(Lũ nhóc Marmota đây nè)
Hai người như những đứa trẻ bình thường, chơi đùa rất vui vẻ.Hai người chơi được lúc, bắt đầu thấy hơi chán, đến thuỷ cung chơi gần đó ngắm nghía.Nhìn đàn cá nhỏ bơi đi bơi lại trong bể, trong mắt hai người tràn đầy hâm mộ."Nè, tớ còn chưa biết tên cậu, tớ là Sora, còn cậu?" Sau khi chơi một hồi lâu, lại quên chưa hỏi tên.Kaname cong môi, "Kaname."Sora nhìn Kaname, thấy lớp mồ hôi mỏng trên mặt cậu, lấy khăn tay nhẹ nhàng lau cho cậu.Kaname hơi sững người vì hành động bất ngờ của Sora, ngây ngốc nhìn cô, "Cám ơn."Chạm vào trán Kaname, Sora cảm thấy nhiệt độ hơi cao, lo lắng hỏi, "Cậu ốm rồi ư?"Kaname lắc đầu, "Không sao."Sora lại lắc đầu, duỗi tay đặt lên trán Kaname, ánh sáng màu vàng nhạt từ lòng bàn tay của cô xuất hiện.Kaname cảm thấy như có một dòng nước ấm từ trán lan khắp cơ thể. Cả người trở nên ấm áp, cảm giác không khoẻ cũng từ từ biến mất.Kaname kinh ngạc nhìn Sora, đây là sức mạnh gì, vì sao......Sora cười nhẹ, "Vậy là ổn rồi, tớ hơi đói, tớ đi mua gì ăn, chờ tớ về nhé."Kaname ngồi trên chiếc ghế, yên lặng chờ Sora về.Sora mua Oden, Takoyaki, trà sữa.Nhìn Takoyaki bên môi, Kaname hé miệng ngậm lấy, ăn từ từ."Vị thế nào?"Kaname gật nhẹ, "Uhm, ngon lắm!" Đây là lần đầu tiên cậu ăn món này.Hai người ngồi bên nhau, vừa vui vẻ ăn uống, vừa chuyện trò huyên thuyên.Sora lấy hai cốc trà sữa nóng ra, đưa một hộp cho Kaname, "Cho cậu này."Kaname nhận lấy, "Cám ơn."Uống trà sữa xong, Sora lười biếng duỗi eo, hơi nheo mắt, "Hôm nay chơi vui thật đấy!" Lâu rồi không chơi như điên thế này."Được rồi."Sora nghĩ nghĩ, thò tay vào túi lấy phần thưởng dành cho người chiến thắng trò chơi mới vừa nhận được ra, lúc mở túi lại không cẩn thận làm rách đầu ngón tay.Kaname ngửi thấy mùi máu, đôi đồng tử bỗng trở nên đỏ tươi, nắm lấy ngón tay bị rách của Sora, lộ ra răng nanh nhòn nhọn, lè lưỡi liếm lên.Sora nhìn răng nanh nhòn nhọn của Kaname, đầy ngạc nhiên, thì ra Kaname là một vampire!Kaname cuối cùng cũng tỉnh táo lại, đôi mắt ánh lên nét áy náy, "Xin lỗi, tớ làm cậu sợ rồi."Sora lắc đầu, "Không đâu." Khi cô mới đến thế giới này, cô đã biết thế giới này có vampire.Kaname nhìn vào đôi mắt của Sora, không thấy được một chút sợ hãi trong đôi mắt đó, do dự hỏi, "Cậu không sợ sao?" Không phải loài người đều sợ vampire à?Sora nâng tay chạm nhẹ vào chiếc răng nanh nhọn của Kaname, "Vì sao phải sợ? Là người cũng được, là vampire cũng được, Kaname vẫn là Kaname."Đôi mắt trước giờ bình tĩnh không gợn sóng của Kaname ánh lên sự ngạc nhiên, "Sora..."Sora cười nhẹ, tiếp tục bóc túi phần thưởng, "Nè, của cậu nè, quà lưu niệm của hôm nay."Kaname nhận lấy sợi dây chuyền hình Marmota, "Cám ơn." Đột nhiên cảm nhận được hơi thở quen thuộc, họ đến đón cậu rồi, cậu cần phải về.Sora thấy Kaname nhìn về nơi xa, thắc mắc, "Kaname, có chuyện gì vậy?"Kaname nhíu đầu mày, "Tớ phải về rồi."Sora nghe Kaname nói vậy, hơi sửng sốt, "Vậy sao?" Không dễ gì gặp được một người giống mình, nhưng lại phải chia tay, trong lòng cũng cảm thấy luyến tiếc.Kaname nhìn Sora, hôm nay là ngày vui vẻ và thoải mái nhất kể từ khi cậu sống lại, cậu thật sự rất vui."Sora, cám ơn cậu."Sora ngạc nhiên nhìn Kaname, rồi mỉm cười, "Cám ơn cậu, hôm nay nhờ có Kaname, tớ cảm thấy rất vui."Đôi mắt đỏ sẫm của Kaname nhìn vào đôi mắt đen của Sora, hai đôi mắt ẩn giấu những cảm xúc giống nhau, "Tớ cũng vậy."Sora ôm má Kaname, xoa khuôn mặt lạnh lẽo của cậu, "Kaname, lần sau gặp lại, tớ hy vọng có thể thấy cậu mỉm cười."Kaname duỗi tay ôm Sora, "Cậu cũng vậy."Nhẹ hôn lên má Kaname, dịu dàng nhìn cậu, "Nè, Kaname, đến lúc tạm biệt rồi." Không biết sau này còn gặp lại nữa hay không, chiếm tiện nghi trước đã.Kaname nhẹ nhàng gật đầu, "Tạm biệt, Sora."Sora nhìn theo bóng Kaname rời đi, đôi mắt tràn đầy quạnh hiu, cô lại chỉ có một mình.Kaname ngồi trên xe, chạm vào nơi Sora vừa hôn lên, đôi mắt chứa đầy ý cười dịu dàng, Sora, chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại nhau.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip