Bhtt H Van Minh Da Nu Quan 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
bởi Moonin

Trữ Dĩ Tầm đưa bốn cái đuôi trói chặt Niên Hữu Ngư, đem thân thể trần trụi của Niên Hữu Ngư thành hình chữ đại 大, như con cá đợi làm thịt, không thể động đậy, hai cây đuôi ở trên nụ hoa trước ngực Niên Hữu Ngư vỗ về chơi đùa, nụ hoa rất nhanh cứng rắn, cái đuôi khác cũng không nhàn rỗi, ở phất qua bên tai Niên Hữu Ngư, toàn thân bị trêu chọc, sự tê dại làm Niên Hữu Ngư không chịu được giãy dụa thân thể. Nàng cảm thấy thân thể như bị hồng thủy bị chặn lại, ầm ỉ muốn phát tiết dục vọng hung mãnh. Chân tâm bị mở ra càng chảy ra nhiều mật dịch hơn, mật dịch lan tràn cỏ dại rồi chảy xuống dưới giường, tiếng thở gấp dâm mị từ miệng phát ra liên tục không ngừng.

Trữ Dĩ Tầm nhìn giữa hai chân Niên Hữu Ngư chảy ra nồng nặc linh lực, linh khí này so với quá khứ nồng nặc hơn, đại khái thân thể Niên Hữu Ngư thật lâu không động tình qua, Trữ Dĩ Tầm không hề nghĩ ngợi vùi đầu vào giữa hai chân Niên Hữu Ngư. Măc dù không giống như trước cần linh khí của Niên Hữu Ngư, nhưng sẽ không ngại có nhiều linh khí.

Niên Hữu Ngư cảm thấy hoa tâm bị Trữ Dĩ Tầm liếm láp khoái cảm mãnh liệt đánh úp về phía toàn thân của nàng, thoải mái khiến nàng cong ngón chân, Niên Hữu Ngư nhìn Trữ Dĩ Tầm liếm láp giữa hai chân chính mình, thân thể còn bị đuôi kích thích, đặc biệt bên môi Trữ Dĩ Tầm còn dính mật dịch của mình, làm cho Niên Hữu Ngư quá kích thích giữa hai chân càng tuôn ra càng nhiều mật dịch hơn.

Trữ Dĩ Tầm liếm láp hút vài cái thân thể Niên Hữu Ngư thay đổi rất nhanh, càng ngày càng vô dụng, nhanh như vậy đã tới, ngón tay của Trữ Dĩ Tầm ở đài hoa cùng hoa huyệt của Niên Hữu Ngư gảy vài cái.

Đài hoa của Niên Hữu Ngư rất nhạy cảm, bị đầu ngón tay Trữ Dĩ Tầm lướt qua, thân thể Niên Hữu Ngư gần như run rẩy tê dại, thân thể nàng co rút nhưng nàng không thể động dậy.

"A, đau quá!" Thân thể Niên Hữu Ngư đang khoái cảm, đột nhiên ngón tay của Trữ Dĩ Tầm đi vào trong cơ thể nàng, làm cho Niên Hữu Ngư từ trong khoái cảm tỉnh lại, đau chết mất, phá thân quá đau a, mặc dù thân thể rất đau thế nhưng trong lòng Niên Hữu Ngư cảm thấy không hài lòng, Trữ Dĩ Tầm rốt cục phá thân thể mình, đời này mình nhất định quấn nàng không thả.

Hoa huyệt chặt muốn chết, một ngón tay đi vào trong bị thịt non mềm đẩy đi ra, không hổ là lò cực phẩm, Trữ Dĩ Tầm âm thầm suy nghĩ, nhưng thấy nhưng thấy Niên Hữu Ngư đau đến chân mày đều co lại, có chút không đành lòng, ngẩng đầu hôn lên môi Niên Hữu Ngư.

Không biết là dời đi lực chú ý, hay thân thể lò cực phẩm, thân thể Niên Hữu Ngư rất nhanh thích ứng ngón tay của Trữ Dĩ Tầm, thịt non mềm bên trong bắt đầu đem ngón tay Trữ Dĩ Tầm hút thật chặt, bên trong hoa huyệt tiết ra nhiều mật dịch, Trữ Dĩ Tầm biết Niên Hữu Ngư đã thích ứng, ngón tay bắt đầu ra vào.

"Phá thân của ta, ngươi phải phụ trách!" Niên Hữu Ngư ngậm lỗ tai Trữ Dĩ Tầm, cảnh cáo nói, nhưng là thanh âm đi ra lại lộ ra nũng nịu, tay chân của nàng được đuôi Trữ Dĩ Tầm thả ra, nàng biết Trữ Dĩ Tầm không nhịn được, tay nàng chạy trên thân Trữ Dĩ Tầm, nàng lúc này thật hy vọng mình cũng có chín cái đuôi, hung hăng trêu chọc Trữ Dĩ Tầm, muốn cho thân thể Trữ Dĩ Tầm đầu hàng. Vì mục tiêu Niên Hữu Ngư quyết định phải tu luyện thật tốt, nỗ lực biến ra cái đuôi.

Phụ trách? Đó là cái quỷ gì, hồ tộc căn bản không có thứ này, bất quá Trữ Dĩ Tầm không có phản bác, Niên Hữu Ngư dùng bắp đùi của nàng vuốt ve giữa chân tâm mình, nàng thậm chí cảm giác được trên đùi Niên Hữu Ngư dính đầy mật dịch của mình, thân thể sản sinh cảm giác đói bụng.

"Được rồi... Không chịu nổi..." Trữ Dĩ Tầm bỏ thêm một ngón tay, sau đó nhanh chóng đút vào, nhanh đến cơ hồ khiến Niên Hữu Ngư không thể chống đỡ, tiếng dâm mị phát ra cùng tiếng nước dâm mỹ ra vào.

Niên Hữu Ngư thất thân trong chốc lát, lập tức lấy lại tinh thần, nàng phát hiện thể lực vẫn còn có thể phân cao thấp cùng Trữ Dĩ Tầm.

Niên Hữu Ngư không kịp chờ đợi muốn Trữ Dĩ Tầm, nàng nâng một chân Trữ Dĩ Tầm lên, sau đó đem chân tâm ướt át của mình đặt ngay chân tâm ướt át của Trữ Dĩ Tầm, xúc cảm ấm áp ẩm ướt mềm mại làm cho hai người không khỏi hít một hơi, đêm xuân sắc vừa mới bắt đầu.

Niên Hữu Ngư cùng Trữ Dĩ Tầm sống ở đạo quan, lấy tu vi bây giờ của Trữ Dĩ Tầm cùng Niên Hữu Ngư, yêu ma quỷ quái, sư diệt yêu các loại đều tự động đi đường vòng. Hai người nếu không tu luyện, nếu không song tu, thời gian trôi qua vô cùng khoái hoạt tự tại.

Người ở dưới chân núi đều biết trên núi trong đạo quan có một nữ đạo cô phong tao, vừa nhìn liền biết không phải là người nghiêm chỉnh, còn có một mỹ nhân lạnh như băng, nhìn giống như yêu nghiệt. Chỗ chết người nhất chính là, nơi này thôn dân đều thay đổi hai ba thời đại , nữ đạo cô phong tao cùng mỹ nhân lạnh lùng kia vẫn còn ở, mười năm như một ngày, không thấy già đi, quả nhiên đều là yêu nghiệt. Nữ đạo cô phong tao thỉnh thoảng sẽ xuống núi, nói mình ở cùng hồ tiên, thôn dân nửa ngờ nửa tin, bất quá có người thôn dân thật sự được hồ tiên trợ giúp, các thôn dân mới tin là thật, bọn họ lên núi tìm đạo quan. Nếu không phải nữ đạo cô nói hồ tiên không thích bị người quấy rối, nếu không... nhang khói nghi ngút.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip