(Cao tại hạ-Phiên ngoại 5)
"La Tại Dân" - Cậu nhỏ giọng thì thầm.
Cậu đứng ngay cạnh cửa, phát hiện ra ba chữ kia mình phát âm không còn lưu loát nữa. Từ khi người kia ra đi, ba chữ đó cũng bị đóng đinh vào khung kí ức, dần dần rỉ sét, mục nát đến tróc ra. Mãi cho đến hôm nay, cậu mới từ trong mộng cảnh nhặt chúng lên, cùng chúng gặp lại.
Khi cơn buồn ngủ ập đến, cậu thấy mình đã quá mệt rồi, đành mang theo những lời cằn nhằn không dứt của đi vào trong mộng.
Đó là một giấc mộng rất dài. Ở nơi đấy, có tiếng nhạc du dương, có một con đường rợp bóng cây giữa trưa hè. Hoàng Nhân Tuấn ở đấy sẽ gặp một thiếu niên có ngoại hình xuất chúng, cùng cậu nếm thử ái tình, sau đó bọn họ chia lìa bảy năm, để đến khi gặp lại, những cảm xúc cũ lại cháy lên, cuối cùng hai người cầm theo rất nhiều tiền mà dắt tay nhau đi đến cuối cuộc đời.
Nếu có ai hỏi Hoàng Nhân Tuấn có hạnh phúc hay không, cậu rất muốn trả lời là "Vô cùng".
Thế nhưng, cho đến hôm nay, Hoàng Nhân Tuấn cuối cùng vẫn không biết mình đang sống ra sao, đang thực sự ở với ai.
(Cao cao tại hạ-Phiên ngoại 6)
Tóm lại, mình tha thiết mong mỏi được đọc bản dịch của truyện này.
Update: Hiện đã có người edit phiên ngoại của Cao cao tại hạ rồi á, mình hi vọng mọi người sẽ đọc tất cả để có một cái nhìn toàn diện nhất.
Đây, mình lại quay lại để viết thêm vài dòng về Cao cao tại hạ đây. Chắc đây sẽ là cái review dài nhất của mình rồi =))). Và sau đây chỉ là ý kiến cá nhân của mình thôi nha.
Đầu tiên, mình vẫn rất thích Cao cao tại hạ. Mình rất thích Tuấn trong đây, cầm lên được, bỏ xuống được. Yêu hết mình, nhưng cũng vô cùng lí trí, biết được hiện thực ra sao, không bị tình yêu che mắt. Dù có một kết cục như thế, Tuấn vẫn không hề hối hận, vẫn từng vô cùng yêu cậu thiếu niên năm đó. Vẫn từng rất hạnh phúc.
Còn La Tại Dân trong đây thì sao nhỉ? La Tại Dân trong đây là người Hoàng Nhân Tuấn yêu. Yêu không hối tiếc điều gì. Cũng là người từng mang lại hạnh phúc cho Hoàng Nhân Tuấn. Chỉ là có lẽ, với La Tại Dân, tình yêu không phải thứ xếp trên tất cả mà thôi. Cao cao tại hạ, vị trí cao mà địa vị thấp, La Tại Dân không có quyền lựa chọn cuộc đời mình, cũng không dám buông bỏ tất cả vì tình yêu. Vầy thôi, mỗi người mỗi khác. Cuộc đời có người như Hoàng Nhân Tuấn thì sẽ có người như La Tại Dân.
Còn về fic, cuối cùng là giấc mơ của Tuấn, nhưng theo mình nghĩ thì nó là mơ trong thực. Tức là phần chính văn là một giấc mơ hoàn toàn, giấc mơ mà Tuấn hằng mong mỏi thành hiện thực. Người thiếu niên mà cậu yêu có thể dũng cảm đứng lên chống lại gia đình, bỏ mặc tất cả để đi đến bên cậu. Phiên ngoại vẫn là mơ, nhưng là giấc mơ hồi tưởng. Có lẽ trong bảy năm đó, La Tại Dân đã từng quay lại tìm Tuấn, hai người đã lại có những giây phút hạnh phúc, nhưng sự thật là La Tại Dân vẫn không thể chống lại gia đình, hay nói cho bố mẹ về tình cảm của cả hai, nên hai người đã chia tay luôn. Có lẽ đây là sự đối lập giữa giấc mơ mà Tuấn hằng mong mỏi và hiện thực, nhưng mình thấy rất hợp lý. Có thể Tuấn nuối tiếc, có thể còn vương vấn, nhưng cũng không để bản thân phải chịu uất ức. Thật ra tác giả xây dựng nhân vật rất nhất quán ấy.
Tóm lại, mình vẫn thích Cao cao tại hạ. Và cái kết của cao cao tại hạ làm mình rất thỏa mãn. Vì so với phải HE, so với phải ở bên nhau, mình là đứa đi theo trường phái câu chuyện kết thúc hợp lý nhiều hơn. SE, BE, OE, HE, mình không quá câu nệ gì nhiều đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip