Quãng thời gian trước khi Valt chết
Shu bước đi trên nền xi măng giờ đây đã bị phủ bởi lớp tuyết dày. Từng cơn gió mùa đông bắc phả xuống lớp áo của cậu. Hiện Shu đang đi dạo phố trong cái thời tiết lạnh lẽo này. Cậu không phải là người thích đi dạo nhưng....có một thứ gì đó cứ thôi thúc cậu, một thứ gì đó. "Thật kì lạ!" Và.... có vẻ như thứ ấy đúng, nhờ nó mà Shu đã gặp được định mệnh của mình.
Đó là một đứa bé tầm 15-16 tuổi. Nó có mái tóc màu xanh dương được xõa dài xuống, đôi mắt chocolate to tròn, làn da trắng nhưng lấm lem bụi bẩn. Nó ngồi co ro ở góc tường, quần áo mỏng như tờ giấy. Có một cái bát sứt mẻ, trong đó có vài đồng xu lẻ được đặt bên cạnh . Một dòng suy nghĩ chạy ngang qua đầu Shu. Là ăn mày sao? Cậu quỳ một chân xuống rồi lục túi áo lấy tiền ra, đặt tờ tiền lên tay đứa bé kia và nhẹ nhàng bảo:
- Cầm lấy đi rồi kiếm bộ quần áo mặc cho đỡ lạnh"
Tay đứa bé run run nhận lấy tờ tiền. Nó ngước đầu lên nhìn Shu rồi nhoẻn miệng cười nói :
- Cảm ơn rất nhiều!
Th-Thiên thần ư?
Kể cả khi về đến nhà, hồn của Shu vẫn ở chỗ "thiên thần" kia. Cậu chưa bao giờ tin vào mấy thứ như vậy nhưng... tên nhóc kia thực sự rất giống thiên thần. Ngày mai chắc phải đi kiểm tra lại vậy.Sáng hôm sau...Shu rón rén mở cửa ra ngoài. Cậu nhón từng bước đi cẩn thận để không ai phát hiện. Nhưng thật không may, đã có người nhìn thấy cậu.- Cậu chủ, ngài định ra ngoài sao?- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?- T-Tại vì sức khỏe của ngài...- Tôi tự có sắp xếp của mình.Nói xong Shu rảo bước đi ra. Nói ra oai thế chứ cậu đã có sắp xếp gì đâu, nói vậy cho qua chuyện chứ thể nào về cũng bị giáo huấn là cái chắc. Chẳng mấy chốc đã đến chỗ của "thiên thần". Thật may mắn vì hôm nay cậu ta vẫn ở chỗ đó. Cậu ngồi xuống bên cạnh "thiên thần". Người kia thấy hành động đó của Shu liền vội vàng đẩy cậu ra mà nói :- Chỗ này bẩn lắm, đừng ngồi!- Ồ, thế tại sao cậu lại ngồi ở chỗ bẩn như này?.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip