Me Cung Huyen Thoai All Aladdin Bldm Magi Duy Nhat Cua Toi La Cau Chap 37 Suy Nghi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Lời đề nghị đến từ Yamuraiha. Aladdin đã phải cân nhắc và suy nghĩ thật kĩ trước khi đưa ra câu trả lời cho người sư phụ kiêm người chị của mình. Vì cho dù là câu trả lời như thế nào. Đồng ý hay không thì nó vẫn sẽ dẫn cậu đến một kết cục không thể báo trước được

- Vậy là được rồi! Cám ơn mọi chuyện đã giúp tôi nhé! - Yamuraiha hài lòng với các công việc được giải quyết gọn gàng dưới sự trợ giúp của nhóm Aladdin
- Vâng! Không có gì đâu ạ! Nếu Yamu - san cần giúp gì thì cứ nói nhé. Em chắc chắn sẽ giúp chị - Aladdin
- Ừm! Cám ơn em! - Yamuraiha mỉm cười nhẹ mà nói
- Chúng ta trở về phòng được chưa Aladdin...!? - Alibaba
- Đúng rồi! Đã tới giờ trưa rồi còn gì! Chắc giờ này ở khu lấy đồ ăn nhiều người lắm - Sinbad
- Mọi người đừng lo. Tôi sẽ cho người đem thức ăn đến cho mọi người. Nên tất cả cứ đợi ở phòng đi nhé - Yamuraiha
- Vâng! Cám ơn chị! - Morgiana
- Vậy tụi em về phòng nhé!? - Aladdin
- Ừm! Cẩn thận nha! - Yamuraiha
- Vâng! - Aladdin vừa nói xong thì mở cửa phòng ra, cùng Sinbad, Alibaba và Morgiana bước ra ngoài mà không quên đóng cửa lại

Ở bên ngoài, nhóm Aladdin đang tự nhiên đi về phòng của mình mà mặc kệ những ánh mắt của người xung quanh đang nhìn mình. Những ánh mắt ấy có phần ngưỡng mộ, yêu thích và cả hiếu kì nữa.

- Sao mọi người nhìn em nhiều quá vậy Aladdin!? - Morgiana
- Lúc trước khi còn học ở đây thì em được hâm mộ khá nhiều mà. Nên khi quay trở lại thì mọi người cũng nhìn em như vậy ấy - Aladdin
- À...! - Alibaba
- Quả nhiên là Aladdin nhỉ! - Sinbad
- Vâng! - Aladdin

Tới phòng, cả nhóm ai nấy đều vào phòng mà nằm ở chỗ của mình. Aladdin thì đang uống nước, Sinbad thì nằm trên giường, Alibaba thì nằm dài trên ghế, Morgiana thì nhận được xe đẩy đồ ăn từ người của Yamuraiha nên đang đẩy vào trong mà đặt từng đĩa thức ăn lên bàn

- Mọi người ra ăn này. Nằm lì đó hoài đi! - Morgiana vừa ngồi xuống ghế vừa nói
- Vâng! Em tới liền đây! - Aladdin vừa uống nước xong thì vội đặt li nước xuống bàn rồi đi tới mà ngồi xuống kế bên Morgiana
- Rồi rồi! - Sinbad nghe vậy thì cũng ngồi dậy mà lật đật đi tới bàn ăn rồi ngồi xuống kế bên Aladdin
- Anh tới liền - Alibaba cũng ngán ngẩm ngồi dậy mà đi đến ngồi xuống kế bên Morgiana
- Đồ ăn ở đây ngon quá vậy! - Sinbad
- Có nhiều món mới hơn so với mấy năm trước thì phải - Aladdin
- Người phụ trách việc làm đồ ăn ở đây chắc có nhiều kinh nghiệm lắm - Morgiana
- Đương nhiên rồi. Nhiều kinh nghiệm như vậy thì mới cho nhiều món ngon như thế này được chứ - Alibaba
- Vậy nhóc tính trả lời Yamuraiha ra sao!? - Sinbad
- .....Em không biết! Khoan! Mà sao mọi người biết rằng chị ấy nhờ em chuyện gì!? - Aladdin
- À ờ thì...... - Sinbad
- Thật ra là mọi người lo lắng, sợ trong lúc em đang đi xảy ra chuyện gì nên mới đi theo và tình cờ biết được chuyện đó thôi mà...! - Alibaba
- À...! Nhưng mà em mạnh mà. Làm sao mà xảy ra chuyện gì được chứ - Aladdin
- ....Chắc vậy...! - Morgiana
- Vậy còn về lời đề nghị của Yamuraiha - san thì em tính sao!? - Alibaba
- ....Em không biết! Chị ấy nói cho dù em có trả lời như thế nào thì chị ấy vẫn sẽ tôn trọng quyết định của em. Nhưng dù sao đi nữa thì em không muốn chị ấy buồn - Aladdin
- Đúng là Aladdin. Luôn luôn nghĩ đến người khác nhỉ!? - Sinbad
- Vâng! Nên chắc em phải suy nghĩ kĩ về vấn đề này - Aladdin
- Đừng lo! Cho dù em có đi hay ở lại thì anh chị vẫn sẽ theo em mà. Nên đừng cảm thấy cô đơn nhé - Morgiana
- ...Vâng! Cám ơn mọi người! - Nở nụ cười tươi trên mặt, Aladdin cảm thấy thoải mái hơn khi nghe Morgiana nói vậy. Alibaba, Sinbad và Morgiana cũng cảm thấy ấm lòng và hạnh phúc hơn khi nụ cười ấy vẫn nở trên môi của người mà họ yêu thương nhất. Chỉ cần như vậy thôi là đủ khiến họ cảm thấy hạnh phúc rồi

Kết thúc bữa trưa, Morgiana cùng Aladdin dọn bàn cho sạch sẽ, Alibaba thì uống nước, Sinbad thì nằm dài trên giường

- Cám ơn em nhé Aladdin! - Dọn xong chiếc ly cuối cùng, Morgiana nói lời cảm ơn với người em trai của mình
- Vâng! Không có gì đâu ạ! - Aladdin nhẹ cười mà đáp lại Morgiana
- Vậy em tính khi nào trả lời Yamuraiha - san!? - Alibaba
- ....Chắc là ngày mai em sẽ có câu trả lời cho chị ấy - Aladdin
- Gấp vậy sao!? Nhóc không dự tính để thêm một thời gian à!? - Sinbad
- Chúng ta chỉ ở đây được có ba hoặc bốn ngày thôi. Nếu đợi như vậy thì không kịp mất. Nên em nghĩ rằng hết ngày mai là có câu trả lời cho chị ấy là được rồi - Aladdin
- Dù gì thì gì nhưng em vẫn phải suy nghĩ thật kỹ đấy nhé Aladdin! - Morgiana
- Vâng! Em biết mà! - Aladdin
- Xem ra Yamuraiha cũng rất kì vọng vào nhóc nhỉ!? Aladdin! - Sinbad
- Có lẽ là vậy! Cũng có thể em là một trong những người học trò xuất sắc của chị ấy chăng!? - Aladdin
- Không phải là một trong! Mà là duy nhất! - Sinbad
- Duy nhất!? - Alibaba
- Trước đây Yamuraiha chưa bao giờ nhận đệ tử cả. Nhóc là người đầu tiên cũng như là người duy nhất đấy! Aladdin! - Sinbad
- À ra là vậy! Thì ra đó là nguyên do tại sao mà Yamuraiha - san lại đặt nhiều kì vọng cho Aladdin tới vậy! - Morgiana
- Hừm.....không giống như sư phụ của anh chút nào cả! - Alibaba
- Mỗi người sư phụ có tính cách khác nhau. Thay vì đặt kì vọng thì họ sẽ đặt niềm tin hoặc là gì đó đối với người đệ tử của mình. Giống như cách là Yamuraiha đã làm với Aladdin vậy. - Sinbad
- Vâng! Marsur - san nhìn ít nói như vậy nhưng anh ấy là một người thầy tốt, và cũng biết quan tâm người khác lắm - Morgiana
- Haha! Xem ra chúng ta đều có những người sư phụ tuyệt vời nhỉ!? - Aladdin
- ...Có lẽ vậy...! - Alibaba
- Nhớ hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi trả lời nhé! Aladdin! - Sinbad
- Vâng! Em biết mà! - Aladdin
- Được chưa....! Anh muốn ngủ trưa quá!!! - Alibaba nằm dài trên giường vừa lăn qua lăn lại vừa nói
- Được rồi! Em cũng buồn ngủ quá rồi! Chúng ta ngủ chút đi! - Aladdin cũng đi đến giường mà ngã xuống
- Được! - Morgiana nhẹ khóa phòng, đi đến bên chiếc giường rồi cũng ngã người xuống đó
- Vậy ngủ ngon! - Sinbad
- Vâng....! Ngủ...ngon! - Aladdin vừa nói xong thì mắt cũng đã nhắm lại từ bao giờ.

Hai chiếc giường cho bốn người. Sự mệt mỏi đã tăng cao khi cùng làm việc tại văn phòng hiệu trưởng Magnostadt.

Để có thể không làm Yamuraiha trở nên buồn lòng thì Aladdin cần phải suy nghĩ thật kỹ trước khi đưa ra câu trả lời chứng minh sự quyết định của bản thân là điều đúng đắn. Nhưng cho dù cậu có trở về Sindria hay ở lại Magnostadt thì mọi người vẫn sẽ theo cậu, vẫn sẽ ở bên cạnh cậu mọi lúc mọi nơi. Nên cậu sẽ không có cảm giác cô đơn như trước đây nữa, sẽ không có cảm giác ấy nữa.

==========End chap 37==========
Thanks for reading<3

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip