"Mục này tuy đã cũ nhưng có thể dùng được" "Phần này tôi thấy vẫn còn hữu ích lắm !" "Ừ , cũng được . Thế phần số liệu này chuyển sang dữ liệu của chúng ta chắc sẽ thuyết phục hơn" "Đừng dùng phần đó , không được đâu !" "Tôi thấy ý này không tệ chút nào . . . Rất thực tế !" "Nên lấy thêm số liệu thị trường hiện nay . . ." ... "Trời ! Mới đây mà 4 giờ chiều rồi , hèn chi đói quá !" – Thúy Ngân ngả lưng ra ghế vươn vai mệt mỏi . "Chúng ta nghỉ thôi , làm nữa sẽ kiệt sức mà chết mất ~" – Minh Tuấn đóng xấp hồ sơ lại . "Chị thấy trong tủ lạnh có ít đồ . Chị và Lan Ngọc sẽ nấu đồ ăn" – Lâm Anh chỉ vào bếp . "Chị có cần phụ không ?" – Duyên hỏi . "Được rồi , cần gì chị sẽ gọi" – Hai cô gái tiến về phía bếp , bắt đầu trổ tài . Reng reng ~ Lệ Hằng ra ngoài nghe điện thoại . "Xong rồi hả ?" – Triệu tháo dây phone ra , nãy giờ cô nghe nhạc nhắm mắt để đó thôi . "Tạm nghỉ tay thôi . Bé mệt không ? Lên phòng nằm đi , khi nào có cơm Gấu gọi" "Bé có làm gì đâu mà mệt , chỉ rảnh quá buồn chán thôi !" - Triệu phồng má . "Chút tối Gấu còn làm việc , Bé buồn thì về nhà chơi đi" – Duyên vuốt nhẹ gò má Triệu bằng mu bàn tay của mình . "Đuổi Bé về để làm gì à ?" "Đâu có !" – Duyên lắc đầu. "Gấu à ~" – Triệu ôm cánh tay Duyên , dựa đầu vào cô ấy mỉm cười – "Lúc nãy Ánh Dương nó nhắn nhờ Bé xin Gấu cho nó dẫn Tiểu Vy đi chơi" "Cái gì ? Hai tụi nó hẹn hò hả ? Không cho !" – Duyên căng to mắt , tim đập mạnh vì hoảng loạn . "Sao vậy ?" "Tiểu Vy còn nhỏ , phải lo học hành chứ dính vào yêu đương hư người hết !" – Duyên không thể để đứa em thân yêu mình đi vào vết xe đổ như chị nó. *** là một tội lỗi cho những con nghiện lỡ dính vào . "Tụi nó có làm gì đâu , chỉ hẹn đi chơi thôi mà" – Triệu tròn mắt nhìn Duyên . Phải rồi , là quen nhau bằng tình cảm thật , chỉ là ngây thơ nắm tay hẹn hò , cùng lắm ôm hôn và cùng xem phim *** thôi ! Tuyệt đối không vượt quá ranh giới đâu , quen nhau trong sáng thật mà . Ngây thơ vô cùng ~ "Đi đâu ? Mấy giờ ? Trước 8 giờ tối là phải về nhà , không được uống bia rượu đến vũ trường hay những nơi có tiệc tùng . Càng không đến chỗ nào vắng vẻ chỉ riêng hai đứa !" – Duyên làm một hơi . Triệu lấy điện thoại ra nhắn tin cho Ánh Dương – [Em ở nhà xem phim *** với Tiểu Vy đi ! Chị thấy vậy còn vui hơn] Tít Tít [Chị hai cho em mượn laptop của chị đi . Phim thì tụi em xem hết rồi] [Trong phòng chị đó , để ở ngăn tủ thứ 2 . Em tự lấy đi !] [Dạ , em cám ơn chị] "Tụi nó không đi nữa" – Triệu ngước lên nhìn Duyên . "Ờ vậy thì tốt !" – Duyên mỉm cười đắc ý nhưng không hề biết chuyện tày trời ở nhà . ... Trong bếp "Có thiếu gì không ?" – Minh Tuấn và Thúy Ngân vào trong bếp xem có phụ giúp được gì không . "Không , đủ nấu vài món và khoai tây hầm . Có lẽ ngày mai chúng ta nên mua đồ về nấu ở nhà thì hơn . Ra ngòai ăn tốn kém lắm !" – Lâm Anh nêm nếm món canh khoai tây hầm của mình . "Uhm , Chị tính được đó . Nấu ở nhà vừa ngon vừa bổ dưỡng" – Lan Ngọc gật gù . "Mọi người có để ý Duyên và Minh Triệu rất lạ không ?" – Thúy Ngân chỉ chỏ về phía phòng khách , họ nhìn ra ngoài thấy cả hai vẫn đang nói chuyện gì đó với nhau cười cười rất vui vẻ . "Có gì lạ ?" – Minh Tuấn hỏi. "Minh Triệu là bạn của Lệ Hằng nhưng lại luôn đi chung với Duyên , còn ngủ chung nữa . Lúc nãy họ còn bơi chung nữa chứ . Giờ xem kìa , nói cười thân mật như vậy" – Thúy Ngân dẫn chứng ra . "Nói ra thì cũng lạ . . ." – Lâm Anh gật gù – "Nhưng nếu họ thích nhau thì cũng có sao ? Minh Triệu đẹp mà" "Uhm , phải đó . Trông họ xứng đôi lắm chứ ! Biết đâu Lệ Hằng làm mai mối cho họ . Minh Triệu đến đây ở cùng thì biết rồi" – Lan Ngọc xoa xoa cằm . "Vậy chúng ta nên giúp họ tiến triển tình cảm hơn mới được . Trông Duyên có vẻ khù khờ lắm !" – Thúy Ngân kéo mọi người lại to nhỏ với nhau cho kế hoạch ghép đôi Triệu Duyên . Sau 1 tiếng 45 phút thì các món ăn hấp dẫn và cơm trắng dẻo đã được bày ra bàn . Mọi người nhanh chóng vào bàn cơm vì ai nấy đều quá đói rồi . "Mọi người ăn cơmmmm ! ! ! ! !" – Thúy Ngân khơi trào cho màn cầm đũa và nhanh chóng lùa cơm nóng vào miệng , tay thì gấp thức ăn lia lịa . "À , phải rồi ! Minh Triệu này , cô có người yêu chưa ?" – Minh Tuấn đột nhiên hỏi bằng giọng hết sức bình thường như thể là vô tình trò chuyện mà thôi . "Chưa" – Triệu lắc đầu , cô đám cưới rồi thì làm gì có người yêu nào nữa . "Vậy hóa ra cả bàn chúng ta đều độc thân cả à ? Vui nhỉ !" – Minh Tuấn vờ reo lên. – "Cô đẹp gái như vậy chắc chắn nhiều người theo mà . Đừng lo ~" "Tôi đâu có lo" – Triệu cười nhẹ , gắp thức ăn cho Duyên . Và hành động đó bị mọi người hiểu ngầm là có tình ý . "A Duyên , hôm trước có cô bên phòng nhân sự nhờ chị ghép em với cô ấy dùm đấy . Chị quên nói cho em biết" – Lan Ngọc cũng đúng lúc vô tình mà nhớ ra . "Chuyện đó ...." – Duyên khẽ nhìn sang Triệu . Cô định nói là Triệu là vợ cô thì bị mọi người chen vào "Cô ta không đẹp nhưng rất dịu dàng và hiểu ý người khác . Em đừng có nhìn bề ngoài mà đánh giá người khác" – Thúy Ngân chen ngang . "Em đâu có nhưng mà ...." – Duyên xua tay . "Mà em yêu ai chưa ? Chưa có phải không ? Thế thì được rồi , để chị hẹn ngày giúp em . Gặp cô ấy đảm bảo em sẽ thích" – Lan Ngọc nói chắc nịch . "Chị à , không cần đâu ~" "A , cô ta mới nhắn tin cho chị , chắc hỏi về em đấy . Để chị gọi lại cho cô ấy" – Lan Ngọc cầm điện thoại lên tay bấm . "Chị ~" – Duyên vội chụp tay Lan Ngọc lại ngăn không cho cô bấm . "Hửm ? Duyên cái này ...." – Thúy Ngân nắm tay Duyên , trên đó có chiếc nhẫn bạc . Vì Duyên ít dùng tay trái nên họ không thấy và để ý – ".... trông rất đắt giá , lụm hả ?" "Không nó là ...." "Mặc kệ cái đó đi , chắc đồ giả đó ! Vấn đề quan trọng là hạnh phúc của Duyên kìa" – Lan Ngọc phẩy tay . "Chị ơi , thật sự không cần đâu ~" – Duyên rút tay về . "Thôi ăn đi , chuyện đó tính sau . Đồ ăn nguội rồi kìa" – Lâm Anh gõ nhẹ đũa vào cái ly nước – "Ăn xong mọi người nghỉ 3 tiếng rồi quay lại công việc" ... Tối đến "Gấu ~" "Mặc đồ vào đi Bé" – Duyên lắc lắc bộ đồ ngủ trong tay . "Không !" – Triệu lắc đầu leo lên giường . "Tiểu thư à , ngoan ngoãn mặc đồ ngủ đi ~ Sau khi xong việc nô tì sẽ hết lòng báo đáp ân tình của tiểu thư mà ~" – Duyên cầm cái quần luồn vào chân Triệu . "Ta đây từ nhỏ khỏa thân quen rồi , đừng ép ta mà ~ nhà ngươi ngoan đi ta sẽ thương" – Triệu đạp đạp cái quần ra khỏi cổ chân mình . "Hiazzz...." – Duyên thờ dài kéo chăn lên – "Ngủ thôi !" – Cô ngã lưng ra giường . Hôm nay làm việc quả thật rất mệt . "Gấu à ~" – Triệu làm gì để Duyên ngủ dễ dàng như vậy chứ ? "Gấu hết sức rồi . Bé mà còn đày đọa Gấu thì Gấu chết sớm cho coi" "Mệt lắm hả ?" – Triệu nghe vậy cũng không quấy rối Duyên nữa . "Uhm , mệt" – Duyên ậm ừ , mắt nhắm từ từ . Triệu cũng kéo chăn lên ôm lấy Duyên để ngủ . Cốc Cốc "Mặc đồ vào đi , Gấu ra mở cửa !" – Duyên ngồi dậy đưa bộ đồ cho Triệu . Cô nắm chặt cửa đợi khi Triệu hậm hực mặc bộ đồ vào rồi mới mở ra . "Duyên à , cho chị ngủ nhờ đi ~" – Thúy Ngân mò vào phòng cùng cái gối ôm trước ngực . "Chị sao vậy ?" – Duyên đóng cửa lại . "Anh Tuấn và chị đàm luận một vài việc , bất đồng ý kiến nên chị bực mình bỏ ra ngoài . Lệ Hằng thì ngủ khóa cửa phòng rồi , chị đập cửa hoài không thấy ai ra mở" – Thúy Ngân tự nhiên hơn là leo lên giường cười với Triệu – "Chị không ngại chứ ?" "Tự nhiên" – Triệu cười . "Duyên à giường rộng lắm , ba người nằm vừa mà . Đừng có bắt chị ngủ dưới sàn nhà nha ~" – Thúy Ngân kê gối nằm ngoài bìa . "C ...chị . . ." – Duyên còn biết nói gì nữa đây ? Cô đành leo vào giữa để ngăn cách họ ra . "Tắt đèn nhé ! Ngủ ngon" – Thúy Ngân với tay tắt đèn ngủ và mỉm cười trong lòng , tự khen mình thông minh khi chui sang đây giúp họ kéo gần khỏang cách . Duyên nằm nghiêng qua ôm Triệu vào sát lòng mình. Cô buồn ngủ quá rồi mà lại gặp Thúy Ngân qua chiếm giường làm nó thật chật chội . Đáng lý ra cô và Triệu ôm nhau ngủ thoải mái vô cùng , giờ thành ra cong lưng co người .... Ây da , sáng mai chắc đau lưng mỏi cổ cho xem . "Thúy Ngân ! Dậy dậy đi sáng rồi !" – Duyên lay ngưới bạn bên cạnh , đang chảy dãi say mềm trong giấc mộng . "Uhmmmmmmmmmmmm" – Thúy Ngân lăn người nhựa một tràng mà vẫn chưa chịu mở mắt "Dậy đi nhanh lên !" – Duyên vỗ mạnh một cái vào lưng làm Thúy Ngân nhăn mặt giãy giãy vài cái . "Làm gì đau quá vậy ?" "Không vậy sao chị chịu dậy ? Về phòng rửa mặt đi !" – Duyên xua đuổi . "Uhm , hẹn gặp lại !" – Thúy Ngân lờ mờ vẫy vẫy tay ra khỏi phòng . "Gấu ~" – Nghe thấy tiếng nói nhỏ nhẹ của Triệu sau lưng , Duyên mỉm cười vuốt nhẹ tóc Triệu . "Bé ngủ thêm chút đi ~" "Mọi người sẽ cùng đi mua đồ ăn mà , Gấu quên rồi sao ?" – Triệu cười , kéo Duyên xuống trao nụ hôn chào buổi sáng . "Chưa đến giờ ăn sáng" – Duyên cảnh cáo trong nụ hôn . "Thì chỉ hôn thôi mà ~" – Triệu bĩu môi , cuốn Duyên vào nụ hôn thứ 2 cho buổi sáng tốt lành . "Bé . . ." – Duyên đẩy Triệu ra vì cô ấy đã đi quá giới hạn cho phép . Bàn tay hư hỏng của Triệu luôn tìm cách mò vào trong da thịt cô . "Gấu nỡ từ chối Bé sao ?" – Triệu cong môi giận dỗi , đúng là chỉ có duy nhất mình Nguyễn Cao Kỳ Duyên mới dám chống cự và nạt nộ , lẫn hăm họa với mafia xinh đẹp Phạm Đình Minh Triệu . Cứ chờ đi , Triệu nổi tiếng có thù là phải trả . Đợi đến khi ấy cô sẽ lấy lại cả vốn lẫn lời . "Gấu đã nói rồi , trong thời gian Gấu làm việc thì đừng có hòng dê Gấu . Gấu không phải hạng người dễ dãi đâu" – Duyên nói một cách kiêu hãnh rồi bỏ vào nhà tắm rửa mặt . ... 8 giờ sáng , Duyên có vẻ còn phờ phạc lắm vì làm việc cả ngày trời , lại còn bị chiếm giường nữa . Cô cứ vặn vẹo cái lưng liên hồi , thầm nhủ đêm nay sẽ khóa cửa phòng như Lệ Hằng , dù đập cho đến gãy tay cũng không mở . Họ đến một siêu thị lớn ở gần khu vực đó , có thể tự do mua sắm mà ăn uống . Mọi người chia ra 2 nhóm để mua đồ ăn về nhà và đồ ăn sáng cho bữa nay . Vì 7 người nên 2 cặp đôi dành đi chung với nhau , để Lệ Hằng đi cùng Triệu Duyên thế cũng hợp ý cô ta . Lại có cơ hội tạo kỷ niệm với Triệu . "Chúng ta mua theo phần ăn hay sao ?" – Duyên hỏi ý kiến Lệ Hằng . Cả dãy hàng ăn đủ các món ăn từ Châu Âu đến Châu Á . "Tôi nghĩ mình nên chia ra mua nhiều món , mỗi người một khẩu vị mà . Mua nhiều sẽ dễ chọn lựa hơn" – Lệ Hằng đề nghị . "Vậy cũng được . Thế tôi mua thức ăn Hàn và Nhật" – Duyên tán thành . "Tôi mua mì ý và pizza" – Lệ Hằng chọn món Châu Âu . "Tôi mua đồ ăn Trung Quốc" – Triệu chỉ về phía quầy bán mì kéo sợi . "Vậy ai mua xong sẽ tập trung ở đây nhé ! Sau đó chúng ta mới gọi cho họ ra bãi xe" – 2 người còn lại gật đầu hiểu ý Duyên . Ba người đi về ba dãy khác nhau . Chỗ bán mì không xa lắm so với chỗ họ đứng nên Triệu chắc chắn sẽ mua xong sớm nhất . Cầm bịch mì nóng hổi , cô tìm cái ghế nào gần đó ngồi đợi hai người về . "Minh Triệu à ~ Là em hả ?" – Một cô gái cao ốm mặt đeo kiếng đỏ đi đến chỗ Triệu . "A .... chị họ" – Cô cũng ngớ ra . "Là em rồi !" – Người đó ôm chầm lấy Triệu – "Chị vừa về đã gặp em , may thật !" "7 năm 9 tháng chưa nhỉ ? Chị vẫn y như ngày nào . Đỏ từ trên xuống dưới thế !" – Cô cười . "Minh Triệu !" – Lệ Hằng chạy đến chỗ họ , nhìn thấy Triệu ôm người khác làm cô lo lắng – "Cô gái này là ...." – Cô chỉ sang người đứng cạnh Triệu . "Tôi là chị họ của Minh Triệu . Kim Khanh !" – Cô ưỡn ngực ra giới thiệu . "Chồng em đó hả ? Cũng bảnh lắm !" – Kim Khanh chỉ Lệ Hằng gật gù . "Dạ phải , chào chị họ !" – Lệ Hằng cười tươi gật đầu . "Muốn chết à ?" – Triệu liếc Lệ Hằng một cái – "Chồng em đang mua đồ , chị ngồi đi !" – Triệu kéo tay Kim Khanh ngồi bên cạnh mình , bỏ mặc Lệ Hằng đứng đó . Duyên hai tay xách đầy đồ đi lại phía họ . "Vậy chắc là người đó rồi . Nhìn giống nhà quê vậy ?" – Kim Khanh chỉ vào Duyên . "Chị !" – Triệu trừng mắt cảnh cáo 'dù chị em cũng không tha' . "Nói chơi ~" – Kim Khanh cười xòa . "Gấu , chị họ Bé . . ." – Triệu chỉ về cái người đỏ từ đầu đến chân – "Kim Khanh" "Chào em rể !" – Kim Khanh thân thiện ôm lấy Duyên khiến cô bất ngờ . "C ... chào Chị . . ." – Duyên cúi người chào theo lễ . "Chị về nhà đi , bọn em còn việc phải làm" – Triệu đuổi thẳng không thương tiếc , ôm tay Duyên lườm thẳng vào người chị họ 'quá thân thiện'. "Chị không có nơi để về mà ~ Mấy đứa đang đi dã ngoại hả ? Cho chị tham gia với !" "Em và đồng nghiệp ở Công ty đến nhà của Lệ Hằng để làm luận án" – Duyên giải thích lại - "Đi làm chứ không phải đi chơi" - Dường như Duyên nhận ra 1 điều ai mang họ Phạm đều không bình thường . "Cô em đẹp gái à , nhà cô hả ? Còn dư phòng không ?" – Kim Khanh gác tay lên vai Lệ Hằng tán tỉnh . "Chỉ còn phòng em là trống thôi . Không ngại có thể ngủ chung" – Lệ Hằng cười . "Không ngại , vậy nhé !" – Kim Khanh cười nhìn Triệu đắc ý . Vậy là nơi làm việc vốn ồn nay còn lại ồn hơn . Sự xuất hiện của Kim Khanh làm mọi người hết bất ngờ này đến bất ngờ khác . "Chị đang âm mưu chuyện gì ?" – Triệu hỏi bởi vẻ mặt mờ ám của bà chị họ mình sau khi cúp điện thoại . "Bí mật . . . hố hố . . ." – Kim Khanh cười một tràng . "Chị mà có âm mưu gì với chồng em là em không tha đâu ! Về nhà sớm đi !" – Triệu cảnh cáo . "Ghen quá hại sức khỏe đấy ! Chị đâu có ý với Duyên . Chỉ là muốn ngủ chung một ngày cho biết tin đồn thế nào thôi ~" Cái lườm đầy chết chóc , đôi mắt Triệu như con dao sắc bén ghim thẳng vào tim con người đang cười ngạo nghễ trước mặt . Vậy mà Kim Khanh không hề tỏ ra dè chừng vẫn vô từ chớp chớp mắt . "A Duyên ! Em rể đẹp gái của chị ~ ~" "C .... C . . chị . . ." – Duyên nghe giọng của Kim Khanh mà con nổi da gà . Cô cũng nhận được nguồn điện cực mạng lướt ngang qua sống lưng "Đ... đồ ... a ... ăn sáng có rồi , m ... mời hai người ra ăn . . ." – Duyên run rẩy nói , có một cuộc chiến không lành đang trỗi dậy . Những ngày tháng yên bình khi nào mới đến đây ? Kỳ Duyên này thật đáng thương ! "Gấu ~" - Triệu gọi . "Gì Bé ?" – Duyên nhẹ nhàng hỏi , giọng gọi của Triệu rất bình thường nhưng sao cô thấy sợ quá . "Duyên à ~ ~" – Kim Khanh lại dùng cái giọng lả lơi gọi Duyên . "D .... d .... dạ ... c ... ch ... chị ?" – Duyên nuốt nước bọt đau đớn . "Ấy chà . . . . sao lại đổ mồ hôi nhiều thế này ? Không khéo cảm lạnh mất !" – Kim Khanh lấy khăn giấy chậm chậm mồ hôi cho Duyên . "D ... để em tự lau được rồi . Cám ơn chị ~" – Duyên vội đỡ lấy tờ khăn giấy từ tay Kim Khanh . Dĩ nhiên là phải đủ khôn khéo để không chạm trúng tay người chị họ vợ . "Duyên à , em lạnh lắm hả ? Để chị ôm em nha !" – Kim Khanh dang rộng tay chuẩn bị dính vào người Duyên . R Ầ M "Á đau quá ! Triệu , em không nể tình thân thiệt hả ?" – Kim Khanh la oai oái lên . "Em cảnh cáo trước rồi !" – Triệu giữ chặt tay của Kim Khanh , ép ra sau lưng , còn đầu thì bị Triệu kìm chặt xuống mặt bàn . "Triệu à ~" – Duyên vội chạy đến nắm tay Triệu khẽ lắc đầu . Triệu rất nghe lời chồng nên đã buông Kim Khanh ra . "A ~ thiệt là bạo lực . Chẳng hiểu Duyên thích em ở chỗ nào nữa . Chắc chắn Duyên bị ép buộc rồi . Tội quá !" – Kim Khanh xoay xoay cánh tay nghe rắc rắc của các khớp xương được dãn ra . "Chị còn nói bậy thì mặt bàn là một mặt chị là hai đấy !" – Triệu tiếp tục phóng băng. – "Gấu , mình ra ngoài ăn đi !" – Cô nắm tay kéo Duyên ra ngoài . Bữa cơm diễn ra khá là yên lặng ngoài trừ cái miệng Thúy Ngân vẫn thao thao bất tận về những thứ linh tinh . Kim Khanh và Triệu tiếp tục đấu nhãn mắt và phóng băng bừa bãi . King Kong ~ "A ! Đến rồi ~" – Kim Khanh reo lên phấn khích rồi chạy ra mở cửa trong sự ngạc nhiên của mọi người . Người nhà họ Phạm ai cũng tự nhiên như vậy sao ? Cạch "Hi ! Everybodyyyyyy ~ ~ ~ ~" ...