Bjyx Ta Gap Nhau La Do Troi Dinh Chap 3 Ca Ca Tot Nghiep Roi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Thời gian cứ thế mà trôi thật nhanh
Cậu bé Nhất Bác lớn lên trong sự bao bọc chở che của mọi người. Nay đã 12 tuổi rồi
Tiêu Chiến rất thương đứa em nhỏ của mình
2 anh em luôn khắn khít bên nhau.
Tiêu Chiến mỗi ngày đi học về đều theo mẹ đến đón em trai. Trên đường đi cả hai cứ nô đùa cười vui vẻ với nhau
Thật đáng yêu, thật ngây thơ, thật tuyệt vời.

.
.
.
~~~~~

Hôm nay là lễ tốt nghiệp phổ thông của Tiêu Chiến
Anh đã chuẩn bị mọi thứ từ sớm, thật là một ngày tuyệt vời. Mọi thứ đã ổn cả. Đồng hồ điểm 6h30. Phải rồi, 4h sáng anh đã dậy để chuẩn bị cho lễ tốt nghiệp của mình rồi. Là một học sinh gương mẫu của trường với hàng loạt giải thưởng ưu tú nên anh nhận được trọng trách phát biểu. Cũng tốn không ít thời gian cho việc tập nói nhưng thầy hiệu trưởng đã lên tiếng, anh làm sao có thể từ chối chứ?.

Tiêu Chiến là một người sống rất quy tắc nên trong những sự kiện quang trọng thế này, anh không muốn xảy ra bất kì sai sót nào.

Mọi thứ đều ổn cả rồi. Anh thở phào rồi ra khỏi phòng, đến phòng bảo bối của anh.

Vài bước đã đến được phòng bảo bối. Bởi vì anh đề nghị với ba về việc cho phòng Vương Nhất Bác cạnh phòng anh để khi có việc gì hoặc bài tập nào khó có thể nhờ anh giúp.

Bước vào phòng, cậu vẫn còn đắp chăn ngủ vô cùng thoải mái. Anh bất giác mỉm cười. Nhưng cũng không nhanh không chậm tiến đến bên chiếc giường xanh đậm kia mà bảo:

-" Cún con, mau dậy uống chút sữa rồi ăn sáng nhé "

Vương Nhất Bác vẫn yên vị trên giường không chút nhút nhít. Chỉ có giọng mũi non mềm đáp lại anh

-" Ca ca à, em ngủ một xíu nữa thôi"

" Không được đâu, em muốn trễ giờ học à?!"

Mệt mỏi ngồi dậy, mở mắt liền cười với anh một cái thật ngọt

-" Cún con lười biếng, em thật đáng yêu "

Vương Nhất Bác 12 tuổi, chưa dậy nhưng đã có nét đẹp đẽ khiến người khác khó mà rời mắt. Nét đẹp lạnh lùng nhưng ôn nhu khó tả. Cười lên liền khiến đối phương gụt ngã.

-" Nhưng ca ca à, hôm nay em được nghỉ buổi sáng " Nhất Bác gương mặt vẫn còn lờ đờ nói

-" Tại sao lại được nghỉ chứ?" Tiêu Chiến bất ngờ hỏi

-" Ca ca không kiểm tra tin nhắn từ trường sao?"

Tiêu Chiến lúc này mới lấy điện thoại từ trong túi ra, kiểm tra mục tin nhắn thì đúng là nhà trường có nhắn thật. Hôm nay tập thể giáo viên phải họp nên học sinh được nghỉ buổi sáng. Cũng là do bận rộn chuẩn bị cho lễ tốt nghiệp mà anh quên mất.

-" Ồ, xin lỗi BoBo nhé! Anh quên kiểm tra điện thoại"

Nhất Bác cười rộ lên rồi ôm lấy ca ca

-" Không sao đâu ạ! Hôm nay là ngày diễn ra lễ tốt nghiệp của anh hai phải không? "

-" Phải rồi. Nhất Bác có muốn đến trường dự lễ với anh không? "

-" Muốn ạ, vậy bao giờ mình đi?"

-" 8h30, mau chuẩn bị được rồi"

-" Vâng "

" Ngoan lắm, vậy anh ra ngoài chờ em nhé " Tiêu Chiến cười ôn nhu nói

Sau đó anh đứng dậy xoa đầu cậu và ra ngoài

30 phút sau

Cậu nhỏ diện một chiếc áo sơ mi trắng và quần jean. Rất đơn giản nhưng khoác lên người cậu lại đẹp vô cùng.
Chạy nhanh xuống lầu, mọi người đang ngồi vào bàn ăn sáng, chỉ còn chờ mình cậu thôi

-" Chào buổi sáng, mọi người"

Mẹ Vương nhìn con trai nhỏ rồi mỉm cười

-" Ừm, chào con, mau ngồi xuống ăn sáng"

-" Khoảng 9h30 ba mẹ đến chụp ảnh tốt nghiệp với con nhé"

Anh biết ba mẹ rất bận nên không cần đến dự lễ với anh cũng không sao. Đến chụp ảnh kỉ niệm với anh là được rồi

-" Ba sẽ tranh thủ đến sớm hơn để dự lễ cùng con nhé! Hôm nay lại ngay ngày họp cổ đông. Đừng giận baba nhé "

-"  Không sao đâu ạ, con biết ba mẹ bận mà"

-" Mẹ cũng sẽ đến sớm, con yên tâm"

-" Hôm nay Nhất Bác được nghỉ buổi sáng nên con sẽ chở em đến dự lễ cùng con ạ "

-" Ừ được, vậy hai đứa tranh thủ đi đi"

Bữa ăn kết thúc, cả 4 người cùng đến gara xe. Anh và Nhất Bác đến trường còn ba mẹ Vương thì đến Vương Thị.

.

Trên đường đi

-" Nhất Bác, một chút nữa anh sẽ chọn cho em một chỗ ngồi thật tốt. Nhưng phải ngoan không được nhốn nháo đâu nhé "

-" Ca ca yên tâm, em sẽ không nghịch đâu ạ"

Nói vậy thôi chứ anh biết thừa Nhất Bác sẽ không quậy phá gì đâu. Bởi vì cậu ở nhà thì vui vẻ, nhỏng nhẽo vậy thôi chứ đối với người ngoài liền là vẻ mặt lạnh lùng, khó gần và rất trầm tính.

Đang loay hoay suy nghĩ thì Nhất Bác nói:

-" Ca ca à, gần đó có 1 tiệm hoa. Ghé đó chút"

-" Làm gì thế, em muốn mua hoa sao?"

-" Đương nhiên rồi. Em sẽ mua hoa để một lát tặng cho ca ca của em"

Tiêu Chiến cười tươi, không ngờ đứa em trai này lại hiểu anh vậy. Lễ tốt nghiệp của mình thì còn gì tuyệt vời hơn là có người tặng cho một đóa hoa chứ?

Anh tấp vào tiệm hoa, vừa định đi ra cùng Nhất Bác thì đã bị cậu cản lại

-" Anh ở đây đi, em xuống lựa mua được rồi"

-" Em biết chọn hoa không đó?" Tiêu Chiến vẻ mặt nghi ngờ nói

-" Chiến ca à, anh coi thường đứa em này quá đó"

Hôm qua, cậu đã hỏi cô giúp việc về việc chọn hoa, cậu hỏi cô ấy đủ thứ, nào là nên chọn loài hoa nào tặng thì hợp lí. Hoa nào có mùi hương dễ chịu, làm sao biết được hoa đó có tươi hay không. Vì thế mà giờ mới mạnh miệng rằng mình biết lựa, cần gì anh giúp.

Cậu lựa chọn một lúc, sau đó quyết định chọn hoa hướng dương vì hoa hướng dương với màu vàng rực rỡ sẽ đại diện cho những điều vui tươi, sự tin yêu và hứa hẹn nhiều điều may mắn cho khung trời phía trước, biểu thị cho sự kiên trì quyết tâm, không bao giờ từ bỏ con đường đã chọn. Quá là ý nghĩa và phụ hợp cho dịp tốt nghiệp.

-" Xong rồi sao?"

-" Dạ, đi thôi"

.


Đến trường, Tiêu Chiến gửi xe sau đó nắm tay Nhất Bác đi đến khu vực diễn ra buổi lễ

-" Nhất Bác ngồi đây nhé! Buổi lễ sắp bắt đầu rồi"

-" Vâng vâng "

Sau đó Tiêu Chiến đi đến phía sau hậu trường chuẩn bị một chút cho phần phát biểu của mình.

Vương Nhất Bác ôm bó hoa hướng dương, điềm tĩnh xem MC rồi ban giám hiệu nhà trường phát biểu. Trong lòng cũng nôn nóng chờ đợi đến đoạn phát biểu của anh mình.

Kết thúc phần phát biểu của thầy hiệu trưởng, MC cũng đã từ phía cánh gà bước ra

-" Cảm ơn thầy hiệu trưởng. Bây giờ mời em Tiêu Chiến lên phát biểu cũng như chia sẻ kinh nghiệm của mình với các em học sinh vừa vào trường"

Tiêu Chiến bên trong có chút hồi hộp vì buổi lễ này đặc biệt lớn, nhưng rồi cũng tự động viên bản thân mà bước lên sân khấu.

-" Kính thưa quý thầy cô các bạn và các em thân mến. Tôi là Tiêu Chiến lớp 12A3, rất vui và hân hạnh khi hôm nay được phát biểu..."

Một tràn pháo tay nồng nhiệt vang lên sau màn phát biểu của anh. Sau đó anh bước xuống ra phía sau hậu trường. Thay đồ cho thoải mái rồi liền tiến đến chỗ mà em trai nhỏ của mình đang ngồi.

Vương Nhất Bác thấy anh đến liền mỉm cười, tay còn chuyển quạt máy nhỏ sang cho anh

-" Lúc nãy anh phát biểu xuất sắc lắm"

-" Vậy sao?"

-" Đây tặng cho anh, chúc mọi điều tốt đẹp đến với anh nhé"

Nhất Bác đưa bó hoa hướng dương trên tay cho anh

-" Ayya, nhận được hoa của cún con Nhất Bác chắc chắn con đường phía trước sẽ tốt đẹp lắm đây. Cảm ơn em"

Sau đó 2 người cười đùa vui vẻ với nhau. Khoảng 30 phút sau thì buổi lễ kết thúc. Các bạn học sinh cùng nhau chụp ảnh kỉ yếu.

Lúc đó anh và cậu chuẩn bị chụp ảnh cùng nhau thì ba mẹ Vương đến. Trên tay họ cầm 1 bó hoa to.

Vừa nhìn thấy ba mẹ, Vương Nhất Bác đã vẩy tay và nói to

-" Ba mẹ! Ở đây"

Ba mẹ Vương nghe thấy tiếng gọi liền đi đến

-" Tặng cho con, chúc mừng con nhé! "_Mẹ Vương mỉm cười chuyền bó hoa lớn cho anh

-" Dạ, cảm ơn ba mẹ "

-" Cùng nhau chụp hình đi ạ"

Họ vui vui vẻ vẻ chụp ảnh cùng nhau. Sau đó là cả nhà cùng nhau đi ăn....

-----------------------------------------------------------
Spoil chap 4:

-" Ay, anh hai à lần sau uống ít chút nhé"

-" Ừm, vì hôm nay rất vui mà  "

Tiêu Chiến say rồi, mắt nhắm, mặt hồng hồng, miệng cười cười, tay chỉ hướng này hướng kia.

-" Chiến ca say thật đáng yêu"

_____________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip