CHƯƠNG 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Pete đưa Mint đến một cái bàn trống gần đó. Pete  nhận ra rằng mình cần kết thúc mọi thứ với Mint để cô không quay lại tìm mình  lần nữa.
Pete đang ngồi đối diện với  Mint. Cô gái trước mặt thật xinh đẹp, không thể phủ nhận. Cô ấy là kiểu người đẹp mà bất kỳ chàng trai nào cũng muốn sở hữu, kiểu cô gái mà mọi chàng trai đều muốn ở bên cạnh và Pete từng là một trong số họ. Nhưng tình cảm mà Pete dành cho cô ấy cũng giống như với những người yêu cũ của mình. Không có gì lãng mạn về tình cảm, không có gì chân thành, tất cả hoàn toàn là tình dục. Đó là bởi vì không có ai từng chạm vào trái tim lạnh lẽo của Pete, không ai từng mang đến cho Pete sự ấm áp, không ai từng khiến Pete cảm thấy được yêu thương. Tất cả đều ở bên Pete vì vẻ ngoài và sự giàu có của mình.  Không có gì là trung thực và Mint là một trong số đó.
Mối quan hệ của họ rất rõ ràng, không có gì lãng mạn hay đặc biệt.  Có lẽ Mint cảm thấy thật lãng mạn vì Pete luôn tiêu tiền cho cô ấy, luôn đưa cô ấy đến những nơi sang trọng và luôn mua cho cô ấy những nhãn hiệu trang điểm đắt tiền mà cô muốn. Nhưng với Pete, anh ấy cảm thấy trống rỗng. Đối với Pete  nó thật vô nghĩa và nhàm chán. Đối với Pete, Mint là một con búp bê, một món đồ chơi sẽ đi cùng cho đến khi nó chán. Đối với Pete mối quan hệ yêu đương là vô ích, nó là vô nghĩa, là tạm thời. Nó nhắc nhở Pete về mối quan hệ thất bại của cha mẹ. Mẹ đã rời đi và từ đó trái tim Pete trở nên băng lạnh.
Đó là cho đến khi Pete gặp Kao. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ không hay ho, điều đó không thể chối cãi. Pete đã Kao uy hiếp bằng nắm đấm của mình, nhưng Kao vẫn tiếp tục qua lại với nó, cố gắng trở thành bạn của Pete cho dù nó đối xử tệ với Kao như thế nào. Kao sẽ nguyền rủa Pete, giận Pete nhưng vẫn sẽ chăm sóc Pete. Kao mang đến cho Pete sự thoải mái, bao bọc trái tim Pete bằng hơi ấm, làm tan chảy trái tim lạnh như đá của Pete trong lúc Pete không chú ý. Pete đã bị mê hoặc bởi chàng trai tinh tế nhưng đáng sợ đó.  Pete sợ hãi, nó không hiểu cảm xúc mới lạ này, nó đã cố gắng phủ nhận nhưng không thể chạy trốn. Lần đầu tiên, những cảm xúc đó Pete cảm thấy rất thật.  Kao đã dễ dàng đánh thức cảm xúc - tình yêu mà Pete nghĩ rằng đã chết trong lòng. Và lần đầu tiên, Pete muốn Kao ở lại trong cuộc sống của mình một thời gian rất dài.  Pete chắc chắn rằng Kao dành cho mình.
Pete nhìn cô gái trước mặt, không có cảm xúc trong mắt nó. Pete thở dài.
"Mint, tôi nghĩ cô nên dừng việc này lại." Pete nói một cách bình tĩnh, nó muốn giải quyết mọi thứ tốt đẹp với cô. Bây giờ điều cuối cùng Pete muốn xử lý là một cô bạn gái cũ bám víu.
Mint nhìn Pete với vẻ mặt đau khổ. Mint chắc chắn rằng cô đã yêu Pete.  Người yêu cũ của cô chưa bao giờ đối xử với cô như Pete trước đây, họ không bao giờ mua đồ hiệu cho cô, không bao giờ đưa cô đến khách sạn năm sao.  Cô chắc chắn rằng Pete cũng yêu mình.
"Vậy tại sao hôm đó anh lại hôn em?" Mint hỏi anh.
Pete nhớ lại nụ hôn và hối hận. Nó nhớ mình hôn Mint để biện minh cho tình cảm của mình đối với Kao và giờ nó hối hận. Pete là một thằng ngu ngốc khi làm điều đó và thậm chí nó không thể phủ nhận điều đó.
"Tôi xin lỗi" Đó tất cả những gì Pete có thể nói. Xin lỗi là tất cả những gì Pete có thể cung cấp. Pete không muốn giả vờ nói lời xin lỗi dài dòng với Mint vì thật lòng nó không cảm thấy hối tiếc.  Pete sợ Mint sẽ làm với Kao nếu cô phát hiện ra tình cảm của mình đối với Kao.
‘Anh là thằng khốn', câu nói vang lên sau gáy Pete.  Đó là những câu mà Kao luôn nói với cô và bây giờ cuối cùng cô cảm thấy rất đúng.
"Tôi xin lỗi vì tất cả những gì tôi đã làm với cô nhưng bây giờ tôi thích người khác. Vì vậy xin đừng làm phiền tôi nữa." Pete tiếp tục nói. Pete không biết mình có chân thành hay không nhưng nó biết nó đang cầu xin. Yêu cầu Mint ngưng hành vi đeo bám của cô ấy.
Mint chỉ có thể lặng lẽ nhìn chằm chằm vào người thanh niên trước mặt cô. Cô muốn chửi rủa Pete, đánh Pete, tát Pete nhưng điều đó sẽ phá hỏng hình ảnh của cô. Vì vậy, cô chỉ có thể nắm chặt tay mình, bình tĩnh lại để không tức giận khi nhìn Pete đứng dậy và đi khỏi đó.
Anh sẽ trả giá cho điều này. Mint hứa thầm trong đầu.

----------

Pete lái xe không mục đích trong những giờ qua. Một tay cầm vô lăng, một tay khác đang cầm điện thoại.  Ngón tay cái của Pete  đang ấn vào điện thoại một cách giận dữ, nhắn tin và gọi chỉ cho một người, một người có thể khiến Pete  phát điên.
Mày ở đâu?
Trả lời điện thoại tao đi!
Tại sao mày không trả lời.
Kao?!
Pete đã nhắn tin cho Kao rất nhiều lần nhưng vẫn không được trả lời. Khi Pete cố gọi cho Kao, sẽ bị đưa vào hộp thư thoại khiến Pete càng thêm tức giận. Pete đã thử sử dụng trình theo dõi GPS trên điện thoại của Kao nhưng không thể.  Có vẻ như Kao đã tắt điện thoại của mình. Thậm chí Pete đã lái xe đến quán cà phê Blue Sky, muốn tìm Kao ở đó nhưng không thấy Kao đâu. Điều khiến Pete phát điên hơn nữa là không có dấu hiệu nào cho thấy P'Sun cũng ở trong quán cà phê.
Tên khốn đó đã đưa Kao đi đâu?! Pete nghĩ một cách giận dữ.
Pete bỗng lo lắng, Pete cảm thấy khó chịu khi nghĩ đến việc Kao ở một mình với một anh chàng khác.  Pete có thể phát điên khi nghĩ đến việc Kao gần gũi với người khác.
Họ ở đâu?
Họ đang làm gì?
Họ thực sự đang hẹn hò?
Có gì hay về cái thằng già đó?!
Pete cảm thấy mình đang tức giận. Pete đang phát điên với tất cả các câu hỏi xuất hiện từ những suy nghĩ hỗn loạn của mình. Pete thực sự sợ hãi khi nghĩ Kao thân mật với một người khác. Pete không muốn điều đó xảy ra nên nó lái xe đến nơi duy nhất mà Kao không thể nghĩ đến việc chạy trốn khỏi mình.

----------

"Cảm ơn vì đã đưa em về nhà." Kao lịch sự cảm ơn P'Sun trước khi bước ra khỏi xe.
"Được rồi, mày nên đến  một lần nữa vào tuần tới. Anh trai tao cần rất nhiều sự giúp đỡ ở quán cà phê." Rain vui vẻ nói từ ghế hành khách.
P'Sun bất ngờ vỗ vào trán Rain.
"Em thật đáng xấu hổ. Em đưa bạn bè đến làm việc ở quán cà phê để em có thể lảng vảng như một ông chủ." Người đàn ông lớn tuổi nói với giọng điệu nghiêm khắc.
"Từ khi nào em trở thành ông chủ chứ?!"  Rain kêu lên, tự bảo vệ mình trong khi xoa lên trán.
Kao chỉ lắc đầu nhìn hai anh em. Tình huống đó khiến nó nhớ đến bộ đôi hay cãi nhau trong băng nhóm của mình. June và Sandee.
"Không sao đâu P'Sun. Em rất vui vì em có thể giúp đỡ. Em sẽ đến vào tuần tới." Kao chân thành đề nghị. Kao thực sự thích làm việc bán thời gian ở đó vì nó muốn rèn luyện kỹ năng nói chuyện và giao tiếp với mọi người, Kao là một người nhút nhát không tự nhiên.
Rain gật đầu đồng ý với những lời của Kao, nhìn về phía anh trai của mình, nhưng bị P'Sun phớt lờ.
"Được rồi, Kao, chúng tôi sẽ đi ngay bây giờ. Chúc ngủ ngon." Sun nói với nụ cười quyến rũ thường thấy trong khi vẫy tay về phía Kao.
Kao quan sát hai anh em lái xe rời khỏi khu nhà của mình. Thở dài mệt mỏi, Kao đi về phía cửa trước, mở khóa bằng chìa khóa dự phòng của riêng mình. Kao chắc chắn mẹ và em gái đã ngủ vì hôm nay nó về nhà khá muộn. Quán cà phê hôm nay thật đông khách, có rất nhiều khách hàng đến khi sắp đến giờ đóng cửa, họ phải chờ một vài khách hàng hoàn thành đồ ăn và đồ uống. Nó khiến họ kết thúc muộn hơn bình thường.
Đi vào trong nhà, Kao nhận thấy đèn phòng khách đã tắt.  Kao ngáp một cách mệt mỏi khi đi lên phòng nhưng khi tới cửa phòng ngủ, nó đột nhiên dừng lại.
Tại sao đèn phòng ngủ của mình lại bật?
Kao tò mò nhưng sau đó rũ bỏ sự tò mò vì nó quá mệt mỏi và buồn ngủ. Kao chỉ muốn tắm và ngủ ngay. Nhưng khi Kao mở cửa phòng ngủ, nó được chào đón bằng ánh mắt đe dọa từ Pete đang ngồi trên giường. Kao đang nheo mắt vì buồn ngủ, giờ đã tỉnh táo.
"Tại sao mày ở đây?" Kao hỏi một cách vội vàng.
"Mày đã ở đâu?" Pete hỏi Kao một cách tối tăm.
Trước khi Kao có thể nói bất cứ điều gì, Pete đã bắn phá Kao bằng những câu hỏi.
"Tại sao mày lại về nhà muộn thế này? Tao đã nhắn tin cho mày nhưng mày không trả lời tao.”
Pete đi lại gần Kao, Kao thì đang đi lùi về phía sau cho đến khi lưng nó đập vào cánh cửa sau lưng. Tình huống này hơi quen. Khuôn mặt của Kao cách Pete vài inch, nếu cả hai hơi nghiêng, đôi môi của họ sẽ chạm vào nhau.
Pete nhìn biểu cảm của Kao, cực kỳ tức giận. Pete muốn giận Kao, muốn làm Kao khóc nhưng sau khi nhìn vào khuôn mặt của Kao, lại không muốn nói gì.  Trái tim Pete trở nên mềm mại chỉ bằng cách nhìn vào khuôn mặt của Kao. Việc anh chàng này khiến Pete gần như mất một nửa bộ não vì không trả lời điện thoại khiến Pete thở dài chán nản, gục trán trên vai Kao.
"Tại sao mày làm điều này với tao?" Pete lẩm bẩm với giọng điệu lặng lẽ nhưng Kao nghe thấy. Pete đang tự làm mát mình, ngửi thấy mùi hương độc đáo của Kao, bằng cách đó khiến nó bình tĩnh hơn.
Kao đứng đó cứng ngắc không biết phải làm gì. Kao cũng không biết cảm giác thế nào. Đầu óc nó trống rỗng.
"Tại sao mày làm điều này Pete?" Kao hỏi. Kao mệt mỏi, buồn ngủ và điều cuối cùng nó phải đối phó là cảm xúc bối rối này.
Kao muốn cẩn thận, muốn xóa bỏ cảm xúc của mình nhưng thật khó khi Pete cứ như thế này.
Pete đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Kao với vẻ mặt khó hiểu, sau đó đột nhiên đẩy mình về phía Kao. Mạnh mẽ dán môi mình vào môi Kao, cắn vào đôi môi Kao trong khi nắm lấy cổ Kao, tuyệt vọng muốn Kao hiểu được cảm xúc của mình nhưng Kao đẩy Pete ra.
"Pete!" Kao kêu lên trong khi xoa xoa đôi môi sưng phồng bằng mu bàn tay.
Pete chợt thấy tim mình đau nhói.
"Tao thích mày! Còn gì mà  không hiểu?!" Pete nói trong khi nắm lấy vai Kao.
"Tại sao tao phải tin tưởng mày? Có lẽ mày cũng đã nói điều này với Mint." Kao nói một cách đau đớn, ngọ nguậy thoát khỏi sự kìm kẹp của Pete, nhưng như mọi khi, Pete luôn mạnh mẽ hơn.
"Cái gì? Không. Tao đã kết thúc mọi thứ với cô ấy."
"Vậy thì sao? Mày đã khiến tao cảm thấy tồi tệ rất nhiều lần. Tại sao tao phải tin tưởng mày?"  Cuối cùng Kao cũng nói ra sự bất an của mình.
Pete thở dài, trái tim thắt lại với những hối tiếc sâu sắc. Pete thực sự đã đối xử tệ với Kao rất nhiều lần trước đó.
Tại sao mình lại khốn nạn như vậy?! Pete tự nguyền rủa.
Pete cảm thấy mình không xứng đáng với Kao nhưng cũng không muốn từ bỏ Kao.
"Kao làm ơn, tin tưởng tao. Tao thực sự thích mày, điều đó gần như khiến tao phát điên." Pete nài nỉ, tuyệt vọng. Nó không biết phải làm gì hay nói gì để khiến Kao tin vào lời nói của mình, nên chỉ có thể cầu xin Kao hãy tin mình.
Kao im lặng nhìn Pete một lúc rồi thở ra thật sâu. Kao  không biết làm thế nào và không biết tại sao. Nhưng tất cả sự phòng vệ mà nó  xây dựng bao quanh trái tim mình, sự phòng thủ mà nó  xây dựng để mình không bị tổn thương đột nhiên sụp đổ.  Có lẽ là vì nó mệt mỏi và buồn ngủ. Có lẽ là vì trái tim nó trở nên mềm yếu.  Có lẽ vì nó không thể đứng nhìn Pete đang tuyệt vọng nên đột nhiên muốn cho Pete một cơ hội.
"Sau này hãy chứng minh cho tao xem."
Những lời đó của Kao khiến Pete phải mở to mắt.
"Huh?" Pete đặt câu hỏi, như thể không tin đó là sự thật.
Là Kao cho mình một cơ hội?
"Cho tao xem. Đừng chỉ nói suông thế." Kao nói chuyện cứng rắn nhưng đủ để nâng tâm trạng chìm đắm của Pete.
"Tao sẽ." Pete dứt khoát nói, mỉm cười trong hạnh phúc.
Kao một lần nữa ngọ nguậy bước ra khỏi sự kìm kẹp của Pete, đi về phía giường, đặt chiếc túi đeo chéo của mình lên bàn học.
"Được rồi, vậy mày có thể đi ngay bây giờ." Kao nói một lần nữa. Nó mệt đến nỗi cảm thấy mình bất tỉnh ngay bây giờ.
Pete nhìn Kao cười toe toét vui vẻ đi về phía chiếc giường cỡ Queen của Kao.  Nằm xuống như đó là giường là của mình.
"Không, đã quá muộn để quay về. Tao sẽ ở đây tối nay." Pete nhắm mắt lại, giả vờ ngủ thiếp đi.
Kao chỉ trợn tròn mắt nhìn Pete, quá mệt mỏi để tạo ra một cuộc cãi vã với Pete nên nó chỉ lấy khăn và quần áo và đi vào phòng tắm ở phòng khách, mặc kệ Pete hiện đang lộn xộn trên giường.
Sau khi Kao tắm xong, nó  đi thẳng lên giường, vùi mình vào trong chăn. Kao mệt đến nỗi không thèm để ý đến Pete đang nằm đó cùng mình.
"Kao" Pete khẽ gọi. Kao chỉ ậm ừ đáp lại.
Pete đang nằm nghiêng, đối mặt với Kao, người cũng đang nằm nghiêng đang đối mặt với Pete. Pete đã tỉnh táo, anh không thể chứa đựng hạnh phúc của mình.
'Cho tao xem.  Đừng chỉ nói suông như vậy '
Những từ đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu khiến Pete  không thể kiểm soát cơ mặt vì cười.  Pete không thể tin Kao thực sự đã cho mình cơ hội chứng minh tình cảm của mình.

Tao sẽ, Kao. Tao hứa với mày.
"Kao, hôm nay mày đi ở đâu." Pete đột nhiên hỏi, vẫn tò mò về hôm nay Kao đi đâu.
Kao thực sự đã ở trong quán cà phê suốt thời gian.  Chỉ là khi Pete đến quán cà phê, Kao đã đi ra ngoài với P'Sun để mua thêm hạt cà phê.
"Kao" Pete gọi lại lần nữa nhưng không có câu trả lời.
Rồi Pete chợt nghe thấy tiếng ngáy khẽ khàng. Pete lặng lẽ tiến về phía Kao, chống khuỷu tay lên gối Kao đang ngủ, tựa đầu vào lòng bàn tay. Đôi mắt Pete  nhìn chằm chằm vào chàng trai đang ngủ bên cạnh mình một cách yên bình, quan sát kỹ mọi đặc điểm và đường nét trên khuôn mặt của người mà mình say mê.  Kao có làn da trắng sữa, đôi má hơi mũm mĩm, Pete nghĩ rằng Kao trông giống như một con thỏ. Kao có chiếc mũi nhọn và đôi môi hồng thanh tú. Trong mắt Pete, Kao là một người con trai đẹp vô cùng.
Tại sao mình không nhận ra điều này sớm hơn?
Pete tinh nghịch thổi vào tai Kao, muốn trêu chọc Kao ngay cả khi đang ngủ. Nhưng Kao chỉ dùng ngón tay vuốt tai, cau mày nhẹ nhàng khiến Pete cười thầm trước hành động nhỏ nhắn dễ thương này. Pete lặng lẽ nằm bên cạnh Kao, bàn tay cẩn thận vòng quanh eo Kao để âu yếm Kao trong khi đang ngủ. Pete vùi mũi vào mái tóc mới gội của Kao, hít mùi hương dầu gội của Kao.  Pete cảm thấy ngực mình sưng lên vì ấm áp, trái tim nó mãn nguyện cảm thấy đã rất đầy đủ.
Đây là hoàn hảo. Pete vui vẻ nghĩ khi ru mình ngủ. Chúc cho nhiều ngày như thế này trong tương lai

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip