yoongi nheo mắt cười chẳng nói gì, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài.
sao băng rơi tạo thành những vệt trắng dứt khoát rồi tan biến trong nền trời đêm.
"ước gì chúng ta có thể như thế này mãi". bạn chắp tay nói với bản thân mình, bạn nói hộ cả tiếng lòng của anh nữa.
"gửi min yoongi, cục đá vô cảm em yêu
em biết em vẫn còn nhiều thiếu sót.
em biết em thật ngốc nghếch và hay làm cho anh buồn.
em biết em thật trẻ con mỗi khi ở bên anh.
nhưng còn đến vô số điều em muốn được làm cùng anh, được tận hưởng cùng anh.
vì vậy mong anh hãy nhẫn nại yêu em như anh đã từng.
yêu anh, t/b".
bức thư tay bạn viết cho yoongi hôm đó, cái lá thư được đặt trên bàn làm việc của anh — vị trí bạn chắc chắn anh sẽ thấy nó mà lấy ra đọc.
nhưng anh đã không làm thế.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip