~
'seungmin, seungmin nghe mình giải thích nè!!' vừa reo chuông mà chưa gì cậu ta đã đi muốn đến cổng trường luôn rồi, báo hại hyunjin chạy theo muốn hụt hơi. hắn chụp lấy tay cậu rồi hớt ha hớt hải nói không kịp thở
'seungmin, làm ơn. cậu biết mình không phải là đi chơi mà. nên nghe mình giải thích đi..' seungmin chỉ lườm hắn một cái rồi lại bỏ đi không vươn lại một chút lòng thương. hyunjin đau, đau quá đi thôi
'nè kim seungmin, cậu không thương mình thật hả?' hyunjin nói, giọng có chút uất ức, seungmin chợt khựng lại, cậu suy nghĩ gì đó rồi khẽ gật đầu.. hyunjin lại đau
'thôi mà nghe mình giải thích đi!!' hắn mếu máo chạy lại chỗ cậu, thiếu điều muốn quỳ gối cầu xin luôn ấy
'gì?' ơn trời cuối cùng seungmin cũng chịu nói chuyện rồi
'cậu nghe mình giải thích đi. thật là không phải mình bỏ học để đi chơi đâu mà'
'thế cậu đi đâu? làm gì? từ sớm đến giờ cậu biết bao nhiêu người hỏi tôi về tung tích của cậu chưa?' seungmin tức á, cái tên này luôn khiến cậu thất vọng mà
'mình không cố ý trốn tiết đâu, nhưng mà không phải là mình đi chơi. cậu phải hiểu cho mình..'
'mình vào thư viện học bài mà, thật đấy..' hyunjin nắm tay seungmin, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được tay hắn đang run, mồ hôi ra cũng không ít
'hơ, bỏ tiết để đến thư viện học? cậu nghĩ xem ai mà tin cho được'
'thật tình thì có hơi ngu, nhưng mà mình làm vậy thật' hắn gãi đầu bối rối, biết nói sao bây giờ, vì hyunjin mất gốc căn bản hết rồi, có ngồi trong lớp học tiếp thì cũng chẳng hiểu được gì, vậy nên hắn mới trốn vào thư viện quyết tâm lấy lại gốc các môn bằng một cách thần kì nào đó
'có điên mới tin lời cậu' seungmin nói một lời vô tình rồi lại bỏ đi, hyunjin lại gây rối rồi. chán ghê ấy chứ
'seungmin! bố mình có một điều kiện. nếu kì thi này mình đạt kết quả khá thì mình sẽ lại được ở đây. thật lòng vì muốn ở bên cậu nên mình mới cố gắng đến như thế này, mặc dù cách của mình nó không ổn cho lắm nhưng mình nghĩ vậy là tốt nhất đối với mình rồi. còn cậu không thích gì ở mình thì cậu có thể nói, mình sẵn sàng thay đổi vì cậu mà. chỉ cần cậu đừng lạnh nhạt với mình thôi, mình đã hứa rằng mình sẽ thay đổi, thì nhất định mình sẽ làm được. cậu không cần phải lo' hyunjin nói với cậu bằng tất cả tấm lòng của mình, seungmin như vậy hắn cũng tổn thương lắm chứ, nhưng hắn nghĩ lỗi phần nhiều cũng ở hắn, cậu ghét hắn cũng phải thôi. từ khi gặp seungmin, hyunjin lần đầu tiên thấy hối hận về con người mình ở trước kia, một đứa trẻ trâu bồng bột, cứ nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ, luôn muốn chống đối tất cả mọi người để có được thứ mình muốn, tuy chỉ mới là học sinh nhưng đã gây ra biết bao nhiêu tai hoạ cho những người xung quanh, hyunjin lúc đó sai rất nhiều. nhưng bây giờ, hyunjin có một mục tiêu nhất định phải đạt được, nhưng không còn là bắt buộc người khác theo ý mình, mà là hyunjin sẵn lòng thay đổi mình để vừa ý seungmin.
300421
~
mọi người ơi vì một cái hè êm ấm, mọi người tuân thủ quy định phòng dịch nha mọi người, năn nỉ luôn á🥺
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip