Muc Tieu Cua Toi La Khong Ngoi Tu Chuong 33 36 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
*** Chương này là toàn H, nếu ai bị dị ứng thì xin mời lướt qua chương sau

Chưa đủ 18 á? 

(nói nhỏ) không thích thì lướt đi, nếu thích thì (cười lớn) từ từ hưởng thụ nhá

ad: (vẫy vẫy) ***

Phương Mộc cắm cúi lau chùi ly rượu. Đêm nay Lý Bích tới, anh muốn bầu không khí lãng mạn một chút, uống rượu, ôn chuyện, sau đó sẽ làm chuyện nên làm.

Chuyện nên làm đương nhiên không phải thảo luận công việc.

Lý Bích gửi tin nhắn, hơn nửa giờ nữa sẽ đến. Phương Mộc suy nghĩ một chút,viết 'Chờ em', lập tức xóa, viết thành 'Cởi quần áo chờ em', lại xóa.

Cuối cùng anh trả lời: "Dạng chân chờ em."

Không sai, đêm nay anh không quan tâm đến bất kỳ thứ gì nữa.

Một lúc lâu sau Lý Bích không hồi âm, nửa ngày mới có tin tức: "Em đang lái xe,chớ nói bậy bạ."

Phương Mộc cúi đầu, khóe miệng cong cong trả lời một câu: "Không nói lung tung."

Bây giờ anh không phải là thanh niên 21 năm đó, thời gian có thể chơi đùa cũng không nhiều lắm, có thể sung sướng với Lý Bích được bao lâu thì tốt bấy lâu.Anh không phải người cứng đầu cứng cổ, bây giờ Lý Bích thích anh, anh sẽ như keo quấn lấy hắn, nếu tương lai Lý Bích thay đổi, anh sẽ quay đầu ra đi.

Chuông cửa vang lên 'Leng keng', Phương Mộc ra mở cửa, Lý Bích đang cầm một bó hồng to đứng bên ngoài: "Thầy Phương."

Phương Mộc vươn tay nhận hoa, cười: "Hoa đẹp quá, quá phí phạm."

Lý Bích theo anh đi vào, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm anh. Phương Mộc đóng cửa lại: "Đêm nay không xã giao chứ?"

"Không có."

"Em lái từ đường nào tới vậy, trên đường có bị chặn ——"

Nói còn chưa dứt, Lý Bích đã bước lên: "Trên đường bị anh tán đổ."

Nụ hôn ấm nóng hạ xuống, Lý Bích ôm anh đè lên bàn, ngậm môi cạy khớp hàm Phương Mộc.


Phương Mộc cúi đầu nói: "Không ôn chuyện?"

"Đang ôn chuyện với anh." Lý Bích kéo áo anh ra, hai tay lướt trên thân thể anh,đầu lưỡi đỏ tươi luồn vào hôn sâu.

Phương Mộc nhỏ giọng nói: "Em muốn làm như vậy với anh đã bao lâu?"

"Không lâu." Lý Bích kiềm chế nói: "Em nhịn nữa cũng được."

"Thật không?" Phương Mộc dùng bắp đùi cọ cọ hắn cương lên: "Anh nhớ hồi xưa chúng ta có rất nhiều chuyện để nói, ôn chuyện cũng chưa hẳn phải làm cái này."

Lý Bích kéo quần của anh xuống: "Ừm, không cần làm cái này."

Quần lót không mặc, trực tiếp xoa lên dương v*t đã hơi cương lên, hô hấp Lý Bích dồn dập: "Thầy Phương, anh thật đói khát."

Phương Mộc chậm rãi ma sát với hắn, nhẹ giọng thở dốc: "Vậy em có muốn chơi không?"

Lòng bàn tay đầy vết chai ma sát trên da thịt, tê tê dại dại khiến người run rẩy. Lý Bích chậm chạp cởi quần Phương Mộc, dương v*t hơi cương nhảy ra, Lý Bích dùng tay vuốt ve, giọng thật trầm: "Đỏ hồng luôn này."

Phương Mộc đỏ mặt nói: "Em thích cũng phải làm, không thích cũng phải làm."

"Vậy sao anh không tự mình ngồi lên?"

"Em không làm anh sẽ cưỡng dâm em." Phương Mộc nói.

"Dùng chỗ nào cưỡng dâm? Ở đây?" Ngón tay Lý Bích khuấy đảo trong miệng Phương Mộc, gảy gảy đầu lưỡi của anh, cái tay còn lại khẽ móc vào lỗ nhỏ bên dưới: "Hay là ở đây?"

Ngón tay trên dưới đưa vào càng ngày càng sâu, nhẹ nhàng đâm chọc, tê dại chạy dọc sống lưng làm cả người Phương Mộc phát run.

Người không học tập tốt, bình thường sẽ có thiên phú trên phương diện khác, Lý Bích chính là người rất có thiên phú.

Ngón tay Lý Bích nhẹ nhàng chà xát trong hậu môn của anh, lòng đầy nhiệt huyết: "Rửa rồi sao, thầy Phương?"

Đúng vậy, anh đã lên mạng tìm hiểu, súc ruột, rửa sạch, bôi trơn, ước chừng tốn hai tiếng đồng hồ.

Đây là xâm phạm đến muộn sáu năm, bốn năm trước Lý Bích nên làm anh, trễ nhiêu năm như vậy, ảo tưởng trở thành sự thật, thân thể hai người đều hơi run run.

Lý Bích cởi quần ra, dương v*t cương cứng, giương nanh múa vuốt nhô ra ngoài. Hậu môn rất ướt rất mềm mại, xung quanh đều là hương hoa. Lý Bích giơ chân anh lên, lỗ nhỏ hướng lên trên đối diện mặt hắn. Hắn dùng ngón tay kéo căng lỗ nhỏ ra, cúi đầu khẽ liếm, không có tí gì ghê tởm, trái lại mùi thơm ngát, rất thích. Đầu lưỡi liếm xung quanh hậu môn, càng liếm càng sâu, Phương Mộc rên rỉ.

Lý Bích từ từ nhắm mắt lại. Như thế này cũng tốt... Nếu không để Phương Mộc đợi hắn bốn năm, anh cũng sẽ không thể trở nên như thế này, mình vừa đụng vào liền hóa thành một bãi nước.

Tiểu Lý Bích cứng đến phát đau đỉnh ở cửa động của anh, vận sức chờ phát động. Hắn từ từ đẩy vào, Phương Mộc run rẩy, ban đầu có hơi không ổn, nhưng trong hậu môn trơn bóng nhẵn nhụi, không có gì trở ngại, vách ruột dần dần căng ra, vừa vào liền đến đáy.

Hai người đồng thời rên rỉ.

Lý Bích chậm rãi đâm rút. Phương Mộc còn đang thích ứng vật lạ tiến vào, anh có chút không chịu nổi. Tưởng tượng nhiều năm như vậy, cuối cùng ngày hôm nay cũng được như mong muốn, anh thật sự rất hưng phấn.

Hắn đè chân Phương Mộc, dương vật đưa vào lại rút ra, Phương Mộc dạng chân, áo sơ mi trắng còn dính trên người, thị giác bị kích thích mãnh liệt làm hắn cương lên đau đớn, cần phải đâm thọc mãnh liệt để giảm bớt.

"Thầy Phương." Hai tay Lý Bích đè lên eo Phương Mộc, cố định không cho anh chuyển động, chiến đấu một trận mãnh liệt.

Phương Mộc rên rỉ bấu chặt cánh tay hắn: "Chậm một chút, chậm một chút."

Muốn bắn. Sượt qua tuyến tiền luyện làm anh co quắp, trên mạng nói đụng vào sẽ muốn bắn, đúng thật là vậy nhỉ.

Phương Mộc cảm thấy khó chịu giãy giụa, Lý Bích giữ eo ôm lấy anh. Hai chân Phương Mộc lơ lửng trên không trung, nhanh chóng ôm lấy cổ hắn, hai bắp đùi kẹp chặt eo hắn.

Vật kia còn trong lỗ nhỏ, thuận thế cắm mạnh xuống. Phương Mộc khẽ kêu một tiếng, ngón chân co quắp sau lưng Lý Bích.

Lý Bích cười: "Sợ sao? Sợ thì kêu đi ——"

Phương Mộc vươn lưỡi ra, ôm Lý Bích hôn môi thật sâu, thắt lưng treo trên người hắn lắc lư, để vật kia ra vào lỗ hậu. Lý Bích nhíu chặt mày, vỗ mạnh lên mông anh, Phương Mộc run rẩy rên rỉ một tiếng, thắt lưng giãy giụa càng mạnh,nuốt hoàn toàn dương v*t dữ tợn vào trong.

"Thầy Phương, nếu trước đây em ép buộc anh, anh sẽ thế nào?"

"Anh sẽ tự thú."

"Em cưỡng ép anh, anh tự thú cái gì?"

Em ép buộc anh, anh lại ước gì em cưỡng ép anh, ép buộc biến thành tình thú,cho nên vẫn là người trưởng thành sai.

Lý Bích ôm anh vào phòng ngủ, ôm chặt đè xuống giường. Phương Mộc ưỡn thắt lưng, Lý Bích bị anh quấy phá đến dở khóc dở cười, đè tay chân của anh,đâm rút một trận mãnh liệt..

"A a... A..."

Lúc nãy Phương Mộc chỉ cảm thấy hồi hộp, bây giờ kịch liệt mới chính thức sung sướng đến khó có thể miêu tả. Lý Bích và anh đan xen mười ngón tay đè xuống giường, anh không thể động đậy, trong hậu môn tê dại không ngừng mà đến, không có chỗ phát tiết, kích động khó có thể kiềm chế: "Lý Bích, có phải em luyện tập với người khác rồi không?"

Lý Bích thở dốc: "Anh có tình nguyện để em luyện tập với người khác không?"

Luyện tập... Cũng không có gì không tốt, chí ít kỹ thuật sẽ rất thuần thục.Nhưng mà phải để thằng nhóc mình thèm khát sáu năm đi xỏ xuyên người khác, trong lòng thực sự khó chịu...

Phương Mộc ôm cổ hắn, đầu lưỡi nhét vào trong miệng hắn.

Đâm rút trong lỗ nhỏ không có chậm lại, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, Phương Mộc dần dần trở nên mơ màng, hai mắt rưng rưng, khóc đến giàn giụa.

Lý Bích dùng tay vuốt dương v*t đang run rẩy của anh, bóp bóp chất lỏng màu trắng còn sót lại ra goài.

Phương Mộc nhìn động tác ôn nhu thuần thục của hắn, trong lòng có chút uể oải. Cẩn thận như thế, dáng vẻ nào giống lần đầu tiên, căn bản đã từng làm nhiều lần, đối phương là ai, ai cướp lần đầu tiên của tâm can bảo bối của anh?

Tính toán một chút... Biết rõ sáu năm có thể xảy ra rất nhiều chuyện, năm đó là anh đẩy Lý Bích ra, chẳng lẽ còn có thể yêu cầu Lý Bích không làm cái gì?

Phương Mộc cong người hôn hắn. Đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ, dám ngủ với tiểu tâm can của anh, mình cần dùng cả thân thể này giải thuật đuổi tên hồ ly tinh kia ra ngoài!

Nửa giờ sau, Lý Bích bắn ra trong người anh. Phương Mộc bị hắn nhét vào trong đống chăn mền gối, miệng thở không ra hơi. Lý Bích đâm rút tiết giọt tinh dịch cuối cùng ở bên trong, lại đâm thọc, kéo Phương Mộc khỏi đống gối mền, ôm vào trong ngực nằm nghiêng một bên.

"Thầy Phương..." Lý Bích vuốt ve cằm anh, nhìn trong chốc lát rồi kéo mặt anh qua hôn môi.

Toàn thân Phương Mộc rã rời, ngay cả sức lực giãy giụa cũng không có, xoay người lại chuyên tâm hôn môi với hắn. Kỳ thực trong miệng đã tê rần, nhưng Lý Bích muốn hôn anh, trong lòng anh rất vui vẻ, đương nhiên sẽ không từ chối.

Sáu năm trước đã từ chối hắn, sau này chỉ cần hắn muốn, mình sẽ không từ chối hắn lần nữa.

"Thầy Phương..." Đầu lưỡi hai người dây dưa, hôn triền miên không ngừng, eo của Lý Bích hơn đỉnh lên, không biết từ lúc nào vật kia đã cương lên, ma sát trên đùi Phương Mộc.

Phương Mộc bị hắn ma sát đến miệng khô lưỡi khô, nhỏ giọng hỏi: "Muốn sao?"

Lý Bích nửa quỳ đứng dậy, cởi áo sơ mi còn dính trên người, Phương Mộc chống khuỷu tay ngồi dậy, trợn tròn hai mắt.

Oh oh oh oh oh oh...

Sáu năm không gặp, vóc người lại tốt hơn... Tuyến nhân như lâu ngày không gặp, cơ bụng tám múi lả lướt thích ý... Năm đó kinh hãi không dám nhìn kỹ, hiện tại...

Phương Mộc mặt đỏ tim đập cong người lên, khuất phục dục vọng sâu trong tâm hồn, dùng đầu lưỡi liếm cơ ngực đang nổi lên...

Lý Bích kéo tay anh xoa xoa dương v*t cứng rắn của mình: "Có thể thêm một lần không?"

Tay Phương Mộc tuốt tuốt vật kia, cái tay còn lại không nhịn được đâm lỗ nhỏ đang sưng lên của mình... Có hơi đau, nhưng vẫn dùng được đi...

Anh đè Lý Bích nằm xuống, tự mình cưỡi lên người hắn, một bên cúi đầu hôn hắn, một bên đỡ dương vật cứng rắn ở hậu môn của mình.

Hai người thở hổn hển, Lý Bích vỗ vỗ gáy của anh khẽ ngẩng đầu, đầu lưỡi tiến vào quấn quyện.

Phương Mộc chầm chậm ngồi xuống để vật kia trượt vào bên trong cơ thể, thở hổn hển hỏi: "Vào toàn bộ rồi, sướng không?"

Sau đó Phương Mộc ngủ mê man dường như không còn ý thức. Khi Lý Bích làm anh, đương nhiên anh không thể ngủ, bằng không sẽ không lễ phép. Sau khi Lý Bích làm anh xong, anh ôm cổ Lý Bích hôn mấy cái, mơ màng ngủ mất.

*** ad: thiệt là kịch liệt (lau máu mũi)***

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip