Taekook Tien Boi Jeon Hay Yeu Em Di Chap 45 Phai Long 2
Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Cậu đút tay vào túi quần của mình thong thả rời khỏi khách sạn " Haiz , định ra ngoài hút thuốc chút thôi không ngờ lại đi xa thế đó . Giờ quay lại chắc tụi nó cũng còn nhỉ? " Tiếng bước chân bỗng dừng lại , cậu xoay người về hướng đi đến quán bar , bất giác có một luồng suy nghĩ thoáng qua đầu cậu , Taehyung mĩm cười " Hôm nay mệt rồi , đành về nhà thôi , mai lại đến đây nữa chứ "Thế là cậu nhanh chân gọi một chiếc xe gần đó để đi về nhà. Vừa về đến nhà chuẩn bị cởi quần áo để đi tắm , Taehyung thấy có cái gì lộm cộm ở trong túi quần mình , cậu đưa tay vào lấy ra " Bật lửa sao? Chắc là của cậu ta rồi " Taehyung đặt chiếc bật lửa lên bàn rồi đi tắm .Hai mươi phút sau , Taehyung bước ra với một chiếc khăn quấn ngang hông , mái tóc rũ rượi , ướt đẫm . Cậu đi đến gần chiếc bật lửa vừa nãy đã đặt lên bàn , đôi mắt nhìn chầm chầm vào nó . Cậu cầm lên , đốt một điếu thuốc hút " Cậu ta tên gì nhỉ? Nếu như lúc đó không đẩy cậu ta ra chắc bây giờ ... " Taehyung trầm mặt xuống " Con trai cũng làm được sao? chắc cậu ta cũng chỉ vì có thuốc nên mới như thế thôi "" Không biết nữa , mình thấy nhớ cậu ấy ít nhất ngày mai có thể đến gặp cậu ta rồi . mình sẽ trả lại nó cho cậu ta vào ngày mai " Taehyung đưa chiếc bật lửa sát lại gần , cậu đặt một nụ hôn trên lên đó " Tôi nhớ cậu mai hãy gặp nhau nhé. "" Hực khát quá... " Jungkook một mình quằn quại ở trên giường , lí trí của hắn càng lúc càng không ổn ." Chết tiệt sao lại không thấy gì cả? Mẹ nó nước ... " hắn ráng gồng mình ngồi dậy , nước đang ở trên bàn nhưng Jungkook lại không thể thấy ." Không... được-rồi " Jungkook thở dốc , liều một phen chạy thẳng đến cánh cửa phía trước " Nhà tắm , mình cần nó! " Nhưng chưa được bao nhiêu bước , hắn đã ngã lăn ra , đầu của Jungkook va mạnh vào tường khiến hắn có thể tỉnh táo hơn một chút .Jungkook cắn răng tự tay tát vào mặt mình hai cái để lấy lại sự tỉnh táo , chịu đau một chút nhưng cuối cùng hắn cũng với đến được phòng tắm.Jungkook nhanh tay chạy đến xả mình trong nước , nước có thể xoa dịu sự thèm khát tình dục của hắn khi bị trúng thuốc . Đây không phải lần đầu hắn bị trúng thuốc , nhưng đây cũng là quá sức chịu đựng rồi " Thằng khốn , mày toàn làm những điều vô ích dù cho mày có bỏ thuốc tao bao nhiêu lần , cũng không thể ngủ với tao . Lần này nữa thôi , mày đã đi quá mức rồi- Kang Taekyu " Dĩ nhiên nước chỉ làm hắn giảm bớt phần nào thôi , cơ thể hắn bắt đầu nóng dần lên lại , toàn thân ngứa ngáy . Liệu ai đó có thể an ủi hắn lúc này đây....." Mẹ nó " Jungkook nghiến răng đưa tay chạm vào tự mình làm cho bắn ra ." Không đủ , chết mất thôi " dù có tự thẩm bao nhiêu lần hắn cũng chẳng bắn ra được. Jungkook ngồi bệch xuống đất dòng nước vẫn cứ chảy xuống thân hắn . Bây giờ đã tỉnh táo hơn nhưng lại chẳng thể thỏa mãn , Jungkook đưa tay lên che đôi mắt của mình lại " Thật thảm hại , mình muốn ngủ " K..ta...hy... là tên tôi , hãy nhớ nhé Hãy nhớ nhé , tên tôi là... Hãy nhớ kĩ...Tên tôi....Gì thế? Cậu là ai? Khoan đi đã , tôi không nghe được tên cậu.. Đừng điChúng ta sẽ gặp lại nhau mà!Cậu ta rời đi với nụ cười tỏa sáng ở trên môi . Nhưng , tôi không thấy rõ gương mặt của cậu ta .Jungkook bật mình tỉnh dậy " Chuyện gì thế , là ai , cậu là ai thế? " hắn hốt hoảng dụi mắt mình rồi nhìn xung quanh . Mình đã ngủ ở đây thiệt sao? Thiệt không thể tin nỗi . Hắn thở dài rồi đứng lên , vừa hay nhìn xuống thân dưới của mình , Jungkook sửng sốt " N-nó xuống rồi? đã bắn lúc nào chứ , không lẽ là giấc mơ vừa rồi , thật đáng xấu hổ ! Nhưng cậu ta là ai mới được " Cậu ta là ai? Gương mặt của cậu ta tại sao lại không thấy rõ. Jungkook trầm ngâm , suy nghĩ một hồi rồi cũng bỏ cuộc " Thôi , không nghĩ nữa . Mình phải rời khỏi đây thôi " Đáng lẽ hắn nên rời đi rồi nhưng quần áo như thế này thì e là phải chờ cho nó khô mới đi được ." Phiền phức thiệt " bây giờ trên người hắn không một tấm vải che thân . Gương mặt cau có hiện lên thấy rõ " Mẹ , thèm thuốc quá " tingting" Thưa quý khách , quần áo của cậu chúng tôi đem đến rồi đây "" Ha , để ở ngoài giúp tôi nhé? " ( thân trần như nhộng nên hong dám ra =))). )" Vâng , không còn gì nữa tôi xin phép đi ạ "Đợi gần năm phút sau hắn mới len lén mở cửa ra lấy quần áo đặt trước cửa phòng rồi mặc vào , Jungkook thở dài một hơi " Đúng là một ngày tồi tệ , mình không muốn phải dính vào nó thêm một lần nào nữa "Cạch cạch , cách." Cứ quên đi thôi " hắn khóa cửa xong lại rồi rời đi , khi ấy đã là 7 giờ sáng ." Cho tôi trả chìa khóa phòng , thanh toán bằng thẻ cho tôi "" Dạ , đã có người thanh toán rồi ạ "" Là ai thế? "" Xin lỗi chúng tôi cũng không biết nữa ạ "" Thế à? Cảm ơn nhé " Jungkook quay người lại rồi rời đi , trong đầu hắn vẫn còn nhiều câu hỏi không thể giải đáp .Cậu là ai ? Tôi có thể nhìn thấy mặt cậu trước khi rời đi không?Jungkook đứng ngoài cửa nhìn xung quanh vẫn không thể tìm thấy cậu ta . Đã một tiếng trôi qua rồi , vẫn không nhìn thấy . Jungkook nhẹ cười " Cảm ơn nhé! tiếc là không thể gặp lại cậu rồi " Jungkook vừa rời đi không lâu , Taehyung cũng đã đến đấy nhưng 'lại chậm một bước rồi ' ...------------------- To be continue -----------------