Caraphernelia chính là sự tan vỡ của một trái tim khi cậu rời đi, bỏ lại nàng nhung nhớ, cuồng rẫy khi nhìn đâu cũng chỉ thấy những thứ thuộc về Lalisa, là chiếc ly cậu hay uống nước buổi khuya, là chiếc nón cậu hay đội khi trốn quản lí cùng nàng đi dạo bên bờ sông Hàn, là đôi ba tấm ảnh Paraloid cậu chụp mỗi khi nàng tập trung làm gì đó, là đôi dòng trên giấy note dặn dò nàng, là hơi ấm, là mùi hương, cũng là đau thương bất tận
_________________
- PARK CHAE YOUNG! CẬU ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ? Lisa lao đến đến đẩy nàng ngã nhào lên kệ, thân thể vô tình quơ hết tất cả mọi thứ trên đó, đổ ào xuống đất, chiếc chuông gió yêu thích của Chae Young cũng vỡ tan tành còn nàng thì loạng choạng như không tin được những gì vừa xảy ra, cánh tay đã xuất hiện vết rách khá lớn, còn cậu thì hiên ngang đứng chắn trước mặt Minnie không một chút tội lỗi. Jisoo lao đến đỡ lấy nàng
- CHAENG! Em có sao không? LALISA, EM BỊ ĐIÊN RỒI PHẢI KHÔNG? Chị trừng mắt giận dữ- Hức ... Hức ... Cậu ấy .. cậu ấy .. muốn cưỡng .. cưỡng bức ... tớ. Minnie gục đầu vào lưng cậu khóc nức nỡ, bởi vì cô biết, nếu đi nước cờ này khả năng sẽ vĩnh viễn mất đi Chae Young nhưng cô không còn lựa chọn nào khác, cô không thể nhìn nàng sánh bước bên Lisa- Minnie, cô thôi cái thói giá họa cho người khác đi. Nàng gằn giọng tựa như chỉ muốn giết chết cô- Park Chae Young, cậu có thôi đi không, cậu biết rõ Minnie cùng tôi là loại quan hệ gì còn cậu lại là bạn thân của tôi, vậy mà loại chuyện này cậu vẫn làm ra được? Sự thay đổi trong cách xưng hô của Lisa khiến cho một Park Chae Young đang tức giận bỗng trở nên chết lặng- Lalisa, vì một người mới quen vài tháng, cậu nỡ lòng nói những lời này với tớ, nỡ lòng gạt bỏ niềm tin giữa chúng ta? Nàng chẳng thể kìm nổi nữa, nước mắt cứ đua nhau mà rơi xuống. Còn Minnie, tôi không thể ngờ cô có thể đổi trắng thay đen, sự thật trần trụi bỗng chốc bị cô đổi đến thị phi không phân được, tôi thật sự rất phục cô, tôi thua rồi, thua cho lòng người, THUA CHO SỰ DỐI TRÁ KHỐN NẠN, THUA CHO CÁI LÒNG TIN CÒN MỎNG MANH HƠN TỜ GIẤY. Nàng ôm lấy ngực trái mà đau đớn hét lên, rồi lại ngã vào vòng tay của Jisoo vì nàng vẫn chưa khỏi bệnh, một phút kích động khiến nàng cả người như vô lực- CẬU IM ĐI, CHAE YOUNG. CẬU LÀM SAI RÀNH RÀNH TRƯỚC MẮT, BÂY GIỜ LẠI TỰ ĐÁNH TRỐNG KÊU OAN- Em chưa nghe Chaeng giải thích, đã vội kết tội em ấy? Lalisa, chị thật không ngờ, con người ta yêu vào sẽ trở nên ngu ngốc như thế- Jisoo, chị đừng lo, em biết có giải thích như thế nào thì cậu ấy cũng không tin. Vậy hãy xem điều đó như một cái thước đo đi, đọ thông minh của cậu ấy sẽ tỉ lệ nghịch với thời gian cậu ấy hiểu ra mọi chuyện. Nàng không giờ phút này bản thân rốt cuộc nên tiếp tục yêu cậu hay phải ép bản thân mình ghét cậu, nàng và cậu bên nhau gần mười năm cho dù chỉ là bạn bè Lalisa cũng nên biết, nàng rất ghét kiểu người như Minnie- CẬU ... Lisa giơ bàn tay lên cao nhưng sựt tỉnh khi nhìn thấy sự khổ sở của Chae Young, ánh mắt đó của nàng, vốn chẳng hề có một ý định né tránh - Để cậu ta đánh đi, Jisoo unnie. Đánh đi Lalisa, đánh cho thỏa mãn sự căm giận của cậu đi, đánh đi, đánh cho tôi tỉnh ra, đánh cho mười năm tình cảm đến cuối cũng không có lấy một chút lòng tin. Nàng nhắm mắt lại, nắm chặt tay Jisoo không cho chị ngăn cậu- Tớ thắng tất cả mọi người, nhưng lại thất bại trong tay cậu đó Park Chae YoungLisa chạy ra ngoài, nàng cũng chạy theo, đến lúc tìm thấy cậu thì trời đã đổ cơn mưa, Lisa thì ôm chai rượu mà lê từng bước chân lửng thửng, nàng thì lầm lũi ở phía sau. Hai người, một trước một sau, một người chênh vênh còn người kia thì vô vọng, bọn họ cứ đi như vậy, thật lâu, thật lâuYêu thầm cậu cũng giống như việc nàng vụng trộm xây một tòa thành, không để cho bất kì ai nhìn thấy nó nhưng vẫn mãi ở trong lòng Chae Young mà đứng vững, mặc cho bão táp mưa xa cũng không thể lay chuyển
Đến khi Lisa quay đầu lại, Chae Young đã trở nên ướt sũng, tóc tai rối bời, lạnh đến run rẩy toàn thân
- Chae Young à ... Park Chae Young ... tớ .. cậu ... Lisa say ngất lịm đi trên vai nàng. Nàng không kêu la cũng không hốt hoảng, chỉ bình lặng như vậy mà cõng cậu trên lưng quay về kí túc xá
Đi với nhau một đoạn đường mưa
Giọt đong, giọt thưa.
Lặng nghe nhịp tim mình lên xuống
Biết đau sao cho vừa
- Trong hàng nghìn cách yêu, lãnh đạm cũng là một cách. Trong hàng nghìn cách giải bày, lặng lẽ cũng là một cách. Ngoài việc lặng im cho cậu ghét bỏ, tớ không biết phải làm gì nữa Lisa à. Tại sao tớ cứ mãi khổ sở như thế này, xin cậu đó Lalisa, đợi tớ, chỉ một chút nữa thôi, tớ sẽ có thể bước đến bên cậu, chờ tớ Lalisa. Nàng gối đầu lên ngực cậu vì tham lam quyến luyến mà trở nên xúc động, chỉ biết nhắm mắt cho hai hàng lệ nhòa liên tục chảy xuống. Tớ yêu cậu, yêu cậu phát điên mất rồi, ngày ngày tháng tháng của mười năm qua tớ chưa từng ngừng yêu cậu dù chỉ là một ngày, phải đến bao giờ ... phải đến bao giờ thì cậu mới nhìn về tớ, phải đến bao giờ thì tớ mới thoát khỏi cái vòng tròn không lối thoát này hả Lalisa ...
Jisoo bê một chậu nước ấm bước vào phòng, nghe thấy tiếng vặn cửa nàng vội lau đi nước mắt ngồi dậy nhìn chị- Chaeng, chị có pha một ít ca cao nóng để ở phòng khách, em mau ra uống, sẽ giúp em cảm thấy đỡ hơn. Chị lau người cho em ấy rồi sẽ ra ngay, chị muốn nói chuyện với em một chút. Nàng gật đầu nhẹ rồi nhanh bước ra ngoài- Chaeng, nói chị biết, chuyện hôm nay là như thế nào, được không? Chị ngồi đối diện nàng, chăm chú quan sát biểu hiện của Chae Young- Em ... - Có điều gì làm em khó xử? - Em quả thực không làm gì xằng bậy với cô ta? Nhưng em lại chẳng thể giải thích với Lisa? Nàng đau lòng cúi mặt xuống- Vậy tại sao lúc chị và Lisa vào phòng, hai người lại trong tư thế đó?- Là cô ta hôn em, vì đó là nụ hôn đầu cho nên em mới tức giận như vậy, không nghĩ đến chị và cậu ấy sẽ về ngay lúc đó. Jisoo nhìn thấy được sự thất vọng cùng uất ức của nàng liên vươn tay xoa xoa lưng nàng- Ý em là Minnie thích em? Jisoo có một chút bất ngờ dù trước đó những gì chị suy đoán có vẻ đã hoàn toàn đúng- Phải, em còn có cái này. Nàng đặt đoạn ghi âm lên bàn, là cuộc đối thoại giữa nàng và Minnie. Lúc nãy tỉnh dậy thấy cô ta quá mức gần gũi cho nên em đã có chút đề phòng, cuối cùng vẫn không thể ngờ Minnie lại dùng cả cách này để làm cho mối quan hệ của em và Lisa trở nên tồi tệ như vậy- Vì em sợ Lisa biết em yêu cậu ấy, cho nên lúc nãy thà bị hiểu lầm cũng không đưa nó ra? Nàng gật đầu đồng ý với Jisoo. Chị quả thực không ngờ được, Minnie có thể ngang ngược xoay chuyển mọi chuyện thành ra như thế. Chaeng, đừng lo lắng quá, đợi Lisa bình tĩnh lại, chị nhất định sẽ giúp em giải thích rõ ràngTớ có thể nhắm mắt lại để không phải thấy những điều mình chẳng muốn thấy. Nhưng tớ không thể đóng trái tim mình lại vì những điều tớ không muốn cảm nhận
Chae Young bước ra ngoài ban công, cái lạnh chợt ùa về khiến nàng thậm chí chẳng kịp mặc cho mình chiếc áo ấm. Buồng phổi khẽ đón lấy một hơi dài mặc tiếng gió rít ngoài hiên
- Em nghe đây, Alice ... Lòng nàng có chút trầm ngâm khi nhìn thấy ID người gọi, cũng đã khá lâu chị và nàng không gọi cho nhau
- Rosie, em khỏe không? Sao lâu rồi không gọi cho chị, em quên mất chị rồi phải không? Alice thoạt nhìn sẽ cảm thấy được vẻ bề ngoài nghiêm nghị của một luật sư, giống như bố nàng, ông Mason Park nhưng với nàng thì chị luôn thích làm nũng. Bây giờ nàng có thể cảm nhận được cái bỉu môi của chị gái mình, Chae Young bật cười
- Không có. Gần đây em có chút bận rộn, cho nên vẫn chưa có thời gian gọi cho chị, em xin lỗi- Chị nghe nói cục cưng của chị bị bệnh? Em cảm thấy thế nào rồi, đã đã hơn chưa? Làm sao lại để bản thân thành ra như thế? - Em không sao, do lịch trình bận rộn khiến em mệt quá thôi. Nàng gãi gãi chóp mũi nói dối chị mình- Chút nữa chị quên nói với em, bố mẹ đang ở Hàn Quốc, lần này ở lại bao lâu thì chị vẫn chưa nghe nói vì chị còn đang bận việc ở đây, có thời gian sẽ bay về thăm em ... Hello .. Rosie ... Rosie em có nghe chị nói không? Rosie? - Em nghe đây, em biết rồi, chị giữ gìn sức khỏe. Nàng nói rồi nhanh chóng tắt máy, chị sợ lại phải nghe Alice hỏi về những chuyện mà suốt bao năm qua nàng đã cố để xếp nó dưới đáy gối mỗi đêm, ban ngày dùng nụ cười để che đậy, đêm đến lại dùng nước mắt để đong đầyFrom Alice to RosieYêu cậu cũng giống như việc tớ không biết mật khẩu nhưng vẫn cố gắng đăng nhập vào, mật khẩu cứ luôn sai, còn tớ cứ luôn cố chấp, đến cuối cùng, vì sai quá nhiều lần mà bị đá ra ngoài, vì cố chấp quá nhiều mà bị cậu gạt đi
______________________
GÁY .. GÁY ... GÁY LÊN ĐI CAO NGUYÊN ÔIIIII. VỐN ĐỊNH NGÀY 23 TÔI SẼ POST LIỀN 2 CHAPS NHƯNG TIFFANY & CO ĐÃ TUYÊN DANH PHẬN LUÔN TRONG TỐI HÔM NAY CHO NÊN HÔM NAY VÀ NGÀY MAI MỖI NGÀY 1 CHAP NHA. CHÚC MỪNG NÀNG TÂN ĐẠI SỨ MỚI CỦA TIFFANY & CO. MỪNG CỤC CHAENG ĐÃ MỞ KHÓA THÀNH CÔNG THÂN PHẬN MỚI OH YEAHHHHHHH! YEAHHHHHHH!
Mọi người đọc fic đừng quên nghe nhạc nha, nhạc au chọn riêng cho mỗi chap luôn ấy
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip