đến thong thả vững vàng.

Tống Minh Hi không chết?

Hắn đi đâu?

Vì sao nàng không thể thu được tin tức của hắn?

Trong đầu nàng một mảnh hỗn loạn, thẳng đến đi đến ngoài cửa địa lao, quan viên thủ vệ hỏi nàng, "Cô nương kia muốn xử lý như thế nào?"

Phù Bích nghĩ lại nói: "Lưu đày biên cương. Lại an bài hai người nhìn nàng, đừng để nàng ta chết dễ dàng."

Bắc cương là đất phong của phê đế lúc còn là Thái Tử, cũng coi như là thành toàn bọn họ.

Chỉ là lúc này nàng không hề biết, mấy tháng sau, Ngư Thiền ở trên đường lưu đày đến Bắc cương, vô ý rơi xuống triền núi, khiến mắt bị mù, đương nhiên đây đều là chuyện sau này.

Lúc này trong đàu Phù Bích đều là Tống Minh Hi, nghiệp lớn đã thành, kỳ thật không cần thiết phải rối rắm xem Tống Minh Hi có tính kế nàng hay không.

Chính là nàng vẫn như cũ không quên được hắn.

Nàng ở trong hoàng cung ngâm suối nước nóng, rột rửa suy nghĩ, dần dần lâm vào ngủ mơ, trướng lụa mỏng manh đong đưa ở trước mắt nàng, từ chỗ hồng sa lộ ra, một người đi tới trước mặt.

Phù Bích trần như nhộng, chỉ có thể dùng chăn gấm tơ lụa che lấy thân mình.

Một bàn tay xốc hông màn trướng lụa lên, chế trụ tay nàng, "Tiểu A Bích, ta bắt được ngươi."

Phù Bích chưa từng nói chuyện, nhưng trong lòng lại có chút sợ hãi, "Ta, ta không có mặc y phục."

Nam nhân một tay đem tay nàng giơ lên đỉnh đầu, ngón tay nắm lấy cằm nàng, ngón cái ái muội lướt qua môi Phù Bích.

"Ngươi không muốn ta?"

Phù Bích lắc đầu, "Ta như thế nào sẽ muốn ngươi cái tên lưu manh này?!"

Ngay sau đó, bờ môi của hắn liền phủ lên, nhẹ như lông chim, lại lặng lẽ lưu nhập vào trong miệng Phù Bích, cùng nàng môi lưỡi dây dưa, nàng cảm giác nước bọt chính mình cũng bị cuốn vào trong miệng người nọ.

Nàng mơ hồ đẩy người nọ một chút, nói: "Tống Minh Hi, ngươi đừng nháo."

Tống Minh Hi buông nàng ra, lại hướng đến trước cổ và ngực nàng hôn xuống, đều là nhẹ nhàng chạm vào, một chút dấu vết cũng không lưu lại, còn làm cho Phù Bích ngứa.

Nàng cười rộ lên, "Ngươi làm cho ta ngứa."

Tống Minh Hi tay chuyển đến trước ngực nàng, muốn xốc chăn mỏng trên giường lên, Phù Bích gắt gao che lại, không cho hắn xốc lên.

Nàng khẩn trương mà nhìn chằm chằm địa phương hai người đánh cờ, bên tai chợt nghe một tiếng cười khẽ, rồi sau đó ở ở nơi hạ thân giữa hai chân chen vào một bàn tay.

Đó là tay Tống Minh Hi!

Ngón tay hắn giảo hoạt tham nhập chỗ u mật, trêu chọc nói: "Tiểu A Bích, nữ tử quả nhiên là làm từ nước."

Trên mặt Phù Bích dâng lên hai rặng mây đỏ, "Ngươi, ngươi ra ngoài, a ——"

Nàng nói còn chưa dứt lời, hạt châu nơi tư mật liền bị nhéo, thân thể run rẩy một trận, lại trào ra một đợt dâm thủy, hoa huyệt khép mở, muốn được an ủi.

Tống Minh Hi thằng nhãi gian tà này, thấy Phù Bích bị kích thích, liền tăng thêm sức lực, còn nhẹ nhàng nhéo tiểu đế tử một cái, Phù Bích rên rỉ liên tục.

"Mau, nhanh lên ——"

Thân thể nàng mềm nhũn, chìm ở trong ái dục vô pháp kiềm chế, dần dần trầm luân, quên hết tất cả, tình đến cao trào, hô hấp đều ngừng lại.

Đến khi hé miệng hô hấp, lại bị rót tràn đầy một ngụm nước, bị sặc đến khó chịu, tựa như muốn chết chìm.

Nàng sợ đến kêu tên Tống Minh Hi, nhưng lại chỉ có thể hơi mở miệng, phát không ra được âm thanh, nàng giống như lại quay về thời điểm miệng không thể nói, có thể dễ dàng bị làm đến chết.

——

Tác giả:

Chay mặn phối hợp dinh dưỡng mới cân đối

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip