.
.
.
"Saint."
"Mean?!"
"Cậu cũng tới thử vai hở?" Mean vui vẻ chào Saint. Cũng không quên chắp tay chào P'Chen.
"Muốn đóng phim điện ảnh lâu rồi. Tớ đến casting theo lời mời." Saint cười đáp lại. Cúi đầu chào P'Zaanook.
Mọi người nhanh chóng tiến vào trong phòng chờ. Vì tới sớm nên chưa có ai. Hai vị quản lý đứng trao đổi công việc. Để lại không gian riêng cho hai cậu nhóc nhà mình trò chuyện.
"Lâu rồi mới gặp cậu. Khoẻ hẳn chưa? Trông cậu gầy đi đấy. Cằm nhọn hoắt luôn." Mean vừa nói vừa đưa tay vẽ vẽ lên cằm mình. Ý chỉ cái cằm của Saint.
"Nhìn rõ lắm hả?" Saint nghi ngờ nói.
"Tôi đâu có mù. Làm sao thế hả?" Mean huých tay Saint. Cười tới híp cả mắt.
Au: bình thường mắt đã hí rồi 😅 cười một cái là không thấy đâu.
"Giảm cân, đóng phim thôi." Saint cười gượng gạo.
"Perth thì sao? Nó nhớ ra cậu chưa?"
Saint lắc đầu, chầm chậm nói:
"Perth vẫn ok. Trạng thái của em ấy rất tốt. Đi học đi làm đều không có vấn đề gì."
"Tôi nói này, cái chuyện mất trí nhớ ấy. Cậu định tính sao? Cứ để vậy à?"
"Chẳng sao. Nói chung là chia tay rồi."
"Hả??? Cái gì cơ???"
Mean cực kì ngạc nhiên. Người bạn này của cậu không phải rất yêu thằng nhóc kia sao? Làm sao lại chia tay được? Mean không tin, hỏi lại lần nữa:
"Cậu nói lại lần nữa xem nào?"
Saint siết chặt chai nước trong tay, cúi đầu nói:
"Mình chia tay với Perth rồi. Dù gì thì khả năng em ấy nhớ ra mình quá thấp. Mình cũng không muốn ép Perth phải nhớ lại. Mình ở cạnh em ấy với danh phận gì đây? Nên tóm lại, mình trả tự do lại cho Perth."
"Saint, cậu có phần ích kỉ rồi đấy." Mean nhíu mày, nghe xong liền hiểu được phần lớn vấn đề.
"Mình... ích kỉ á? Ờ. Mình ích kỉ đấy. Tất cả những gì mình làm đều chỉ vì bản thân mình thôi." Saint có chút tự giễu. Thừa nhận mọi thứ xấu xa về mình:
"Làm sao ép Perth ở cạnh mình trong khi người trong lòng em ấy không phải mình chứ."
Mean cảm thấy có chút bối rối, giọng nói cũng trầm xuống:
"Nhưng mà... sao cậu lại nghĩ thế? Cậu đã hỏi Perth chưa? Nó có đồng ý chưa? Hay chí ít cũng phải xem thằng nhóc đó nói gì chứ. Cậu tự ý quyết định. Đấy không phải ích kỉ thì là gì?"
Saint nghĩ đến Perth. Perth có gì nói đó. Rất chân thành. Duy chỉ có việc, trong lòng có người là không hay biểu lộ. Nhưng Saint biết. Vì việc cậu giỏi, là quan sát biểu cảm của Perth.
Bởi thế nên Saint không thể tiếp tục cướp lấy vị trí của người khác mãi như thế được. "Thôi. Đừng nhắc đến nữa. Dù sao mình cũng quyết định rồi." Saint kiên định nói ra hành động của mình. "Saint. Perth không phải đồ vật để cậu đẩy tới đẩy lui. Hãy suy nghĩ điều tôi nói với cậu.""Thôi đừng nhắc tới nữa." Saint cúi thấp đầu hơn. Mắt nhìn đăm đăm xuống dưới sàn. "Mình quyết định rồi."Mean nói không sai. Saint không thể phản bác được. Dù cậu hiểu rõ sự quan tâm của cậu bạn bằng tuổi. Nhưng Saint đã làm thì sẽ không hối hận. Buổi casting diễn ra vô cùng suôn sẻ. Saint được nhận vào vai Ohm. Một công tử nhà giàu, badboy. Nhưng thật ra sâu thẳm bên trong vẫn luôn khao khát tìm được người thật sự yêu thương mình. Cậu luôn ám ảnh bởi những tổn thương trong quá khứ. Có điều phim còn tốn một thời gian nữa mới bắt đầu workshop và quay phim. Nên Saint và Mean cũng chưa có nhiều thời gian giao lưu, gặp mặt. Chờ tới khi hai người thân một chút. Thì không may, lại có một cái nồi chụp lên đầu Saint.P/s: mọi người có thấy Perth hay bỏ lỡ mọi dịp giúp em ấy tiến tới kí ức của mình với Saint không? Em ấy đến rất gần rồi, chỉ cần chốt một câu quan trọng nữa thôi thì lại từ bỏ. Là bởi vì Perth không nhớ được nên mới không có dũng khí làm gì cả. Em ấy tự ti vì sợ làm sai. Còn Saint thì quyết đoán một cách tiêu cực. Cộng thêm việc ám ảnh sau vụ tai nạn khiến em ấy luôn trong trạng thái lo được lo mất. Sợ cảm xúc cá nhân sẽ ảnh hưởng đến Perth. Nói chung hai đứa còn mần khổ nhau dài 😌 cả hai đều khổ cả. Nhưng thử nghĩ xem Saint cũng bị thương sau vụ tai nạn, còn bị người yêu coi như xa lạ, đi làm bị chèn ép, ra ngoài bị anti soi mói. Là tui chắc tui sớm out game lâu rồi. Áp lực đến thế cơ mà.À là tui nói PerthSaint trong fic của tui nha. Không lại bị bảo đừng gộp chung vô. Khó giải thích lắm :">Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip