Chương 50: trả bố vợ cho tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Sau trải nghiệm ăn dưa vừa hồi hộp, vừa thú vị và hơi xấu hổ lần trước, Lăng Hi thấy khá thú vị.

Vào cuối tuần, Lăng Hi từ chối cuộc hẹn của bạn trai và đến xem phim với Tạ Nghiên. Phạm Chiêu Đạm dành hẳn một tuần để cả hai đi biển. Lăng Hi không thích chiếc áo sơ mi hoa của Phạm Chiêu Đạm, muốn mua quần áo cho anh sau khi xem phim cùng Tạ Nghiên.

Tạ Nghiên nghĩ về Hoắc Niên Niên,hơi đau lòng hắn sử dụng điện thoại di động của anh để show ân ái với bạn trên dòng thời gian ,cũng muốn mua gì đó cho hắn.

Cách rạp chiếu phim ở tầng dưới có một khu mua sắm, Tạ Nghiên thấy Lăng Hi không phải người hoang phí nên hai người mang bắp rang bơ chưa ăn ra sau khi xem phim.

"Tôi được tăng lương sau một kỳ thực tập, muốn mua cho anh ấy một bộ quần áo, nhưng hắn kêu tôi sử dụng thẻ của hắn , hắn nói tôi có thể giữ lại tiền, tôi có thể đến gặp anh ta, phải không?"hắn có tôi quan tâm đến hắn khômg ”Lăng Hi hằng ngày phun tào Phạm Chiêu Đạm, nhưng không khó để nhận ra mối quan hệ giữa hai người vẫn rất tốt.

Tạ Nghiên kiếm được khá nhiều tiền bằng cách tự vẽ tranh, nhưng một bộ quần áo của Hoắc Duyên Niên bằng một tháng tiền anh vẽ, Tạ Nghiên muốn mua cho hắn, dù sao chỉ ăn ở nhà Hoắc Duyên Niên không có gì phải tốn.

 "Nghiên Nghiên, cho tôi hỏi, khi đưa Hoắc tổng đến gặp bố mẹ, Hoắc tổng đã lấy lòng họ như thế nào? Bố tôi không thích ăn cơm lắm." Lăng Hi nghĩ rằng mình không thể vượt qua bài kiểm tra của cha và mẹ Phạm, nhưng kết quả rất suôn sẻ, về đến nhà thì cha mẹ cậu không đồng ý lắm, gần đây buổi tối cậu cũng không dám ở nhà.

Tạ Nghiên bị câu hỏi này làm cho bối rối, không biết làm cách nào mà Hoắc Duyên Niên có thể đối phó với cha mẹ của người chủ , anh không có ở đó vào lúc đó.

“Chắc là làm những gì anh thích, gãi đúng chỗ ngứa?” Kỹ năng diễn xuất của Hoắc Duyên Niên rất tốt, một giây đe dọa anh , giây tiếp theo có thể ôm anh thân mật và thể hiện tình cảm.

 "Bố tôi thích chơi cờ vây, Phạn Phạn là một người chơi cờ dở. Chơi cờ vua có thể thấy rõ tính cách của một người, anh ấy đánh cờ tệ như vậy, đánh cờ với bố tôi chỉ là tìm đến cái chết, anh ấy rất bận rộn ,bây giờ anh ấy phải dành thời gian để tìm một thầy dạy cờ vây ,dạy anh ấy cách chơi cờ. Chúng tôi thật khó khăn, Nghiên Nghiên thực sự ghen tị với cậu "Lăng Hi thở dài vài lần kể từ khi cậu rời rạp chiếu phim.

"Thực ra bố mẹ cũng không tán thành việc tôi lấy một người đàn ông. Gia cảnh thì tạm ổn, nhưng so với Phạn Phạn thì tệ hơn nhiều."

"Người lớn tuổi vẫn nhìn vào sự chân thành, sẽ nhìn thấu lòng người, theo thời gian họ sẽ biết rằng Phạm tổng luôn nghiêm túc."Tạ Nghiên này đã có kinh nghiệm có thể nói một vài từ,"xem đi Hoắc Duyên Niên và tôi cũng ở đây. "

Tạ Nghiên nhắc nhở Lăng Hi.

"Sao Nghiên Nghiên không đưa Hoắc tổng đến nhà chúng ta ăn tối, để bố mẹ tôi xem hai người chồng điển hình của cậu! Hoắc tổng và Phạn Phạn là anh em tốt của nhau, điều này cũng có thể cho thấy rằng Phạn Phạn rất tốt!"

Tạ Nhiên nhìn Lăng Hi tỏ vẻ ái ngại cảm thấy phương pháp này không có gì là vô lý nên đã đồng ý. Anh hỏi Hoắc Duyên Niên, Hoắc Duyên Niên chưa bao giờ đánh mất xiềng xích vào thời khắc mấu chốt, vì vậy hắn sẽ rảnh tối nay.

Sau khi nói chuyện với bố mẹ, Lăng Hi cuối cùng cũng lấy lại tinh thần và đi mua sắm.

Ở đây có một cửa hàng quần áo nam nổi tiếng, hai người đến thẳng đó. Quần áo trong tủ đã được Hoắc Duyên Niên thay từ lâu, Tạ Nghiên Mặc ăn mặc xuề xòa nhưng không giấu được bị nhân viên của cửa hàng thương hiệu nổi tiếng vừa bước vào đã được nồng nhiệt chào đón.

Không có nhiều khách hàng trong cửa hàng, trên chiếc ghế sô pha trong khu quần áo mùa thu có một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc xoăn, Tạ Nghiên hơi cúi xuống để xem khuôn mặt của người phụ nữ.

“Nghiên Nghiên, cậu là một người đàn ông đã có gia đình!” Lăng Hi kéo Tạ Nghiên sang một bên để dạy anh.

“Người phụ nữ đó có giống Hàn Mạt Mạt không?” Tạ Nghiên nghiêng đầu chỉ cho Lăng Hi.

Tuy nhiên, Lăng Hi và Hàn Mạt Mạt chỉ gặp nhau một lần nên không nhớ lắm, ngày thường cũng chỉ xem một vài ảnh chụp.

Tạ Nghiên nhìn kỹ hơn, có vẻ đúng là Hàn Mạt Mạt, ngay khi anh muốn chủ động chào hỏi, nhân viên bán hàng đã dẫn Bộ Lệ Tình ra khỏi phòng thay đồ.

“Ngài muốn xem quần áo mùa thu hay mùa đông?”

“Quần áo mùa hè.” Lăng Hi.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, có người đến xem quần áo mùa hè, Lăng Hi lập tức thu hút sự chú ý mọi người trong cửa hàng.

Bộ Lệ Tình và Hàn Mạt Mạt cũng nhìn sang, Tạ Nghiên thầm thở dài, nếu Hàn Mạt Mạt chỉ đi một mình, anh vẫn muốn đi lên khiêu khích một chút, nhưng bây giờ có thêm Bộ Lệ Tình có chút khó chịu.

“Thực sự là người phụ nữ đó!” Lăng Hi thấy Hàn Mạt Mạt bước đến gần Bộ Lệ Tình nắm lấy cánh tay người kia, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra chụp hai người họ.

“Tôi đã gửi nó cho Lâm Ngô để giữ cho cậu ấy khỏe mạnh.”

 Lăng Hi thật tuyệt! Tạ Nghiên dơ ngón tay cái.

 Ở đằng xa, Hàn Mạt Mạt không nghe thấy tiếng máy ảnh, nhưng cô có thể thấy có gì đó không ổn từ động tác giơ điện thoại của Lăng Hi.

“Lệ Tình, chúng ta đi chào hỏi.” Tình cờ gặp Tạ Nghiên quả là một điều bất ngờ, Bộ Lệ Tình đương nhiên sẽ không từ chối.

"Anh Tạ Nghiên, trùng hợp quá nhỉ? Mẹ em cứ nói đã lâu không gặp anh đi ăn tối" Hàn Mạt Mạt vẫn như thường lệ, không hề tỏ ra bối rối.

Ăn không được, mẹ Hàn bây giờ có lẽ hận nhà bọn họ muốn chết. Mối quan hệ tốt đẹp giữa hai gia đình đổ vỡ vì chuyện này, mẹ Tạ thỉnh thoảng gọi điện cho Tạ Nghiên, Tạ Nghiên biết tình hình hiện tại của hai gia đình.

“Dì Hàn nói những lời khách sáo, có lẽ là vì muốn cô quay lại ăn cơm.” Anh nghe nói Hàn Mạt Mạt sống ở nhà Bộ Lệ Tình mỗi ngày.

“Gần đây có một cửa hàng tráng miệng có món kem rất ngon, chúng ta cùng nhau ăn thử xem?” Bộ Lệ Tình cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai người ,phóng điện tới Tạ Nghiên.

"Tôi không có thời gian, anh Bộ có thể cho tôi biết là cửa hàng nào không ? Lần sau tôi sẽ đến thử với Duyên Niên." Thấy Bộ Lệ Tình chăm chú nhìn mình, Tạ Nghiên trở nên cảnh giác. Anh nghĩ Bộ Lệ Tình thích Hàn Mạt Mạt , hiện tại có vẻ không phải như vậy, nếu thật sự rất thích, làm sao có thể nhìn người khác bằng ánh mắt như thế này.

Hàn Mạt Mạt ở một bên không ngừng mỉm cười, nắm tay Bộ Lệ Tình dùng ánh mắt ra hiệu cho Bộ Lệ Tình đừng cùng so đo với Tạ Nghiên.

“Lệ Tình muốn thử quần áo với em, hẹn gặp lại lần sau.” Hàn Mạt Mạt kéo Bộ Lệ Tình định rời đi, lại bị Bộ Lệ Tình tránh thoát.

“Cô đi trước đi.” Bộ Lệ Tình mở miệng đuổi người, Tạ Nghiên không thích Hàn Mạt Mạt, người phụ nữ này chỉ có cản đường thôi.

“Em không đi, em muốn anh đi cùng.” Thư ký của Bộ Lệ Tình nói rằng hắn thích phụ nữ tóc xoăn và nhuộm màu hạt dẻ. Hàn Mạt Mạt cố tình thay đổi kiểu tóc, vì nghĩ rằng Bộ Lệ Tình sẽ cảm động hơn, không nghĩ tới sắc mặt ngày càng kém Hàn Mạt Mạt ủy khuất trong lòng, cô ta không thích mất mặt trước mặt Tạ Nghiên, vì vậy thái độ trở nên cứng rắn.

Lần trước, Bộ Lệ Tình đã lợi dụng Hàn Mạt Mạt để lôi kéo cô vào mối quan hệ giữa Hoắc Duyên Niên và Tạ Nghiên.

Bộ Lệ Tình vốn tưởng rằng có thể biết được cha mẹ của Tạ Nghiên thông qua Hàn Mạt Mạt, đi đến mới biết hai gia đình có lục đục, hắn cũng nghe Hàn Mạt Mạt nói một đống điều không hay về Tạ Nghiên, Nếu có thế làm Tạ Nghiên xả giận , có thể sẽ cùng hắn ăn một bữa cơm đi?

Nghĩ như vậy Bộ Lệ Tình lạnh lùng liếc nhìn Hàn Mạt Mạt.

 "Anh ..."

Thấy hai người sắp cãi nhau, Tạ Nghiên kéo Lăng Hi sang một bên để chiếm vị trí tốt nhất cho việc ăn dưa, để không bị lộ ra ngoài, nội dung cuộc cãi vã họ cũng có thể được lắng nghe.

 "Rộp rộp rộp"

Vang lên tiếng ăn bỏng ngô, Bộ Lệ Tình nhìn thấy Tạ Nghiên đang ngồi xổm ở một bên xem kịch, trong lòng có chút đáng yêu. Vẻ tức giận vừa mới tụ lại trên mặt hắn liền biến mất.

“Em biết anh nỡ giận em mà.” Nhìn thấy sắc mặt Bộ Lệ Tình dịu đi, Hàn Mạt Mạt kéo tay hắn cả ngươi dính lên.

Như vậy liền xong rồi? Khuôn mặt dấu chấm hỏi của Tạ Nghiên. quên đi, nhân vật phản diện thứ hai và nữ chính quá rắc rối, nếu dính vào thì mọi sự việc sẽ tìm đến mình.

 “Bộ tổng và Mạt Mạt có mối quan hệ thật tốt, tôi hy vọng sẽ sớm nhận được tin vui từ anh.” Tạ Nghiên cố ý nói điều này và kéo Lăng Hi đi, “Phạm tổng đang đợi để đón Lăng Lăng, chúng tôi rời đi trước.”

Suy nghĩ về những hành động khiêu khích của Hàn Mạt Mạt, Tạ Nghiên phải cho thêm một ít củi vào hai người họ trước khi bỏ chạy. Thái độ của Bộ Lệ Tình đối với Hàn Mạt Mạt là không cụ thể,tính cách của hắn sẽ không ràng buộc hôn nhân, nhưng Hàn Mạt Mạt cho rằng Bộ Lệ Tình là hết lòng với cô , mối quan hệ giữa hai người đã lan rộng khắp cộng đồng tâm trí, anh vừa châm ngòi , hai người trở về cãi nhau.

Tạ Nghiên tâm cơ được thỏa mãn.

 “Vừa rồi tôi thấy một bộ quần áo rất hợp với Hoắc tổng.” Lăng Hi còn chưa ăn dưa, vẫn còn khí lực nhìn quần áo.

 “?” Tạ Nghiên kéo Lăng Hi lại mà không nói một lời, phiền não khi Hoắc Duyên Niên đẹp trai, anh chọn lão công quá soái.

Tạ Nghiên vốn tưởng rằng mình sẽ phải đối mặt với hai người phiền phức lần nữa, đang định đến gần cửa cửa hàng thì thấy Bộ Lệ Tình không vui lắm, đang rời khỏi cửa hàng quần áo nam với gương mặt vui vẻ của Hàn Mạt Mạt.

Không kịp cảm thán vài câu, Tạ Nghiên nghe thấy tiếng lách cách sau lưng anh.

“Chủ tịch Bộ không cười chút nào, trông hắn không có tình cảm lắm.” Lăng Hi đã gửi bức ảnh cho Lâm Ngô trước khi nói, “Lâm Ngô đã bí mật liên lạc với tôi nói rằng điện thoại đã bị anh trai tịch thu. Anh trai sẽ kiểm tra tin nhắn xong , Lâm Tuyên Ca khi thấy tin tức của tôi nhất định sẽ đưa ảnh cho Lâm Ngô xem.

Lăng Hi là một tài năng, Tạ Nghiên nhìn cậu với sự ngưỡng mộ.

“Chia sẻ ảnh chụp màn hình của bản ghi trò chuyện!”

“Không đúng!” Bộ đôi quay lại cửa hàng để mua quần áo nam rồi vui vẻ rời đi.

Hai người ở lại quán cà phê cho đến khi Hoắc Duyên Niên đến đón, cả ba cùng nhau đến nhà của Lăng Hi.

Bố mẹ Lăng Hi đều là kỹ sư, gia đình giàu có, môi trường sống trong cộng đồng rất tốt, gần đó có một trung tâm mua sắm nhỏ, giao thông thuận tiện.

Lăng Hi tính tình nóng nảy, có nhiều bạn, bố mẹ cậu đã gặp, hôm nay nghe nói cậu có bạn mới, mẹ Lăng đã chuẩn bị từ sáng sớm.

Mẹ Lăng được chăm sóc chu đáo ở độ tuổi trung niên. Mái tóc ngắn và bộ vest đã tạo cho bà một khí chất rất đảm đang. Bà nghĩ mình sẽ khó hòa đồng. Sau khi nghe Lăng giới thiệu về Tạ Nghiên và Hoắc Duyên Niên cô đã rất ngạc nhiên cảm thấy rất thân thiện.

Khi Cha Lăng nghe thấy động tĩnh trong phòng làm việc, mọi người đều có vẻ nghiêm túc, ông chỉ nhẹ nhàng gật đầu với họ, thoáng nhìn mặt rồi quay trở lại phòng làm việc.

“Nhìn xem, ba tôi căn bản không quan tâm đến bất cứ thứ gì, ông ấy thực sự rất khó ở.” Lăng Hi kéo Tạ Nghiên và thì thầm.

Nhìn thấy Cha Lăng như vậy, mẹ Lăng sợ bạn của con trai mình để ý, vào phòng làm việc và nói vài câu, Cha Lăng miễn cưỡng ra ngoài ngồi tiếp đãi khách.

“Tiểu tử này có biết chơi cờ vây không?” Cha Lăng hỏi bâng quơ, lấy ra bàn cờ vây và những miếng cờ dưới bàn cà phê khi ông đã chán.

 “Có, thưa chú.” Hoắc Duyên Niên có thể làm bất cứ điều gì.

Tạ Nghiên thậm chí còn không biết rằng Hoắc Duyên Niên sẽ chơi cờ vây, vì vậy anh ngồi với Lăng Hi vui vẻ và nhìn hai người họ đi tới đi lui, đầy sát khí.

Mặc dù cả hai đều không hiểu được gì, nhưng Lăng Hi nhìn Cha cậu cau mày thì biết rằng Hoắc tổng rất lợi hại, trong khi Tạ Nghiên thấy Hoắc Duyên Niên rất đẹp trai.

Sau một ván cờ, Cha Lăng đã thua.

Sau khi thua trò chơi, Cha Ling nở một nụ cười nhợt nhạt ,nhìn Hoắc Duyên Niên với dáng vẻ nhẹ nhõm.

 "Con trai tôi cuối cùng cũng quen được một người bạn tốt, không giống những người trước đây tốn giấy mực."

 "Tiểu tử tên gì? Có đối tượng chưa? Cậu thấy con trai tôi như thế nào?" Cha Lăng ngạo nghễ hỏi.

 "Ba! Bạn Đời của người ta ngồi đây!" Lăng Tây ngẩn người, vội vàng giải thích.

“Này, nhìn người ta tìm được chồng tốt, con nhìn lại con.” Bố Lăng tức giận dạy cậu.

“Này là chú khen em có thị lực tốt?” Tạ Nghiên vừa nói vừa kéo Hoắc Duyên Niên.

“Bác cũng khen em đẹp.” Hoắc Tư Noãn lẩm bẩm.

Lăng Hi sau đó phát hiện ra rằng bạn trai của mình có vẻ lạnh lùng hơn.

    [Tác giả có chuyện muốn nói: Phạm Chiêu Đạm: Lão Hoắc, ta muốn đánh nhà ngươi!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip