Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
"....... Không có.... Chỉ ngẫu nhiên nói giỡn....." Trân Ni chột dạ nhanh chóng phủ nhận.

"Vậy còn được, bằng không chẳng phải là chị cũng phải gọi em là ba ba?" Trí Tú cười hỏi.

Bị Trí Tú trêu chọc như vậy, Trân Ni lại xấu hổ đến đỏ bừng mặt lần nữa, ở trước mặt Trí Tú, mình giống như thật dễ dàng đỏ mặt. Bất quá Trân Ni tinh tế ngẫm lại những lời này của Trí Tú một chút, vậy là Trí Tú không có ý ghét bỏ mình sao? Thịt thiên nga đến miệng rồi không bị bay mất sao?

"Tỷ tỷ......" Trân Ni ngữ khí xin tha.

"Trân Ni, em đã nghĩ kĩ sao?" Trí Tú hỏi, nàng tưởng tượng đến mình ngày hôm qua đợi đáp án của nàng đợi đến tâm thần không yên, nàng lại vui vui vẻ vẻ chơi game, quăng mình ra sau đầu, trong lòng nhiều ít vẫn có chút không thoải mái. Bất quá mình cũng không phải một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, có một số chuyện vụn vặt đi để ý chỉ làm bản thân mình không vui, còn không bằng trực tiếp dứt khoát một chút.

"Tỷ tỷ, em nghĩ kĩ rồi, em biết nữ nhân xác thật sẽ nhận được ánh mắt không bình thường, nhưng em cũng không để ý, cuộc sống là của mình, trừ bỏ người rất thân cùng người thương, kỳ thật sẽ không có ai chân chính để ý mình. Em nhỏ hơn tỷ tỷ rất nhiều, so sánh với tỷ tỷ, chắc chắn sẽ có nhiều lúc em không được thành thục lắm, bây giờ em trừ bỏ thanh xuân và một trái tim yêu tỷ tỷ ra, cái gì cũng không có, chỉ cần tỷ tỷ không chê em là được. Nếu tỷ tỷ nguyện ý cùng em chăm sóc lẫn nhau, thì còn cần tỷ tỷ bao dung sự không thành thục, thậm chí là rất nhiều rất nhiều khuyết điểm của em. Em chỉ để ý duy nhất lời tỷ tỷ nói, về sau có khả năng sẽ không thể thích em giống như người trước của chị, tuy rằng nghĩ trong lòng sẽ cảm thấy rất khổ sở, nhưng em vẫn muốn thử một lần. Em biết người với người là không giống nhau, em tin rằng thời điểm tỷ tỷ ở bên em cảm giác hẳn là sẽ không giống như thời điểm ở bên cô ấy. Nếu cô ấy có thể làm cho tỷ tỷ khắc cốt ghi tâm, em hy vọng em có thể làm cho tỷ tỷ vui vẻ." Trân Ni nói, thử không nhất định có kết quả tốt, nhưng nàng biết nếu không thử bản thân về sau nhất định sẽ hối hận, bởi vì nàng thật sự quá thích Trí Tú. Theo như Chính Quốc nói, lúc Trí Tú với người trước ở bên nhau tương đối vất vả, công khai cũng đã làm, cuối cùng cũng không ở bên nhau. Trân Ni chỉ có thể tốt khoe xấu che, nếu Trí Tú ở bên mình, mình hẳn là sẽ không làm nàng phải vất vả như vậy.

Trí Tú nghe Trân Ni hồi đáp, trong lòng ấm áp, đặc biệt là câu nói cuối cùng kia, nàng muốn cho mình vui vẻ, vô cùng phù hợp sở cầu trong lòng Trí Tú hiện tại, một tình yêu ổn định nhẹ nhàng một chút. Nàng cũng có thể cảm nhận được Trân Ni nhượng bộ, không có ai không muốn mình ở trong tim người yêu là độc nhất vô nhị, nàng lại tránh đi lời nói có khả năng mình sẽ không thể thích nàng như người trước, chấp nhận khả năng này, đối với Trân Ni mà nói, đại khái dù nhiều dù ít cũng là có uỷ khuất. Trí Tú cũng cảm thấy mình nói thẳng lời này ra, có chút đả thương người khác và võ đoán. Một đoạn tình cảm mới vừa bắt đầu, mình làm sao có thể dễ dàng kết luận trước đây?

Trí Tú duỗi tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu Trân Ni một chút, động tác thực ôn nhu.

"Tỷ tỷ thực chờ mong những ngày có em sau này." Trí Tú ngữ khí phi thường ôn nhu

nói. Nàng có dự cảm Trân Ni sẽ làm nàng cảm thấy vui vẻ, ít nhất trong khoảng thời gian tiếp xúc với Trân Ni này, Trí Tú đều cảm giác nhẹ nhàng vui vẻ.

Trân Ni được Trí Tú xoa đầu, cảm giác tựa như vật nuôi nhỏ của Trí Tú, nhưng Trân Ni lại phát hiện mình một chút cũng không bài xích cảm giác như vậy.

"Vậy tỷ tỷ, chúng ta hiện tại, có phải là đang hẹn hò hay không?" Trân Ni kích động trong lòng, lúc hỏi, vẫn là thật cẩn thận như trước.

"Ân." Trí Tú gật đầu nhẹ nhàng lên tiếng.

Trân Ni cảm giác mình vui vẻ đến muốn nổ tung, quả nhiên Chính Quốc nói không sai, có được cải trắng tốt, ăn trước nói sau, đây chính là chuyện tốt nằm mơ cũng không mơ được.

Trí Tú nhìn bộ dáng Trân Ni vui vẻ cực kì, trong lòng cũng theo đó mà nhẹ nhàng không ít. Người quả nhiên là cần tình yêu từ người khác, bằng không thì một mình quá tịch mịch, giờ khắc này Trí Tú rốt cuộc cảm giác trái tim khô héo đã lâu của mình, đang được rót chất dinh dưỡng vào từng chút.

"Tối hôm qua em chơi game quá khuya, đi ngủ tiếp đi, chị đi làm trước, khi nào em tỉnh lại thì gửi tin nhắn cho chị." Trí Tú săn sóc Trân Ni nói.

"Tỷ tỷ, chị làm việc trước đi, chờ tỷ tỷ làm xong, gửi tin nhắn cho em, em lúc nào cũng ở đây." Trân Ni bây giờ làm sao mà ngủ được, Trí Tú tỷ tỷ ôn nhu như vậy, xinh đẹp như vậy bây giờ là bạn gái của mình, cảm giác này giống như là mơ, choáng váng.

"Được, vậy chị đi trước."Trí Tú nói xong, liền rời đi.

Sau khi Trí Tú rời đi, Trân Ni liền trở lại phòng cho khách của Chính Quốc, nằm trên giường, ôm ôm gối, cũng không biết cười ngây ngô bao lâu, sau đó thời thời khắc khắc chú ý di động.

Đại khái khoảng 10 rười, Trí Tú tạm thời làm xong việc, nhớ tới Trân Ni, liền gửi tin nhắn cho Trân Ni.

"Đang ngủ sao?" Trí Tú đánh chữ hỏi.

"Không có, rất cao hứng, ngủ không được." Trân Ni nhận được tin nhắn của Trí Tú một giây sau liền trả lời.

Trí Tú nhìn Trân Ni gấp rút trả lời, trong lòng nổi lên chút ngọt, qua một đoạn tình cảm, nàng luôn chờ đợi cái này, thì ra cảm giác không cần chờ đợi là tốt đẹp như vậy.

"Cao hứng cái gì?" Trí Tú biết rõ còn cố hỏi.

"Cao hứng vì có thể quen biết tỷ tỷ, thích tỷ tỷ, còn có thể luôn luôn thích." Trân Ni vẫn là cực nhanh trả lời.

Trí Tú nhìn tin nhắn vẫn là trả lời trong một giây, Trân Ni vẫn là có chút tâm cơ nhỏ, rõ ràng là cao hứng vì có được, còn hạ thấp tư thái của mình như vậy. Bất quá, nàng phát hiện mình vẫn thực hưởng thụ, nhưng nàng hoài nghi Trân Ni thật sự chưa từng tán tỉnh con gái sao? Cảm giác rất giống đã từng rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip