School Days Dramione 8 Underwear

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Thủ lĩnh nữ sinh, Hermione Granger đang lén lút tìm đường đến cửa hàng đồ lót nhỏ ở làng Hogsmeade. Tình hình của cô ấy đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát và nếu cô không sớm mua cho mình một số đồ lót mới, cô sẽ buộc phải tham gia các buổi học mà không có đồ lót. Không phải Hermione đã đến Hogwarts mà không mang theo bất kỳ đồ lót nào, chỉ là bạn trai bí mật của cô- Draco Malfoy, có xu hướng thích hủy hoại chúng. Nếu anh không xé quần lót của cô, thì cũng bỏ túi chúng làm kỷ niệm.

Bước vào cửa hàng mà không bị ai phát giác, Hermione xem qua các kệ tủ và tự chọn lựa được một vài đồ lót mới. Cuối cùng, cô đã chi một khoản tiền nhiều hơn dự định cho đống nội y này, nhưng cô không thể cưỡng lại việc mua một vài món đồ quyến rũ hơn. Rồi Hermione nhanh chóng những món đồ mới mua vào một cái túi lớn hơn từ hiệu sách, như vậy không ai sẽ thấy cô ấy ở trong cửa hàng đồ lót và bắt đầu dò xét thắc mắc, Hermione đi ra ngoài để cùng bạn bè ăn trưa.

Sau bữa trưa, họ tách nhóm đi riêng. Harry và Ginny đã dành buổi chiều bên nhau, trong khi Ron cùng với với Dean và Seamus định hướng đến cửa hàng quidditch để xem vài món đồ mới. Trong khi đó, Hermione quyết định cô sẽ quay trở lại trường học. Sáng hôm đó, Draco không có kế hoạch làm bất cứ việc gì, vì vậy cô có thể dành vài giờ với bạn trai của mình.

Khi Hermione đến lâu đài, cô rất háo hức dành buổi chiều với Draco. Cô thậm chí có thể làm mẫu một số đồ lót mới của mình cho anh ngắm. Tất nhiên là sau khi cô giảng cho anh một bài giảng về số tiền cô phải bỏ ra để thay thế số đồ lót đã bị anh làm rách hoặc bị lấy làm kỉ niệm. Bước vào ký túc xá, Hermione thấy Draco đang ngồi trên ghế sofa, ngây ngốc lướt qua một tạp chí Quidditch.

"Heyy," anh chào, ngước nhìn Hermione và mỉm cười với cô. "Chuyến đi có gì vui không?"

"Chỉ mua ít đồ lót thôi," Hermione trả lời khi cô rút cái túi chứa đồ lót ra. "Anh có biết em đã chi bao nhiêu cho số đồ lót này không?"

"Không có ý kiến gì," Draco nhanh chóng trả lời, đôi mắt anh lướt qua cái hốc dẫn đến căn bếp nhỏ. "Có lẽ em nên nói với anh sau."

"Ồ không, đừng," Hermione nói, cố gắng bắt thóp Draco khi anh cố gắng luồn lách khỏi rắc rối. "Tất cả là tại anh đấy. Vì anh mà em phải đi mua thêm đồ lót."

"Anh xin lỗi," Draco trả lời, nở một nụ cười nhanh chóng.

"Thay vì xin lỗi, anh có thể thử trả lại cho em đồ lót anh đang giữ", Hermione tiếp tục "Biết là anh không thể thay thế những cái anh đã làm rách, nhưng anh không xé toạc tất cả quần lót của em. Một số cái anh đã bỏ túi. Em đã thử tìm chúng ở phòng của anh, nhưng có lẽ chúng ở trong tủ đầu giường của anh vì đó là nơi duy nhất trong phòng bị khoá. "

"Em đã lục phòng anh á?" Draco đặt câu hỏi, ngạc nhiên trước sự tiết lộ của Hermione.

"Em đã rất bất lực," Hermione trả lời với một cái nhún vai. "Em đã trễ tiết Độc dược, và anh có tất cả đồ lót của em. Phần còn lại đều bị rách hoặc đang giặt."

"Vì vậy, khi em không tìm thấy bất kỳ cái nào trong phòng của anh thì em đã làm gì?"

"Em đã biến một trong những chiếc áo lót của mình thành một đôi quần lót," Hermione thừa nhận. "Đó là sự lựa chọn duy nhất của em, và thàm mong rằng may mắn sẽ mỉm cười với mình, em cúi xuống và chạy nhanh hết sức có thể vào lớp, hoặc tệ hơn là bị Snape và cả lớp phát hiện ra"

"Điều đó có thể gây cười đấy," Draco nói với một tiếng cười khúc khích.

"Không, nó làm hỏng hết hình tượng" Hermione phản đối. "Và nếu điều đó xảy ra, em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh. Em không muốn cả trường biết rằng anh đã xé hoặc đánh cắp toàn bộ đồ lót của em đâu"

"Đó chắc chắn là thứ mà tôi có thể đã đi cả đời mà không biết", một giọng nói thích thú vang lên từ hốc bếp.

Hermione tái mặt khi cô phát hiện ra Giáo sư Độc dược, Severus Snape, đang đứng trong hẻm nhỏ. Cái nhếch mép của thầy gần như có thể ngang ngửa với nụ cười nửa miệng đặc trưng của bạn trai cô.

"Giáo sư Snape," Hermione lắp bắp, hai má đỏ bừng vì ngượng. "Thầy đã ở đó được bao lâu?"

"Khá lâu" Snape trả lời. "Và trước khi trò hỏi, tôi đã nghe thấy tất cả mọi thứ."

"Tại sao anh không cảnh báo em?" Hermione rít lên với bạn trai.

"Anh đã cố gắng," Draco trả lời với một cái nhún vai không quan tâm. "Em không nghe. Và em nhất định khiến anh phải cảm thấy tội lỗi vì làm hỏng đồ lót của em."

"Và điều đó không hiệu quả gì" Hermione khịt mũi. "Anh không hề bận tâm, phải không?"

"Anh sẽ làm điều đó vì em" Draco hứa với một nụ cười nham hiểm.

"Không phải trong khi tôi vẫn còn ở đây," Snape ngắt lời. "Trên thực tế, tôi nghĩ rằng tôi nên đi. Tôi đã nghe quá đủ vào chiều nay rồi."

"Giáo sư Snape," Hermione gọi khi Giáo sư Độc dược sải bước về phía cửa phòng sinh hoạt chung. "Thầy sẽ không nói cho ai biết những gì đã nghe, phải không?"

"Trò nghĩ tôi sẽ làm gì, chạy xuống phòng giáo vụ và thông báo cho các Giáo sư khác rằng Thủ lĩnh nam sinh có sở thích ăn cắp đồ lót của Thủ lĩnh nữ sinh à?" Snape nhướn mày hỏi. "Không cần phải hoảng sợ, trò Granger," Snape cố gắng để không lộ ra ý cười nên mặt thầy trông vặn vẹo khá tức cười. Hermione nhìn thầy bằng đôi mắt mở to, không chắc Snape có đùa hay không. "Tôi sẽ không thở phào về những gì tôi nghe được. Mặc dù Draco, tôi sẽ khuyên trò nên kiểm soát bản thân hơn trong tương lai. Mọi người sẽ nói gì nếu họ thấy trò có một bộ sưu tập quần lót phụ nữ chứ."

"Và bằng cách nào mà họ biết được?" Draco hỏi với đôi mắt nheo lại.

"Tôi có xu hướng sẽ mím môi khi tôi uống quá nhiều rượu đế lửa, và điều đó xảy ra là tối nay tôi sẽ đến quán ăn tối, và trò biết rằng cha của trò luôn có rượu tốt nhất," Snape trả lời , một ánh mắt tinh nghịch lấp lánh trong đôi mắt đen của thầy.

"Giáo sư muốn gì?" Draco hỏi với một tiếng thở dài, biết rằng anh ta bị "tống tiền"

"Và có thể tôi sẽ cần sự giúp đỡ của trò, Draco," Snape nói với một nụ cười ranh mãnh. "Tôi có khá nhiều học sinh năm đầu bị phạt cấm túc vào tối thứ Hai. Tôi không thích học sinh năm nhất cho lắm, vì vậy tôi sẽ rất biết ơn nếu trò trông chừng chúng trong khi tôi dành buổi tối của mình để làm điều gì đó thú vị hơn."

"Được rồi," Draco miễn cưỡng đồng ý.

"Tôi sẽ gặp trò trong lớp học của tôi lúc bảy giờ," Snape nói một cách thoải mái khi thầy nói lời tạm biệt cuối cùng và rời khỏi ký túc xá.

"Wow," Hermione nhận xét khi Snape thực sự khuất khỏi tầm nhìn của họ. "Cho đến bây giờ, em thực sự đánh giá cao sự láu cá của Snape. Thầy ấy là một Slytherin thực sự."

"Đúng rồi" Draco đồng ý với một cái gật đầu. "Vì vậy, bây giờ có vẻ như tôi đã bị cám túc cùng lũ học sinh năm nhất vào thứ Hai rồi"

"Thật tội nghiệp," Hermione cười khúc khích. "Em sẽ làm điều gì đó cho bạn. Hm... Em có thể cho anh chiêm ngưỡng một buổi trình diễn thời trang về những gì em đã mua. Một số trong đó thiết kế rất đơn giản, và em không chắc là em có thể làm chúng trở nên hấp dẫn hơn đâu"

"Anh chắc chắn rằng em có thể," Draco trả lời với một nụ cười. "Và anh hứa, anh sẽ cẩn thận."

"Và rồi vẫn lấy chúng đi?" Hermione đặt câu hỏi.

"Bây giờ, anh không thể hứa là mình sẽ không làm như vậy," Draco nói với một nụ cười nhếch mép. "Mặc dù amh sẽ phải tìm một nơi mới để cất giấu thiên đường của mình. Anh sẽ không để bí mật đó qua miệng Severus trượt tới tai cha anh đâu ."

"Em vẫn đánh giá cao điều đó nếu anh không lấy hết những chiếc quần lót mà em có", Hermione lập luận khi cô cầm lấy túi đồ lót mới mua của mình. "Hoặc một ngày nào đó, em thực sự sẽ phải đến lớp mà không mặc đồ lót."

"Sẽ dễ dàng hơn và anh thích những tiếng rên rỉ của em," Draco nói đùa.

"Cẩn thận" Hermione cảnh báo. "Hoặc em sẽ lấy hết đồ lót của anh"

"Điều đó chẳng có gì to tát với anh, anh không mặc chúng trừ những lúc phải ra ngoài kí túc," Draco trả lời với một cái nhún vai.

Hermione cười thầm, biết rằng Draco đã đúng. Phần lớn thời gian khi anh ở kí túc, anh không bận tâm đến đồ lót.

"Vì vậy, anh đã được hứa hẹn một buổi trình diễn thời trang," Draco nhắc. "Đó không phải là một lời hứa trống xuông, phải không?"

"Không," Hermione trả lời với một nụ cười. "Chúng ta lên phòng đi."

Hermione nắm lấy tay bạn trai và dẫn anh lên lầu, họ đi vào phòng của Draco. Đúng như lời cô nói, Hermione đã làm mẫu cho những món đồ lót mới của cô cho bạn trai xem. Và đúng như lời anh nói, Draco đã không xé bất kỳ đồ lót nào của cô khi anh giúp cô cởi bỏ chúng. Anh cũng không lấy đi bất cứ thứ gì, mặc dù Hermione biết điều đó sẽ không duy trì được bao lâu. Sớm muộn gì, anh cũng có thể lấy một ít đồ lót của cô ấy và trong vài tháng nữa cô sẽ phải đi mua một lô hoàn toàn mới. Mặc dù có lẽ lần tới, cô có thể mang Draco đi cùng và bắt anh trả tiền cho chúng. Rốt cuộc, chỉ vì sở thích quái đản của anh mà giờ cô phải chi thêm một món tiền cho đồ lót.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip