Chương 5: Anh ấy là của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
-Mật Kết-

Giữa trưa Cố Triêu Hi mua cho Thịnh Minh Dịch một phần cơm, nói với anh có việc cần phải ra ngoài, sau đó rời đi.

Cậu đội mưa đi tiếp một cô gái ăn cơm, nghe đối phương khóc lóc kể về một đoạn tình yêu ngược luyến, sau khi ăn xong lại tiếp thêm một em gái đi chơi nhà ma.

Em gái kia không có bạn bè nào, lại cực kỳ muốn đi nhà ma xem, cho nên tìm đến cậu.

Bởi vì trông cậu đẹp, la hét còn kinh khủng hơn cả cô khiến cho tiết mục lại càng thêm đặc sắc, em gái kia ngược lại lại chẳng sợ gì. Mãi mới ra khỏi được nhà ma, em gái cảm thấy cậu phục vụ rất chu đáo vì thế muốn cậu đưa cô sang bên cạnh chơi tàu lượn siêu tốc, cậu thật sự sợ chết khiếp.

Tuy rằng đều là ăn là chơi, tuy rằng là vừa chơi vừa kiếm tiền nhưng một ngày này cũng làm cậu mất đi nửa cái mạng.

Nhưng nếu cậu nói với người khác cậu kiếm tiền không hề dễ dàng, chỉ sợ sẽ có người đánh cậu.

Nhưng cậu thật sự rất sợ ma, kiếm tiền quả là không dễ.

Sau khi kết thúc hai đơn này cậu đến nhà Thịnh Minh Dịch cho chó mèo ăn, sau đó dùng bếp nhà anh làm một phần cơm, bỏ vào hộp giữ nhiệt mang đến bệnh viện cho anh.

Khi đến phòng bệnh, cậu phát hiện ra Thịnh Minh Dịch vẫn còn làm việc như cũ. wattpad-camduongquytmat

Cố Triêu Hi nhìn xuống, hình như cơm trưa anh cũng không ăn được mấy miếng, đang để trên tủ ở đầu giường.

"Có cần dìu anh đi vệ sinh không?" Cậu hỏi.

Ngữ khí của Thịnh Minh Dịch mang theo châm chọc: "Đợi được cậu dìu tôi đi WC thì bàng quang của tôi đã vỡ mất mấy cái rồi."

Cố Triêu Hi không nhịn được cười: "Anh càng ngày càng hài hước đấy."

Thịnh Minh Dịch nhìn về phía cậu: "Càng ngày?"

"À, tôi nói là từ ngày quen ngài đến bây giờ, ngài thật sự càng ngày càng hài hước." Cố Triêu Hi mở hộp giữ nhiệt ra, trấn định nói, "Ngắn ngủn ba ngày, tôi đã biết được độ hài hước của ngài rồi. Ăn cơm trước chứ? Công việc không thể xong ngay được đâu."

Thịnh Minh Dịch khép máy tính lại, để sang một bên: "Nếu tôi không bị thương thì công việc đã có thể làm xong rồi."

Cố Triêu Hi: ". . . . . ."

Cố Triêu Hi lấy đồ ăn ra, xếp lên trên bàn: "Thật sự không phải do tôi làm."

Thịnh Minh Dịch khẽ cười: "Tôi biết, là do chó."

Anh thấy chỉ có một phần cơm, hỏi: "Cậu không ăn sao?"

Cố Triêu Hi đưa đôi đũa cho hắn: "Tôi ăn bên ngoài rồi."

Thịnh Minh Dịch ăn thử một miếng, hơi hơi nhíu mày: "Cái này mua ở đâu vậy? Khó ăn thế."

Cố Triêu Hi trong nháy mắt mặt đen xì.

Cậu đưa tay lấy lại hộp cơm: "Tôi đi mua cái khác cho anh. . . . . ."

Thịnh Minh Dịch bỗng nhiên nhận ra trên tay anh hình như là đôi đũa ở nhà. Anh lập tức đè lại tay của đối phương: "Không cần, tỉ mỉ thưởng thức thì cảm thấy có hương vị do mối tình đầu làm."

Anh đổ ít canh vào cơm, sau đó thản nhiên ăn. wattpad-camduongquytmat

Khả năng bếp núc của Cố Triêu Hi không được tốt lắm, nhưng tự nhận là cũng không quá khó ăn. Trước kia khi ở cùng với Thịnh Minh Thịnh cậu và anh thường tự nấu ăn, mỗi lần cậu nấu thì Thịnh Minh Dịch đều khen cậu lên trời, thân thiết gọi là "Hương vị của mối tình đầu".

Bữa ăn ngày hôm nay cậu vì muốn lấy lòng anh nên làm, muốn cho tổng tài đại nhân nhìn thấy sự chân thành của cậu, nhanh chóng sửa đánh giá kém kia. Sau khi nấu xong cậu cũng đã nếm thử, cảm thấy mùi vị cũng ổn, nhưng so với những bữa ăn cao cấp mà Thịnh Minh Dịch thường ăn thì khẳng định không bằng. Thịnh Minh Dịch lại không biết là do cậu làm, vì thế đã nói ra đánh giá thật sự.

Bây giờ nhìn anh ăn ngon như vậy, tâm tình Cố Triêu Hi bỗng trở nên phức tạp.

"Ăn đau bụng thì tôi kệ anh đấy." Cậu nhỏ giọng nói.

Thịnh Minh Dịch nhét vào miệng một miếng thịt: "Ăn mà đau bụng thì cậu phải bồi thường."

"Vậy anh đừng ăn nữa!"

"Tôi lại càng muốn ăn."

"Anh là học sinh tiểu học à?"

"Cậu mới là học sinh tiểu học."

Hai người đang đấu võ mồm, thì đột nhiên có tiếng đập cửa vang lên.

Cố Triêu Hi ra mở cửa, bên ngoài là một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai.

Trên mặt người này mang theo một nụ cười ôn hòa, mặc áo khoác màu vàng nhạt, quần bò thẫm màu, một đôi giày thể thao màu trắng, trên tay mang theo bao lớn bao nhỏ đồ đến thăm hỏi người bệnh.

Cố Triêu Hi nhận ra đây chính là lão đại Quan Tuấn Hào của công ty trò chơi Hồ Quang.

"Mối tình đầu của cậu đây à, Minh Dịch?" Quan Tuấn Hào hỏi.

Cố Triêu Hi mời người vào, giúp hắn cất đồ đi. wattpad-camduongquytmat

Thịnh Minh Dịch không trả lời mà hỏi lại: "Sao lại nhìn ra được?"

*

Quan Tuấn Hào đánh giá Cố Triêu Hi: "Đẹp, dịu dàng, sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái. . . . . . rất giống với mối tình đầu mà cậu đã miêu tả."

Hắn vươn tay ra với Cố Triêu hi nói: "Xin chào, tôi là Quan Tuấn Hào."

Cố Triêu Hi lễ phép bắt tay nói: "Xin chào, tôi tên là Cố Triêu Hi. Là thế thân mối tình đầu của Thịnh tổng."

Quan Tuấn Hào nhìn Thịnh Minh Dịch, kinh ngạc: "Cậu thế mà lại tìm thế thân? Cuối cùng cũng tính nhìn về phía trước? Nhưng... yêu đương thì yêu đương, tìm người làm thế thân thì rất đểu đấy."

Cố Triêu Hi phụ họa: "Đúng vậy đấy."

Thịnh Minh Dịch cũng nói: "Đúng vậy."

Cố Triêu Hi rót cho Quan Tuấn Hào một cốc nước: "Các anh muốn nói chuyện công việc à? Vậy để tôi tránh đi một lúc."

"Không, không cần, tôi chỉ đến xem tình của tổng tài nhà tôi thôi." Quan Tuấn Hào nhìn về phía Thịnh Minh Dịch, "Nghe nói cậu bị thương, bị thương ở đâu vậy?"

Thịnh Minh Dịch cúi đầu ăn cơm không nói lời nào. wattpad-camduongquytmat

Cố Triêu Hi chủ động trả lời: "Anh ấy tắm xong không mặc quần áo, con chó trong nhà lại đến thời kỳ động dục, bổ nhào vào xô anh ấy ngã, cho nên cái kia của anh ấy bị đập vào cạnh bàn, thiếu chút nữa thì bị gãy."

Quan Tuấn Hào nhíu mày, hít một ngụm hơi lạnh, giống như cũng bị đau lây: "Thật sự không phải do cậu làm ra chứ?"

Cố Triêu Hi nghiêm trang nói: "Ngài phải biết rằng, thế thân sẽ không làm như vậy. Thế thân phần lớn đều phải nịnh kim chủ."

Quan Tuấn Hào chấp nhận cách nói này, lại quan tâm bệnh tình của người anh em, sau đó hai người bắt đầu nói về công việc. Nhưng cũng không phải loại cơ mật gì, cho nên Cố Triêu Hi không phải tránh đi.

Về lịch sử phát triển của công ty trò chơi Hồ Quang, Cố Triêu Hi cũng có một chút hiểu biết. Năm năm trước công ty này gần như phá sản. Quan Tuấn Hào là một người ham chơi game đơn thuần, tài chính dồi dào, tâm tư đơn thuần, hắn đưa ra mức lương cao mời Thịnh Minh Dịch. Còn Thịnh Minh Dịch vì hắn mà mang đến một đội ngũ nhân viên kỹ thuật ưu tú, còn mang đến cả " Thần Tình Yêu Đến", bọn họ dùng "Thần Tình Yêu Đến" vực dậy công ty trò chơi Hồ Quang, một lần đưa công ty bước lên vị trí sản xuất hàng đầu.

Quan Tuấn Hào rất thích rút thăm, thường xuyên tham gia mấy hoạt động rút thăm trên weibo, còn được gọi là " Cuồng ma rút thăm " , cũng bởi vậy rất được hoan nghênh.

Người ngốc nhiều tiền, ai lại không thích chứ?

Quan Tuấn Hào còn lấy Thịnh Minh Dịch ra kinh doanh, ở trên weibo đăng ảnh chụp của anh lên nói: "Muốn cùng cậu ta yêu đương không? Cậu ta đang ở "Thần Tình Yêu Đến" chờ bạn."

Mà Thịnh Minh Dịch trả lời: "Cút."

Người chơi còn tạo ra CP của hai người họ. wattpad-camduongquytmat

Quan Tuấn Hào ngồi một lúc, trọng tâm cậu chuyện từ công việc lại lái sang cái khác.

"Hôm nay tôi thấy có một bộ chuyện đồng nhân của tôi và cậu, là người chơi viết." Hắn nói với Thịnh Minh Dịch, "Trong đó viết tôi là một phú nhị đại thụ mềm mại đáng yêu, cậu là một tổng tài cuồng công việc công, còn ảo tưởng cậu vừa làm vừa học, tôi giúp cậu đi học, cười chết tôi mất thôi. Bài post trên diễn đàn đã lên top rồi, tôi cảm thấy chúng ta có nên cho người chơi chút phúc lợi không."

Thịnh Minh Dịch liếc Cố Triêu Hi một cái: "Cậu có đồng ý không?"

"Thật xin lỗi, tôi quên mất Thịnh tổng bây giờ không còn một mình." Quan Tuấn Hào cũng quay đầu, nhìn Cố Triêu Hi, "Đúng, nên hỏi ý cậu một chút."

Cố Triêu Hi muốn nói "Tăng độ hót" , nhưng đột nhiên nhớ tới bản thân mình trên người đang còn phải đeo một cái đánh giá kém, chỉ có thể dựa theo ý tứ của Thịnh Minh Dịch tuyên bố chủ quyền.

"Tốt nhất không cần, tôi hơi để ý....bây giờ, anh ấy là của tôi."

11/09/2020

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip