Chương 2441- 2454

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2441: Niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật (2)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Cuối cùng, dưới sự "áp bức" của cha mẹ, Diệp Mộ Phàm đành nhận mệnh mặc quần áo tử tế, thức dậy lái xe đưa Diệp Oản Oản đi.

Cũng đúng! Nàng lái xe đi một mình không an toàn... Không an toàn cho những người đi đường vô tội!!

Diệp Mộ Phàm trước tiên đưa Diệp Oản Oản đến nhà cũ Tư gia, để cho Diệp Oản Oản lấy sổ hộ khẩu từ chỗ bà nội.

"Ai mà thích được một người cháu dâu hung hãn như vậy chứ! Hù dọa cho bà nội sợ chạy cho mà xem! Em chờ đó xem, khẳng định là bà cụ sẽ đuổi em ra khỏi cửa ngay và luôn!" Diệp Mộ Phàm ghét bỏ lầm bầm.

Kết quả, 10 phút sau, Diệp Oản Oản đã đi ra, trong tay cầm sổ hộ khẩu đỏ chói, bên cạnh là một bà cụ gương mặt đầy hiền hòa.

Bà cụ ý cười đầy mặt nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô gái, "Mau đi đi, đi đường nhớ cẩn thận một chút! Có cần bà nội nói tài xế đưa con đi hay không?"

"Không cần đâu bà nội, anh con đi cùng con, để anh ấy chở con đi là được rồi!"

"Được được được..."

Diệp Mộ Phàm nhìn một màn vô cùng hài hòa trước mắt, "..."

Tại sao kịch bản hoàn toàn bị lật đổ, là hắn theo không kịp được bước chân của cái thời đại này rồi sao???

...

Diệp Oản Oản liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, đoán chừng còn thừa lại một chút thời gian.

"Mau mau nhanh, giúp em đi mua pháo hoa! Ngoại ô có thể đốt pháo được đấy!" Diệp Oản Oản thúc giục.

Vẫn không quên vụ này cơ à!

Diệp Mộ Phàm cắn răng, "Trọng điểm là có thể thả hay không sao? Đang giữa đêm, anh đi nơi nào mua pháo cho em bây giờ! Em không cảm thấy quá đáng đối với con "cẩu độc thân" này hay sao?

Hắn đã tạo cái nghiệt gì mà phải đi theo nàng, bị một đường nhét thức ăn cho chó.

"Hì, ai bảo anh là anh trai em cơ chứ!" Diệp Oản Oản cười híp mắt nói, "Anh, em biết anh đối với em tốt nhất, so với anh trai ruột em còn tốt hơn! Không đúng, anh chính là anh trai ruột của em đấy!"

Diệp Mộ Phàm liếc mắt nhìn nàng một cái, che giấu vui mừng nơi đáy mắt, "Thật sao?"

"Đó là đương nhiên là sự thực nha!"

"Anh nhớ là gần đây có một tiệm nhỏ có thể mua được, đi thử vận may một chút đi!"

...

Cuối cùng, vận khí của bọn họ không tệ, vậy mà Diệp Mộ Phàm thực sự giúp mua được một rương pháo hoa.

Hai người chất đầy pháo hoa trong cốp sau, đi thẳng một đường đến Cẩm Viên.

"Anh, nhờ anh nhé! Sau khi em vào, anh đi đến chỗ hồ nhỏ nhé, chỗ đó thích hợp nhất! Đợi một chút, anh liền bắt đầu thả!" Diệp Oản Oản dặn dò.

"OK! Giao cho anh!"Diệp Oản Oản giao phó xong, không đi cửa chính, vì muốn tạo niềm vui bất ngờ cho Tư Dạ Hàn, trèo tường, lẻn vào trong từ đường phía sau hậu viên.

Cẩm Viên đã từng bị nàng đập đi, sau đó sửa sang lại, trồng đầy cây ăn quả và rau cải.

Giờ phút này, mặc dù là mùa đông, Diệp Oản Oản vẫn có thể nhìn thấy không ít trái cây, thậm chí cách đó không xa còn thấy được một vườn rau cải tươi tốt.

Thổ nhưỡng nơi này, trồng trọt cũng tốt quá đấy chứ!

Xem ra khoảng thời gian này nàng không có ở đây, Hứa quản gia quản lý cực kỳ có tâm, vườn tược cây cối tốt tươi, một khung cảnh thật thanh bình an nhiên.

"Người nào ——??"

Diệp Oản Oản đang đi dạo khắp nơi, bên tai đột nhiên truyền tới một tiếng quát đầy nghiêm nghị, sau đó là tiếng xé gió vun vút đánh tới.

Diệp Oản Oản vươn cánh tay, đỡ lấy đòn công kích.

"Oản... Oản Oản tiểu thư!" Sau khi thấy rõ người tới là ai, Hứa Dịch mặt đầy vui mừng.

"Oản Oản tiểu thư, sao cô lại tới đây!"

"Tôi không thể tới?" Diệp Oản Oản nhíu mày.

"Có thể, đương nhiên có thể rồi! Nhưng mà, làm sao... làm sao cô lại trèo tường vào?"

"Sắp sửa tới 12 giờ chính là sinh nhật của Cửu gia nhà anh rồi, tôi muốn cho anh ấy một niềm vui bất ngờ!"

"Ngày mai là sinh nhật của Cửu gia?"

Tư Dạ Hàn quả thật chưa bao giờ tổ chức sinh nhật, cho nên ngay cả Hứa Dịch cũng không biết được sinh nhật của Tư Dạ Hàn là lúc nào.


Chương 2442: Niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật (3)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

"Hứa quản gia, không thèm nghe anh nói nữa, thời gian sắp không còn kịp rồi, tôi đi trước!" Diệp Oản Oản nói.

"Được rồi Oản Oản tiểu thư, bất quá xin lưu ý, thời gian này hẳn Cửu gia không có ở trong phòng ngủ, mà ở gác xếp tầng chót. Cô qua bên đó tìm một chút!" Hứa Dịch dặn dò.

Diệp Oản Oản dừng chân lại, "Tầng chót?"

Hứa Dịch gật đầu: "Vâng, sau khi Cửu gia trở lại Cẩm Viên, liền một mình đi lên gác xếp rồi. Lại nói, dường như ngày này hàng năm, tâm tình Cửu gia đều không tốt cho lắm..."

Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, "OK! Tôi biết rồi!"

Diệp Oản Oản vừa liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, vừa vội vã chạy tới tầng chót.

Còn thời gian khoảng 10 phút.

Diệp Oản Oản một hơi chạy đến tầng chót, sau đó dùng sức đẩy cửa phòng ra.

"A Cửu!"

Diệp Oản Oản nhẹ nhàng kêu khẽ một tiếng, kết quả, trong gác xếp yên tĩnh, không có một tiếng người.

"A Cửu...?"

Xảy ra chuyện gì? Thật giống như anh ấy không có ở chỗ này...

Chẳng lẽ đã đi ra ngoài rồi?

Diệp Oản Oản kêu mấy tiếng đều không nghe đáp lại, chỉ có thể vòng lại tìm ở những chỗ khác.

Bởi vì muốn cho anh niềm vui bất ngờ, Diệp Oản Oản cẩn thận từng li từng tí không phát ra tiếng động, chỉ có thể lặng lẽ tìm từng căn phòng một.

Kết quả, tìm khắp nơi đều không thấy, không ở gác xếp, thư phòng, phòng ngủ cũng đều không có.

Trời má! Rốt cuộc là đi đâu rồi?

Mắt thấy còn chưa đến ba phút thì sẽ đến 12 giờ, Diệp Oản Oản gấp đến độ xoay quanh.

Kế hoạch lớn "niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật" của nàng! Chẳng lẽ sẽ phải chết yểu như vậy sao?

3 phút...

2 phút...

Diệp Oản Oản đứng ở cửa phòng ngủ, đang chuẩn bị tiếp tục đi những chỗ khác nhìn một chút, kết quả, lỗ tai động đậy, đột nhiên nghe được dường như có âm thanh trong phòng ngủ.

Ồ?

Vì vậy, Diệp Oản Oản lập tức vặn mở cửa phòng ngủ, sau đó, nàng nghe được âm thanh truyền tới từ trong phòng tắm.

Đệt! Mới vừa rồi đi tìm quá mau, nàng chỉ nhìn nhanh ở bên ngoài, cũng không ngờ là anh sẽ ở trong phòng tắm.

Xong đời, còn lại có một phút sau cùng!!!

Diệp Oản Oản cũng bất chấp mọi thứ, giống như một quả pháo lao thẳng vào trong phòng, không nói hai lời, tung một cước đá văng cửa phòng tắm.

Ầm ——

Cửa phòng tắm văng thẳng vào trong tường, lảo đảo ngã cái rầm trên mặt đất.

Sau đó, Diệp Oản Oản cứ như vậy, trước ánh mắt đầy ngạc nhiên và ngơ ngác của "đối tượng", duy trì tốc độ nhanh như đạn pháo nhào tới trước người của anh...

Dường như Tư Dạ Hàn mới vừa tắm xong, tóc hơi ướt, thậm chí còn chưa kịp mặc quần áo, chỉ hờ hững bọc một chiếc khăn lông màu trắng ở bên hông.

"Oản Oản?" Trong tay Tư Dạ Hàn cũng đang cầm một chiếc khăn lông khác, duy trì tư thế lau tóc, hoàn toàn không ngờ rằng Diệp Oản Oản lại đột nhiên xuất hiện, trực tiếp bị cô gái đụng lảo đảo lui về sau một bước.

Tư Dạ Hàn vội vàng đưa tay ra, ổn định thân hình của cô gái, tránh cho nàng ngã xuống, sắc mặt nghiêm túc: "Sao em lại tới đây, xảy ra chuyện gì?"

Diệp Oản Oản không để ý đến Tư Dạ Hàn hỏi thăm, vội vội vàng vàng "suỵt" một tiếng, ra hiệu cho anh yên lặng, sau đó cúi thấp đầu nhìn chằm chằm điện thoại di động, đếm ngược từng tiếng một, "Chín, tám, bảy, sáu..."

Năm...

Bốn...

Ba...

Diệp Oản Oản vừa đếm, vừa ba chân bốn cẳng móc một cây pháo cầm tay từ trong ngực ra, dùng bật lửa đốt, sau đó, "cạch" một tiếng nhanh chóng tắt đèn trong phòng tắm...

Kính coong——!!

Dưới lầu, tiếng chuông 12 giờ vang lên.

Cùng lúc đó, tạch tạch tạch ——

Cây pháo cầm tay bốc cháy, ánh sáng nhỏ bé chiếu rọi khắp cả phòng tắm, cũng chiếu sáng gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng thở hổn hển của cô gái, cùng với ánh mắt khiến người ta động lòng kia.

"Tư Dạ Hàn..."

Cô gái giơ cao cây pháo lên, nhón chân lên, hôn lên môi chàng trai, âm thanh mềm mại, dịu dàng, ngọt ngào hòa cùng tiếng pháo và tiếng chuông, vang lên ở bên tai của chàng trai, "Chúc anh sinh nhật vui vẻ..."


Chương 2443: Niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật (4)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

"Tư Dạ Hàn..."

"Chúc anh sinh nhật vui vẻ..."

Tư Dạ Hàn chỉ cảm nhận được một cảm giác ấm áp, cùng với cô gái chạy như bay đến, một đường đụng thẳng vào trong lồng ngực anh.

Đùng ——

Trong màn đêm ngoài cửa sổ có một chùm ánh sáng màu nhỏ xíu lao lên giữa không trung, sau đó đột nhiên nổ tung thành đóa hoa ngời ngời sáng chói, chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm.

Diệp Oản Oản từ cửa sổ nhỏ phòng tắm mơ hồ nhìn thấy pháo hoa bên ngoài, nhất thời sắc mặt vui mừng. Chung quy cũng coi như là Diệp Mộ Phàm có được một lần đáng tin cậy!

"Bảo Bảo! Tới đây, tới đây!" Diệp Oản Oản bạch bạch bạch dắt Tư Dạ Hàn đi tới ban công bên ngoài phòng ngủ.

Trong nháy mắt khi cửa ban công mở ra, đập vào mắt bọn họ là pháo hoa bay rợp trời.

Diệp Oản Oản nhìn khung cảnh lung linh trước mắt, quơ quơ cây pháo hoa trong tay, tiếc nuối nói, "Hic, em biết chúc mừng sinh nhật kiểu này có chút tầm thường, bất quá thời gian gấp gáp, chỉ có thể chuẩn bị trước như thế này thôi!"

Tư Dạ Hàn nhìn cô gái trước mắt, vô số tâm tình cuồn cuộn trào dâng trong lồng ngực, âm thanh khàn khàn mà khô khốc, "Làm sao em biết..."

"Em để cho Đường Đường bảo bối hỏi thăm quản lý Ân! Đúng rồi, rõ ràng em nghe Hứa Dịch nói anh ở trong phòng gác xếp tầng thượng. Hứa Dịch còn nói dường như hàng năm vào lúc này, tâm tình anh đều có vẻ không tốt cho lắm. Làm sao hôm nay..."

Thời điểm Diệp Oản Oản vọt vào trong phòng tắm, Tư Dạ Hàn đang tắm, nhìn thần sắc cũng không có chút vết tích thương tâm khổ sở nào. Cho nên Diệp Oản Oản không khỏi cảm thấy kỳ quái.

Tư Dạ Hàn lẳng lặng nhìn cô gái trước mắt, "Hứa Dịch nói không sai, quả thật, hàng năm vào lúc này, tâm tình của anh đều không tính là quá tốt. Nhưng mà, năm nay thì khác."

Diệp Oản Oản: "Năm nay khác?"

Tư Dạ Hàn: "Ừm, năm nay tâm tình rất tốt."

Diệp Oản Oản cười híp mắt: "Là bởi vì sắp tới chúng ta sẽ kết hôn ngay đúng không?"

Tư Dạ Hàn cũng không phủ nhận, cúi người hôn lên môi cô gái, "Ừm, bởi vì chúng ta sắp kết hôn rồi."

Diệp Oản Oản thần thần bí bí móc ra hai quyển sổ nhỏ từ trong lòng ngực, "Quà sinh nhật này của em, nhất định anh sẽ thích!"

Tư Dạ Hàn nhìn hai quyển sổ hộ khẩu trong tay cô gái, trong con ngươi thâm thúy phản chiếu lại tia sáng rực rỡ trên bầu trời xa xa, tỏa ra ánh sáng lung linh, "Đây là...""Sổ hộ khẩu đó nha! Sáng mai chúng ta lập tức đi đăng ký kết hôn!" 

Diệp Oản Oản nói xong, tiếp tục bổ sung, "Đúng rồi, giấy đăng ký kết hôn ở Độc Lập Châu bên kia em cũng đã giải quyết xong rồi. Vốn là cần hai chúng ta đích thân đăng ký, bất quá em nhờ sư phụ mở cửa sau, đã trực tiếp giúp chúng ta làm xong!"

Giờ phút này, Dịch Linh Quân tại Độc Lập Châu phương xa: Ha ha ha, mình làm Hội trưởng Trọng Tài Hội, vẫn luôn làm theo nguyên tắc thanh chính liêm minh. Lần đầu tiên thương lượng với người khác để đi cửa sau, lại là giúp tiểu đồ đệ đi làm giấy kết hôn!

Thế này chẳng khác nào giết gà dùng dao mổ trâu!

Có chỗ dựa lớn như vậy, đáng lẽ nên nhờ những chuyện lớn lao mới đúng!

Nhưng mà ông có cách nào đây? Tiểu đồ đệ nũng nịu một tiếng "Cha", kiểu nào thì ông cũng sẽ giúp làm xong tất!

Diệp Oản Oản nói xong, mở Album trong điện thoại di động ra, bên trong là một tấm hình giấy đăng ký kết hôn Dịch Linh Quân gửi tới cho nàng, "Anh xem!"

Giấy đăng ký kết hôn tại Độc Lập Châu là một quyển sổ màu đỏ sậm, chữ bên trong thiếp vàng, ảnh chụp là một tấm ảnh chung của Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn do đích thân nàng lựa chọn.

"Hi hi, sinh nhật này có thích không? Em biết cho tới bây giờ anh đều chưa từng tổ chức sinh nhật, nhưng mà, vẫn tự tiện chủ trương tổ chức cho anh lần này. Anh sẽ không tức giận chứ?" Diệp Oản Oản có chút khẩn trương hỏi.

"Thích..." Chàng trai một lần nữa cúi người, dùng sức hôn lên môi cô gái.

Làm sao lại không thích?

Thời khắc anh ra đời, vẫn luôn bị anh coi là bất hạnh và xúi quẩy.

Nhưng mà, giờ phút này, anh lại cảm thấy vui mừng chưa từng thấy. Anh có thể xuất hiện ở trên cõi đời này, gặp được nàng.


Chương 2444: Tuyên cáo thiên hạ

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Ngày hôm sau, Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn đi lên ủy ban phường thật sớm làm giấy đăng ký kết hôn.

Sau khi nhận giấy đăng ký xong, chuyện thứ nhất Diệp Oản Oản làm là —— tuyên cáo thiên hạ.

"Bảo Bảo, mau tới đây! Cùng em chụp một tấm ảnh chung!" Diệp Oản Oản kéo lấy Tư Dạ Hàn, lấy ảnh nền là ủy ban phường ở phía sau, chụp chung một tấm.

Sau đó, Diệp Oản Oản nhấn vào group các bạn chung của mình, chụp giấy đăng ký kết hôn, và cả hình chung của hai người, gửi lên nhóm, sau đó đăng một dòng tin ——

"Em đã đi nhiều nơi, thấy rất nhiều cảnh đẹp, sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh."

...

Diệp Oản Oản dùng nick chính, đăng trạng thái mới, tag tên rất nhiều người, bao gồm cả những bạn bè ở Hoa quốc và Độc Lập Châu đều có.

Dòng trạng thái này vừa đăng lên, mặc kệ là người Hoa quốc bên này hay là Độc Lập Châu bên kia, cơ hồ toàn bộ danh sách bạn bè đều như ong vỡ tổ.

Cung Húc không hổ là Tiểu Vương Tử Bát Quái, thành công trở thành người đầu tiên comment.

Bởi vì quá mức kích động mà không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt, vì vậy liên tiếp nhấn vô số dấu chấm than (!)

Sau đó, Cung Húc ngay lập tức đem ảnh chụp màn hình trong group bạn chung mà Diệp Oản Oản đăng, chuyển tiếp đến group Wechat công ty.

[ Cung Húc: Mẹ nó! Ai tới nói cho tôi biết! Chuyện gì đang xảy ra! Diệp ca của tôi lại có thể kết hôn rồi!!!!!!!! ]

Dòng bình luận của Cung Húc kèm theo ảnh chụp màn hình, thành công kéo những thành viên "tàu ngầm" trong group toàn bộ đều trồi lên.

[ Lạc Thần:... ]

[ Phí Dương: Tôi nhổ vào, cái quỷ gì vậy, Cung Húc cậu làm cái gì vậy, photoshop à? ]

[ Cung Húc: Photoshop cái rắm á! Đây là tin nhắn trong group bạn chung Diệp ca vừa mới nhắn đấy! Không tin tự đi mà xem! ]

[ Phí Dương: Tôi vừa xem rồi! Là sự thực đấy!!! ]

[ Giang Yên Nhiên: Oa, Oản Oản và Tư tổng đăng ký kết hôn rồi! Chúc mừng, chúc mừng! ]

[ Hàn Thiên Vũ: Diệp Bạch định vị vị trí là Đế Đô, cô ấy trở về lúc nào? ]

[ Cung Húc: Tôi! Đi! Tự! Kỷ! Đây!!! Diệp ca trở về lúc nào vậy mà tôi lại hoàn toàn không biết! Ngay cả việc Diệp ca kết hôn cũng phải đọc thông qua group bạn bè chung, quả nhiên là tôi đã không còn là tiểu bảo bối mà Diệp ca yêu thích nhất rồi! ]

[ Lạc Thần: Làm gì có lúc nào được như vậy? ]

[ Cung Húc: Đệt! Lạc Thần có phải là cậu muốn đánh nhau hay không! Giờ chuyện đã đến lúc nào rồi, cậu còn lục đục với tôi, Diệp ca sắp bị cướp mất rồi oa oa oa! ]

Thấy cả đám sôi sùng sục, cuối cùng Diệp Mộ Phàm cũng lững thững tới chậm mà hiện thân rồi.

[ Diệp Mộ Phàm: Các người tỉnh táo một chút... ]

[ Cung Húc: Làm sao tôi tỉnh táo được hả! Tôi nói này Diệp tổng, anh cũng quá đáng rồi, anh khẳng định là đã sớm biết rồi đi, tại sao còn không nói sớm cho chúng tôi biết? ]

[ Phí Dương phụ họa: Đúng vậy! Diệp tổng, lần này rõ ràng là anh sai rồi! Hại cho chúng tôi vội vàng không kịp chuẩn bị, bị tống cho nghẹn một miệng đầy thức ăn cho chó! Một chút chuẩn bị cũng không có! ]

[ Diệp Mộ Phàm: ( icon cười lạnh) ha ha, các người ăn chút thức ăn cho chó như vậy mà thôi, có gì nghiêm trọng sao? Bởi vì hôm nay là sinh nhật của Tư Dạ Hàn, tối hôm qua rạng sáng 12 giờ, cô ấy khăng khăng phải cho bạn trai mình một niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật, lại sai tôi lái xe đưa cô ấy đi xuyên qua cả nửa cái Đế Đô, lại còn trộm sổ hộ khẩu, đi khắp cả thành phố tìm pháo hoa! Xong rồi tôi còn phải nửa đêm gió rét, một mình chờ ở ven hồ giúp cô ấy bắn pháo hoa để tạo bầu không khí lãng mạn. Làm sao, các người chẳng qua chỉ phải nhìn thấy một hình chụp trong group nhóm thôi, rất ủy khuất sao? Hả? ]

[ Cung Húc: Khục khục, chuyện này... có vẻ như là Diệp tổng hơi bị thảm quá rồi... ]

[ Phí Dương: @Cung Húc, Diệp tổng tương đối thảm... ]

[ Giang Yên Nhiên: Mộ Phàm ca anh chịu khổ rồi... ]

Nếu như bọn họ chẳng qua chỉ là bị rải nhẹ thức ăn cho chó, vậy thì Diệp Mộ Phàm đại khái chính là trực tiếp ngồi ở trên núi thức ăn cho chó...


Chương 2445: Từ bỏ hậu cung ba ngàn

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Sau khi Diệp Oản Oản thông cáo thông qua group các bạn chung, những người ở Độc Lập Châu bên kia tự nhiên cũng nhìn thấy.

Người thứ nhất phát hiện là Bắc Đẩu.

Bắc Đẩu trợn to hai mắt, "Trời má! Phong tỷ và Tu La Chủ đăng ký kết hôn tại Hoa quốc rồi! Đây là tốc độ tên lửa sao? Cũng quá nhanh đi!"

Trong lúc nhất thời, Đại trưởng lão, Tam trưởng lão và cả Thất Tinh quay sang nhìn Bắc Đẩu.

Đại trưởng lão: "Cái gì, cái gì? Minh chủ và Tu La Chủ đăng ký kết hôn rồi hả?"

Tam trưởng lão: "Thật hay giả! Minh chủ lại sẽ có thể kết hôn!"

Phó Minh Hi nhảy chồm hổm lên, lao qua níu lấy cổ áo Bắc Đẩu, "Cậu nói bậy nói bạ cái gì! Chuyện này là không thể nào! Với tính tình của Minh chủ, coi như là thích Tu La Chủ, cũng tuyệt đối sẽ không kết hôn cùng hắn!"

Bắc Đẩu hất tay ra: "Cậu có nói với tôi cũng vô dụng thôi, cậu đi mà nhìn đi! Có trong group bạn chung của Phong tỷ thì biết thôi! Dĩ nhiên, cá nhân tôi khuyên cậu không nên xem vẫn tốt hơn..."

Làm sao Phó Minh Hi có thể không xem, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, tự mình nhấn vào group bạn bè của Diệp Oản Oản, sau đó, thấy được dòng trạng thái ngập mùi thức ăn cho chó kia của nàng.

Hình giấy đăng ký kết hôn màu đỏ hồng, và cả hình tự chụp chung của hai người. Trong hình, cái gương mặt điên đảo chúng sinh kia của Tu La Chủ đương nhiên không cần nhiều lời, Minh chủ nhà bọn họ thì đang nở một nụ cười sáng rỡ.

Phó Minh Hi vẫn luôn biết Minh chủ nhà mình rất đẹp, nhưng lần đầu tiên lại nhận ra còn có thể đẹp đến như vậy...

Nụ cười ấm áp mà rực rỡ kia, quả thật là giống như thiên sứ với đôi cánh trắng lộng lẫy.

Tiếp đó, Phó Minh Hi chú ý tới dòng trạng thái mà Minh chủ mình đăng lên ——

"Em đã đi nhiều nơi, thấy rất nhiều cảnh đẹp, sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh."

Bắc Đẩu thấy Phó Minh Hi sắc mặt trắng bệch, lảo đảo muốn ngã, bất đắc dĩ nói, "Đã bảo cậu không nên xem rồi mà! Thức ăn cho chó này ai mà nuốt trôi được? Tôi đã sắp nghẹn muốn chết rồi!"

Phó Minh Hi nắm chặt điện thoại di động, "Không có khả năng! Chuyện này là không thể nào, rõ ràng Minh chủ nói tâm nguyện của cô ấy là..."

"Tinh thần đại hải?" Bắc Đẩu theo bản năng mà ráp vào câu tiếp theo.

Phó Minh Hi trừng hắn: "Là hậu cung ba ngàn!!!"

Bắc Đẩu: "Ặc... Hình như chính là lời Phong tỷ của chúng ta từng nói..."

Đại trưởng lão và Tam trưởng lão cũng phụ họa gật đầu.

Đại trưởng lão than thở, "Cho nên nói, vẫn là Tu La Chủ đại nhân có biện pháp mà!"

Tam trưởng lão: "Còn không phải sao, lại có bản lĩnh để cho Minh chủ chúng ta từ bỏ hậu cung ba ngàn, tự nguyện nhảy vào phần mộ hôn nhân!"

Phó Minh Hi nghe mấy người bàn luận, tức đến sắc mặt biến thành màu đen.

Bắc Đẩu vỗ bả vai của Phó Minh Hi một cái, trấn an nói, "Tiểu Minh Hi, hẳn là trái tim cậu nát tan rồi đi? Dòng trạng thái này của Phong tỷ chúng ta, chẳng lẽ cậu còn chưa hiểu có ý gì sao?"

Phó Minh Hi lạnh mặt: "Có ý gì?"

Bắc Đẩu nói đầy ý vị thâm trường, "Sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh! Đây không phải là ý tứ hương hoa dại không thơm bằng hoa nhà sao? Rất rõ ràng là Phong tỷ đang nói với cậu, hiện tại tỷ ấy chỉ thích một đóa hoa trong nhà này, hoa hoa cỏ cỏ bên ngoài, đã không còn có thể lọt vào mắt xanh của tỷ ấy nữa rồi!"

Phó Minh Hi nghe xong, nhất thời sắc mặt ngẩn ngơ, trực tiếp gào khóc lên, vừa khóc còn vừa không cam lòng, "Không đúng! Minh chủ chỉ đăng lên giấy đăng ký kết hôn ở Hoa quốc, cũng không phải là ở Độc Lập Châu! Không sai! Giấy đăng ký ở Hoa quốc làm sao có thể đại biểu được gì chứ!"

Phó Minh Hi vừa dứt lời, liền thấy ngón tay của Bắc Đẩu lướt một cái, sau đó mở miệng nói, "Ồ, Phong tỷ lại đăng thêm một dòng trạng thái giống nhau như đúc... Ui! Không đúng! Lần này dường như có thêm một tấm ảnh. A, hình như là giấy đăng ký kết hôn tại Độc Lập Châu?"

Phó Minh Hi: "...!!!"


Chương 2446: Hôn lễ lưu động?

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Dòng trạng thái đầu tiên Diệp Oản Oản tất cả mọi người trong danh sách bạn bè đều có thể thấy, dòng thứ hai, chỉ có những bạn bè ở Độc Lập Châu mới có thể nhìn thấy.

Sau khi Diệp Oản Oản đăng xong, Tư Dạ Hàn cũng vô cùng phối hợp đăng 2 dòng trạng thái.

Phối với dòng tin của Diệp Oản Oản, anh đăng: "Phồn hoa là em, cảnh đẹp là em, sơn hà biển rộng cũng là em, em là cả thế giới của anh."

Nếu như nói dòng tin tình tứ của Diệp Oản Oản khiến không ít người chua đến ê răng, vậy thì dòng tin trong nhóm này của Tư Dạ Hàn, không sai biệt lắm suýt chút nữa làm tất cả các bạn chung rớt hết cả con ngươi ra ngoài.

Những người khác không dám nói lời nào, Giang Ly Hận thì lại trực tiếp bắt đầu comment ở dưới dòng trạng thái, ói hỏng bét: Mịa nó! Mắt chó của tôi! Tôi đã tạo cái nghiệt gì mà phải nhìn thấy dòng trạng thái này vậy hả!

Những lời này có thể nói là đã nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người.

Tạ Thiên Xuyên một bộ biểu tình thế sự vô thường, "Thật không nghĩ tới, bọn họ lại có thể thật sự kết hôn!"

Giang Ly Hận bĩu môi một cái, "Bọn họ đây là chuẩn bị kết hôn tại Hoa quốc? Nói chung là tôi sẽ không đi đâu!"

Tạ Thiên Xuyên: "Không biết nữa."

Hai người đang nói chuyện, đột nhiên gần như cùng lúc đó bị tag tên trong group.

Người tag bọn họ là Diệp Oản Oản, những người bị tag tên không chỉ có bọn họ, còn có cả rất nhiều đại lão và thành viên các môn phái tại Độc Lập Châu.

Sau khi tag xong tất cả mọi người, Diệp Oản Oản trực tiếp @ tất cả, hơn nữa, nàng còn cố ý chú thích toàn bộ các tầng thân phận của mình.

Sau khi quấy động Độc Lập Châu mấy lần, trên căn bản tất cả các com lê của nàng đều đã bị phơi bày ra ánh sáng, cho nên đã hoàn toàn không cần thiết phải che che giấu giấu! Bao gồm cả thân phận ở Hoa quốc bên kia, cũng đã không cần thiết phải ẩn núp.

Cho nên, giờ phút này Diệp Oản Oản chú thích chính là: #Diệp Oản Oản _ #Diệp Bạch _ #Bạch Phong _ #Nhiếp Vô Ưu _ #Dịch Vân Mạc.

[ #Diệp Oản Oản _ #Diệp Bạch _ #Bạch Phong _ #Nhiếp Vô Ưu _ #Dịch Vân Mạc: Tháng này tôi và Bảo Bảo nhà tôi kết hôn, mọi người tới Hoa quốc uống rượu mừng nha! Nhớ đến gửi tiền mừng, không có hiện kim cũng không sao, trực tiếp chuyển vào tài khoản tôi cũng được, hihi! ]

[ Giang Ly Hận:... ]

[ Tạ Thiên Xuyên:... ]

[ Thẩm Thiên Trần:... ]

Chú thích tên bắt mắt này của Diệp Oản Oản thật sự là khiến cho người ta trố mắt nghẹn họng, về phần câu đòi tiền mừng kia cũng không còn gì để nói.

Trong lúc nhất thời, các vị đại lão lại có thể không biết có nên đăng comment ói hỏng bét hay không, vì vậy lâm vào yên lặng quỷ dị.

Cuối cùng vẫn là Giang Ly Hận trước tiên ló đầu ra.

[ Giang Ly Hận: Tôi nhổ vào! Hôn lễ cô xa như vậy, ai đâu rảnh rỗi thật xa chạy tới chứ! ]
Đây không phải là vừa mất tiền, vừa tự tìm ngược sao?

Giang Ly Hận comment, lần nữa đã nói ra tiếng lòng của tất cả mọi người.

[ #Diệp Oản Oản _ #Diệp Bạch _ #Bạch Phong _ #Nhiếp Vô Ưu _ #Dịch Vân Mạc: Ồ, vậy à, vậy cũng không sao! Nếu như mọi người không tiện tới, cùng lắm thì tối ở tại Độc Lập Châu lại cử hành hôn lễ 12 lần thôi! Mỗi cái thân phận của tôi và Bảo Bảo đều có thể dùng để cử hành một lần! Tôi tính một chút nhé, có khả năng chỉ tổ chức 12 lần cũng chưa đủ... ]

[ Giang Ly Hận kinh ngạc đến ngây người: Mẹ nó! Cô con mịa nó đùa tôi à! Tôi chỉ nghe qua biểu diễn lưu động, vẫn là lần đầu tiên nghe nói hôn lễ lưu động đấy! Tư Dạ Hàn! Anh còn không quản vợ mình một chút! ]

[ Tư Dạ Hàn: 12 lần không quá thích hợp. ]

[ Giang Ly Hận: Đúng vậy! Quả thật là một ý nghĩ hão huyền! ]

[ Tư Dạ Hàn: Nên làm cho chẵn một chút. ]

[ Giang Ly Hận: Chẵn...? ]

[ Tư Dạ Hàn: 100 lần. ]

Tất cả các đại lão:...

[ Giang Ly Hận: Anh con mịa nó là muốn dựa vào kết hôn làm giàu, lật đổ Thẩm gia sao??? ]

[ #Diệp Oản Oản _ #Diệp Bạch _ #Bạch Phong _ #Nhiếp Vô Ưu _ #Dịch Vân Mạc: Ôi ôi, Bảo Bảo anh thật là quá cơ trí! Tại sao em lại không nghĩ tới con đường phát tài tốt như thế cơ chứ? ]

[ Giang Ly Hận:... ]

Giang Ly Hận: Tôi sai rồi! Tôi đi Hoa quốc! Tôi lập tức mua vé máy bay đi Hoa quốc! Cầu bỏ qua cho!


Chương 2447: Ngoài lề- Hôn lễ

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Cuối cùng, một đám người dĩ nhiên là ngoan ngoãn gửi lời chúc mừng trong group, hơn nữa còn tha thiết khuyên nhủ không cần phải tổ chức nhiều lần phiền toái như vậy, bọn họ nhất định sẽ đi đến Hoa quốc tham gia hôn lễ, hơn nữa còn mang theo tiền mừng.

Tiếp đó chính là đủ loại chuẩn bị cho hôn lễ.

Diệp Oản Oản từ biệt thự Kim Đô Bích Hải ở Hoa quốc xuất giá, áo cưới ngày kết hôn đã chọn hai bộ: một bộ áo dài màu đỏ, một bộ áo cưới màu trắng.

Phù dâu là Giang Yên Nhiên, Thu Thủy, Hải Đường, Medusa, phù rể bên kia là Lâm Khuyết, Giang Ly Hận, Tạ Thiên Xuyên, Tạ Chiết Chi.

Diệp Oản Oản sẽ xuất giá từ biệt thự Kim Đô Bích Hải. Sáng sớm mấy cô phù dâu liền theo Diệp Oản Oản bắt đầu trang điểm. Sau đó, rất nhanh đã đến thời gian rước dâu, ngoài phòng truyền tới âm thanh náo nhiệt.

Thu Thủy nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, "Khục, Tiểu Phong, mời những tên ở Độc Lập Châu kia đến Hoa quốc, thật sự không có vấn đề gì sao?"

Diệp Oản Oản nhíu mày: "Có vấn đề gì?"

Thu Thủy bất đắc dĩ nói: "Xin can Tiểu Phong! Những người này, bất kỳ người nào đều có võ thuật cao như vậy, tùy tiện người nào đặt ở Hoa quốc đều có thể quậy đến tung trời. Nhiều người như vậy ở chung một chỗ, nếu như ồn ào ai sẽ đè ép được?"

Diệp Oản Oản lầu bầu: "Hẳn là sẽ không chứ?"

Một bên, Hải Đường cười nói: "Chỉ sợ hôm nay Tu La Chủ sẽ không dễ dàng vào cửa như vậy..."

Medusa nháy mắt một cái, đùa cợt nói, "Tiểu sư muội nhà chúng ta tự nhiên là không phải dễ cưới như vậy! Đây cũng là một loại khảo nghiệm nha! Đúng rồi, có phải là Hoa quốc còn có tập tục muốn giấu giày cô dâu hay không?"

Giang Yên Nhiên vội trả lời, "Đúng vậy, tôi đang suy nghĩ nên giấu chỗ nào cho bí mật đây!"

Lúc này, Hải Đường xấu xa mở miệng cười, "Tôi có biện pháp, bảo đảm đám người chú rể bên kia tuyệt đối không tìm được! Tôi đã đặt dây khóa cột lại!"

Giang Yên Nhiên tò mò hỏi: "Cô định đặt ở đâu?"

Hải Đường đem váy vẩy một cái, "Cột trên đùi tôi! Tôi con mịa nó xem ai có thể tìm được!"

Thu Thủy cười nghiêng ngả, "Ha ha ha ha ha cô cũng quá âm hiểm đi! Một chiếc khác giao cho tôi, tôi cột!"

Giang Yên Nhiên ở bên cạnh quả thật là nhìn đến mặt đầy suýt xoa: "Chuyện này... Ai có thể tìm được cơ chứ!"

Diệp Oản Oản xạm mặt nhìn hai cô nàng phù dâu nhà mình: "Nói thẳng đi, hai người các người có phải căn bản là muốn tôi không gả đi được đúng hay không?"

Cùng lúc đó, ngoài cửa chính biệt thự.

Đoàn xe rước dâu của Tư Dạ Hàn đã đến.

Tư Dạ Hàn mặc một thân âu phục đặt may riêng, nơi ngực cắm hoa chú rể, đôi chân thon dài từ bên trong xe cất bước xuống.

Trong nháy mắt ngay khi chàng trai xuống xe xuất hiện tại nơi cửa, tất cả mọi người ở đối diện đứng xem đều theo bản năng hít vào một ngụm khí lạnh.

"Trời má! Hôm nay Tu La Chủ đẹp đến mức nghịch thiên rồi!"

"Thực sự là... điên đảo chúng sinh mà chậc chậc..."

"Khó trách Minh chủ chúng ta bị ăn đến sít sao như vậy!"

"Xin tỉnh táo! Đừng quên chính sự của chúng ta!"

"Đúng đúng đúng, hôm nay chúng ta đang có nhiệm vụ trọng yếu trên người!"

...

Vì vậy, một đám người quả quyết ngăn ở trước cửa.

Bên cạnh Tư Dạ Hàn, Lâm Khuyết nhìn một đám người đông nghịt vây lấy cửa kia, nuốt nước miếng, "Cửu ca, không hiểu sao tôi lại có một loại dự cảm chẳng lành?"

Sự thật chứng minh, dự cảm của Lâm Khuyết cũng là tương đối đúng.

Sau khi Tư Dạ Hàn mang đội phù rể của anh từ trên xe bước xuống, đối mặt chính là ——

Diệp Mộ Phàm: "Muốn kết hôn em gái tôi, trước qua ải này của tôi!"

Cung Húc khí thế hung hăng mang theo đám người Lạc Thần, Hàn Thiên Vũ, Phí Dương, Giang Yên Nhiên, Sở Phong, "Muốn kết hôn Diệp ca của tôi, trước tiên cần phải qua ải này của chúng tôi!"

Bắc Đẩu mang theo đám người Thất Tinh, Phó Minh Hi, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão: "Muốn thành thân cùng minh chủ nhà tôi, trước qua ải này của chúng tôi!"

Thẩm Thiên Trần dẫn theo một đám cao thủ lính đánh thuê mướn tới: "Muốn kết hôn nữ thần Vô Ưu của tôi, trước đánh thắng người của tôi lại nói!"

Dịch Linh Quân mặt đầy mỉm cười: "Ai chà, dù sao tôi chỉ có một cô con gái bảo bối như vậy, muốn kết hôn con gái tôi, vẫn phải tiếp nhận một chút khảo nghiệm!"

Tư Dạ Hàn: "..."

Tạ Chiết Chi nhìn chằm chằm gương mặt càng lúc càng đen lại của Tư Dạ Hàn, cười khẽ một tiếng: "A Cửu, thân phận của vợ cậu... có phải là hơi nhiều hay không?"

Khóe miệng Giang Ly Hận co rúm lại: "Chẳng qua chỉ hơi nhiều? Độ khó kết hôn lần này của cậu ta, phỏng chừng phải gấp trăm lần người khác! Tôi đã gây nên nghiệp gì mà lại đồng ý làm phù rể cho cậu!"

Tạ Thiên Xuyên than thở: "Làm sao bây giờ? Đối phương người đông thế mạnh, có cảm giác không đánh lại..."


Chương 2448: Ngoài lề- Hôn lễ (2)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Trong phòng, Diệp Oản Oản đang nằm ở khe cửa nhìn lén quả thật là trợn mắt há mồm.

"Tôi nhổ vào! Có lầm hay không vậy! Con mịa nó đây là thành tâm gây chuyện đấy!"

Vạn vạn không ngờ tới, nguyên lai com lê quá nhiều sẽ tạo nên tình huống nghiệp chướng như vậy...

...

Tư Dạ Hàn nhìn một đám phía trước này, trên mặt cuối cùng cũng bình lặng lại.

"Cửu ca... Thế này cũng quá đáng rồi đi? Tôi thấy căn bản là bọn họ không muốn để cho anh và Cửu tẩu kết hôn đấy!" Lâm Khuyết lầm bầm, kiểu này ai mà chịu nổi chứ.

"Vậy... có phải là không cần chuẩn bị tiền mừng nữa hay không?" Giang Ly Hận khẽ cười một tiếng.

Giang Ly Hận vừa dứt lời, bỗng cảm nhận được một ánh mắt cũng không tính là thân thiện cho lắm của Tư Dạ Hàn.

Giang Ly Hận cười ha hả: "Đùa thôi, tiền mừng nhất định là phải gửi."

"Tôi nói này, hiện tại việc cần thiết trước mắt, hẳn là chúng ta làm thế nào mới có thể an toàn hộ giá, đem chú rể đưa vào nhà." Lâm Khuyết nhìn về phía đám người Giang Ly Hận nói.

"Đưa vào sao..."

"Làm sao mà đưa? Nhiều người đang giữ cửa như vậy, tôi thấy là rất khó."

"Nếu như không được, hay là chúng ta đánh vào đi!"

"Cậu lên đi, chúng tôi ở phía sau cổ vũ cho cậu."

...

Ngay tại thời điểm đoàn người Tư Dạ Hàn bị cản, đột nhiên một người từ trong nhà đi ra.

Chỉ thấy Nhiếp Vô Danh trực tiếp xuyên qua đám người cản trước cửa kia, sau đó đi tới chỗ Tư Dạ Hàn.

"Hôm nay ai muốn cản em rể tôi, trước qua ải này của tôi!"

Thấy Nhiếp Vô Danh lại có thể đi về phía Tư Dạ Hàn bên kia, mọi người nhất thời trợn to hai mắt.

"Mẹ nó! Nhiếp Vô Danh!"

"Hắn có ý gì vậy hả?"

Thẩm Thiên Trần thấy vậy la hét ầm lên, "Này này Nhiếp Vô Danh, anh làm vậy có thấy sai sai không hả! Anh là bên đằng gái nhà tân nương, hẳn là nên đứng ở bên tân nương mới đúng chứ!"

Tư Dạ Hàn nhìn thấy anh rể, khẽ gật đầu, lên tiếng chào hỏi: "Đại ca!"

Nhiếp Vô Danh nghe vậy, nhất thời vui vẻ ra mặt, "Em rể cứ yên tâm, có anh ở đây, hôm nay không ai ngăn cản được."

Một bên, Lâm Khuyết, Tạ Chiết Chi, Giang Ly Hận, Tạ Thiên Xuyên: "..."

Khó trách bình tĩnh như thế, thì ra là có tay trong rồi!

Lâm Khuyết chậc chậc chắt lưỡi: "Cửu ca, vẫn là anh lợi hại!"

Nhiếp Vô Danh dứt tiếng, đám người giữ cửa nhất thời không vui, còn không ngăn được? Chỉ có mấy người bọn họ, như thế vẫn chưa đủ nhét kẽ răng có được không!

"Được nha, nếu có bản lãnh thì cứ thử một chút đi, hôm nay để cho các người tiến vào dễ dàng như vậy, tên của tôi viết ngược lại!" Diệp Mộ Phàm cười lạnh một tiếng.

"Không sai, muốn đi vào, không dễ dàng như vậy!" Bắc Đẩu luôn miệng phụ họa.

"Ai cũng đừng hòng đi vào..."

Bên phía Tư Dạ Hàn, Lâm Khuyết nhất thời nổi nóng: "Tôi bực rồi nha! Nhiều người thì ghê gớm lắm đúng không? Không phục thì chiến, tôi cũng không tin chúng ta không thể đưa chú rể vào trong!"

Lâm Khuyết vừa dứt tiếng, Nhiếp Vô Danh lườm Lâm Khuyết một cái: "Tại sao phải đánh nhau?"

Lâm Khuyết mặt đầy mộng bức: "Không đánh nhau làm sao vào trong? Anh cho rằng là bọn họ sẽ để cho chúng ta qua dễ dàng như vậy sao, suy nghĩ nhiều..."

Nhiếp Vô Danh than khẽ: "Có từng nghe tới một câu nói..."

"Nói cái gì?" Lâm Khuyết hỏi theo bản năng.

Nhiếp Vô Danh cũng không trả lời Lâm Khuyết, mà nhanh chân đi về phía trước, thần sắc lạnh lùng, đưa tay vào trong ngực.

"Anh ta muốn làm gì... Không phải là muốn móc súng chứ... Không đến nỗi, không đến nỗi..." Lâm Khuyết sợ hết hồn, Nhiếp Vô Danh hùng hổ như vậy, còn không phải là muốn tìm người ta liều mạng sao?

Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh đi tới bên cạnh đám người Diệp Mộ Phàm và Bắc Đẩu, đảo mắt nhìn mọi người một vòng.

Chợt, ở dưới con mắt mọi người, Nhiếp Vô Danh lấy ra một chồng bao tiền lì xì, cười hì hì: "Các vị, cho tại hạ chút thể diện nho nhỏ."


Chương 2449: Ngoài lề- Hôn lễ (3)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Bắc Đẩu đem bao tiền lì xì mở ra, sau khi nhìn thấy những đồng tiền lẻ 2 tệ và 5 tệ * trong bao tiền lì xì, khóe miệng hơi co rúm lại.

*Tương đương khoảng 6.500 đồng và 16.500 đồng.

Khuôn mặt Cung Húc có chút vặn vẹo, Diệp Mộ Phàm thì mặt đầy mộng bức.

Thế này... thế này con mịa nó, cũng quá xem thường người khác đi!

Nhiều bao tiền lì xì như thế, mệnh giá lớn nhất chỉ là tiền giấy 5 tệ, nhỏ nhất chính là đồng 1 tệ! Hơn nữa, tiền giấy 1 tệ chiếm 90% trở lên!

Nhiều bao tiền lì xì như vậy, tổng số tiền bên trong cộng lại sợ rằng cũng chưa tới 200 tệ!

"Anh... đang nghiêm túc sao?" Diệp Mộ Phàm nắm tờ tiền giấy 1 tệ trong tay, theo bản năng bật thốt lên.

"Số tiền này coi như tiền mua đường, cho chút thể diện!" Nhiếp Vô Danh khẽ cười nói.

"Cho cái rắm chứ cho! Dù gì cũng phải có chút thành ý, không nói nhiều, một bao tiền lì xì ít nhất phải 100 tệ! Anh đưa có 1 đồng tiền lẻ, còn bảo chúng tôi cho anh chút mặt mũi..." Diệp Mộ Phàm cảm thấy ngực như lửa đốt.

Cái tên này... con mịa nó là anh ruột sao?

"100 tệ?"

Chân mày Nhiếp Vô Danh khẽ nhíu lại: "Một bao tiền lì xì 100, nhiều bao tiền lì xì vậy biết bao nhiêu tiền? Sao các người không đi cướp luôn cho nhanh?"

Lâm Khuyết: "..."

Giang Ly Hận: "..."

Tư Dạ Hàn: "..."

Mọi người tại đây: "..."

"Con bà nó, SpongeBob!"

SpongeBob là cái gì?

Bỗng nhiên, Bắc Đẩu trợn mắt há mồm hướng về phía trước nhìn lại.

Đúng như dự đoán, một con SpongeBob to đùng đang đi thẳng về phía này.

"Hể?" Lâm Khuyết nhìn chằm chằm SpongeBob chạy tới bên cạnh mình, đây là cái quỷ gì?

"Ai vậy?" Giang Ly Hận hiếu kỳ hỏi.

Tại sao ở nơi này, sẽ có người mặc đồ thú nhồi bông SpongeBob chạy tới?

"Tôi."

Một âm thanh cũng không có tình cảm gì từ bên trong SpongeBob truyền ra.

Nghe được âm thanh cực kỳ đặc thù này, thân thể Lâm Khuyết nhất thời run lên. Đây là... âm thanh của Cẩu Tạp Chủng?

"Dịch huynh, sao anh lại mặc đồ này chạy tới?" Giang Ly Hận có chút không cách nào hiểu được, làm sao lại tạo hình kiểu này vậy hả?

"Ừm... Tôi đi đến dự hôn lễ." Dịch Thủy Hàn nói.

"Nhưng mà... Hẳn là hôn lễ còn chưa được cử hành cơ mà..." Khóe miệng Lâm Khuyết khẽ co giật.

"Tôi đi hơi sớm." Dịch Thủy Hàn nói.

"Hay nói cách khác... Anh bị nhầm thời gian?"

"Ừm." Dịch Thủy Hàn đáp.

Mọi người tại đây: "..."

Nơi Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn kết hôn là một công viên chủ đề hoạt hình (anime). Hôm nay được bọn họ bao toàn bộ, thành viên tham gia hôn lễ, vào trong cần mặc quần áo thú nhồi bông chủ đề hoạt hình.

Xem ra là Dịch Thủy Hàn lầm thời gian, đã sớm tới nơi tổ chức hôn lễ, hơn nữa còn mặc quần áo thú nhồi bông.

"Vậy tại sao anh không cởi ra đi?" Giang Ly Hận hỏi.

'SpongeBob' trầm tư chốc lát, chợt đáp: "Phiền toái."

Giang Ly Hận: "..." Đúng là thật phiền toái.

"Cẩu Tử, cậu tới thật đúng lúc, nhanh giải quyết những người này, bọn họ không cho vào." Nhiếp Vô Danh hướng về 'SpongeBob' hô.

"Chỉ bằng một tên SpongeBob?"

"Coi như là Dịch Thủy Hàn, mặc quần áo thú nhồi bông lớn như vậy, chúng ta cũng không sợ! Nhìn tôi làm gì, anh có bản lĩnh thì cứ mặc quần áo thú nhồi bông kia tới đánh chúng tôi đi!" Bắc Đẩu cười lạnh một tiếng.

Lúc này, Đại trưởng lão, Tam trưởng lão, và cả đám người Thất Tinh hết sức ăn ý hướng về phía sau lui lại mấy bước, chừa lại một mình Bắc Đẩu cô độc đứng phía trước.

Bắc Đẩu: "..."

"Đều đứng yên đó cho tôi! Muốn ngăn cản đúng không! Hôm nay ai dám ngăn cản lão nương kết hôn, tôi cắn chết hắn —— "

Bỗng nhiên, đúng lúc này, Diệp Oản Oản ăn mặc áo cưới xách váy lao vọt ra.

"Mẹ nhà nó... Còn có kiểu tân nương tự mình lao ra?" Diệp Mộ Phàm hoàn toàn bối rối, nội dung cốt truyện này có chút không phù hợp rồi!

"Ôi chao, khảo nghiệm khó đi nữa cũng không chống nổi trái tim nao nức muốn gả đi." Dịch Linh Quân lắc đầu một cái.

...

Tác giả: Toát mồ hôi! Tôi đã cân nhắc viết hôn lễ rất nhiều lần, những gì có thể viết đều đã viết hết! Vốn chỉ tính toán viết tới phần Ân Duyệt Dung là xong, nhưng mà, vì muốn cho mọi người một cái kết viên mãn, cho nên vẫn quyết định viết phần này. Bất quá không muốn viết quá thông thường, cho nên mới từng bước từng bước viết rườm rà như vậy! Nhân vật quá nhiều, cũng không cách nào viết tất cả, chỉ viết một số nhân vật thú vị và đặc sắc, hy vọng mọi người xem vui vẻ ~

Tóm lại, hôn lễ vẫn đang tiếp tục, phía sau sẽ có "tiểu trứng màu" (Easter egg – ý chỉ chi tiết ẩn thú vị) nha ~!


Chương 2450: Ngoài lề- Hôn lễ (4)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Cô gái giống như một vầng mặt trời nhỏ, cứ như vậy trực tiếp chạy như bay đến phương hướng của chàng trai, chiếu sáng cả thế giới nơi đáy mắt của anh.

Trong mắt của Tư Dạ Hàn tràn đầy sắc màu ấm cực kỳ ôn nhu. Bất quá, thời điểm ánh mắt liếc xéo xuống đôi chân trần của cô gái, nhất thời nhíu mày lại, "Làm sao không mang giày?"

Nói xong vội cúi người đem cô gái bế lên.

Tiếp đó, sau lưng truyền tới tiếng thở hổn hển của Hải Đường và Thu Thủy, trong tay của mỗi người xách theo một chiếc giày.

Thu Thủy: "Mịa nó! Làm sao cô dâu lại có thể chạy ra ngoài chứ! Có người làm cô dâu kiểu vậy sao?"

Hải Đường: "Làm sao lại không ra bài theo lẽ thường vậy hả?"

"Cái gì mà ra bài theo lẽ thường, tôi còn muốn kết hôn có được hay không? Biết tôi khó khăn biết dường nào mới lừa được anh ấy... à nhầm, mới có thể gả cho Bảo Bảo nhà tôi không?"

Diệp Oản Oản bị Tư Dạ Hàn ôm vào trong ngực, vẫn không quên chỉ huy, "Ngớ ra đó làm gì! Còn không nhanh nhường đường!"

"Vâng... thưa... Phong tỷ..." Bắc Đẩu vội vàng lăn một vòng tránh ra khỏi thảm đỏ.

Cung Húc nhìn thấy Diệp Oản Oản xuất hiện cũng lập tức lúng túng, đầy đau khổ xách giỏ hoa hồng rải hoa cho nàng.

Thẩm Thiên Trần và một đám lính đánh thuê cũng vậy, yếu ớt rúc về phía sau...

Cho nên, cuối cùng, bởi vì cô dâu tự mình ra mặt, Tư Dạ Hàn thành công tiến vào phòng cưới.

...

Sau khi hoàn thành một số nghi thức thành thân, mọi người liền đi tới nơi tổ chức hôn lễ hôm nay.

"Hôm nay, có người kết hôn ở bên trong!" Bỗng nhiên, 'SpongeBob' Dịch Thủy Hàn nói.

"Làm sao có thể, không phải là chúng ta bao trọn rồi sao?" Diệp Mộ Phàm thần sắc cổ quái.

"Không biết nữa." Dịch Thủy Hàn trả lời.

Sau khi đến nơi, nhân viên phụ trách tiếp đãi liền vội vàng ra đón.

"Xảy ra chuyện gì? Không phải là chúng tôi bao trọn gói, sao còn có người kết hôn ở bên trong?" Cung Húc hết sức bất mãn.

Nghe tiếng, người phụ trách toát hết cả mồ hôi lạnh khắp người. Lai lịch đám người trước mắt này, trong lòng của hắn hoàn toàn hiểu rõ, đúng là bao trọn gói toàn bộ không sai...

Nhưng bọn họ cũng không có cách nào! Hôm nay cũng có một nhân vật VIP kết hôn. Lai lịch người ta cũng rất lớn, cũng không ai dám trêu chọc...

"Thật xin lỗi, quả thực vô cùng xin lỗi! Chúng tôi đúng là không có cách nào! Hay là như vậy đi, hôm nay chúng tôi miễn phí toàn bộ chi phí... xem thử có thể tổ chức tạm như vậy được hay không?" Người phụ trách nói.

"Miễn phí... Tôi thiếu chút tiền miễn phí đó của ông hả?" Diệp Mộ Phàm nhất thời nổi giận! Đây căn bản không phải là chuyện tiền bạc.

"Khoan đã, cho tôi hỏi chút, miễn phí là tiết kiệm được bao nhiêu tiền?" Nhiếp Vô Danh nhất thời tiến lên phía trước hỏi.

Sau khi biết được giá cả, Nhiếp Vô Danh nhìn về phía đám người Diệp Mộ Phàm: "Sân bãi lớn như vậy, 20 cặp kết hôn cũng đủ, kiểu cách như thế làm cái gì!"

Diệp Mộ Phàm: "..." Sao mình lại bị trách rồi?

"Một lát nữa, nhớ chuyển toàn bộ tiền hoàn lại vào tài khoản của tôi, anh thấy có được không?" Nhiếp Vô Danh nhìn người phụ trách khẽ cười nói.

"Được được được, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì!" Người phụ trách gật đầu liên tục.

...

"Nhanh nhanh tiến vào sân thôi!"

Nhiếp Vô Danh vung tay lên, nghiễm nhiên bày ra bộ dáng đại ca giang hồ dẫn theo 500 anh em.

Bất đắc dĩ, mọi người chỉ có thể đi theo Nhiếp Vô Danh tiến vào nơi tổ chức hôn lễ. Hơn nữa tuân theo yêu cầu, toàn bộ đều mặc quần áo thú nhồi bông.

Nguyên bản, quần áo thú nhồi bông vốn đầy đủ, chỉ bởi vì có một nhóm người khác chiếm dụng, số quần áo còn lại đã không đủ số lượng rồi.

Con ngươi Diệp Oản Oản khẽ đảo. Những khách khác cũng không yêu cầu bắt buộc, nhưng phải buộc toàn thể mọi thành viên Độc Lập Châu mặc quần áo thú nhồi bông vào. Nếu như bọn họ tại sân tổ chức hôn lễ có ý đồ xấu quậy phá gì, mặc cái này vào, ít nhất có thể hạn chế một chút.

Chậc chậc, nàng thật sự là quá cơ trí! Đây quả thực là biện pháp tốt phong ấn sức mạnh của bọn họ!

Chính Diệp Oản Oản cũng trang điểm kiểu 'cô bé quàng khăn đỏ', Tư Dạ Hàn thì mặc đồ... lão sói xám'.

Cứ như vậy, đại đội thú nhồi bông mênh mông cuồn cuộn tiến vào bên trong lâu đài.


Chương 2451: Ngoài lề- Hôn lễ (5)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

Nhưng mà, mới vừa tiến vào lâu đài, mọi người liền bắt đầu choáng váng. Chỉ thấy bên trong lâu đài đầy ắp cả người, dường như có người kết hôn ở bên trong. Chú rể là một chú 'mèo Garfield', tân nương là thiếu nữ mặc đồ công chúa, tướng mạo cực đẹp.


Trừ chú rể mèo Garfield và tân nương công chúa ra, tất cả thành viên tham gia hôn lễ đều mặc quần áo thú nhồi bông. Có chuột Mickey... Vịt Donald... và nhiều thứ quỷ gì đó nhận không ra...

"Hả, SpongeBob, lại là ngươi? Lại tới quấy rối?" 'Vịt Donald' nhìn chằm chằm 'SpongeBob' Dịch Thủy Hàn, tức miệng mắng to.

Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, xảy ra chuyện gì?

"Mới vừa rồi... Dịch Thủy Hàn nhớ lộn thời gian, trước một bước đến nơi này... Tôi đoán là... làm náo loạn hôn lễ người ta..." Lâm Khuyết tiến tới bên cạnh Diệp Oản Oản, giải thích.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản không khỏi che mặt, nàng đã tạo cái nghiệt gì vậy trời!

Sớm biết vậy không để Đường Đường mời hắn tới.

"Bất quá, chuyện này không trách chúng ta được! Vốn chính là chúng ta bao trọn gói, bọn họ lại chen chân vào làm gì!" 'Gấu Briar' Giang Ly Hận nói.


"Đây vốn chính là chúng ta bao trọn gói, các người mặt dày mày dạn chen vào, không đánh các người cũng là không tệ rồi!" 'Gấu Bramble' Bắc Đẩu hừ lạnh một tiếng.

"Sao... Đánh chúng ta?" Chú rể 'Mèo Garfield' truyền ra một tiếng cười lạnh.

"Không phục à? Không phục ngươi kìm nén cho ta! Nếu không phải hôm nay là hôn lễ, lão tử đã một quyền đánh chết ngươi!" 'Gấu Bramble' quát lớn.

Diệp Oản Oản có chút cạn lời, lời nói này không sai, nhưng... bọn họ cũng không có trả lấy một phân tiền! Không phải người phụ trách đã nói rồi sao, toàn bộ tiền đều hoàn lại cho Nhiếp Vô Danh. Bây giờ có nói lý, cũng là bọn họ đang dùng sân khấu của người khác.

"Hừm, vốn là một ngày tốt lành, thật khiến cho người ta khó chịu!"

Chú rể 'Mèo Garfield' vừa dứt lời, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người Diệp Oản Oản, con mèo Garfield đã dùng một tốc độ nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt đi tới bên cạnh 'Gấu Bramble' Bắc Đẩu. Thậm chí cũng không cho Bắc Đẩu thời gian phản ứng, trong nháy mắt đã bị 'Mèo Garfield' đánh bay ra ngoài.

"Cho ngươi ghi nhớ thật lâu!" 'Mèo Garfield' nói.

"Hiểu lầm, đều là hiểu lầm..." Diệp Oản Oản vội vàng nói.

Hôm nay, là ngày vui của nàng có được không! Có thể nhịn một chút được hay không!

Đã tới lúc nào rồi mà còn muốn đánh nhau!

"Ồ, tôi nhớ ra cô rồi, có phải là lúc trước gặp tại KFC không?" 'Mèo Garfield' nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản hỏi.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản sững sờ! Thời điểm lúc trước khi nàng trở về Hoa quốc, mang theo đám người Thất Tinh, Bắc Đẩu và Tam trưởng lão, đúng là từng đi ăn ở KFC một lần.

Diệp Oản Oản chợt nhớ tới, anh chàng đẹp trai, mạnh đến mức không còn gì để nói, tướng mạo còn đẹp hơn cả nữ nhân kia...

Nhớ mang máng, bên cạnh anh ta dường như còn có một cô gái, cô ấy gọi anh ta là "Đại Thần" gì gì đó...

"Con mịa nó, ngươi dám đánh ta? Lão tử liều mạng với ngươi!"  'Gấu Bramble' Bắc Đẩu trong nháy mắt vọt tới, vung quyền đánh thẳng về phía 'Mèo Garfield'.

Nhưng mà, một giây kế tiếp, 'Gấu Bramble' lần nữa bị 'Mèo Garfield' tung một chiêu đánh bay ra ngoài.

"Đều ngớ ra đó làm gì, giúp tôi đánh hắn đi!" 'Gấu Bramble' Bắc Đẩu hô.

Nghe tiếng, một đám cao thủ Không Sợ Minh mặc quần áo thú nhồi bông hướng về 'Mèo Garfield'  vọt tới.

Nhưng mà, khiến Diệp Oản Oản vô cùng ngạc nhiên chính là, một đám cao thủ Không Sợ Minh bao gồm mấy vị trưởng lão ở bên trong, lại ngay cả tiếp cận 'Mèo Garfield' còn không được! Nhiều nhất mấy hơi thở, đồng loạt bị đánh bay ra ngoài.

Người đàn ông này, làm sao lại mạnh như vậy...??

Không Sợ Minh nhiều cao thủ như vậy, ở trước mặt hắn đều biến thành hổ giấy?

"Ê, tên SpongeBob kia, mau nhanh quay lại đây nhận lấy cái chết!" 'Mèo Garfield' hướng về 'SpongeBob' Dịch Thủy Hàn ngoắc ngoắc ngón tay.


Chương 2452: Ngoài lề- Hôn lễ (6)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

"Khiêu khích Cẩu Tạp Chủng?"

Thấy vậy, mọi người không khỏi cười lạnh, người này sợ là chưa từng chết.

'Mèo Garfield' vừa dứt tiếng, 'SpongeBob' lập tức tiến lên.

Chỉ thấy 'Mèo Garfield' và 'SpongeBob' giao đấu với nhau.

Chợt, đám người bên phía 'Mèo Garfield', 'Vịt Donald' và 'Chuột Mickey', cũng tiến lên đánh với Bắc Đẩu và Giang Ly Hận. Nói ra có chút mất mặt, một đám rất nhiều cao thủ mặc quần áo thú nhồi bông ôm lấy nhau đánh nhau tại chỗ, có người mất thăng bằng té ngã trên đất, vừa lăn cù cù trên mặt đất vừa đánh.

Nhìn một màn trước mắt này, Diệp Oản Oản dở khóc dở cười. Chủ yếu là bọn họ mặc đồ thú nhồi bông kiểu này... đánh nhau như thế quá mức tức cười! Vì vậy Diệp Oản Oản không hề có chút tức giận nào. Đánh nhau kiểu này, đây rõ ràng là đang tấu hài đi...!!

"Uỳnh"!

Một tiếng vang thật lớn, khiến cho Diệp Oản Oản trong nháy mắt hồi phục lại tinh thần.

Ở dưới ánh mắt khó tin của Diệp Oản Oản, chỉ thấy SpongeBob Dịch Thủy Hàn miễn cưỡng lùi lại phía sau mấy bước.

Đây là lần đầu tiên từ lúc sinh ra tới nay, Diệp Oản Oản nhìn thấy Dịch Thủy Hàn ăn một chút thiệt thòi nhỏ.

"Cẩu Tử, cậu thế này là không được nha!" Patrick Star Nhiếp Vô Danh chỉ vào Dịch Thủy Hàn cười nói.

"Ồ, nói như thể ngươi được lắm đấy!" 'Mèo Garfield' liếc 'Patrick Star' Nhiếp Vô Danh một cái, chợt dùng cái móng mèo mềm nhũn kia đánh về phía 'Patrick Star'.

"Khi dễ ta không có tay?" Sau khi Nhiếp Vô Danh lui về phía sau mấy bước, dường như cũng đã ôm một bụng tức.

Diệp Oản Oản định thần nhìn lại, còn không phải sao...? Cái bộ quần áo thú nhồi bông Patrick Star này quả thực không có bàn tay, chính là một con sao biển màu hồng...

"Ta đụng chết ngươi!"

'Patrick Star' dùng đầu hung hăng húc lấy 'Mèo Garfield'.

Nhưng mà, 'Mèo Garfield' lại bắt lấy đầu của 'Patrick Star' Nhiếp Vô Danh.

Thấy vậy, 'SpongeBob' nhanh chóng tiến lên, đem 'Mèo Garfield' đánh lui hết mấy bước.

Chợt, chỉ thấy SpongeBob Dịch Thủy Hàn, Patrick Star Nhiếp Vô Danh, và cả Mèo Garfield, ba người đánh nhau loạn xà ngầu cùng một chỗ.

"Đệt... Cẩu Tử, cậu đánh nhầm vào tôi rồi!" 'Patrick Star' quát lên.

"Tôi không thấy rõ." SpongeBob Dịch Thủy Hàn nói.

"Đánh cái đầu của mèo Garfield kìa... Úi... Cậu đánh đầu tôi làm gì! Đầu của hắn lớn, đầu của tôi nhỏ... Cậu mù à!"

"Ôi, ta quá béo rồi..." Mèo Garfield nói.

"Tôi không có tay!" Patrick Star Nhiếp Vô Danh nói.

"Tôi không thấy rõ..." SpongeBob Dịch Thủy Hàn mở miệng.

Nhiếp Vô Danh và Dịch Thủy Hàn cùng 'Mèo Garfield' xoay mòng mòng đánh nhau nửa ngày, ngươi đấm ngực ta, ta đá đáy quần ngươi, đánh cả buổi cũng không phân ra thắng bại.

Ngược lại, 'Gấu Bramble' Bắc Đẩu và 'Vịt Donald' đánh càng kịch liệt.

"Đại sư huynh, nhanh tới giúp tôi, phe con gấu này nhiều người!" 'Vịt Donald' hướng về 'Chuột Mickey' kêu gọi.

"Tôi đeo kính không tiện lắm!" "Chuột Mickey" vô tình cự tuyệt 'Vịt Donald'.

"Đại sư huynh, Nhị sư huynh... cho xin đi! Đừng có đánh nhau mà, hôm nay là ngày vui..." 'Pikachu' hô.

'Pikachu' vừa nói chuyện là một cô gái, âm thanh vô cùng êm tai.

"Tiểu sư muội, phóng điện, giật chết con gấu này cho sư huynh!" Vịt Donald hô.

Pikachu: "Anh con mịa nó thật sự cho rằng tôi có thể phóng điện 100 ngàn Volt có đúng hay không?!"

Đám thú nhồi bông ở đây: "..."

Bầy thú nhồi bông Độc Lập Châu vạn vạn không ngờ tới, ở tại Hoa quốc này, lại còn có người có thực lực mạnh mẽ như thế! Nhất là cái con 'Mèo Garfield' đó, quả thật là không cách nào hình dung được, lại có thể khiến cho 'SpongeBob' và 'Patrick Star' đồng loạt ra tay!


Chương 2453: Ngoài lề- Hôn lễ (7)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

"Mẹ, con sợ, đầu của gấu Briar bị vịt Donald đánh rớt..."

Rất nhanh, một con 'Pikachu' phiên bản mini nắm lấy cái đuôi của 'Pikachu', khiếp sợ nói.

Pikachu nhìn thấy Pikachu nhỏ bị hù dọa, nhất thời phát hỏa.

Nghe tiếng, 'Pikachu' vuốt ve đầu 'Pika nhỏ', sau đó khí tụ đan điền, hướng về phía 'Mèo Garfield' gầm lên giận dữ nói: "Đừng đánh nữa, đánh nữa thì anh khỏi kết hôn luôn đi!"

'Pikachu' vừa dứt tiếng, 'Mèo Garfield' nhất thời sững sờ. Trong khoảnh khắc sững sờ này, liền bị 'SpongeBob' bắt được lỗ tai, bị 'Patrick Star' bắt được cái mũi.

"Này này... Ngày hôm nay ta phải kết hôn, không muốn đánh nhau... Các ngươi tới làm gì!" 'Mèo Garfield' nói.

"Em gái ta kết hôn!" 'Patrick Star' Nhiếp Vô Danh nói.

"Mẹ của đồ đệ ta kết hôn!" 'SpongeBob' Dịch Thủy Hàn nói.

Một con thú nhồi bông mặc đồ 'Củ cải' đi tới trước mặt hai con Pikachu một lớn một nhỏ, mở miệng nói với mọi người: "Đều là hiểu lầm, xin các vị dừng tay!"

"Tất cả dừng tay, đừng đánh nữa!" Diệp Oản Oản cũng lập tức quát lên.

Lúc này, mọi người không thể làm gì khác hơn là ngừng lại.

"Cái con gấu chết bằm." 'Vịt Donald' nhìn chằm chằm 'Gấu Bramble' mắng.

"Con vịt chết tiệt!" 'Gấu Bramble' Bắc Đẩu không cam lòng yếu thế.

Vịt Donald: "..."

Con vịt? Nghe ngồ ngộ...

Làm sao có cảm giác thật giống như hắn bị thua thiệt?

Sau khi mọi người dừng lại, lúc này Diệp Oản Oản mới biết được đầu đuôi câu chuyện.

Thì ra là Dịch Thủy Hàn đi nhầm đám cưới, cho rằng tân nương mặc đồ công chúa là mình, 'Mèo Garfield'  là Tư Dạ Hàn.

Kết quả... Ở chỗ này ăn chùa uống chùa không nói, còn quấy rối hôn lễ vốn sẽ nhanh kết thúc của người ta, làm quy trình loạn lên, không thể làm gì khác hơn là làm lại một lần...

"Xin lỗi... Hết sức xin lỗi! Vốn ban đầu là chúng tôi bao sân... SpongeBob cho rằng nơi này chỉ có người nhà chúng tôi."

Hải Đường hướng về 'Pikachu' nói.

"Không có việc gì, đều là hiểu lầm! Chúng tôi cũng có chỗ không đúng, các người mau đi đi, đừng làm chậm trễ thời gian." 'Pikachu' nói.

"Này... Tên không tay, còn có tên mù kia, đừng có để ta lại thấy các ngươi." Mèo Garfield nói.

Tên không tay - Nhiếp Vô Danh: "Cái tên mập chết bầm, đừng có để cho ta gặp lại ngươi! Gặp một lần liền đánh một lần!"

Tên mù - Dịch Thủy Hàn: "Đúng vậy!"

...

Sau khi "đại chiến thú nhồi bông" kết thúc, cuối cùng mọi người cũng quay lại lâu đài làm việc của mình.

Mới vừa vào lâu đài, một đoạn nhạc sôi động trong nháy mắt vang lên.

"Bé tự mình đi ở trên đường mòn ngoại ô, bé đem bánh ngọt mang cho bà ngoại nếm thử. Nhà ngoại ở tại nơi vừa xa vừa vắng vẻ. Bé rất lo lắng gần đó có lão sói xám hay không? Lúc mặt trời sắp lặn, bé phải chạy về nhà, bên mẹ tiến vào giấc mộng đẹp ngọt ngào.

Bé tự mình đi ở trên đường mòn ngoại ô, bé đem bánh ngọt mang cho bà ngoại nếm thử. Nhà ngoại ở tại nơi vừa xa vừa vắng vẻ. Bé rất lo lắng gần đó có lão sói xám hay không...

"Mịa nó... Cô bé quàng khăn đỏ phiên bản Rock and Roll?" Lâm Khuyết mặt đầy mộng bức, "Làm sao lại nghe quỷ dị như vậy!"

"Trâu bò..." Bắc Đẩu giơ ngón tay cái lên, "Cô bé quàng khăn đỏ phiên bản Phong tỷ, có thể không quỷ dị sao? Cô bé quàng khăn đỏ tay vác đại đao, chân đạp xe motor, hông đeo chai rượu mạnh, cực kỳ hợp lý!"

Trời má, màn mở đầu quỷ khóc thần sầu!

"Hic, thật ra thì cũng không nhằm nhò gì, trong hôn lễ của mèo Garfield để ca khúc chủ đề là nhạc KFC... Mọi người không nghe thấy sao?"

Mọi người tại đây: "..."

"Cha, mẹ, chúc hai người tân hôn hạnh phúc, trăm năm hòa hợp!" Một con sói xám nhồi bông nhỏ, chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn, nũng nịu mở miệng nói.

Lúc này, Diệp Oản Oản vuốt ve đầu của sói xám nhỏ, một tay ôm cậu bé vào trong ngực, "Cảm ơn bảo bối, mẹ yêu con nhất trên đời!"

...

Tác giả: Ha ha ha ha ha... Tôi cảm thấy mọi người có thể đoán thử xem, cặp đôi khác... cử hành hôn lễ bên kia, bên trong bộ quần áo thú nhồi bông lần lượt là ai?

Mèo Garfield:???

Công chúa Elsa:???

Chuột Mickey:???

Vịt Donald:???

Pikachu lớn:???

Pikachu mini:???

Cải trắng:???


Chương 2454: Ngoài lề- Hôn lễ (8) 【 Chính văn xong 】

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

"Sau đó, Đường Đường liền có thể vinh quang nói, nhóc đã tham gia hôn lễ của cha và mẹ nhóc rồi!" Diệp Mộ Phàm cười ha hả.

Sau khi cười xong, Diệp Mộ Phàm lại có chút muốn khóc. Nếu như hắn dám có bầu trước khi lập gia đình, cha mẹ đã sớm đem hắn đánh gãy chân. Kết quả sau khi biết được con của Oản Oản đều đã lớn như vậy, cha mẹ lại có thể không mắng lấy một câu, lại còn mừng đến chảy nước mắt, khắp chốn mừng vui!

Rất nhanh, bản nhạc Rock and Roll 'Cô bé quàng khăn đỏ' kết thúc, khúc nhạc hôn lễ trang nghiêm vang lên, Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn thay áo cưới và lễ phục, tay trong tay đi lên sân khấu, đón nhận lời chúc phúc của mọi người.

Hôn lễ đi vào phần kết.

Khi hôn lễ sắp kết thúc, Hải Đường đi về phía Diệp Oản Oản, "Vô Ưu... Có một đồ vật, đã đến lúc lấy ra giao cho cô."

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản thoáng sững sờ, "Thứ gì?"

Hải Đường lấy ra một chiếc USB, đưa cho Diệp Oản Oản: "Hôn lễ của cô, còn cần một người chúc phúc."

"Ai?" Diệp Oản Oản hỏi.

"Kỷ Tu Nhiễm." Hải Đường trả lời.

"Kỷ Tu Nhiễm..." Diệp Oản Oản lẩm bẩm trong miệng.

Người đàn ông ấy, đến ngày hôm nay, vẫn không hề xuất hiện.

Lúc này, Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn hai mắt nhìn nhau, chợt, Tư Dạ Hàn vuốt ve mái tóc của cô gái, sau đó nhận lấy USB bắt đầu phát.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, màn ảnh lớn phía sau sáng lên.

Người đàn ông nọ thật giống như ngồi ở trong một kho hàng nào đó, người mặc áo sơ mi màu trắng, trên mặt mang theo một nụ cười tươi như gió xuân, khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Chỉ liếc một cái, Diệp Oản Oản liền nhận ra, đây là ở trên hòn đảo nhỏ nhốt mọi người lúc trước.

"Oản Oản, chào em, em gái của anh..."

Nghe được xưng hô của Kỷ Tu Nhiễm đối với mình, Diệp Oản Oản có chút ngạc nhiên.

Kỷ Tu Nhiễm luôn luôn gọi mình là Vô Ưu, tại sao lại gọi là nàng Oản Oản?

Đại khái là anh đã sớm đoán mình sẽ cử hành hôn lễ ở Hoa quốc chăng?

Diệp Oản Oản tiếp tục nghe hết.

Khóe miệng Kỷ Tu Nhiễm khẽ nở nụ cười: "Nếu như anh đoán không lầm, hôm nay hẳn là ngày em kết hôn phải không..."

Nói xong câu này, chàng trai hướng về phía ống kính, lại trầm mặc rất lâu.

"Chúc mừng em, đã có thể tìm được bến đỗ thật sự của mình. Anh cũng tin tưởng, một nửa kia của em, nhất định có thể bảo bọc em một đời, che chở em một đời." Một lát sau, chàng trai tiếp tục cười nói.

"Thật xin lỗi, cũng thật đáng tiếc, có khả năng anh không có cách nào tự mình hiện thân đến tham dự hôn lễ của em. Bất quá cũng còn tốt, nơi này có một ít thiết bị, có thể giúp anh lưu lại một vài thứ, để cho anh gửi lời chúc phúc đến đám cưới của em."

"Về phần anh, cũng không cần vì anh mà lo âu. Thật ra thì, rất lâu trước đây, anh đã có người trong lòng của riêng mình. Anh vốn muốn cho cô ấy một đời vô ưu, chỉ tiếc, gánh nặng anh mang theo quá nhiều, nửa đời trước đã không cách nào làm được lời hứa hẹn của mình... Bất quá, anh đã hiểu rõ, nửa đời sau, anh sẽ trở lại bên cạnh cô ấy, không rời không bỏ, đến chết cũng không đổi."

"Hiện tại, hẳn là anh đã rời khỏi Độc Lập Châu, ở bên cô ấy! Cô ấy thích thanh thanh thản thản, không tranh quyền thế, đây cũng cuộc sống mà anh hy vọng có được."

"Tư Dạ Hàn, có vài thứ có được không dễ dàng! Hy vọng cậu có thể biết quý trọng! Nếu như có một ngày cậu dám phụ em gái tôi, nhất định tôi sẽ nghiền xương cốt cậu thành tro!"

"Oản Oản, nhớ kỹ, vô luận tương lai như thế nào, cũng phải luôn cười tươi nhé!"

"Không hẹn gặp lại..."

...

Dưới khán đài, Hải Đường khe khẽ thở dài.

Cuối cùng, Kỷ Tu Nhiễm vẫn không cách nào buông xuống một tia chấp niệm sau chót ở trong lòng kia.

Nếu không, ở trong đoạn video chúc phúc này, tại sao lại sẽ gọi cô ấy là Oản Oản, mà không phải là Vô Ưu?

Đến cuối cùng, vẫn không cách nào gọi được cô dâu của người khác một tiếng... Vô Ưu...

【 Chính văn xong 】

Tác giả: Đến đây chính văn đã thực sự kết thúc rồi, rốt cuộc cũng để Kỷ Hoàng xuất hiện rồi, thương tiếc / ( ㄒ o ㄒ) /. Đoạn văn đau lòng đâm thấu trái tim thủy tinh này, mãi vẫn không dám viết, mãi vẫn để dành tới cuối cùng. Không nên đánh tác giả ~~

PS: Tiếp đó sẽ viết đến phần ngoại truyện của "Nhiếp đào hố". Tác giả yếu ớt trèo tường đi trốn đây ~


Full truyện! (Còn 2 phần ngoại truyện của Kỷ Hoàng và Nhiếp Vô Danh)



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip