Sorry cácbạn fan tsunajirai thậtrachapnaylàvềhọnhưngý tưởngcủacặpđótuy đã cónhưnghơikhóhiểu,rờirạc, mìnhcầnsuy nghĩthêmđểviếthayhơn, rấtxin lỗimọi ngườiVàcáibàiphíatrênlàbàimìnhđangnghiện, bàiIDOLcủaBTS :))Haku là 1 thiếu niên có khả năng đặc biệt, nhưng nó ko mấy vui vẻ, tốt lành, đó là cậu có khả năng nhìn thấy các quái vật, ma quỷ mà người thường ko thể nhìn thấy. Những ngày đi học cậu chỉ ngồi ở góc lớp, ko ai dám nói chuyện, lại gần cậuThanh niên 1: thằng Haku kìa tụi bâyThanh niên 2: tao sợ nóThanh niên 3: nó bị phù thủy nguyền rủa rồi, tránh xa nó raHaku: *ôm đầu + gục mặt xuống bàn*nếuđâylàácmộng, monghãychotôitỉnhgiấcvàthoát khỏiđâyVề nhà cứ tưởng bình yên, nhưng lại bị mẹ đánh đập chửi rủa các kiểu, cha thì nghiện ngập, cha mẹ cãi vã. Cậu thì chỉ im lặng rồi về phòngHaku: ồ, hôm nay phòng lạnh nhỉ, chắc có ai đó đếnCậu bước vào phòng, ngồi xuống giường, 1 người hiện lênHaku: 1 thanh niên sao, anh tên gì????Thanh niên ấy: ta là ZabuzaHaku: tên đẹp nhỉZabuza: cậu nhìn và nghe được ta ư????Haku: phải, kỳ dị lắm phải koZabuza: no no, 1 khả năng đặc biệt nhỉ, ta ở 1 mình suốt, cô đơn lắm, giờ ngươi có thể nhìn thấy ta, làm bạn nhéHaku: tùy anhZabuza: cậu tên gì????Haku: tôi là hakuZabuza: cậu nhiêu tuổi rồiHaku: 16tZabuza: còn nhỏ nhỉ????Bỗng mẹ của haku mở cửa vào phòngMẹ haku: thằng quỷ, ăn cơm đi *đóng mạnh cửa*1 chén cơm chỉ có nước tương và 1 con cá chiên nhỏ, tất cả đều nguội lạnhHaku: *đổ một ít ra 1 cái chén khác, cắm đôi đũa lên* ăn chung cho vui. Xin lỗi vì nó hơi lạnhZabuza: cảm ơn cậuKể từ đó zabuza trở thành 1 người bạn thân của haku, đi đâu cũng phải có cậu. Ai cũng nghĩ anh là 1 hồn ma ám haku nhưng đối với cậu, anh như 1 vị thần hộ mệnh, 1 người bạn thân thiết với cậuHaku: anh Zabuza. Anh mất năm mấy tuổiZabuza: 23Haku: chắc mấy bài tập này anh giải được đúng koZabuza: tất nhiên Haku: vậy chỉ em điZabuza: làm vậy nè....Bla bla blaHaku: wow, anh giảng dễ hiểu lắm luônZabuza: anh theo Sư Phạm mà, anh cũng dạy môn Lý,Hóa nên có thể dư sức chỉ emHaku: cảm ơn anh *cười*Zabuza: lo học điKhi nhìn thấy nụ cười của haku, tim zabuza như chậm 1 nhịp, khuôn mặt thì vẫn lạnh như tảng băng đã đắm chìm tàu Titanic , nhưng trong thâm tâm thì đang đỏ như ăn nhầm ớt sừng trâu. Trong vài tiết kiểm tra, zabuza còn chỉ bài haku 1 cách tận tìnhHaku: cảm ơn anh nhiều nha ZabuzaZabuza: em vui là được rồiHaku: về thôi, tối rồiZabuza : ok1 năm sau, cha haku chết vì nghiện ngập, mẹ thì do quá đau buồn mà tự tử, nhà chỉ còn mình haku và zabuza, cậu thì đã được nghỉ hè. Luôn ở nhà, lúc ra khỏi nhà phải cải trang để tránh việc chọc ghẹoHaku: anh zabuza, cảm ơn anh vì tất cả, trước kia em là 1 đứa trầm cảm, nhờ anh mà em đã vui vẻ hẳnZabuza: thật àHaku: vâng, vì thế, em có chuyện muốn nói, quan trọng lắmZabuza: nói đi, anh đang nghe nèHaku: em muốn........anh trở thành......Zabuza: anh chấp nhận Haku: .......làm anh trai em. Thật chứ, vậy hay quáZabuza : nà ní???? really???? Haku: yes :))Zabuza: 😢 timtauđauquáman 💔Bỗng chuông điện thoại của haku vang lênmình hợp nhau đến như vậy thế nhưng ko phải là yêu. Và anh muốn hỏi em rằng chúng ta là thế nào? Rồi lặng người đến vô tận trách sao được sự tàn nhẫn. EM TRÓT VÔ TÌNH,THƯƠNG ANH NHƯ LÀ ANH TRAI ( đổi lại bài Em gái mưa thành anh trai mưa) Zabuza: ==Haku: nii san, em đi ra ngoài mua đồ nhéZabuza : em đi điSau khi haku đi khỏiZabuza: đm cái điện thoại, hỏa thiêu, phải hỏa thiêu