Toi Cuong Phan Phai He Thong Phong That Nguyet Chuong 1358 Cao Trang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Trước mắt Đại Chu bên này trấn áp long mạch chủ yếu là mấy vị Chân Võ Cảnh cường giả kia, Cơ Huyền Viễn cùng các tồn tại Dương Thần Cảnh chẳng qua là ở một bên phụ trợ mà thôi, như có như không.

Cho nên Cơ Ngôn Tú đi hoàng cung cầu kiến Cơ Huyền Viễn, lập tức có người mang Cơ Ngôn Tú đi gặp Cơ Huyền Viễn.

Ở trong một gian thiền điện Hoàng thành, Cơ Huyền Viễn đã ngồi đợi ở trong đó, Cơ Ngôn Tú đi tới chắp tay một cái nói:

-Tham kiến lão tổ.

Luận bối phận thì Cơ Huyền Viễn kỳ thực còn muốn so với Cơ Hạo Điển lớn hơn một thế hệ, cho nên ngày trước Cơ Hạo Điển đều gọi hắn là hoàng thúc, Cơ Ngôn Tú bây giờ gọi hắn một tiếng lão tổ  kỳ thực không sai.

Nhưng Cơ Huyền Viễn chỉ thản nhiên nói:

- Lão tổ Đại Chu ta chỉ có một người, Thái Tử điện hạ nên đổi xưng hô khác đi.

Cơ Ngôn Tú có chút không rõ, vì sao hắn cảm giác Cơ Huyền Viễn này dường như đối với mình có chút không thích?

Tuy rằng theo lý mà nói lão tổ  Cơ hoàng tộc bọn họ kỳ thực chỉ có một Chân Võ Cảnh Cơ Vũ Lăng, nhưng Cơ Huyền Viễn làm trưởng bối, tôn xưng hắn một tiếng lão tổ cũng là tỏ vẻ tôn kính, Cơ Huyền Viễn này làm sao còn là một bộ dáng không vui?

Cơ Ngôn Tú hơi có chút lúng túng nói:

- Vương gia, là như thế này, ngày hôm nay Tô Tín dẫn người công nhiên đánh tới Thái Tử Phủ ta, đồng thời còn đả thương thủ hạ Võ Minh Trùng của ra, hành động như thế thật quá càn rỡ!

Cơ Ngôn Tú càng nói càng tức giận:

- Đại Chu ta đối với thần tử có thể nói là khoan dung, nhưng khoan dung không phải là dung túng , quân là quân, thần là thần, nếu là ngay cả cao thấp tôn ti đều không có, này còn ra thể thống gì? Vương gia, Tô Tín này mặc dù là trọng thần Đại Chu, nhưng chính vì vậy chúng ta mới không thể cứ bỏ mặc hắn như thế không quan, bằng không những người khác của Đại Chu ta lấy hắn làm tiền lệ, sau này còn như thế nào? Nhất định phải nghiêm trị!

Cơ Ngôn Tú nói xong lời này nhất thời thở dài một hơn, nhưng lúc này hắn lại phát hiện Cơ Huyền Viễn chỉ dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn, nhất thời để trong lòng Cơ Ngôn Tú máy động.

- Ngươi nói quân là quân, thần là thần? Nhưng cái vị trí quân này của quân là như thế nào lấy được?

Cơ Huyền Viễn nhàn nhạt hỏi.

Cơ Ngôn Tú vừa định giải thích, Cơ Huyền Viễn liền trực tiếp nói:

- Làm người không thể quên gốc, toàn bộ người trong thiên hạ đều biết cái hoàng vị này của người là dựa vào Tô Tín lấy được, hiện tại các ngươi nháo thành bộ dáng này, ngươi còn muốn nghiêm phạt Tô Tín, ngươi làm cho tất cả người trên giang hồ nhìn ngươi thế nào? Vong ân phụ nghĩa còn qua sông đoạn cầu sao? Thân là Đại Chu chi chủ, ngươi lại làm ra sự tình bực này, ngươi muốn người trong giang hồ làm sao yên tâm đến tìm ngươi làm nơi nương tựa, tìm Đại Chu ta nương tựa!

- Chuyện này lẽ nào cứ để như vậy sao?

Cơ Ngôn Tú có chút không cam lòng.

Cơ Huyền Viễn liếc hắn một cái, trong mắt là mang một vẻ thất vọng.

- Đừng tưởng rằng ta là người mù, sự tình trên giang hồ có lẽ ta không tinh thông như Lục Phiến Môn, nhưng sự tình Đại Chu không lừa gạt được ta. Chuyện lần này nếu không phải ngươi thích làm việc lớn hám công ta, để thủ hạ mình cưới đi tình báo của đám thủ hạ Tô Tín, hắn như thế nào sẽ đi tìm ngươi đòi một cái công đạo? 

Cơ Ngôn Tú vội vã giải thích;

- Chuyện này là Phương Cửu Nguyên tự mình quyết định, ta trước đó cũng không biết.

Cơ Huyền Viễn chỉ Cơ Ngôn Tú nói:

- Nhớ kỹ, không quản chuyện này ngươi có biết hay không, nhưng Phương Cửu Nguyên là thủ hạ của ngươi, hắn làm chuyện gì cũng là do ngươi đến chịu. Giống như các ngươi chọc tới người Địa Phủ, nhưng vô luận là ai đúng ai sai ta cũng sẽ giống vật bảo vệ ngươi, bởi vì ngươi là Thái Tử Đại Chu, bọn họ động ngươi thì tương đương với đánh mặt Đại Chu. Ngươi nếu vừa gặp chuyện liền đem thủ hạ mình đẩy ra, đây cũng không phải là người khác đang đánh mặt ngươi mà là chính ngươi đang đánh chính ngươi!

Cơ Ngôn Tú bị Cơ Huyền Viễn nói sắc mặt đỏ bừng, lời hắn mới nói thuần túy là vô ý thức phản ứng mà thôi, không nghĩ tới là bị răn dạy một phen.

Cơ  Huyền Viễn hừ lạnh nói tiếp:

- Huống hồ đám người thủ hạ kia của ngươi là cái mặt hàng gì ngươi cũng không phải không biết, Trương Chiêu Hiển chính là người của một trong ba gia tộc lánh đời Trí Viễn Đường Trương gia, Trương gia này so với Tô gia thông minh hơn nhiều, nhưng là trơn trượt nhiều, đối với người này ngươi có thể dùng, nhưng lại không thể trọng dụng, bởi vì đối phương tuyệt đối sẽ đem lợi ích Trương gia bọn họ đặt ở trên triều đình. Mà Võ Minh Trùng mặc dù là mãng phu vô não, nhưng là là đệ tử của đệ nhất cường giả tiền triều Đại Tấn Võ Thành Tắc, sư phụ hắn sở dĩ chết nhanh như vậy, phỏng chừng cũng không thiếu được nguyên nhân bị hai vị cường giả Đại Chu ta trọng thương. Hiện tại, Võ Thành Tắc đã chết, ngươi dùng hắn ngược lại là không có vấn đề, nhưng người làm sao bảo chứng được đối phương sẽ không ngầm đối với Đại Chu ta mang lòng oán hận?

Cơ Huyền Viễn nói để Cơ Ngôn Tú nhất thời cả người toát mồ hôi lạnh.

Hắn nguyên vốn cho là thủ đoạn của mình coi như là không có vấn đề gì, tối thiểu xem người vô cùng chuẩn, cho nên mới có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tụ lại nhiều cường giả như vậy.

Cho đến giờ phút này hắn mới phát hiện mình đến tột cùng phạm phải sai lầm lớn như thế nào, cùng so sánh với những lão quái vật như Cơ Huyền Viễn, hắn vẫn còn có chút non.

Mà lúc này Cơ Huyền Viễn lại hừ lạnh một tiếng nói:

- Hơn nữa ngươi xem một chút đám thủ hạ của ngươi là hạng gì? Tô tín là trọng thần của triều đình Đại Chu ta, lúc đầu ở trên Quan Thiên Yến, Phương Cửu Nguyên sợ chết không tiến lên, nhưng Tô Tín là lấy thực lực của Dung Thần cảnh tiếp Danh Kiếm Sơn Trang Hà Vô Sơn ba chiêu, đây là sự tình mọi người đều biết. Nhưng ngươi bây giờ vì những chuyện nhỏ nhặt này để ta đi khiển trách Tô Tín, ngươi để những thần tử khác nhìn Đại Chu ta như thế nào? Ngươi để người trên giang hồ nhìn thế nào về Đại Chu ta?

Cơ Huyền Viễn răn dạy một trận liền đem Cơ Ngôn Tú ngất đi, khiển trách Tô Tín lời như vật hắn là cũng không nói nên lời, chỉ có thể sắc mặt khó coi hỗn loạn cáo từ rời đi.

Đương nhiên cũng là Cơ Ngôn Tú này xui xẻo, hắn cũng là đến không đúng lúc.

Dưới mắt Quan Thiên Yến vừa qua đi không lâu, Tô Tín ở trong mắt các hoàng tộc họ Cơ ấn tượng tương đối khá.

Mà Phương Cửu Nguyên là sợ chiến không tiến lên, như thế liền hình thành ấn tượng một tốt một xấu trong mắt người khác.

Dưới tình huống như vậy Cơ Huyền Viễn mà nghe Cơ Ngôn Tú nói đó mới gọi là bị bệnh.

Hơn nữa hắn cũng phát hiện, Cơ Ngôn Tú này mấy địa phương khác ngược lại còn tạm chấp nhận được, nhưng lại không có mắt nhìn đại cục.

Cơ Ngôn Tú đến bây giờ vẫn là đứng ở vị trí bản thân hắn đến nói lời này, hắn chỉ lo lợi ích bản thân, nhưng không suy nghĩ một chút nếu quả thật dựa theo lời hắn nói đi đến khiển trách Tô Tín, võ giả Đại Chủ có thể hay không không lục đục nội bộ, người trên giang hồ có thể hay không cười nhạo Đại Chu?

Mặc dù nói cái nhìn đại cục này là có thể tùy tự thân vị trí biến hóa mà tăng trưởng, nhưng loại tình huống trước mắt này, Cơ Huyền Viễn càng thêm thất vọng đối với Cơ Ngôn Tú.

Mà lúc này bên trong Lục Phiến Môn, Tô Tín cũng nghe được tin tức Cơ Ngôn Tú đi hoàng cung, dùng cái mông nghĩ cũng biết, thằng nhãi này nhất định là đi cáo trạng.

Tô Tín cười lạnh một tiếng,Cơ Ngôn Tú này còn thật là có chút không kiên nhẫn, này còn không có đăng cơ liền đi tìm Cơ Huyền Viễn để kiếm phiền phức cho bản thân.

Chỉ bất quá Tô Tín ngược lại không có sợ hãi, hắn tuyệt đối nắm chắc, Cơ  Ngôn Tú này đi cũng như không, bằng không ban đầu hắn ở trên Quan Thiên Yến xuất thủ chẳng phải là không công lãng phí thời gian?

Chỉ cần hắn có thể thắng được hảo cảm của hoàng tộc họ Cơ, lấy điểm uy vọng đánh thường hiện tại của Cơ Ngôn Tú còn không động được hắn.

Cho nên hiện tại Tô Tín nghiên cứu đều là một chuyện khác, đó chính là tính thế nào để Cơ Ngôn Tú xuất thủ phá hư giao dịch của Thiên Đình cùng Kim Trướng Hãn Quốc.

Bình thường mà nói mưu kế giống nhau không nên dùng lần thứ hai, đặc biệt còn là ở trong khoảng thời gian ngắn xuất thủ sử dụng trên cùng một người.

Cơ Ngôn Tú ăn một lần thua thiệt như thế, đáng lẽ trước mắt hắn sẽ tăng lên cảnh giác mới đúng.

Nhưng người có một loại quán tính, chính là ta ở chuyện này ăn một lần thua thiệt liền sẽ vô ý thức cảm giác mình đã đề thăng cảnh giác, tuyệt đối sẽ không ở cùng một chỗ té hai lần.

Không biết người ôm loại ý nghĩ này, đại bộ phận cũng sẽ ở cùng một chỗ té rơi đầu chảy máu mới có thể thực sự cảnh giác.

Theo Tô Tín, Cơ Ngôn Tú không sai biệt lắm chính là người như vật, chỉ cần hắn đem chuyện này làm thần bí một chút, cẩn thận một ít, hắn dám cam đoan, Cơ Ngôn Tú có chín thành sẽ ở cùng một chỗ té ngã hai lần.

Lúc này Cơ Ngôn Tú trở lại Thục Vương Phủ càng thêm buồn bực.

Phương Cửu Nguyên bọn họ thất bại, kết quả lại làm cho bản thân dặm ngoài không phải là người, bị người Địa Phủ bức ép cũng liền thôi, Tô Tín lại vẫn dám công nhiên chặn cửa ra tay với hắn, hơn nữa hắn còn bị Cơ Huyền Viễn khiển trách cho một trận, dường như từ khi bản thân trở thành Thái Tử tới nay bây giờ chưa bao giờ thuận lợi qua.

Càng như vậy trong lòng Cơ Ngôn Tú cảm giác nguy cơ liền càng nồng nặc, dường như bản thân sau khi lên ngôi tên tuổi hoàng đế khôi lỗi đã đeo vào trên đầu mình bình thường.

Cơ Ngôn Tú tuyệt đối không muốn loại sự tình này phát sinh, cho nên vừa về tới Thục Vương Phủ, hắn liền đem Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền tìm đến.

Kỳ thực nguyên lai ở trong lòng Cơ Ngôn Tú, Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền địa vị là thấp hơn so với đám người Võ Minh Trùng.

Dù sao bọn họ trước kia đều là người Lục Phiến Môn, tại triều đình nội quan buộc cũng là rắc rối khó gỡ, cho nên Cơ Ngôn Tú không cách nào hoàn toàn tin tưởng bọn hắn.

Mà đám người Võ Minh Trùng cùng Trương Chiêu Hiểu là xuất thân dân gian, đầu tiên đầu nhập vào trong triều đình chính là Cơ Ngôn Tú hắn, cho nên ở trong lòng hắn cũng là lấy đám người Võ Minh Trùng là chủ.

Cho đến khi Cơ Huyền Viễn khuyên răn hắn mới hiểu được, coi như là Võ Minh Trùng cùng Trương Chiêu Hiền cũng không phải bảo hiểm như vậy, cho nên lúc này Cơ Ngôn Tú mới chuẩn bị đem hành động sau để Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền đến thống lĩnh.

Hai người bọn họ dù sao đảm đương vị trí Tứ Đại Thần Bộ thời gian dài như vậy, tuy rằng lần trước nhiệm vụ xuất hiện sai lầm, nhưng này dù sao cũng là một chuyện ngoài ý muốn không một ai nghĩ tới, hai người này năng lực vẫn có.

Cho nên đợi Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền đến, Cơ Ngôn Tú trực tiếp đối với hai người chắp tay một cái nói:

- Phương đại nhân, Liễu đại nhân, hiện tại Võ Minh Trùng bị Tô Tín trọng thương, cho nên cô quyết định đem Long Ảnh Quân tạm thời giao cho hai vị đến thống lĩnh. Lần trước chúng ta hành động xuất hiện một ít chuyện ngoài ý muốn, dẫn đến những người khác đều nhìn vào Thái Tử Phủ ta chê cười, cho nên ta hi vọng ở trước lúc cô đăng cơ, hai vị đại nhân có thể cho cô một kinh hỉ, đến lúc đó cô nhất định sẽ không bạc đãi hai vị đại nhân!

Phương Cửu Nguyên cùng Liễu Vô Tiền nghe vậy đều trong lòng một trận kinh ngạc, dù sao lúc trước bọn họ vừa đầu nhập vào Cơ Ngôn Tú, bọn họ có thể nhìn ra thái độ Cơ Ngôn Tú đối với bọn họ.

Nhưng hai người cũng không nói gì nhiều, dù sao bọn họ cũng biết mình thân phận đặc thù, Cơ Ngôn Tú không cách nào hoàn toàn tin tưởng bọn hắn.

Kết quả hiện tại Cơ Ngôn Tú dĩ nhiên nói với bọn họ lần này thành thật với nhau nói đến, hai người tuy rằng không hiểu nổi đây là vì sao, nhưng loại tình huống này hiển nhiên là chuyện tốt, cho nên hai người cũng lập tức hành lễ nói:

- Xin điện hạ yên tâm, bọn ra sẽ không để điện hạ thất vọng!


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip