Chương 64: Tôi muốn cung cấp tin tức.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 64: Tôi muốn cung cấp tin tức.

Ngụy Diễm cúp điện thoại của Hà Vi liền tức giận đi lên lầu tìm Chu Sinh, chỉ nghe thư ký nói cho anh ta biết, thư ký Chu đã cùng Trì tổng tan tầm.

Ngụy Diễm cảm thấy rất tức giận, hận không thể đập đồ đạc ngay tại chỗ, sắc mặt xanh biếc.

Tiểu Mạnh thấy thần sắc của anh ta không đúng, vội vàng kéo anh ta ra, hiện tại không thể để xảy ra thêm vụ bê bối nào nữa, mọi chuyện bây giờ phải nên giải quyết trong khiêm tốn, kín kẽ.

Mặt Ngụy Diễm trắng bệch, không biết là tức giận hay do gió lạnh thổi, ra khỏi cửa Cảnh Yên vẫn còn bộ dáng không chịu buông tha, anh ta lập tức gọi điện thoại cho Giang Viễn, bảo hắn liên lạc với Đồng Duyệt, anh nhất định phải cùng Khổng Hi Nhan gặp mặt một lần.

Càng sớm càng tốt.

Dư luận trên mạng sau khi Khổng Hi Nhan bạo phát liền không thể thu thập được, Giang Viễn đã tận lực đè ép, nhưng chuyện này khiến quá nhiều người chú ý, hắn không có khả năng trực tiếp đè xuống, huống chi, sau lưng Khổng Hi Nhan còn có một Đồng Duyệt.

Anh ta cũng không thể giải quyết được.

Lúc sau, Giang Viễn trả lời Ngụy Diễm, đang liên lạc với Đồng Duyệt.

Nửa tiếng sau.

Ngụy Diễm vừa trở về căn hộ, liền thấy Giang Viễn thần sắc lạnh nhạt ngồi trên sô pha, trên tay hắn cầm điều khiển từ xa, đối với TV sắc mặt ngưng trọng.

Anh bước vào căn hộ liền nghe thấy âm thanh từ TV.

"Hai ngày sau, cô Khổng Hi Nhan sẽ tổ chức họp báo, lần này phóng viên sẽ phát sóng trực tiếp toàn bộ quá trình, không chỉ trả lời tất cả các câu hỏi của phóng viên ở đây, mà còn ngẫu nhiên chọn câu hỏi của cư dân mạng để trả lời."

Ngụy Diễm nhìn chăm chú, trên TV chính là Đồng Duyệt, trước mặt có một phóng viên báo chí, hắn tiếp lời, hỏi:

"Xin hỏi, tổ chức họp báo là có người trong cuộc ly hôn về Ngụy Diễm tiên sinh cùng Hà Vi tiểu thư sao?"

Đồng Duyệt cười nhạt: "Xin lỗi, tạm thời không thể tiết lộ."

Phóng viên rõ ràng còn muốn hỏi lại bị trợ lý của Đồng Duyệt ngăn lại, Đồng Duyệt mím môi đối với ống kính cười cười rồi rời đi, trên TV chỉ thỉnh thoảng vang lên thanh âm của các phóng viên.

Ngụy Diễm tức giận, tiến lên hai bước đem điều khiển từ xa trực tiếp đập vỡ TV, sắc mặt xanh biếc, cả người đều run rẩy.

Anh hét lên: "Tôi muốn gặp Khổng Hi Nhan!"

"Tôi nhất định phải gặp Khổng Hi Nhan!

Anh ta hoài nghi —— Khổng Hi Nhan có phải biết cái gì hay không.

Giang Viễn từ trên sô pha đứng lên, lắc đầu:

"Đồng Duyệt cúp điện thoại của tôi."

Ngụy Diễm kéo quần áo Giang Viễn:

"Tôn Nhị đâu? Tôn Nhị xử lý thế nào? Còn cái USB thì sao? "

Giang Viễn thở dài: "Tôn Nhị sẽ không bị người khác phát hiện."

Ngụy Diễm thoáng yên tâm: "Thật sao? "

"Ừm."

Nghe Giang Viễn nói, Ngụy Diễm không hiểu tại sao liền yên tâm không ít, không phát hiện là tốt rồi, không phát hiện là tốt rồi.

Giang Viễn cúi đầu nhìn hắn, đáy mắt hiện lên tia âm lãnh, giọng điệu u u hỏi: "Thế nào, vừa mới đi tìm Trì tổng, có gì hay không? "

Ngụy Diễm nghe được những lời này, vừa mới bình tĩnh tức giận lại dâng lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chu Sinh! "

"Hắn chỉ là một thư ký, lại dám trêu chọc tôi như vậy! Người khác nhìn hắn, đều là đang nhìn một con chó của Trì tổng, hắn ngược lại tự coi mình là một đại nhân vật."

"Còn có quan hệ với Khổng Hi Nhan, anh đi lan truyền tin tức, liền nói Khổng Hi Nhan leo lên từ thư ký của Cảnh Yên, ý đồ dùng thông tin sai sự thật để công kích tôi, mặt khác đi tìm tư liệu đen của Chu Sinh, tôi muốn cùng nhau nổ tung!"

Ngụy Diễm sắc mặt âm trầm:

"Nghe nói Đồng Duyệt dẫn Khổng Hi Nhan vẫn là do Chu Sinh cứng rắn nhét vào, cẩu nam nữ này thật sự là bản lĩnh thật tốt. "

Giang Viễn nhếch khóe miệng: "Được. "

Hắn cúi đầu, điện thoại di động của Ngụy Diễm vang lên, hắn tức giận tiếp nhận: "Nghe."

Giọng nói sắc bén của Hà Vi từ đầu điện thoại truyền đến, toàn bộ căn hộ có chút yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Giang Viễn đều nghe thấy tiếng gầm gừ của cô.

"Ngụy Diễm, Khổng Hi Nhan nói mở họp báo là có ý gì? Anh có gì trong tay cô ấy? Tôi nói cho anh biết, nếu có chết thì cũng đừng kéo tôi theo!"

Ngụy Diễm bị cô mắng đến bốc khói, mở miệng liền nói:

"Hà Vi, cô còn dám nói với tôi những chuyện này sao? Nếu không phải nhờ cô thì tôi làm sao lại vướng vào cái mớ rắc rối này? Bây giờ cô còn đang tốt, còn muốn giả bộ trong sạch, tôi nói cho cô biết, cô đừng có mơ! !"

"Nếu tôi có chuyện gì, cô cũng đừng hòng trốn thoát!"

Giờ phút này Ngụy Diễm hoàn toàn không có một chút phong độ nào, chửi bới, tâm tình bấn loạn. Ba năm nay, anh ta đã quen với những ngày tháng được người khác ngưỡng mộ, tất cả mọi chuyện đều có Giang Viễn thay anh ta xử lý tốt cho nên ba năm qua anh ta đều an ổn.

Tưởng rằng tất cả mọi thứ đã được chôn vùi, anh ta liền có thể yên tâm.

Tuy nhiên, không nghĩ rằng Khổng Hi Nhan sẽ trở lại một lần nữa.

Trở lại thì trở lại đi, hết lần này tới lần khác trên tay còn có nhiều chứng cứ như vậy.

Ngụy Diễm mới không thể không bối rối.

Hà Vi nghe được thanh âm kích động của Ngụy Diễm trầm mặc nửa tiếng, chậm giọng nói:

"Ngụy Diễm, anh đừng sốt ruột được không? Anh như vậy không thể nghi ngờ đang tự đào mộ cho mình, Khổng Hi Nhan cô ta không có năng lực lớn như vậy, có thể hạ gục hai người chúng ta."

"Không có năng lực lớn như vậy?"

Ngụy Diễm cao giọng nói: "Cô có biết cô ấy thả ra tin tức gì không? "

"Tất cả đều là đòn trí mạng cắm vào ngực tôi! Tôi không thể bác bỏ dù chỉ là một tin!"

"Cô nếu còn nuôi giấc mộng làm ảnh hậu, thì phải giúp tôi giải quyết Khổng Hi Nhan."

"Bằng không, tôi cũng không biết mình sẽ làm ra cái gì."

Hà Vi gầm lên giận dữ: "Ngụy Diễm!"

Ngụy Diễm chỉ hừ một tiếng cúp điện thoại di động, anh ta chán nản ngồi trên sô pha, cả người vô cùng uể oải, Tiểu Mạnh nhìn thấy tình cảnh như vậy cùng Giang Viễn nói chuyện liền rời đi.

Giang Viễn đi đến bên cạnh Ngụy Diễm, vỗ vỗ vai hắn: "Không sao đâu."

"Vấn đề lớn đến đâu chúng ta cũng sẽ bắt đầu lại được."

Ngụy Diễm lắc đầu: "Lúc trước tôi không nên nghe lời cô ấy."

Nói xong, liền nhắm mắt lại.

Giang Viễn chỉ cúi mắt, năm ngón tay dùng sức vặn bả vai Ngụy Diễm, nói: "Tôi đi trước, Đồng Duyệt có tin tức gì, tôi sẽ liên lạc với cậu. "

Ngụy Diễm không trả lời.

Giang Viễn mở cửa căn hộ rời đi.

Bên ngoài gió lạnh vẫn thổi như trước, nhưng Giang Viễn mạc danh lại cảm thấy ấm áp, hắn thở dài, vai diễn trong ba năm này, rốt cục cũng muốn hạ màn.

Gần tết, Khổng Hi Nhan cũng rảnh rỗi, [Phá Kén] đã diễn đến phần thứ hai, thời gian xuất hiện của cô càng ngày càng ngắn, có đôi khi một ngày cũng không cần đi phim trường.

Ngày đó trên mạng, Đồng Duyệt bạo phát ra một tấm ảnh liền khiến cư dân mạng không ngừng thảo luận, fan não tàn của Ngụy Diễm vẫn không chịu buông tha, cho rằng Ngụy Diễm chẳng qua đồng thời kết giao với hai nữ nhân, Ngụy Diễm là cặn bã không sai, nhưng Khổng Hi Nhan cũng không phải là một người tốt lành gì.

Sau ba năm mới phát ra một bức ảnh như vậy, có thể thấy được cô chính là muốn gây hấn.

Fan của Hà Vi cũng bị bọn họ dẫn dắt, chạy đến dưới weibo của Khổng Hi Nhan giương nanh múa vuốt.

Đáng tiếc lần này không thành công.

Fanpage Khổng Hi Nhan, Bar Khổng Hi Nhan, Hậu viện hội Khổng Hi Nhan, ba ID này ở dưới weibo của Khổng Hi Nhan khống chế tin tức, dù đôi khi lời nói mơ hồ ẩn ý, nhưng người sáng mắt vừa nhìn là có thể biết đang nói đến ai.

Ngụy Diễm bị mắng đến thảm, rất nhiều cư dân mạng nhao nhao lẻn xuống dưới weibo của hắn, mắng hắn là nam nhân cặn bã, không biết xấu hổ, ba năm trước còn khóc lóc, cầu tình, bán thảm, quả thực chính là cặn bã.

Fan của hắn cũng không nhượng bộ, cùng cư dân mạng kịch liệt xé rách, thề chết bảo vệ Ngụy Diễm.

Khổng Hi Nhan không quá quan tâm đến dư luận trên mạng, cô biết hết thảy sự thật sắp được phơi bày.

Bởi vì Đồng Duyệt đã bắt đầu chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn.

Trước cuộc phỏng vấn, nhiệm vụ của Khổng Hi Nhan chính là nghỉ ngơi thật tốt trong căn hộ của mình, Đồng Duyệt đã sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng, ngược lại cô không biết nên giúp cái gì.

Chỉ cần ở lại trong căn hộ để nghỉ ngơi.

Khổng Hi Nhan ôm Yên Yên ngủ trên sô pha, trên TV đang phát sóng [Phá kén], điện thoại di động cô đặt trên bàn trà ù ù vang lên, là một chuỗi số xa lạ.

Không phải ngụy Diễm trước đó gọi tới.

Khổng Hi Nhan rũ mắt suy nghĩ một lúc, nhận lấy: "Alo. "

"Chị..."

Chu Hàm cẩn thận kêu lên, thấy Khổng Hi Nhan không nói gì, liền nói:

"Chị, em muốn gặp chị có thể không? "

Giọng nói của Khổng Hi Nhan thản nhiên: "Xin lỗi, không có thời gian. "

"Làm thế nào để có thể gặp chị."

Giọng nói của Chu Hàm đột nhiên cao lên: "Người của đoàn phim bên chị nói hôm nay chị cũng không quay phim."

Khổng Hi Nhan cười nhạt:

"Thì sao? Tôi nên gặp cậu à? Chu Hàm, cậu không khỏi quá coi trọng mình đi."

Chu Hàm ho nhẹ, che giấu sự bối rối của mình:

"Em biết, sự tình ba năm trước đều là em không tốt, em không nên ở trước mặt nhiều người nói thật, nhưng em..., nhưng em sợ lương tâm bị cắn rứt, em không muốn nhìn chị sai lầm một lần nữa."

"Tỷ, thu tay đi, chị đã bắt đầu lại từ đầu, vì sao không thể buông tha cho bọn họ? Tại sao chúng ta phải vướng bận như vậy? "

Đầu ngón tay Khổng Hi Nhan đặt trên điện thoại di động:

"Buông tha cho bọn họ? Dựa vào cái gì? Vậy tại sao 3 năm trước họ lại vu khống tôi? Họ đã có một khoảng thời gian thoải mái, tôi bây giờ lại phải buông tha cho bọn họ? Trước đây cậu cũng không ngây thơ như vậy, được rồi, tôi không muốn nói nhiều, liền như vậy đi."

"Chị..."

"Chị nhất định phải cá chết lưới rách sao?"

Giọng nói của Khổng Hi Nhan lạnh lùng:

"Cậu sai rồi, Chu Hàm, lưới của tôi, không thể bị phá vỡ."

Chu Hàm lại kêu một câu, Khổng Hi Nhan đã cúp điện thoại.

Cậu ta rũ mắt cầm lấy một chiếc điện thoại di động khác, bốp bốp gửi vô số tin nhắn cho Khổng Hi Nhan.

Đương nhiên là không được đáp lại.

Ánh mắt Chu Hàm sáng rực, cầm lấy máy tính ở một bên nhanh chóng đánh máy, chỉ trong một hồi, một tài liệu hình thành.

Điện thoại di động của cậu vang lên, là Hà Vi gọi tới.

"Được rồi sao?"

Chu Hàm mắt nhìn chằm chằm vào tài liệu: "Được rồi."

Giọng nói của Hà Vi trầm thấp: "Chắc chắn sẽ không có vấn đề gì xảy ra?"

Chu Hàm an ủi cô: "Sẽ không đâu Hà Vi tỷ, yên tâm đi, ba năm trước chúng ta đã làm ra chuyện này, hiện tại em càng làm càng thuận lợi."

Hà Vi yên tâm: "Vậy thì tốt."

Chu Hàm cúp điện thoại, lại mở tài liệu ra, chỉ nghe bên trong có âm thanh đứt quãng.

"Buông tha cho bọn họ. Tôi xin lỗi... cô... cô đã làm gì? Có thể nhìn thấy... Dựa vào cái gì bọn họ sống thoải mái... Tôi..."

Cô hài lòng lắng nghe, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, bảo quản giấy tờ rồi gọi điện thoại ra ngoài.

"Này, công ty Tinh Nguyệt giải trí sao? Tôi muốn cung cấp tin tức."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip