When You Re Gone Binhwan When You Re Gone

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hanbin thả một hơi dài, cái mùi hôi nồng của thuốc lá động lại nơi khứu giác. điếu thuốc mục một nửa, tàn tro cháy xén mảnh áo của cậu nhưng cậu dường như không bận tâm về điều đó. đôi mắt vẫn dán chặt trên màn hình tivi thế mà tai cậu vẫn không thể nghe được giọng nói của gã đưa tin.

kim jinhwan chết rồi. cái chết thương tâm của người ca sĩ thiên tài ở tuổi 24, như báo đài kêu than anh còn quá trẻ để kết thúc cuộc đời mình khi đang trên đỉnh sự nghiệp.

người ta tìm thấy anh chết đuối giữa dòng sông hàn, thân thể lạnh ngắt rồi nhẹ tênh như thể thoát tục nơi trần thế, như thể không còn điều chi đáng lưu tâm. anh cứ thế gieo mình trong lòng sông, để nước trào qua phổi, để ngạt thở rồi chơi vơi chết đuối. kim jinhwan đã chọn cái chết như thế.

cái chết không báo trước, cái chết kim hanbin không hay. để khi nghe tin, cậu chết lặng nhìn cơ thể anh được đem khỏi hiện trường, đám người đội mũ, lái xe chớp tắt mang thứ phong hàm vớ vẩn không để cậu được ôm lấy anh.

anh đi rồi, vẫn trốn tránh trách nhiệm như thế. anh đi để lại bao cuộc gọi không người bắt máy, để lại cậu bị bao quanh bởi những khuôn mặt giả tạo, hỏi về quan hệ giữa anh và cậu, hỏi về những niềm đau ngay cả cậu cũng không hề biết.

anh đi ri, bao đn đau em biết san s cùng ai?

anh đi rồi, người người khóc thương cả một vùng trời mênh mông. mẹ anh khuỵu gối, nức nở không nói nên câu, cha anh vai run ôm gia đình nhỏ bé trong tay, gành gống nén nước mắt. ikon tưởng bất diệt giờ đây lặng nhìn quan tài đầy hoa, nghẹo ngào cùng biển đỏ khóc nấc.

anh đi ri, tiếng khóc than ct mãi ri ai s d dành?

anh đi rồi, hanbin nhận ra rằng cậu chỉ huyễn hoặc bản thân mình, tự xem cậu, kim hanbin là người duy nhất hiểu rõ anh. cái ngày hai người lần đầu gặp gỡ, lưng áo thấm đẫm mồ hôi, tiếng thở dốc xen lẫn sự im lặng ngượng nghịu, hanbin nhìn vào đôi mắt anh và thấy mình chìm đắm trong đó. hanbin đã ngỡ jinhwan cũng cảm thấy như vậy.

cái ngày team b thua cuộc, anh khóc òa trên vai cậu như một đứa trẻ, trút bỏ cái danh anh cả mà mệt mỏi tựa vai cậu. hanbin khi đó mù mịt về tương lai phía trước nhưng biết mình còn cả thế giới trên vai.

cái ngày ikon được ra mắt, mắt anh long lanh một tầng nước mà môi anh vẫn cười nụ cười hạnh phúc, anh nắm tay cậu thật chặt và hanbin biết mình phải bảo vệ nụ cười đó bằng mọi giá.

cái ngày môi hai người chạm nhau, những cái động chạm da thịt, ánh mắt chạm nhau chứa ngàn vì tinh tú. hanbin ngỡ mình có thể cùng anh bước đi trên con đường rực rỡ.

hanbin sai rồi, dù cậu có hiểu rõ anh thế nào đi chăng nữa, bao niềm đau anh chứa cứ ngụ trong lọ sứ đó, xiềng xích vây quanh cậu không thể nào chạm tới. hanbin sai rồi, tiếng khóc buồn tủi cậu hay lầm tưởng trong mơ không đâu xa mà tiếng anh khóc nấc.

hanbin sai rồi nhưng cậu không thể trách cứ anh. về những đêm ngã quỵ trong phòng tập, về những ngày giọng mất đi vì luyện thanh quá nhiều, về những lọ thuốc rỗng tuếch nằm lăn lóc nơi góc phòng, về những mũi dao dư luận không ngừng mài mòn anh.

anh đã không nói cho cậu nghe về những niềm đau. kim jinhwan, anh chọn ôn lưỡi dao về phía mình để rồi mệt mỏi ôm thân gieo mình khỏi dòng đời nghiệt ngã.

cậu dụi điếu thuốc xuống nền nhà trắng tinh,vết tròn đen in đậm như ngày anh ra đi. gió thu tràn về, cậu trông bình minh chập chờn nơi cuối chân trời, trông đám người dưới chân nhỏ bé như đàn kiến.

anh đi ri, bình minh chng mãi ti vi em.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip