Chiếc cối xay gió nhẹ quay đều theo từng gợn mây , những cái xích đu rỉ sét đang đu đưa theo nhịp đẩy của một cô nhóc nhỏ bé . Không ai ngồi cũng như không ai bên cạnh , mảnh đất trống bị bỏ hoang ngày càng thêm lạnh lẽo . Muốn đi nhưng lại không thể , chính những suy nghĩ bên trong cô đã níu chân cô lại nơi này .
Cự Giải đây là lần đầu được ra khỏi nơi ngục tù tối tăm mà cô gọi là nhà kia , cô khó khăn hô hấp vì cái lạnh bao trùm , ngước mắt nhìn lên trời , cảm nhận từng giọt mưa đang khẽ rơi xuống , cô khóc .
Ba mẹ cô nhốt cô trong nơi đó để đào tạo cô thành một con quỷ khát máu , ngày đêm hành hạ cô khiến cô sống không bằng chết , mãi cho đến khi cô lên bảy , ba mẹ cô mới để cô ra ngoài , nhưng thật chất là để cô đi chết , vì cô chẳng còn giá trị lợi dụng nữa .
Công việc của cô trước đây là sát thủ , cô được luyện tập để đi báo thù cho ba mẹ , mục đích họ đẻ cô ra chỉ có thế . Giờ cô đành ở đây chờ ai đó đến cứu hoặc chết mà thôi .
Nè ! Cậu gì ơi ! Ổn không đấy ? - một cậu trai trạc tuổi cô nhóc ấy từ xa đi đến , khẽ hỏi
Ổn - Cự Giải nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu khi nhìn thấy một bé trai khác đi tới , trên người là những chiếc khăn ấm áp , có vẻ như cô khá ghen tị
Ha ha ! Đây , cho cậu ! - hiểu được tâm tư của cô bạn , cậu nhóc kia khẽ rút trong balo một chiếc áo ấm , mặt cười tươi rói
C...cảm ơn ... - Cự Giải thẹn thùng nói , mặt cô ửng đỏ vì ngại ngùng Cậu có nơi nào để về không ? Hay là qua nhà mình ở ? - cậu nhóc kia lo lắng hỏi khi thấy đôi chân trần đang run rẩy của Cự Giải K...khô...không sao ! Mình có nhà mà - Cự Giải khó khăn từ chối , cô nhóc không muốn làm phiền người khác , quả là một đức tính tốtV..vậy ....vậy à ... Thế thì nhà mình ở gần đây lắm , khi nào hẹn gặp nha ! - cậu nhóc gãi đầu cười ngại ngùng - Ui chết ! Trễ giờ rồi , bai cậu nha ! - hộc tốc chạy thật nhanh để đến trường , cậu nhóc đó quên mất cả việc lấy lại chiếc áo ấmNÈ ! ĐỢI TÍ ! MÌNH CÒN CHƯA BIẾT TÊN CẬU ! - mạnh dạn hét thật lớn , Cự Giải bất ngờ nhận ra *giọng mình lớn thế ư ? *MÌNH TÊN THIÊN BÌNH , CÒN CẬU ? - cậu nhóc từ xa hét dội lại CỰ GIẢI , MÌNH TÊN CỰ GIẢI ! - Cự Giải trả lời mà lòng có một chút ấm áp , cô nhận ra rằng , cô không cô đơn như cô nghĩ , Thiên Bình , chính là người thay đổi cuộc đời cô Kể từ ngày hôm đó , Cự Giải được chuyển vào trại mồ côi , cô vẫn được đi học , vẫn gặp Thiên Bình đều đều . Cho đến 1 năm sau , khi cô lên tám , Liên gia đã nhận cô về nuôi , và cô đã được đi học chung trường với người cô thầm mến , Thiên Bình .Hạnh phúc đến nhanh cũng sẽ mau chóng phai tàn , nếu không biết phấn đấu thì sẽ không mãi mãi đượcBạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip