75-BÀI THI THỨ BA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Bài thi thư ba diễn ra vào ban đêm, Phoenix giữa trưa gặp cha của Cedric Diggory đến thăm ,ông ấy hiển nhiên cũng là đọc giả trung thành của《 nhật báo nhà tiên tri 》,ông Diggory vẫn duy trì hàm hậu tươi cười thuộc về Hufflepuff vỗ vỗ bả vai Phoenix, hơi đáng tiếc mà nói: "Ta vẫn luôn cảm thấy Phoenix là một cô gái tốt, kỳ thật so sánh với Malfoy, vẫn là Cedric tốt hơn, đúng không?"

Cedric tươi cười lập tức cứng đờ  trên mặt, mà cách đó không xa ánh mắt Cho Chang cũng trở nên phức tạp.

Đương nhiên,biểu tình Draco đang đi cùng Phoenix nháy mắt liền trở nên lạnh như băng, hắn chưa bao giờ đối với một Hufflepuff có vẻ mặt ôn hoà —— hiện tại lại càng không đối với vị Hufflepuff này có sắc mặt tốt.

Đáng tiếc phi thường thưởng thức Phoenix ông Diggory căn bản không có đem tiểu Malfoy còn chưa đủ tạo thành uy hiếp ở trước mắt để ở trong lòng,tiếp theo bổ sung một câu: "Cedric chính là quán quân lần này đâu! Đương nhiên —— còn có Potter, bất quá ta tin tưởng  Cedric là đứng thứ nhất!"

Chờ đến thật vất vả lúc Cedric kéo đi rồi vẫn vui tươi hớn hở lão Diggory, Draco mới mở miệng oán giận nói: "Nga, tớ thề, tớ chưa từng có hy vọng lần này thắng người là Potter như thế!"

Phoenix liếc xéo Draco một cái, vỗ khuôn mặt nhòn nhọn: "Nga, thân ái, tớ vẫn luôn cho rằng cậu vẫn luôn yên lặng mà ủng hộ Harry đâu! Sau đó cuối cùng mới thẳng thắn."

Draco sửng sốt một chút mới hiểu được ý tứ Phoenix, cậu ấy đột nhiên mở to đôi mắt màu xanh xám, làm Phoenix nhớ tới hình ảnh một con hamster đang thở phì phì , đương nhiên, cái ý tưởng này khẳng định là không thể nói cho cậu ấy.

"Phoenix Longbottom!" Draco phẫn nộ duỗi tay  muốn bắt Phoenix.

Phoenix cười rộ lên, nhanh như chớp mà chạy xa, mây đen nặng nề bay tới trong lúc đó thì trận thi đấu thứ ba liền diễn ra .

Thời điểm Phoenix cùng Draco đi đến các quán quân đã đứng ở phía trước mê cung, mê cung có điểm cuối ở phía tận sát rừng cấm, phi thường to lớn đồ sộ, bốn quán quân đều đã đứng trước cửa  tuy rằng có cây đuốc được phù phép  nhưng  vẫn chỉ có thể mơ hồ nhìn bốn nhân ảnh.

Lấy điểm từ cao đến thấp, đầu tiên là Harry cùng Cedric chạy đi vào, sau đó là Krum, còn lại là Delacour.

Lại kế tiếp chính là dài dòng chờ đợi —— bất quá vĩnh viễn tinh lực tràn đầy Gryffindor cùng Hufflepuff đã trộm mở ra đánh cuộc,rốt cuộc là ai sẽ bắt được một ngàn gallon khen thưởng cùng chức vô địch thi đấu tam pháp thuật, bởi vì trước đó Potter có vài lần vượt xa người thường phát huy, cậu ta trước mắt đánh cuộc cùng Cedric ngang hàng, lại sau đó là Krum cùng Delacour.

Ở một đạo hồng quang hỗn tạp thét chói tai Delacour bị giáo sư McGonagall mang ra, sắc mặt cô ấy dưới ánh lửa thật không tốt bất quá bà Maxime cùng với học sinh khác Beauxbatons đều vây qua đi an ủi cô ấy, người nhà  cũng nhanh chóng từ thính phòng đi xuống tới, thút tha thút thít Delacour cứ như vậy bị dẫn tới một bên ngồi.

Cái thứ hai bị mang ra là Krum,anh ta bị hôn mê được giáo sư Black mang ra,cha mẹ Krum lập tức vây quanh qua Phoenix  nghe không hiểu ngôn ngữ Bulgaria bọn họ không ngừng nói chuyện với nhau mà hiệu trưởng Durmstrang Karkaroff  lại mang vẻ mặt cười mỉa.

Nhìn dáng vẻ thắng lợi là thuộc về Hogwart, toàn bộ học sinh đều ngừng  hô hấp, chờ đợi kết quả cuối cùng.

Khi Draco lần thứ năm oán giận thì Harry kéo Cedric đột nhiên xuất hiện ở trước mê cung

Cách quá xa, Phoenix chỉ có thể mơ hồ nhìn đến bóng dáng hai người, sửng sốt một chút, lại cười rộ lên: "Bọn họ là cùng thắng !"

Rất nhiều người đều nghĩ giống Phoenix nhau, bắt đầu lớn tiếng nói chuyện, vỗ tay.

Nhưng rất nhanh, Phoenix cùng Draco đều phát hiện không thích hợp, Harry dưới ánh lửa chiếu rọi trên mặt không hề có chút  vui sướng  không ngừng gào rống cái gì, mà nằm trên mặt đất Cedric lại  không  đứng lên.

Phoenix đẩy ra Draco, đột nhiên vọt qua trong lòng có một dự cảm không tốt —— mỗi một lần, cơ hồ mỗi một lần thi đấu tam pháp thuật đều sẽ có người hy sinh, cho nên lần này Dumbledore mới hạn chế độ tuổi.

Chẳng lẽ —— chẳng lẽ là Cedric hắn......

Khi nó vọt tới mê cung chân lảo đảo một chút, mọi người dần an tĩnh  rất nhiều người đều phát hiện sự tình không thích hợp.

Các giáo sư cũng vây quanh  Phoenix nghiêng ngả lảo đảo chạy tới, Harry trong tay còn cầm chiếc cốc lửa, nhưng là  hiện tại chỉ là một cái cốc gỗ trụi lủi cũ kĩ.

Nghe  Harry ở cuồng loạn hô to, đôi mắt xanh đầy nước mắt.

"...... Người kia đã trở lại! Thủ hạ của hắn giết chết Diggory! Hắn sống lại! Hắn đã trở lại!"

Nó bị một cổ lực lượng cường đại đẩy ra,theo kẽ hở vừa vặn bị đẩy đến bên cạnh thi thể Cedric, bên tay trái là ông Diggory không ngừng hô to phủ nhận Cedric tử vong, tiếng hét thất thanh của ông ấy làm hiện trường càng rối loạn.

Cho Chang đứng ở phía sau nó, nó nghe được tiếng khóc, còn có Dumbledore cùng rất nhiều giáo sư đang nói chuyện, bọn họ đang nói cái gì, Phoenix căn bản nghe không rõ ràng lắm, nó vuốt ve khuôn mặt mới mấy tiếng trước còn mỉm cười nhìn mình của Cedric.

Lời Harry nói không ngừng quanh quẩn ở trong lòng nó người kia đã trở lại......

Phoenix  rùng mình, cái tay nguyên bản nhẹ vỗ về Cedric gương mặt không ý thức mà rũ tới trước ngực.

Bỗng nhiên,xuyên thấu qua áo choàng phù thủy sờ được bột phấn, Phoenix ngẩn người nhớ tới cái gì bắt đầu điên cuồng mà lột ra áo choàng của Cedric.

Tay sờ vào trước ngực, chạm vào tay là một cái túi nhỏ, run run đem trong túi đồ vật đổ ra là một mảnh ngọc bị vỡ thành bột phấn.Phoenix đột nhiên dừng một chút không thể tin tưởng mà đem tay tìm được hơi thở Cedric cả người như là khôi phục tinh thần đem tay đặt chỗ ngực hắn.

Đã có nhân viên công tác muốn tới đây đem Cedric kéo đi,thanh âm ông Diggory kêu la đã không thể nghe thấy , toàn bộ an tĩnh khiến người hít thở không thông.

Có người muốn kéo ra Phoenix, không biết đối phương là ai, nhưng nó giãy giụa suy nghĩ muốn cuối cùng xác nhận một chút.

Phoenix đem ngón tay dán ở động mạch Cedric cuối cùng la to nó thề, cả đời này chưa bao giờ kích động như thế.

"Không! Anh ấy không có chết! Không! Anh ấy không có chết!" Nó giống như một người điên vừa khóc vừa cười, cuối cùng là giáo sư McGonagall đem nó  kéo đến một bên, bà Pomfrey nhanh chóng tới  kiểm tra  lập tức yêu cầu đem Cedric đưa về St. Mungo tiến hành cấp cứu.

Trong lòng bàn tay nó giữa những ngón tay là mồ hôi và  bột phấn từ miếng ngọc, Phoenix lau  nước mắt, đứng  cách đó không xa nhìn Cedric bị người chở đi.

Đó là lúc nó trên đường muốn đến sân Quidditch coi thi đấu đem ngọc bội mua lúc trước cho Cedric, vốn dĩ cũng tính toán sau khi thi đấu Quidditch đưa cho Draco, nhưng là bởi vì đủ loại nguyên nhân, không thể đưa thành.

Nó nhớ rõ  lời nói lúc đó: "Em đọc sách, người phương đông đều nói ngọc thạch có linh tính, có thể bảo vệ bình an, nếu anh muốn có thể đeo trên người."

Nhớ tới Cedric tươi cười giống như ánh mặt trời ấm áp , giống như năm nhất lần đầu gặp gỡ  đem ngọc bội đeo vào trước ngực, vô cùng vui vẻ.

Anh ấy nói: "Được anh nhất định sẽ đeo."

Một trận gió lạnh thổi qua sân thi đấu yên tĩnh, Phoenix thình lình mà run run một chút.

Nó cuối cùng nhớ tới lời Harry nói.

Harry nói, người kia đã trở lại, mà thủ hạ của hắn giết Cedric.

tháng 7 năm 1995 , trang viên nhà Malfoy.

Draco đứng ở phòng ngủ nhìn cửa sổ  ánh mặt trời hoàn toàn bị bức màn dày nặng màu lục đậm chặn lại bên ngoài. Trong nhà một mảnh tối tăm, cái gì đều thấy không rõ, chỉ có thể nghe thấy âm thanh nức nở của gia tinh.

Hắn không kiên nhẫn trong lòng loạn thành một đoàn vô danh khủng hoảng cùng nôn nóng, quay đầu lại, không nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ bị chặn —— Draco đã rất nhiều ngày không kéo ra tấm rèm, trang viên Malfoy có những người quỷ dị, dơ bẩn nhóm phù thủy hắc ám luôn không chút thương tiếc mà phá hư hoa tường vi trắng  mẹ hắn chăm sóc tỉ mỉ trong hoa viên

"Câm miệng!" Hắn hạ giọng, nói với Leah, hắn bị mẹ yêu cầu  ở trong phòng, mà cha hắn đưa một quyển phép thuật hắc ám gia truyền của gia tộc Malfoy, yêu cầu hắn không quấy rầy người khác mà chính mình học tập Leah là vật thí nghiệm.

Không quấy rầy người khác, sắc mặt Draco trở nên càng tái nhợt,một tháng trước, hắn chính mắt thấy bị Potter từ trong mê cung mang ra Diggory,không hề sinh khí  nằm ở nơi đó, cuối cùng bởi vì Phoenix đưa cho Diggory ngọc bội mới làm đối phương tránh được chết.

Hắn nhớ tới lời nói ngay lúc đó của Potter, hắn nói, chúa tể hắc ám đã trở lại.

Draco lúc còn rất nhỏ liền ý thức được hắn cùng người bình thường bất đồng, đầu tiên, hắn là một Phù thủy, sau đó hắn là một phù thủy thuần huyết, lại sau đó, hắn là phù thủy thuần huyết quý tộc của trang viên Malfoy.

Tuy rằng hắn nghe qua quá nhiều về việc phụ thân năm đó đi theo vị đại nhân kia, cũng bởi vì tình cảm thời nhỏ đối với anh hùng giữ gìn sự thuần huyết mà đối với vị đại nhân này phi thường sùng bái  hắn càng thích cái tên mà vị đại nhân này đặt lúc mới thành lập -hắc ám công tước. Nhưng càng lớn Draco nhìn đến mỗi lần nhắc tới vị đại nhân này sắc mặt mẹ tái nhợt liền ý thức được, có lẽ đối với vị đại nhân này, cha mẹ không phải giống như hắn theo đuổi cuồng nhiệt như vậy.

Sau khi kết thúc thi đấu Tam pháp thuật, học kỳ cũng kết thúc, Dumbledore ở lễ đường lớn tiếng tuyên bố "Người kia đã đã trở lại" toàn bộ lễ đường một mảnh yên tĩnh, không hề vì Hogwart đạt được thắng lợi mà vui sướng.

Draco nhớ tới từ sau khi bài thi thứ ba kết thúc Phoenix vẫn luôn tái nhợt giống như mấy ngày mấy đêm không ngủ nhanh chóng gầy xuống, ngay cả lại lần nữa đạt được vị trí thứ nhất toàn trường cũng không  thể làm cậu ấy vui hơn một chút.

Bọn họ  cuối cùng thậm chí không thể nói hẹn gặp lại, Phoenix đã bị Neville Longbottom vẫn luôn canh giữ ở bên người kéo lên xe.

Dưới lầu bỗng nhiên ồn ào , Draco lập tức lấy lại tinh thần bắt đầu sửa sang lại quần áo, đem sách mà cha hắn đưa cho khóa ở trong ngăn tủ, mệnh lệnh Leah biến mất, không đến vài phút, cửa đã bị đẩy ra.

Xuất hiện chính là gương mặt tinh xảo của mẹ hắn không mặc áo choàng màu bạc yêu thích thường ngày mà là một thân đen nhánh, đứng ở cửa, sắc mặt cũng không tốt nhưng còn tính lá trấn định.

Draco trong lòng có một cổ dự cảm xấu sau đó liền nghe mẹ nó nói: "Draco, cùng mẹ xuống lầu, có người muốn gặp con."

Mẹ hắn nghiêng người chờ ở cửa, Draco theo bản năng mà đem đũa phép cầm lên, nhét trong tay áo, Narcissa nhìn hắn một cái, cũng không  nói gì, xoay người đi phía trước Draco.

Hắn đã hai ngày không xuống lầu, phòng khách biến hóa cũng không lớn, chỉ là toàn bộ phòng vô căn vô cớ tối đi.

Trên sô pha ngồi một nam một nữ, điểm giống nhau duy nhất đều là phi thường tiều tụy, giống như rất nhiều năm không  chăm sóc bản thân.

Vừa thấy Narcissa cùng Draco xuất hiện, người đàn bà vốn dĩ ngồi trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần bỗng nhiên mở mắt bà ta có một đầu tóc dài màu đen xoăn dầy, môi dày, mũi cao, có lẽ đã từng  rất xinh đẹp, nhưng hiện tại tựa như một người điên.

Bà ta nhanh chóng đến gần Draco, điên cuồng mà vươn móng tay nhọn dơ bẩn ý đồ sờ mặt hắn, nhưng Draco nắm chặt tay áo choàng cầm đũa phép không nói một lời mà đứng tại chỗ.

Narcissa duỗi tay cản ý đồ lại lần nữa tới gần Draco của Bella, cười mang theo một loại xa cách: "Draco, đây là dì Bella, Bellatrix Lestrange. Vị kia là dượng,Rodolphus Lestrange ." Narcissa chỉ người đàn ông vẫn luôn ngồi  trên sô pha nhìn qua suy yếu ông ta rất gầy, tựa như chỉ còn bộ xương.

Draco sửng sốt một chút, hắn nhớ rõ từ khi hắn có ký ức dì cùng dượng đã bị nhốt ở Azkaban, như vậy, hiện giờ bọn họ là —— vượt ngục?

Bella cười rộ lên, hàm răng vàng kè khiến người ghê tởm lần nữa tới gần Draco, dùng đũa phép trong tay chạm vào cằm Draco cười dữ tợn hơn, giống như phát hiện chuyện thú vị: "Cissy, ngươi không có nói cho cháu ngoại trai về chuyện của ta sao? Còn có chủ nhân vĩ đại —— chẳng lẽ hắn hoàn toàn không biết gì cả sao?"

Lúc này, nguyên bản vẫn luôn nhắm hai mắt Lestrange cũng mở bừng mắt, tựa như phát hiện con mồi thú vị nhìn chằm chằm Draco.

"Làm người hầu trung thành nhất của chúa tể ——,tiểu Crouch so với chúng ta đều nhanh hơn một bước, hắn giết cha mình lão Crouch,lão già đó! Nhưng chủ nhân vừa rồi khen ngợi ta, đương nhiên, hắn sẽ không quên mỗi người vì hắn hy sinh Rabastan chết ở Azkaban, ta cùng Rodolphus trốn thoát, rất không thoải mái nhưng là vì chủ nhân, bất luận cái gì chờ đợi đều là đáng giá!" Bà ta bắt đầu nói năng lộn xộn tới gần Draco, đứng sát Draco thậm chí có thể ngửi được mùi hôi thối trên người bà ta.

Bỗng nhiên, Bella lại kêu lớn buông Draco, nheo  mắt, hỏi: "Chẳng lẽ  hết thảy, hắn cũng không biết sao? Người thừa kế kế tiếp của gia tộc Malfoy, ta cho rằng hắn  so với cha hắn  còn trung thành hơn —— ngươi biết Lucius, kia chỉ là hồ ly giảo hoạt ." Bà ta đem tên Lucius nói rất chậm, rõ ràng mang theo bất mãn.

Draco biết hắn cần  nói  cái gì, hắn nhìn khuôn mặt tái nhợt lại như cũ đạm nhiên của mẹ, trong lòng từng đợt phát đau.

Hắn nghe được giọng  mình khô ráo  nói: "Chỉ là có chút kinh ngạc, ta từ nhỏ đều biết ngài —— đương nhiên, tên của chúa tể hắc ám  xếp đầu tiên, mỗi ngày, ta đều muốn tận trung vì ngài ấy giống ngài một nữ chiến sĩ anh dũng, Bellatrix, không phải sao?"

Cái tên Bellatrix đại biểu cho nữ chiến sĩ vĩnh viễn chiến đấu, Draco khen tặng khiến bà ta phi thường vừa lòng.

Bella cảm thấy mỹ mãn gật gật đầu, Narcissa lập tức nói có thể ăn cơm, Lucius còn ở bộ phép thuật, không thể cùng nhau ăn .

Hóa ra gọi hắn xuống  là bởi vì bữa cơm này trên danh nghĩa "Gia yến".

Đồ ăn trước sau như một tinh xảo, nhưng là Draco căn bản không ăn bất cứ cái gì, hắn chỉ  qua loa động vài lần dao nĩa, Bella cũng ăn được rất ít tựa hồ  hưng phấn, không ngừng nói ngày mai tên của mình sẽ xuất hiện ở tiêu đề《 nhật báo nhà tiên tri 》 nói đêm nay muốn đi  hoàn thành một nhiệm vụ mười lăm năm trước

Draco không có hứng thú nghe, hắn đương nhiên biết Bella nhiệm vụ có thể là cái gì, hắn tưởng tượng đến những sự tình đó liền sẽ theo bản năng mà buồn nôn.

Ăn cơm xong Narcissa  cho hắn lên lầu, Bella tựa hồ đối với nó cũng không có quá lớn hứng thú, bởi vì nhiệm vụ đêm nay mà phi thường hưng phấn, Draco từ trong giọng nói của bà ta biết người chấp hành nhiệm vụ sẽ là tiểu Crouch, Light và bà ta.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip