Thanh Xuan Co Ban 2 Kim Khong Kim Tu Ham Khong Tuyet Nhi Huong Dan Vien Du Lich Dang Tin Cay 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em hỏi chị cái này." Khi về nhà, Khổng Tuyết Nhi gọi điện cho Ngu Thư Hân.

"Chuyện gì vậy?"

"Chà, không có Hướng dẫn viên Kim cho hành trình tiếp theo của em sao?" Khổng Tuyết Nhi cố ý nhấn mạnh "Hướng dẫn viên Du lịch Kim" để chứng tỏ rằng cô không quá quan tâm tới người này.

"Yeah, để chị xem ... Hướng dẫn viên ở Los Angeles là Alex. Wow, nói về Alex này, em thực sự phải khen ngợi chị đó." Ngu Thư Hân nói một cách đắc thắng, "Chị đã tìm thấy anh chàng đẹp trai đúng theo sở thích của em. Đây thực sự là những hướng dẫn viên du lịch tuyệt vời. Thật khó để đặt lịch hẹn. Không giống như hướng dẫn viên du lịch Kim này ... "

"Ý chị là gì?" Khổng Tuyết Nhi hỏi, "Không phải Kim Tử Hàm ..."

Nhận thấy mình vô tình lộ ra miệng, Ngu Thư Hân vội vàng chỉnh sửa, "Không, không phải, hướng dẫn viên Kim được đánh giá cao nhất ở San Francisco, còn Alex được đánh giá cao nhất ở Los Angeles. Hai thành phố này khác nhau ... Em có thể tự tìm thông tin đi, lần này là hoàn toàn đáng tin cậy! "

Khổng Tuyết Nhi im lặng một chút, cuối cùng do dự rồi nói: "Ừm ... có thể không đổi hướng dẫn viên được không?"

"Tại sao?" Ngu Thư Hân ngửi được mùi gì đó, hỏi: "Lúc đầu em cũng từng than thở với chị, nhưng bây giờ đổi hướng dẫn viên du lịch cũng không chịu được sao?

"Không," Khổng Tuyết Nhi nhanh chóng phủ nhận, "Không phải là chị đã nói sao, chị lo lắng cho em khi phải gặp hướng dẫn viên nam."

"Nếu anh ta có ý đồ với em, chị cùng Triệu Tiểu Đường sẽ dạy dỗ anh ta!" Ngu Thư Hân nói xong, gửi ảnh hướng dẫn viên du lịch cho Khổng Tuyết Nhi, "Hơn nữa, nhìn khuôn mặt này, cánh tay này, cơ bụng này..."

Khổng Tuyết Nhi mở tấm ảnh ra và phóng to, một khuôn mặt điển trai đeo kính râm, làn da màu lúa mì, đang đứng trên bãi biển với chiếc ván lướt sóng, Ngu Thư Hân nói đúng, anh chàng này đúng là gu của cô, nhưng cô không vui chút nào.

Kim Tử Hàm sau khi đưa cô về nhà lại ra ngoài, và bây giờ mới về, cầm cốc trà sữa vừa mua, vừa uống vừa liếc nhìn điện thoại của Khổng Tuyết Nhi.

"Bạn trai hả?"

Khổng Tuyết Nhi giật mình, nhanh chóng cất điện thoại, "Kim Tử Hàm, em có phải là mèo không? Đi mà không có tiếng động gì hết."

Kim Tử Hàm hồn nhiên nói: "Rõ ràng là chị quá chú tâm vào điện thoại."

"Em lấy trà sữa ở đâu vậy?" Khổng Tuyết Nhi nhấp một ngụm sau khi thấy Kim Tử Hàm đã cắm ống hút cho mình, "Không ngờ lại uống trà sữa ở nước ngoài."

Kim Tử Hàm nói: "Em đã xếp hàng lâu lắm đấy", "ngày mai không phải chị sẽ đi sao? "

Khổng Tuyết Nhi liếc xéo về phía Kim Tử Hàm, cô nàng này thực sự rất khó chịu, giọng điệu nhẹ nhàng, như thể rất dễ dàng để cô ấy nói lời chia tay.

"Ngày mai tôi đi, em rất vui phải không?" Cô cố ý nói, không nhịn được nhìn phản ứng của Kim Tử Hàm.

"Không vui cũng phải làm như vui." Kim Tử Hàm nhẹ nhàng nói, "Đây là công việc của em, định sẵn là sẽ có rất nhiều lời chia tay."

"Vậy chỉ là công việc thôi?!" Khổng Tuyết Nhi bắt đầu tức giận sau khi hỏi xong liền đặt trà sữa xuống bàn, "Tôi không muốn nói chuyện với em!"

Cửa phòng tắm đóng chặt. Kim Tử Hàm có chút mất hứng ngồi trên ghế sô pha. Nghe tiếng nước trong buồng tắm, tình cảm của cô với Khổng Tuyết Nhi bắt đầu dâng lên. Loại cảm giác này, giờ đây Khổng Tuyết Nhi giống như một tách cà phê Ailen vội vã đẩy tới trước mặt, pha lẫn cà phê, rượu whisky, đường và kem, khiến người ta choáng váng.

Đang suy nghĩ đến những vấn đề nan giải này, cửa phòng tắm mở ra, và giọng nói của Khổng Tuyết Nhi vang lên.

"Kim Tử Hàm..."

"Chuyện gì vậy?"

"Tôi không có đồ, cho tôi mượn"

"Ồ." Kim Tử Hàm đồng ý, vào phòng mang quần áo cho cô, đẩy cửa định bước vào thì Khổng Tuyết Nhi đưa tay ra chặn kịp thời chặn mặt Kim Tử Hàm.

"Kim Tử Hàm, em không được phép vào và không được phép nhìn trộm tôi." Giọng của Khổng Tuyết Nhi nhẹ nhàng nhưng chắc nịch.

Cô đã thấy nó tối qua mà, Kim Tử Hàm nghĩ, qua những ngón tay, cô vẫn có thể nhìn thấy mái tóc đỏ dài ướt át của Khổng Tuyết Nhi quấn quanh chiếc cổ trắng ngần, cơ thể trần trụi được bao phủ bởi ánh sáng ấm áp. Như một bức tranh sơn dầu, tay còn lại của cô ấy chặn nơi riêng tư.

Kim Tử Hàm bị đẩy ra khỏi cửa, cảnh tượng tối hôm qua lại hiện lên trong đầu, bất giác nuốt nước bọt.

Uống một chút đá và để bình tĩnh lại, Kim Tử Hàm mở tủ lạnh và thấy rằng đồ uống đã được uống hết và chỉ còn một chai rượu trắng.

Bình tĩnh, bình tĩnh, rượu lạnh chảy vào cổ họng, mang đến cảm giác sảng khoái tức thì, gây nghiện.

Khi Khổng Tuyết Nhi bước ra, Kim Tử Hàm đã một mình uống hết nửa chai, mặt đỏ bừng.

"Em đang làm gì vậy?" Khổng Tuyết Nhi kêu lên.

"Giải....giải nhiệt." Kim Tử Hàm nói, đầu lưỡi bắt đầu tê.

Uống rượu để giải nhiệt? Khổng Tuyết Nhi tự nghĩ Kim Tử Hàm này có vấn đề, rõ ràng cả người đỏ như tôm hùm nấu chín. Cô nghiêng người và muốn ngồi cạnh Kim Tử Hàm, nhưng bên kia dường như được trang bị một thiết bị tự động né.

"Chị ơi, em nghĩ chị nên tránh xa em ra ..." Kim Tử Hàm vội vàng nói.

"Tại sao?" Khổng Tuyết Nhi hỏi, cố gắng trêu chọc cô, "Tôi sẽ không, tôi sẽ ngồi bên cạnh em."

Hai người trong phòng khách như những đứa trẻ mới lớn đùa giỡn, cuối cùng Khổng Tuyết Nhi đã tóm lấy Kim Tử Hàm như ý, và dán chặt cô vào tường.

"Nói, tại sao không cho tôi đến gần."

Đôi mắt ướt của Kim Tử Hàm gợn sóng như nước hồ, và đột nhiên anh vươn cánh tay ra ôm lấy eo của Khổng Tuyết Nhi, dùng sức kéo để hai khuôn mặt gần như chạm vào nhau.

"Chị ơi, em nghĩ ... chị thật mê người."

Khổng Tuyết Nhi bị sốc, nhưng đã quá muộn, cô nhắm mắt trong tiềm thức.

Một nụ hôn dài như đường hầm dưới biển.

Bất kể là thẳng hay không thẳng, Kim Tử Hàm đã bế cô đến tận giường. Cuối cùng cả hai ngã ở trên giường, rơi xuống đầm lầy dục vọng.

Kim Tử Hàm đưa tay xuống, khi cô định cởi quần của Khổng Tuyết Nhi thì Khổng Tuyết Nhi bất ngờ nắm lấy tay cô.

"chúng ta hãy chơi một trò chơi."

"Cái gì?" Kim Tử Hàm bất ngờ, không hài lòng với cú phanh gấp của Khổng Tuyết Nhi, và cắn chặt môi.

"Chúng ta hỏi nhau một câu hỏi, và sau đó chúng ta phải trả lời một cách trung thực."

"Được."

"Hỏi trước đi."

Kim Tử Hàm thở dài, ôm mặt Khổng Tuyết Nhi và hỏi sau khi suy nghĩ:

"Chị thật sự có bạn trai?"

Khổng Tuyết Nhi cười khúc khích và vuốt tóc Kim Tử Hàm, xin lỗi và nói, "Chà, tôi thừa nhận rằng tôi đã nói dối, tôi không có bạn trai."

"Vậy thì đến lượt tôi," Khổng Tuyết Nhi nhìn vào mắt Kim Tử Hàm, "Tại sao em lại chia tay với bạn gái cũ của mình?"

Kim Tử Hàm sững sờ, nhất thời không biết phải trả lời như thế nào.

"Nhanh lên, em phải thành thật."

"Bởi vì ..." Kim Tử Hàm ngập ngừng, "Đó là ... cô ấy đến để du lịch ... Em là hướng dẫn viên du lịch của cô ấy ... và sau đó ... cô ấy rời đi ... chia tay."

"..."

"Kim Tử Hàm, ra khỏi giường cho tôi !!!"
-----------------------------------------------
Chị nhà vui thì xưng chị, quạu thì xưng tôi, nhưng vẫn mê người ta đấy 😩

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip