Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
"Bữa tiệc này thật tệ," Yeji nhận xét.

Jisu nhăn mặt khi hai chàng trai đâm đầu vào nhau, suýt lật úp bàn bia. "Nhắc tớ lý do tại sao chúng ta lại ở đây?"

"Cố gắng đi nhiều nơi nhất có thể để tìm kiếm tri kỷ, nhớ không?" Yeji nói nhỏ. "Tớ đang cố gắng làm theo một số lời khuyên mà tớ tiếp tục đưa ra cho mọi người."

Ít nhất thì một trong hai người sẽ có một tri kỷ.

"Nhưng mà, sao lại là hội sinh viên nam (Frat house - tổ chức của các sinh viên nam)? Tớ thực sự nghi ngờ chúng ta sẽ tìm thấy họ ở đây." Jisu nắm lấy cánh tay cô, dẫn cô đi qua đám đông đẫm mồ hôi, ra ngoài không khí mát mẻ của đêm tháng Chín. "Thôi, bỏ đi."

Yeji hơi loạng choạng khi Jisu kéo cô và va vào một ai đó, họ nhanh chóng tách ra. "Ồ xin lỗi-"

"Ồ! Là Yeji, phải không?"

Yeji nhìn cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt mình. Cô ấy mặc áo sơ mi và váy, mái tóc nâu gợn sóng xõa xuống vai áo khoác. "Xin chào, tớ có biết cậu ...?"

"Tên tớ là Chaeryeong. Tớ đã gọi đến buổi phát thanh của cậu một lần."

"Ồ!" Yeji nhớ ngay lập tức. "Rất vui được gặp trực tiếp cậu."

"Tớ đang cố gắng làm theo lời khuyên của cậu và gặp càng nhiều người càng tốt," Chaeryeong nói với cô. "Cho đến nay, tớ không gặp nhiều may mắn, nhưng tớ sẽ tiếp tục cố gắng."

"Tớ hy vọng cậu tìm thấy họ."

"Đúng vậy, tớ đã kéo bạn mình đến những nơi này. Cô ấy đã quá mệt mỏi với tớ," Chaeryeong nói đùa, và quay lại ra hiệu cho một người nào đó.

Yeji muốn cười, vì làm sao mà có thể trùng hợp thế?

"Ryujin," cô nói.

"Yeji."

Ryujin ăn mặc đơn giản, với quần jean bó và áo khoác ngoài áo crop top trắng. Yeji vẫn nghĩ cô là người tuyệt vời nhất trong bữa tiệc chết chóc này.

"Đó là lỗi của cậu khiến tớ phải ở hội sinh viên nam này, cậu biết đấy," Ryujin nói với cô, và Chaeryeong đảo mắt, thúc cùi chỏ cô ấy.

"Kệ cậu ấy đi. Nhân tiện, tớ nghĩ hai người đã dẫn chương trình của đài phát thanh rất tốt. Tớ thích nghe lời nói đùa của các cậu. Và các cậu chơi nhạc thật hay."

"Có thực sự là chỉ là đùa nếu cô ấy đã bắt nạt tớ suốt thời gian qua?" Yeji nói, quay mặt về phía Ryujin, người đang nhăn mũi với cô.

"Không phải lỗi của tớ, là do cậu dễ bị chọc."

"Lại nữa rồi." Chaeryeong lắc đầu. Sau lưng cô, Yeji cuối cùng cũng cảm nhận được Jisu đang tiến lại gần.

"Đây là bạn của tớ, Jisu," cô nói khi Jisu tham gia nhóm nhỏ của họ.

Chaeryeong mở to mắt, và cô nhìn Jisu từ trên xuống dưới. "Cậu không lạnh sao?"

Đầu của Yeji hướng về phía Chaeryeong, sau đó là Jisu.

Jisu chớp mắt một, hai lần, sau đó hé môi, nhìn dịu dàng. "Oh, wow, chào."

Chaeryeong đã cởi áo khoác, choàng qua vai trần của Jisu. "Nghiêm túc mà nói, tớ cảm thấy lạnh khi chỉ nhìn vào cậu - chờ đã, cậu đã nói gì?"

Họ nhìn nhau chằm chằm. Yeji nhìn họ.

"Cuối cùng thì tớ cũng tìm thấy cậu," Jisu thì thầm.

Mắt Chaeryeong cụp xuống, và Yeji biết cô ấy đang nhìn những dòng chữ nguệch ngoạc trên xương quai xanh của Jisu.

Một bàn tay chạm vào khuỷu tay của Yeji.

"Chúng ta sẽ để họ ở đó chứ?" Ryujin nói vào tai cô với tông giọng trầm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip