- Anh có nhớ lúc trước em đã từng nói sau này chúng ta hãy cùng nhau đến Nhật Bản để ngắm hoa anh đào không ?
- Đương nhiên rồi... Nhật Bản là nơi để anh nhớ về em... cũng là nơi nối lại tình yêu của chúng ta
- Em hạnh phúc lắm đó... chúng ta một lần nữa lại là của nhau rồi sao ?
Jungkook cười thật tươi
- Đúng vậy... nhưng chúng ta phải yêu nhau lén lút rồi
Taehyung hơi buồn nói . Hoàn cảnh hiện tại thì bắt buộc phải như vậy , chỉ cần trong tim của họ có hình bóng của cả hai là được rồi
- Em hiểu mà , anh còn sự nghiệp , còn em đã hứa với Woomi
Jungkook ngẩng mặt lên ngắm trời đêm , thả vào gió những cảm xúc êm đềm và một chút cảm thông
Taehyung nhìn ngắm cậu một cách say mê , khoé môi dịu dàng giãn ra . Cả hai đều có nỗi niềm riêng , nhưng đều biết thông cảm cho nhau . Đó chính là tình yêu
- Em định không nói cho Woomi biết về mối quan hệ của chúng ta
Jungkook hờ hững nói
- Mặc dù cả hai không có tình yêu , nhưng nếu cô ấy biết sẽ rất khó xử với anh , và cũng vì ba mẹ anh nữa .
- Anh luôn nghe theo em !
Taehyung nhẹ nhàng đáp lời cậu . Chỉ cần tình yêu của cả hai thôi . Sau hai năm cậu và Woomi cũng sẽ ly hôn .
Tình yêu của Kim Taehyung và Jeon Jungkook không có lỗi với Woomi . Chuyện kết hôn giữa Jeon Jungkook và Kim Woomi không có lỗi với Taehyung . Chỉ là có lỗi với ba mẹ Kim
Và có lẽ , Kim Taehyung không cam lòng khi chuẩn bị ngắm nhìn người mình yêu lên xe hoa với em gái... rất tủi thân... Đương nhiên hắn biết Jungkook cũng không muốn , nhưng hoàn cảnh này là bắt buộc .
* nunkkocci tteoreojyeoyo
tto jogeumssik meoreojyeoyo
bogo sipda
bogo sipda
eolmana gidaryeoya
tto myeot bameul deo saewoya
neol boge doelkka
mannage doelkka *
Tiếng chuông reo từ điện thoại của Taehyung , là lời bài hát của MV hắn yêu thích nhất - Spring Day
- Chờ anh một chút , Jimin gọi anh
- Vâng.
Jungkook im lặng , đồng thời nhớ về người tên Jimin đó . Là hàng xóm lúc nhỏ của cậu , cũng là bạn và thành viên trong nhóm nhạc của Taehyung và là tri kỉ của hắn
- Mình nghe đây
- Cậu đi đâu thế ? Gần 9h rồi , mau về đi !
Tiếng Jimin vang lên trong điện thoại
- Mình ra ngoài ngắm đường phố , sẽ về ngay , các hyung và cậu đừng lo lắng
- Mọi người chờ cậu
- Được rồi !
Lúc Taehyung vừa tắt máy , Jungkook liền quay sang hỏi , giọng mang chút tiếc nuối
- Anh phải về sao ?
- Anh phải về rồi , các hyung rất lo lắng cho anh .
Taehyung xoa mái đầu cậu , nụ hôn qua lớp khẩu trang vươn trên trán Jungkook
- Anh mau về đi
- Để anh đưa em về !
- Em không sao , mọi người sẽ phát hiện đó , anh về đi , nhớ cẩn thận .
Em sẽ rất nhớ anh !
Jungkook giơ tay , tạm biệt hắn , ánh mắt còn long lanh sáng như những ngôi sao kia
- Về cẩn thận nhé , Jungkook của anh
Nói rồi Taehyung ôm Jungkook thật chặt , sau đó quay đi , trở về khách sạn nơi cả nhóm đang chờ
- Em về rồi !
Taehyung mở cửa phòng , nơi 5 người đang chờ đợi
- Em có chuyện gì vui sao ?
Namjoon thấy được gương mặt của hắn rất hạnh phúc
- Ngày mai về nhà em sẽ kể với mọi người , còn bây giờ em đi ngủ đây !
Taehyung chỉ cười cười sau đó liền về giường nằm , đánh một giấc đến sáng . Giấc ngủ ngon nhất sau 5 năm
Jungkook vừa về tới khách sạn cũng là lúc nhóm bạn kia tới . Họ không phát hiện điều gì nên cậu cũng lẳng lặng giấu đi
Sáng hôm sau , nhóm của Jungkook và cả BTS đều trở lại Seoul tiếp tục công việc của mỗi người .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip