Chuyen Ver Bhtt Thy Anh Chi Oi Em Yeu Chi Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
-...Em ngốc lắm em biết không? Em là đại ngốc, siêu cấp đại ngốc luôn.

Cô trấn tĩnh lại khi thấy tâm tình nó bình ổn hơn một chút thì lên tiếng mắng yêu nó, vừa nói cô vừa đánh đánh nhẹ vào vai nó.

-Nghe tôi hỏi này...câu thứ nhất: Ai nói với em tôi yêu Quốc Hào?

Diệp Anh đi lại dựa vào lan can hai tay khoanh tròn trước ngực nhìn nó nói. 

-Chị nói anh ta là bạn trai chị còn gì.

Nó xụ mặt nói với giọng điệu có chút giận dỗi, chút ghen.

-Tôi nói là bạn trai chứ không phải nói là người yêu, từ bạn trai này của tôi có nghĩ là bạn bè mà là con trai thôi.

Cô nghe vậy nhìn biểu cảm trên mặt nó lúc này cô thật chỉ muốn cười thật to về độ đáng yêu của nó, cô nhướn chân mày trái 1 cái cười mỉm rồi nghiêm chỉnh lại nói. 

-HẢ...

Nó nghe câu giải thích của cô làm cho giật cả mình liền ngẩng đầu lên nhìn cô há hốc mồm. Không biết là nên vui hay nên buồn đây, vui vì tên bóng bẩy kia không phải là người yêu của cô hay nên buồn vì mình bị cô chơi khăm ngôn ngữ một cách nặng nề như vậy.

-Tôi nói sai sao?

-...

-Chưa hết câu thứ 2: Có phải em đang ghen với anh ta đúng không ? 

-Không có...(Trời ơi...mình đang bị chị ta dắt mũi rồi, hồi nãy còn bộc bạch nói một hơi còn khóc bù lu bù loa trước mặt chị ấy nữa. Giờ mình mà còn nói là mình đang ghen thì chút xíu lòng tự tôn của mình cũng bị chị ta để dưới gót giày còn gì).

-Không ghen mà em buồn rầu bỏ đi khi nghe tôi nói tôi có bạn trai. Không ghen mà tự suy diễn ra chuyện tôi chọn Quốc Hào vì anh ta là đàn ông cho tôi gì mà... 1 gia đình và những đứa trẻ. Không ghen mà em khóc sướt mướt như vậy sao...không ghen mà...

Diệp Anh đắc ý tiếp tục ra chiêu cô vừa nói vừa lấy nó làm tâm mà đi xung quanh tươi cười nhìn nó mà trêu. 

-PHẢI...là em ghen đó...em không thích chị cười với hắn. Không thích chị đi cùng hắn. Càng không thích chị thân mật với hắn. Em không muốn ngồi ở công ty đợi chị trong khi chị đi với hắn. Em sắp phát điên lên vì cứ nghĩ tới cảnh chị khoác tay thân mật với hắn rồi cùng vui vẻ ở cùng 1 chỗ với hắn nữa. EM KHÔNG THÍCH...

Nhịn hết nổi với kiểu đánh tâm lí của Diệp Anh nên nó đành bộc phá hết ra ngoài luôn, nó ngước mặt nhìn cô dõng dạc nói 1 tràn. 

-Vậy....em còn yêu tôi không ?

Bỗng nhiên Diệp Anh đứng lại đối diện nó tâm tình trở nên nghiêm túc nhìn nó hỏi ngay một câu mà cô thắc mắc suốt bao nhiêu lâu nay. Nó đang hùng hồn nói bị câu hỏi của Diệp Anh làm cho nín re đứng hình như là đang xem youtube mà mất wifi vậy.

-.... 

-Nếu không thì những lời em nói nãy giờ chỉ là em đang nói dối tôi thôi. Vì người ta nói "có yêu mới có ghen ".

-...

-Em không trả lời...hi...tôi hiểu rồi. 5 năm ở Anh có lẽ đã có người xoá hình ảnh tôi trong tim em rồi.  

Nó chọn im lặng cúi đầu không nói gì. Diệp Anh thấy nó dù cho cô có nói là nếu nó không ghen coi như phủ nhận mọi việc khi nãy vậy mà nó vẫn không lên tiếng làm cho tâm tình của Diệp Anh như xe không thắng lao dốc xuống, khuôn mặt hiện lên chút buồn. Cô rời khỏi đó đi đến lan can quay mặt ra hướng sông quay lưng lại với nó mà giọng buồn lên tiếng nói.

-CHỊ ƠI!!!

-...

-EM YÊU CHỊ  

Nó im lặng đủ rồi liền ngước lên quay về hướng bóng lưng cô mà kêu. Cô nghe nó kêu theo phản xạ liền xoay lưng lại nhìn nó. Ngay lúc cô vừa xoay lại nó liền nói 3 chữ mà cô đợi suốt 5 năm. Dù 5 năm qua có hàng chục người nói cho cô nghe nhưng không một ai có thể mang lại cảm giác hạnh phúc cho cô như chính nó nói ngay lúc này.

-Thật không?

-Này...chị nghe thử xem...nó đang đập vì chị đó. 

Nó từ từ tiến lại chỗ cô, một tay nhẹ nhàng vịnh đầu cô kê sát vào trái tim mình một tay ôm qua vai cô mà nói nhỏ với cô.

-Sao em sến quá vậy?

-Em nói thật mà...vậy chị có thể trả lời câu hỏi vừa rồi được không.

Đáp án cô chờ đợi cô cũng biết rồi, giờ cũng phải cho nó biết chứ. Nó giọng vẫn nhẹ nhàng vẫn ôm cô như vậy mà hỏi.

-Còn chứ... 

-Thật không?

Nó mừng rỡ đẩy cô ra hai tay vịnh vai cô tươi cười nhìn cô hỏi. Hạnh phúc trong nó như xoá đi tất cả mọi đau buồn cả ngày nay của nó rồi, ánh mắt nó lúc này tràn trề vui mừng và chờ đợi sự khẳng định 1 lần nữa từ cô.

-Đương nhiên tôi phải luôn luôn yêu bản thân tôi rồi. 

Cô nhìn vào ánh mắt hạnh phúc của nó lúc này một lúc thật lâu, những suy nghĩ trong cô những lời cô muốn nói với nó lại không nói ra mà lại thay bằng 1 câu khác. Rồi sau đó liền tươi cười rời khỏi vòng tay nó hướng về phía xe nó mà đi, vừa đi vừa nói. Nó nghe cô trả lời quề vốn liền ấm ức đuổi theo sau . 

-Không phải...ý em là chị có còn yêu em không á? 

-Tại em không đó làm cả ngày chị chưa có gì lót dạ hết. Đói quá à...mau đi ăn thôi. (Đương nhiên là tôi còn yêu rồi, yêu rất nhiều nữa là khác. Vì trước nay trong lòng tôi chỉ có duy nhất con khủng long ngốc nhà em thôi)  

Chân cô có vẻ nhanh nhỉ vừa đến cửa xe liền quay lại nói với nó rồi bước vào trong ngồi đóng cửa cái kịch. Để nó đứng ngay bên hông xe ngơ người, cô thấy vậy liền tươi cười nhướn chân mày về phía tay lái như ra hiệu cho nó vào xe.  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip