Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Tiểu trợ lý thật sự không nghĩ tới, sẽ có một ngày Quý Lan nhờ mình tư vấn vấn đề tình cảm! Cái này không khoa học!

Quý Lan không phải là cái dạng này, không phải nàng là cái dạng đại lão không ai có thể làm nàng tâm động, trong đầu chỉ có sự nghiệp thôi sao?

Đại lão giống như vậy, phải là cái dạng nhân tài gì mới có thể làm cho nàng tâm động nha?

"Thôi, ta hỏi ngươi cũng vô dụng." Quý Lan cảm thấy tình huống của mình không giống với tất cả mọi người, trầm mặc một lúc sau đó từ bỏ cố vấn tình cảm.

Tiểu trợ lý do dự một lát mới nói: "Nếu chỉ có thời điểm hôn mới có cảm giác, vậy chưa thể xác định, bởi vì con người a, bất luận là nam hay nữ, đều thực dễ dàng bị dục vọng điều khiển, nếu người ngươi hôn mà đẹp nữa thì, vậy càng......"

"Nhưng nếu xong việc rồi, ngươi cứ nghĩ mãi về người ta, vậy tám phần là thích."

"Để xác định mình có thích một người hay không kỳ thật rất đơn giản, ngươi chỉ cần tưởng tượng ở trong đầu một chút, nếu người này thổ lộ với ngươi, ngươi sẽ có phản ứng như thế nào, như vậy liền rõ ràng."

Quý Lan theo bản năng tưởng tượng ra cảnh tượng Tiểu Miêu Miêu thổ lộ với mình, sau đó không thể hiểu được run lập cập, đại khái là có một loại cảm giác Tiểu Miêu Miêu nàng OOC.

Một lát sau mới nói: "Ta tự mình hảo hảo suy nghĩ một chút, ngươi đi ra ngoài đi."

Lúc này tiểu trợ lý mới rời đi, lúc ra tới cửa mới nhớ tới chính sự còn chưa làm, quay đầu lại nhìn cánh cửa kia, lại không dám đi vào quấy rầy Quý Lan.

Trong lòng hắn nghẹn đến hoảng, nhưng lại không thể đem việc tư của tổng tài rêu rao ra bên ngoài, thẳng đến khi một đồng sự có quan hệ rất tốt với hắn, hỏi hắn: "Như thế nào hôm nay ngươi cứ thất thần vậy nha?"

Hắn do dự một lát, mới hỏi đồng sự của mình: "Nếu tổng tài yêu đương......"

Đồng sự một ngụm phủ quyết: "Không có khả năng! Quý tổng sao có thể yêu đương được?"

Được đi, xem ra hình tượng cuồng công tác của tổng tài nhà bọn họ, ở trong lòng mọi người rất vững chắc nha.

Sau khi Lâm Đoản Đoản đóng máy liền không có chuyện gì để làm, nhàn rỗi không có việc gì nằm ở nhà, coi từ đầu tới đuôi bộ phim truyền hình đầu tiên do mình đóng, phải nói, chính mình xem phim truyền hình mình diễn, cảm giác kia thật sự không giống nhau.

Thời điểm nàng ở nhà vui sướng coi phim, Quý Lan thì bận việc, làm xong xuôi sau đó mới trở về, bởi vì trước đó nàng trộm hôn Tiểu Miêu Miêu, thời điểm chỉ có một mình còn đỡ, một hồi phải đối mặt với Lâm Đoản Đoản, liền có chút không được tự nhiên.

Đại khái là chột dạ đi, hơn nữa trong lòng loạn loạn, cho nên sẽ theo bản năng mà trốn tránh.

Quý Lan tự mình ở nơi đó biệt nữu, còn Lâm Đoản Đoản lại biểu hiện đến bình tĩnh, vừa thấy nàng trở về, liền vẫy vẫy tay với Quý Lan.

Quý Lan đã không thể trốn tránh nữa, chỉ có thể căng da đầu đi qua.

Sau khi nàng đi qua, Tiểu Miêu Miêu nhìn nàng chằm chằm một lúc, Quý Lan không rõ nguyên do, liền đứng ở nơi đó không nhúc nhích, một lát sau, đột nhiên Lâm Đoản Đoản vươn tay, câu lấy cổ nàng, cưỡng bách Quý Lan cúi đầu.

Ngay sau đó Lâm Đoản Đoản liền hôn lên.

Hiển nhiên Lâm Đoản Đoản đối với hôn môi rất không thuần thục, nhưng nàng hôn môi thực có tính xâm lược, lại giống như Tiểu Miêu Miêu có được món đồ chơi yêu thích mà gặm gặm cắn cắn, lúc ấy Quý Lan liền ngốc, đứng ở nơi đó bị hôn nửa ngày cũng không động đậy.

Một lát sau Lâm Đoản Đoản mới buông tay ra, nàng sờ sờ miệng của mình, tấm tắc một tiếng, sau đó nói: "Ta vẫn không rõ lắm lúc ấy vì cái gì mà ngươi hôn đến vui vẻ như vậy."

Quý Lan:??

Tuy rằng Quý Lan không hiểu ra sao, nhưng sau khi nghe Tiểu Miêu Miêu nói như vậy, trong lòng lập tức có một dự cảm không tốt lắm, quả nhiên, Tiểu Miêu Miêu thực bình tĩnh nói: "Chính là thời điểm đêm qua nha, ngươi hôn thật lâu, ta liền rất tò mò, hôn hôn thực thoải mái sao? Ngươi thoạt nhìn thực thích."

Trong đầu Quý Lan ong một tiếng nổ tung, trong đầu chỉ vang vọng một câu: Nàng biết! Nàng phát hiện!

Lâm Đoản Đoản vươn đầu lưỡi nhỏ phấn nộn nộn liếm liếm môi, giống như đang lầm bầm lầu bầu nói: "Tuy rằng hôn môi rất thú vị, nhưng vẫn không thể lý giải được vì sao ngươi lại có thể hôn lâu như vậy."

Thanh âm của Quý Lan đều có chút khàn khàn: "Ngươi...... Ngươi phát hiện?"

"Đương nhiên nha." Tiểu Miêu Miêu rất bình tĩnh: "Bởi vì lúc ngươi hôn rất dùng sức, bất quá thấy ngươi hôn thực vui vẻ, ta liền không đánh gãy ngươi."

Kỳ thật lúc ấy nàng cũng mơ mơ màng màng, cho nên có thể biết được Quý Lan đang hôn nàng, nhưng cũng gần như là có thể biết được chút này thôi, là thời điểm sáng hôm nay tỉnh lại, hồi tưởng chuyện phát sinh ngày hôm qua, mới chậm rãi nhớ tới.

Nhưng muốn làm bộ đêm qua bản thân mình rất thanh tỉnh, bảo trì uy nghiêm của Tiểu Miêu Miêu.

Quý Lan thật sự cho rằng lúc ấy nàng có thanh tỉnh, cả người đều dại ra, thật lâu sau đều nói không ra lời, qua một lát mới chậm rì rì nói: "Ngươi...... Ngươi không tức giận?"

"Vì cái gì phải sinh khí nha?" Tiểu Miêu Miêu có chút vô pháp lý giải, nhân loại nàng dưỡng hôn nàng, không phải có nghĩa là thích nàng sao?

Vậy vì cái gì phải sinh khí?

Nàng cũng thích Quý Lan a, cũng cảm giác cùng nàng hôn hôn chơi rất vui, Tiểu Miêu Miêu nghiêng nghiêng đầu, biểu tình rất bình tĩnh: "Ngươi rất thích sao?"

Trong đầu Quý Lan hỏng bét, theo bản năng gật gật đầu, gật đầu xong lại có điểm hối hận, Lâm Đoản Đoản chống thân thể duỗi tay vỗ vỗ đầu nàng: "Được, ta đã biết."

Nàng nói xong lại duỗi cái eo lười, thực bình tĩnh nói: "Muốn đi mua đồ ăn không? Trong nhà hết đồ rồi."

Phản ứng của Quý Lan có phần hơi trì độn một chút, cứ như vậy bị Tiểu Miêu Miêu lôi kéo ra cửa, ở trong quá trình mua đồ ăn, nàng còn đang tự hỏi, rốt cuộc Tiểu Miêu Miêu có ý tứ gì.

Nói thật, đây là lần đầu tiên Quý Lan nuôi mèo, nhưng trước khi nào, đã nghiêm túc tra qua, hơn nữa còn dò hỏi kinh nghiệm từ những người nuôi mèo khác.

Đối với chuyện liên quan đến miêu miêu, cũng coi như là có lý giải nhất định, nhưng mèo nhà nàng......

Làm nàng quá mê hoặc.

Lâm Đoản Đoản thuần thục ở bên trong siêu thị đi tới đi lui, chọn lựa đồ vật mà mình muốn mua, sau đó bỏ vào trong rổ của xe mua sắm xe, Quý Lan liền ở phía sau đẩy xe đi tới.

Nàng giống như một một công cụ, cái loại dùng để trả tiền.

Cũng có thể gọi tắt là máy ATM.

Lâm Đoản Đoản có rất nhiều thứ muốn mua, lại còn có một chút chứng khó lựa chọn, tỷ như cùng một dạng đồ ăn vặt, có hai nhãn hiệu khác nhau, để thuận tiện nêu ví dụ, liền nói Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy đi.

(Phì trạch khoái nhạc thuỷ : ngôn ngữ mạng, là chỉ nước có gas như coca, pepsi.., vì loại đồ uống này uống nhiều dễ gây béo phì.)

Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy có hai thương hiệu nổi tiếng nhất, một là Pepsi một là Coca Cola, Coca Cola thì hơi ngọt hơn Pepsi một chút, nhưng Pepsi lại có nhiều bọt khí hơn Coca Cola một chút, nhưng đối với người thích Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy mà nói, mỗi loại đều có sự mỹ diệu riêng.

Lâm Đoản Đoản không thể lựa chọn, liền mua luôn cả hai loại về nhà.

Cho nên xe mua sắm thực mau liền đầy, bên trong chất đầy đủ các loại đồ ăn vặt, còn có một ít nguyên liệu nấu ăn mà nàng rất muốn ăn, trước khi mua còn nghiêm túc dò hỏi nhân loại mình dưỡng: "Ngươi biết làm cái này không?"

Chờ Quý Lan gật gật đầu, nàng liền vội vàng đem những thứ kia bỏ vào xe mua sắm.

Lúc này Quý Lan đã hơi phục hồi lại tinh thần, duỗi đầu nhìn vào xe mua sắm liền thấy trong xe cái gì cũng có, trong khoảng thời gian ngắn nàng có chút vô ngữ, liền nhỏ nhẹ nói: "Nguyên liệu nấu ăn quá nhiều, đặt trong tủ lạnh sẽ hư."

"Nhưng mà cái nào cũng muốn ăn......" Lâm Đoản Đoản làm một con Tiểu Miêu Miêu đáng yêu, bản lĩnh làm nũng rất mạnh, nàng vô cùng đáng thương chớp chớp mắt, sau đó nói: "Cảm giác không thể bỏ lại một cái nào hết nha, chúng ta có thể ăn mau một chút có được không."

Quý Lan:......

"Có thể mua ít lại một chút, qua hai ngày chúng ta lại đi siêu thị mua đồ mới không phải tốt hơn sao?"

"Để lâu hương vị cũng không ngon, ngươi xác định là muốn mua hết toàn bộ trở về?"

Lâm Đoản Đoản nghiêm túc nghĩ nghĩ, cảm thấy Quý Lan nói rất có đạo lý, lại yên lặng đem những thứ lung tung rối loạn đó thả trở về, chỉ chọn lựa một ít nguyên liệu mà mình muốn ăn trước nhất, sau đó bỏ vào xe mua sắm.

Hai người mua không ít đồ, bất quá các nàng có lái xe lại đây, không cần lo lắng không mang về hết, trong đó nhiều nhất vẫn là đồ ăn vặt, bởi vì hạn sử dụng của đồ ăn vặt tương đối lâu, cho nên không cần lo lắng sẽ quá thời hạn, có thể để tương đối lâu một chút.

Lâm Đoản Đoản tạm thời chưa nhận công tác mới, ở nhà nhàn đến nhàm chán, cho nên mua một ít đồ ăn vặt về nhà tống cổ thời gian.

Sau khi về đến nhà, Quý Lan liền theo thường lệ vào phòng bếp, từ sau khi nàng nuôi chỉ Tiểu Miêu Miêu này ở trong nhà, vốn dĩ là một người không biết nấu cơm, hiện tại đều mau biến thành đầu bếp.

Đầu bếp tiến vào phòng bếp bận rộn nửa ngày, làm một bữa tối thực phong phú, thời điểm mang ra ngoài, mới từ trong phòng bếp đi ra, đã bị Tiểu Miêu Miêu nhào lên, ôm lấy cổ hôn một phen.

Quý Lan căn bản là không kịp phản ứng gì, cả người đều bị hôn đến ngốc ngốc.

Lâm Đoản Đoản hôn nàng xong, còn duỗi đầu vào xem mâm đồ ăn, phát hiện đều là đồ ăn mà mình thích nhất, biểu tình liền càng thỏa mãn.

Nàng ăn trước hai miếng, sau đó nhanh chóng bị Quý Lan phát hiện chuyện đang ăn vụng này.

"Chuẩn bị ăn cơm rồi, không cần ăn vụng."

"Mới không có ăn vụng nha." Lâm Đoản Đoản làm một con Tiểu Miêu Miêu quật cường, chết cũng không thừa nhận chuyện mình ăn vụng, thậm chí thập phần đúng lý hợp tình: "Chỉ là nếm thử ăn có ngon hay không mà thôi!"

Quý Lan không nhịn được cười một cái, đem mâm đồ ăn đặt ở trên bàn, kéo ghế ra cho Tiểu Miêu Miêu, Tiểu Miêu Miêu ăn rất nhiều, cũng thực thỏa mãn, cảm thấy chính mình đúng là không có phí công khi nuôi dưỡng nhân loại này, lựa chọn lúc đó thực chính xác.

Ăn qua cơm chiều xong, Lâm Đoản Đoản đi tắm rửa một cái, lúc này đây nàng lại chủ động, mà không phải buộc Quý Lan tắm cho nàng.

Dù sao Tiểu Miêu Miêu cũng thích xinh đẹp nha, chỉ là không thích tắm rửa quá thường xuyên mà thôi, bởi vì bản thân miêu không thích nước.

Nàng tắm xong, liền ghé vào trên sô pha nhìn TV trong chốc lát, còn Quý Lan thì ôm máy tính bảng ngồi ở bên cạnh nàng tiếp tục xử lý sự vụ trong công ty, chờ đến đêm đã khuya, hai người đều chuẩn bị ngủ, Tiểu Miêu Miêu ngáp một cái, bò tới trên người Quý Lan, để Quý Lan ôm mình vào phòng ngủ.

Đúng vậy, nàng chính là một con Tiểu Miêu Miêu lười như vậy.

Hai người nằm lên trên giường, Tiểu Miêu Miêu giống như đột nhiên nghĩ tới gì đó, xoay người đè Quý Lan ở dưới thân, lại hôn một phen.

Quý Lan:??

Không phải nàng không thích cùng Lâm Đoản Đoản hôn môi, mà là cứ cảm thấy hôm nay Lâm Đoản Đoản kỳ kỳ quái quái, đối với hôn môi, cũng quá thường xuyên đi.

Đương nhiên phúc lợi thì vẫn muốn hưởng thụ, chỉ là hưởng thụ xong, Quý Lan mới dò hỏi Tiểu Miêu Miêu: "Vì cái gì đột nhiên hôn ta, hơn nữa còn hôn rất nhiều lần."

Lâm Đoản Đoản nghiêng đầu, một bộ dạng đương nhiên nói: "Không phải ngươi nói thích hôn môi sao?"

Ngay lúc đó đúng là Quý Lan đã gật đầu, không cẩn thận đem ý nghĩ trong lòng mình biểu đạt ra.

Lâm Đoản Đoản tiếp tục nói: "Ta đây hôn hôn ngươi không phải được rồi sao?"

Quý Lan:......

Nàng xem như minh bạch, Lâm Đoản Đoản hôn hôn, không hề có một chút liên quan nào đến tình yêu, mà ngược lại, càng giống như một loại khen thưởng, nói như thế nào đây? Đại khái chính là, ngươi làm rất tốt ta rất thích, sau đó ngươi lại nói ngươi tương đối thích hôn hôn, cho nên ta mới hôn ngươi, coi như khen thưởng.

Quý Lan suy nghĩ cẩn thận chuyện này xong, hết chỗ nói nổi.

Lâm Đoản Đoản còn ở bên cạnh thúc giục: "Ngươi không thích sao? Ngươi không thích, vậy về sau ta sẽ không hôn."

Quý Lan:......

"Thích."

Lúc này Tiểu Miêu Miêu mới mỹ tư tư nằm xuống, sau đó ngủ rồi.

Lưu lại một mình Quý Lan, trong lòng cũng không biết là cái tư vị gì.

Sau khi Lâm Đoản Đoản đóng máy vẫn luôn ở trong nhà, ngẫu nhiên sẽ đi theo Quý Lan đi công ty chơi chơi, đương nhiên là lấy bộ dạng Tiểu Miêu Miêu, chứ không phải bộ dạng người.

Cơ hồ toàn bộ công ty đều biết, tuy rằng tổng tài của bọn họ bề ngoài rất cao lãnh, nhưng lại là một miêu nô ngầm, dưỡng một con tiểu miêu thật xinh đẹp, hơn nữa còn đặc biệt sủng ái đối phương.

Bọn họ cơ hồ là không có cơ hội để bát quái về Quý Lan, thật vất vả mới có cơ hội, đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Không nghĩ tới, ngay cả Quý tổng của bọn họ, một đại lão như vậy cũng sẽ thích Tiểu Miêu Miêu a, quả nhiên mị lực của Tiểu Miêu Miêu, là không người nào có thể ngăn cản được!

Mỗi khi như vậy, tiểu trợ lý đều đặc biệt muốn nói, cái này tính là cái gì! Tổng tài còn yêu thầm người khác đây!

Đúng vậy, yêu thầm, dựa theo cách nói lúc trước của tổng tài, là yêu thầm không thể nghi ngờ, nói không chừng đối phương còn chưa biết tâm ý của tổng tài đâu, nhưng mà hôn đều đã hôn qua...... Chậc chậc.

Hơn nữa tổng tài nhà bọn họ đẹp như vậy, khẳng định đối phương cũng yêu thầm tổng tài, đây là song hướng yêu thầm a! Chỉ thiếu một trong hai người đâm thủng giấy cửa sổ nữa thôi!

Tiểu trợ lý không có cách nào cùng người khác bát quái, chỉ có thể tự mình ngầm bát quái, trong lòng thực ngứa, mỗi ngày đều hận không thể cầm một cái loa lớn, tuyên bố với tất cả mọi người ở trong công ty, các ngươi biết không? Tổng tài có đối tượng thầm mến đó nha!

Cũng không biết, rốt cuộc là người nào, có thể theo chân tổng tài nhà bọn họ chơi trò song hướng yêu thầm, còn là cái loại sau khi hôn xong cũng chưa xác định quan hệ.

Tiểu trợ lý lấy một bộ tư thái mọi người đều say chỉ có ta là tỉnh, ở trong đầu mình bát quái thật lâu, cuối cùng chỉ có thể cảm thán một chút, chỉ có một mình mình biết bí mật, thật sự là quá khó khăn.

Hôm nay Lâm Đoản Đoản lại đi theo Quý Lan đi công ty, bất quá lúc này tới công ty là có chuyện phải làm, nàng lấy một loại tư thái miêu lười nhác ghé vào trên bàn, qua không bao lâu, liền có người lại đây, còn cầm theo không ít kịch bản tiến vào.

"Quý tổng, kịch bản mà ngươi muốn đều ở chỗ này."

"Đặt ở chỗ đó đi." Quý Lan cũng không ngẩng đầu lên nói.

Chờ người đưa kịch bản đi ra ngoài, Quý Lan liền đem những cái kịch bản đó chậm rãi đẩy đến trước mặt Lâm Đoản Đoản: "Chậm rãi xem đi, nơi này có rất nhiều kịch bản, trong đó có không ít kịch bản thú vị, ngươi nhìn trúng cái nào liền nói với ta một tiếng."

"Miêu miêu miêu!" Tiểu Miêu Miêu miêu hai tiếng xong, liền dùng móng vuốt nhỏ của mình mở kịch bản ra, nghiêm túc nhìn một lượt.

Một đống kịch bản này số lượng không ít đâu, nếu Tiểu Miêu Miêu muốn xem hết toàn bộ, thì sẽ cần một chút thời gian, nàng lười biếng ghé vào dưới ánh mặt trời, chậm rãi xem kịch bản, không có hứng thú liền đẩy qua một bên, có hứng thú liền tạm thời trảo trảo đặt ở bên cạnh.

Quý Lan xử lý công vụ trong công ty, Lâm Đoản Đoản liền ở một bên xem kịch bản, một người một miêu tuy rằng động tác không đồng bộ, nhưng thoạt nhìn lại rất hài hòa.

Lâm Đoản Đoản nhìn nhìn liền có chút mệt nhọc, ngáp một cái ghé vào nơi đó, còn phát ra thanh miêu miêu thực mềm mại, Quý Lan liền bớt chút thời giờ lấy đồ ăn vặt cho nàng hoặc là vuốt vuốt lông mao gì đó.

Một người một miêu rất hài hòa vượt qua một buổi chiều, chờ đến khi Quý Lan sắp tan tầm, Lâm Đoản Đoản vẫn còn mấy bộ kịch bản chưa xem xong, vì thế trực tiếp để Quý Lan mang về nhà.

Trong đó có một cái kịch bản, Lâm Đoản Đoản thực thích, nhìn đi nhìn lại mấy lần, còn đẩy cho Quý Lan xem, Quý Lan vội vàng nhìn thoáng qua, sau đó hỏi nàng: "Cái phương diện này ngươi thích nhân vật nào? Nữ chính sao?"

Lâm Đoản Đoản lắc lắc đầu: "Ta muốn diễn cái này!"

Quý Lan lại nhìn thoáng qua, sau đó cả người đều trầm mặc.

Đại khái là nàng cảm thấy hình như mình nhìn nhầm rồi, nhưng mặt ngoài vẫn rất bình tĩnh, cầm kịch bản cẩn thận lật xem trong chốc lát, ngẩng đầu nhìn Lâm Đoản Đoản, thực nghiêm túc nói: "Có phải ngươi nhìn nhầm rồi hay không? Nhân vật này là nam."

"Không có nhìn nhầm nha!" Lâm Đoản Đoản lời thề son sắt nói: "Ta cảm thấy nhân vật này đặc biệt thích hợp với ta! Ta liền thích cái này!"

Quý Lan:......

Nàng lại nhìn lần thứ ba, lúc này đại khái đã xem xong hết cốt truyện, cuối cùng hoàn toàn xác nhận một chuyện, nhân vật mà Tiểu Miêu Miêu nhà nàng tuyển chọn không những là nam, mà còn là một biến thái.

Đúng vậy, vào cuối truyện là một vai đại ác.

Vì cái gì nói nhân vật này có điểm biến thái? Nhân vật này là nam, hơn nữa còn là đại ma đầu, tính cách của đại ma đầu thực âm trầm hay thay đổi, cho dù là thuộc hạ của hắn, cũng có điểm sợ hãi hắn.

Cho nên thanh danh ở chính đạo rất kém, ai cũng có thể giết chết.

Sau đó nơi này có một cái cốt truyện thực cẩu huyết, đó chính là, sau khi đại ma đầu bị thương thì gặp được nam chủ, nam chủ là một người mù, cũng không biết hắn là đại ma đầu, còn tưởng rằng hắn là một nữ tử, dốc lòng chiếu cố hắn.

Đại ma đầu được nam chủ coi như một nữ tử mà chiếu cố, sau đó phát hiện ra một sự thật, hắn không có bài xích cái loại cảm giác này, thậm chí còn có điểm thích.

Cho nên hắn che giấu chuyện mình là một nam nhân, sau khi thương thế lành liền yên lặng rời đi.

Đúng vậy! Cẩu huyết nhất chính là, đại ma đầu thích nam chủ!

Sau khi hắn trở về Ma giáo, việc đầu tiên hắn làm là cho người góp nhặt dược liệu có thể trị liệu cho đôi mắt của nam chủ, chuẩn bị đem đi chữa khỏi cho nam chủ, nhưng thời điểm hắn mang theo dược liệu đi tìm nam chủ, thì nam chủ đã thích một nữ tử khác, cũng chính là nữ chủ.

Vì thế lúc ấy đại ma đầu liền điên rồi, dược liệu cũng không cho, thiếu chút nữa thì giết chết nữ chủ, hơn nữa còn bắt nam chủ lại giam cầm ở trong phòng tối.

Ngay sau đó chính là liên tiếp một tuồng tình tay ba, cuối cùng nam chủ phát hiện đại ma đầu là một nam nhân, mà nam chủ là thẳng nam, vì thế thống khổ nói cho đại ma đầu biết, hắn thích nữ nhân, hơn nữa chỉ thích nữ chủ.

Đại ma đầu ảm đạm rời đi, nam chủ cùng nữ chủ vui vẻ ở bên nhau.

Nếu như kết cục dừng ở đây, như vậy có thể xem như là một cốt truyện thoạt nhìn tương đối thần kỳ, nhưng chuyện nào có dừng lại ở chỗ này.

Tới khúc này, hắn xuất hiện một cái biến chuyển.

Đó chính là, đại ma đầu rời đi nhưng không có từ bỏ, mà là đem chính mình biến thành một nữ nhân......

Hắn biến thành một tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, lại một lần nữa trở về tìm nam chủ, còn nói với nam chủ rằng, không phải ngươi thích nữ nhân sao? Hiện tại ta đã là một nữ nhân rồi.

Quý Lan xem cốt truyện, trên mặt luôn không có biểu tình gì, một chút biến hoá lên xuống phập phồng cũng không có, nàng làm một tổng tài công ty, đặc biệt là cái loại công ty giải trí này, kiến thức vẫn tính là rộng.

Gặp qua đủ các loại kịch bản, nhưng một cái kịch bản vừa cẩu huyết lại vừa kỳ ba như vậy, còn ẩn ẩn lộ ra một ít sa điêu, thật đúng là hiếm thấy nha.

(Sa điêu là nói lái của soả điêu, nghĩa ngốc bức, ngu ngốc.)

Quý Lan thật vất vả mới xem xong toàn bộ kịch bản, ngồi ở chỗ kia, thật lâu không nói gì, một lát sau mới hỏi Lâm Đoản Đoản: "Ngươi xác định ngươi thích chính là cái kịch bản này?"

Lâm Đoản Đoản gật gật đầu: "Ngươi không cảm thấy kịch bản này rất thú vị sao? Không cảm thấy kịch bản này thực hảo chơi sao? Ta liền thích loại nhân vật nhiều tính khiêu chiến nay, hơn nữa nhân vật này thực đáng yêu nha."

Quý Lan:......

Nàng không còn lời gì để nói, một lát sau mới nói: "Ngươi vui vẻ là được......"

"Cho nên xác định là muốn tiếp kịch bản này đúng không?"

Lâm Đoản Đoản gật gật đầu: "Ta muốn tiếp cái này, có thể chứ?"

"Đương nhiên có thể...... Ta lập tức liền đi liên hệ đạo diễn." Quý Lan che lại cái trán của mình, nỗ lực làm cho thanh âm của mình nghe sao cho bình tĩnh một ít: "Ngươi có thể nhìn xem kịch bản trước, làm quen với nhân vật một chút, chờ liên hệ với đạo diễn xong, ta lại kêu ngươi."

"Được!" Tiểu Miêu Miêu vui vẻ gật gật đầu, sau đó nói: "Vậy ngươi mau mau gọi điện thoại đi!"

Ân...... Có thể cảm giác được nàng thật sự thích cái nhân vật này, gấp gáp thành như vậy.

Quý Lan nhìn Tiểu Miêu Miêu của mình, thật lâu sau, vẫn có một chút không có cách nào có thể tưởng tượng ra bộ dạng lúc mặc nam trang của một Tiểu Miêu Miêu đáng yêu như vậy.

Diện mạo của Lâm Đoản Đoản rất xinh đẹp, nhưng cái loại xinh đẹp này rất nữ tính hóa, cho dù là mang theo một chút vũ mị, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy kiều tiếu đáng yêu, là cái loại khí chất thanh thuần lại lộ ra một chút dã tính, tất cả đều thực nữ tính hóa.

Nàng thật sự không thể tưởng tượng ra được, thời điểm Tiểu Miêu Miêu mặc một thân nam trang sẽ là cái bộ dáng gì, có thể sẽ chẳng ra gì sao?

Quý Lan cảm thấy, Tiểu Miêu Miêu thích đóng nhân vật gì liền đi đóng nhân vật đó, chỉ cần nàng vui vẻ là được, dù sao trước giờ Quý Lan chưa từng trông cậy vào Tiểu Miêu Miêu nhà mình có thể đỏ tía, chưa từng trông cậy vào nàng có thể kiếm tiền dưỡng gia.

Tiểu Miêu Miêu vào giới giải trí thật sự chỉ vì chơi, nàng chơi đến vui vẻ còn không phải là chuyện quan trọng nhất sao?

Nhưng Quý Lan lo lắng, sau khi nhân vật này được phát sóng, Tiểu Miêu Miêu sẽ bị người mắng vì nhân vật này.

Cũng có chút lo lắng, sau khi hoá trang xong hiệu quả quá kém, Lâm Đoản Đoản sẽ bị đạo diễn cự tuyệt.

Hôm nay Quý Lan cũng vì Tiểu Miêu Miêu của mình mà rầu thúi ruột, nhưng dưới ánh mắt tràn đầy khát vọng của Tiểu Miêu Miêu, nàng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất để gọi điện thoại, liên hệ với đạo diễn của bộ phim này.

Đạo diễn này cùng Thiên Ngu từng có rất nhiều lần hợp tác, nghe thấy Quý Lan chuẩn bị nhét một diễn viên vào đoàn phim của hắn, hắn còn rất vui vẻ, bởi vì điều này đại biểu cho đầu tư a!

Nhưng mà......

"Ngươi nói muốn nhân vật nào?"

"Chính là cái ngươi nghĩ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip