-" ... a, bình tĩnh bình tĩnh Jungkook à"
Ném cơn đau ở chân, cậu liếc nhìn đám học sinh đứng gần đó. Cả đám cũng biết đường mà về chỗ ngồi.
~Paris - Pháp~
Vợ chồng Jeon ngồi trong một nhà hàng sang trọng. Nhà hàng Spring- Một nhà hàng lớn ở Paris với phong cách hiện đại, thoải mái.
-" Anh à. Ngày cuối tuần này chúng ta về Hàn nhé. Em thấy nhớ Jungkook quá."
-" Về Hàn sao? Được rồi anh sẽ đặt vé vào cuối tuần. Cũng không nên làm phiền gia đình anh hai quá lâu."
-" Vâng"
~Park Gia~
-"Jungkook con đã nghe chuyện bố mẹ con sẽ về Hàn chưa?"
-" Vâng? Bố mẹ con sẽ về Hàn sao?"
Cả nhà đang ngồi ngoài phòng khách. Thím Park buổi chiều nhận được cuộc điện thoại của mẹ Jeon sẽ về Hàn vào cuối tuần nên ý định sẽ nói cho cậu biết.
-"Sao trông con ngạc nhiên vậy chứ? Mẹ con vẫn chưa gọi có con sao?"
-"Chưa ạ, con chưa nhận được điện thoại từ mẹ"
-"Không sao chắc mẹ con muốn tạo bất ngờ giành cho con đấy. Mẹ con nói là nhớ Jungkook lắm rồi."
Jungkook cho một miếng táo vào miệng, cười với thím hai cho qua. Cậu đang còn giận mẹ lắm đấy, nhưng cũng rất nhớ mẹ và cả bố nữa.
-" Vâng. Con lên phòng học bài đây. Chú thím nhớ ngủ sớm ạ."
-" Được rồi, con đi đi."
Jungkook vừa đứng lên, đi lên phòng của mình. Jimin cũng nhanh chóng bỏ miếng táo xuống rồi theo sau cậu.
-" Con cũng đi đây ạ"
*Cốc cốc
-"Anh vào được chứ"
-"Vâng"
*cạch
Tiếng đóng cửa vang lên, Jungkook ngồi phía bên giường đưa mặt nhìn anh.
-" Chẳng phải em nói phải học bài sao? Sao còn ngồi đó thế."
-" Chú."
-" Có chuyện gì sao?"
Jimin gập cuốn sách bài tập trên tay, tiến lại phía cậu. Cánh tay xoa xoa vào mái tóc nâu cafe bồng bềnh kia.
-" Nếu bố mẹ em quay về... vậy em cũng sẽ về Jeon Gia..."
Cả hai cùng im lặng một lúc lâu.
-" Tất nhiên rồi. Mẹ em cũng nói nhớ em còn gì. Em phải về Jeon Gia chứ."
Một chút hụt hẫng, Jungkook vẫn nhìn thẳng vào mắt anh.
-"Chú... chú không muốn em ở lại sao?"
Tắt hẳn nụ cười đang gượng ép kia, Jimin ôm lấy em, vỗ vào lưng vài cái như đang an ủi em.
Thật sự là không muốn rời xa em chút nào cả.
-" Jungkook, chú... rất muốn em ở lại"
-" Không sao hết, chẳng phải cuối tuần bố mẹ em mới về hay sao, còn 4 ngày nữa..."
Jungkook nắm lấy hai vai anh, đẩy ra. Mắt cậu từ lâu đã đọng một lớp màng bao bọc.
Đôi tay bé nhỏ lén chùi giọt nước mắt sắp rơi ra. Jimin nắm lấy tay em, ánh mắt đầy sự kiên quyết. Người đối diện anh đang yếu đuối trước mặt anh, vì thế anh không thể như cậu được, anh muốn là một chỗ dựa tốt nhất cho em.
-" Tay chú to quá đi."
Jungkook vừa khóc vừa cầm lấy tay anh xoa xoa đều đặn.
-" Jungkook...có thể đừng đi được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip