Trong Sinh Chi Nha Giau Moi Noi Chuong 118 Chuong 217

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
"Sổ sách có vấn đề gì sao?" Mộ Tiêu Vân lúc này đang lái xe, vốn dĩ theo kế hoạch đi công ty một chuyến, không nghĩ tới điện thoại của bạn cậu gọi đến, chắc là lần trước cậu nhờ xem tài lư liệu về bất động sản Mộ thị đã có kết quả.

"Ta cho rằng ngươi đem sổ sách giao cho ta thì ở phương diện này khẳng định sẽ có vấn đề, nhưng mà học đệ à, theo như quy mô trong công ty thì ta không thể không nói, sổ sách này làm rất tố, bên trong rất hoàn chỉnh hoàn toàn không có lỗ hổng."

"Người thực hiện sổ sách này là người có bản lĩnh?" Mộ Tiêu Vân dùng một loại phương thức khác để hỏi.

"Ngươi cho rằng kế toán trong văn phòng của ta chỉ biết ăn diện sao?" Đối phương cười khẽ hỏi lại. Từ những lời đối thoại của hai người có thể thấy rằng quan hệ của hai người rất tốt.

"Cho nên, ý của ngươi là đối phương không có động tay động chân ở sổ sách?" Mộ Tiêu Vân có chút kinh ngạc.

"Nếu ngươi không nghi ngờ ta cùng đối phương là chung một thuyền, như vậy khẳng định đối phương không có động tay chân trên sổ sách."

"OK, ta đã hiểu." Tuy rằng về điều này Mộ Tiêu Vân có chút ngoài ý muốn, nhưng nhân phẩm của Diêu Tinh Tinh ở trong mắt Mộ Tiêu Vân hoàn toàn không có giá trị.

Cậu đương nhiên không có nghĩ tới, Diêu Tinh Tinh sở dĩ không có động tay chân vào sổ sách  là bởi vì ở trong lòng Diêu Tinh Tinh, Mộ thị bất động sản là thuộc về Mộ Hữu Thành, những gì thuộc về Mộ Hữu Thành cũng chính là thuộc về bà, nếu sớm biết rằng có một ngày Mộ Tiêu Vân trở về tranh đoạt, bà có lẽ sẽ động tay chân vào đó.

Bất động sản Mộ thị

Đối với vị tổng tài 18 tuổi này, nhân viên Mộ thị cũng không dám nói nhiều, thứ nhất Mộ Tiêu Vân không phải người có đao to búa lớn, thứ hai người khác cũng không có tư cách nghị luận, bất quá đối với Mộ Hữu Thành, tất cả mọi người đều tỏ ra đồng tình. Mộ Hữu Thành là một lãnh đạo tốt, nhưng ông không phải là người lãnh đạo có tài năng, ông là người thiếu quyết đoán, điểm này thì nhóm người trong cao tầng Mộ thị đều biết rõ ràng. Từ sự quyết đoán mà nói thì Mộ Hữu Thành òn không bằng Lý Đức Quân.

"Xin chào Mộ tổng." Mộ Tiêu Vân đi vào đại sảnh Mộ thị, bảo an cùng nhân viên lễ tân lập tức chào hỏi.

"Chào! Mọi người vất vả rồi." Mộ Tiêu Vân mỉm cười gật gật đầu với mọi người, sau đó đi vào thang máy.

Ở cửa thang máy, Lý Đức Quân đã sớm chờ ở nơi đó, thấy Mộ Tiêu Vân bước ra thì lập tức nói: "Tiêu Vân, ngươi đã đến rồi, văn phòng đã trang hoàng xong, ngươi mau đến  xem, không biết có làm cho ngươi vừa lòng hay không."

"Lý thúc thật khách khí, ta tin tưởng ánh mắt của Lý thúc." Văn phòng của Mộ Tiêu Vân là sát bên văn phòng của Mộ Hữu Thành, cho nên thời điểm Mộ Tiêu Vân đến, Mộ Hữu Thành cũng biết, ông nghĩ mình cũng nên ra chào hỏi, nhưng từ khi phát sinh chuyện Diêu Tinh Tinh bị buộc từ chức, Mộ Hữu Thành đối với Mộ Tiêu Vân đã không còn hy vọng.

Văn phòng của cậu nằm ở hướng Nam, nơi có ánh mặt trời chiếu thẳng xuống,  nhưng bởi vì không gian lớn, cho nên có thể tách ra được 1 cái ban công, đồng thời cũng có một gian phòng nghỉ, phòng nghỉ không lớn, nếu lớn sẽ ảnh hưởng đến kiến trúc văn phòng, tuy rằng phòng nghỉ không lớn nhưng rất gọn gàng, những gì cần có đều có.

Nhìn đến phong cách toàn bộ văn phòng có vẻ xa hoa nhưng cũng không mất đi đại khí, không thể không nói, đối với cách trang hoàng văn phòng này Lý Đức Quân đúng là đã bỏ ra nhiều tâm huyết.

"Tiêu Vân thấy thế nào? Nhưng không cho nói không tốt ." Lý Đức Quân trêu ghẹo.

" Nhìn rất đẹp, cho dù tự ta đưa ra ý tưởng cũng không nghĩ ra được thiết kế tốt như vậy. Trang hoàng như vậy chắc mất không ít tiền phải không ."

"Không không không, không bao nhiêu tiền." Lý Đức Quân chặn lại, số tiền này ông không đến bộ phận tài vụ, nói cách khác chính là tự Lý Đức Quân gánh vác. Ý tứ này, không cần nói cũng biết. "Tiêu Vân, ngươi mới vừa tiếp nhận Mộ thị, cái này xem như  lễ vật ta tặng cho ngươi."

"Vậy sao được, cái này phải là chi phí do công ty bỏ ra chứ." Mộ Tiêu Vân làm bộ ngượng ngùng nói.

"Công ty hiện tại sự tình rất nhiều, công trình mới của chính phủ đến bây giờ còn chưa có giải quyết, muốn kéo dài thời gian bào giao cũng không có kết quả, các nhóm hộ gia đình đã bắt đầu ở trên diễn đàn náo loạn, cho nên mấy ngày nay phải nghĩ cách để trấn an các hộ gia đình, cho nên ta nghĩ hiện tại Mộ Đổng cũng không có tâm tình đi quản mấy phí dụng này."  Hiện tại các sự tình ở công ty còn cần Mộ Hữu Thành giải quyết.

"Một khi đã như vậy, ta đây liền không khách khí." Mộ Tiêu Vân cũng không có thoái thác, giả dạng làm một người thích chiếm tiện nghi. "Đúng rồi Lý thúc, ta hôm nay có chuyện muốn cùng ngươi thương lượng."

"Sự tình gì?"

"Ngươi xem, từ sau khi họp hội đồng quản trị cũng đã hơn một tuần, thượng tầng công ty thay đổi cũng nên nói với những kia một tiếng hay không? Ngươi tìm thời gian thích hợp mở cuộc họp với các chủ quản công ty, sau đó sẽ thông báo với toàn bộ nhân viên được không?" Mộ Tiêu Vân hỏi.

"Điều này ta cũng đã nghĩ tới." Lý Đức Quân lập tức nói, kỳ thật ông ta làm sao nghĩ đến việc này, đây chính là thuận theo Mộ Tiêu Vân vuốt mông ngựa. "Ta vốn dĩ tính toán cùng đề nghị với ngươi, 4 tháng công ty tổ chức cái văn nghệ hoạt động như thế nào? Động viên công ty trên dưới công nhân tham gia thi đấu, sau đó thiết trí mấy cái giải thưởng, vì nghênh đón ngươi đến nhận chức."

"Cái này chủ ý không tồi, vậy giao cho ngươi định rồi."

"Kia công ty thượng tầng chủ quản mở họp, chọn ngày chi bằng nhằm ngày?" Lý Đức Quân lại đề nghị, Mộ Tiếu Vân làm công ty ở tổng tài thân phận khai cái hội nghị, cứ như vậy, hắn làm Mộ Tiếu Vân tín nhiệm nhất người, ở công ty, tương đương là một người dưới vạn người phía trên, đến lúc đó ai không cho hắn mặt mũi.

"Có thể a. Bất quá còn có chuyện tình, ta muốn thỉnh giáo Lý thúc ngươi."

"Sự tình gì?" Mộ Tiếu Vân thỉnh giáo hai chữ, cấp đủ hắn mặt mũi.

"Lần trước cho Mộ Hữu Thành ba ngày giải quyết công trình của chính phủ, nhưng đến nay vẫn không có giải quyết, chú cảm thấy tôi có cần đưa ra trừng phạt để tạo uy nghiêm cho mình hay không?"

Lời này của Mộ Tiêu Vân làm Lý Đức Quân đầu tiên là sửng sốt, sau đó trong lòng cao hứng, Mộ Tiêu Vân càng có thành kiến với Mộ Hữu Thành thì hắn càng dễ khống chế Mộ Tiêu Vân.

"Đương nhiên, vị trí tổng tài là một vị trí mới, nếu không ưu khuyết điểm minh xác, tương lai sao có thể  tạo được hình tượng ở công ty, hơn nữa chuyện này chính xác đã kéo dài rất lâu, ta hoàn toàn tán đồng suy nghĩ của ngươi."

"Vậy chú nói, nên xử phạt thế nào?" Mộ Tiêu Vân làm bộ không hiểu hỏi.

"Xử phạt này thật khó mà nói." Lý Đức Quân trầm tư trong chốc lát, "Ta cảm thấy các người dù sau cũng là cha con  nếu thẳng tay quá mức sẽ làm người khác dị nghị."

"Nếu như mọi người vì có quan hệ thì dù sai cũng không cần thưởng phạt vậy thì đối với công ty có ích lợi gì?" Mộ Tiêu Vân hỏi lại.

"Cũng thật tình là như vậy, cho nên......" Đôi mắt Lý Đức Quân chợt lóe, " Ta thật ra có chủ ý này." Đẩy Mộ Hữu Thành xuống đài, làm cho mâu thuẫn của hai cha con càng lúc càng lớn, như vậy thời gian hắn ngồi vào vị trí này sẽ càng ngày càng sớm.

"Chúng ta muốn trừng phạt Mộ Hữu Thành không thể tự mình đưa ra mà là để tự bản thân Mộ Hữu Thành nói ra , tốt nhất là ở cuộc họp cổ đông, đến lúc đó, xem ông ta tự đưa ra trừng phạt mình như thế nào, sau đó chúng ta lại quyết định là được."Chiêu này của Lý Đức Quân thật là âm hiểm. Làm trò trước mặt cổ đông công ty, nếu  Mộ Tiêu Vân  xử lý không tốt thì sẽ không thể lấy uy tín ở công ty, nhưng phạt nhẹ sẽ bị nói xấu nên chỉ có thể bị phạt nặng.

"Nhưng mà ta không  không biết làm sao để Mộ Hữu Thành mở miệng." Mộ Tiêu Vân ngượng ngùng. Loại chuyện bức bách người nói ra cậu sẽ không làm.

Lý Đức Quân sốt ruột lập công, cũng  vội vã muốn tạo cho mình là trợ thủ đắc lực của Mộ Tiêu Vân cho nên hắn cũng không có nghĩ đến, đây cũng bẫy rập Mộ Tiêu Vân thiết kế cho hắn. Bất quá cho dù hắn có nghĩ ra thì Mộ Tiêu Vân cũng có rất nhiều biện pháp làm cho Lý Đức Quân vì biểu hiện chính mình mà hy sinh dân tâm.

Quản lý công ty, làm cho công nhân kính sợ thì không đủ, cậu muốn chính là bọn họ phải toàn tâm toàn ý tôn kính.

"Cái này thì ngươi yên tâm, ta sẽ làm cho hắn phải mở miệng." Lý Đức Quân vỗ ngực bảo đảm.

"Cảm ơn Lý thúc." Mộ Tiêu Vân mặt mày hớn hở, "Lý thúc, tôi thật sự không biết phải cảm ơn thức như thế nào. Người đầu tiên là giúp tôi, cho tôi dũng khí đoạt lại bất động sản Mộ thị, hiện tại lại giúp tôi đối phó Mộ Hữu Thành, tôi cũng có rất nhiều điều muốn nói với thúc nhưng không biết phải nói như thế nào, tóm lại cảm ơn thúc, về sau ở trong công ty này, chỉ cần Mộ Tiêu Vân tôi còn làm chủ một ngày thì  Lý thúc chính là một người chủ khác, chúng ta cùng ngồi cùng ăn."

Nhìn bộ dáng Mộ Tiêu Vân thành thật, trong lòng Lý Đức Quân đương nhiên cao hứng, điều mà ông ta muốn chính là làm cho cậu toàn tâm toàn ý tin tưởng ông ta, đem công ty giao cho ông xử lý, như vậy chờ giải quyết xong Mộ Hữu Thành, kế tiếp chính là giải quyết thiếu niên này cũng đơn giản hơn nhiều. Hoặc là, lưu lại thiếu niên này để khống chế Mộ Hữu Thành, còn công ty vẫn như cũ do ông ta làm chủ.

"Tiêu Vân, đó là do ta không quen nhìn Mộ Hữu Thành bỏ vợ bỏ con, nếu hôm nay thay đổi thành người khác, ta cũng sẽ hỗ trợ, Lý thúc xem ngươi như cháu trai, trợ giúp cháu của mình sao ta lại cần cảm tạ được chứ."

"Vậy tôi đây đem phần cảm kích này giấu ở trong lòng. Lý thúc, ngài đi trước thông báo cho bọn họ mở hội nghị đi."

"Được."

Đợi Lý Đức Quân đắc ý dào dạt rời khỏi, Mộ Tiêu Vân lập tức gọi điện thoại cho Trần Cảnh Văn: "Huynh đệ, giúp một chút."

"Gấp cái gì?"

"Giúp ta tìm một người đủ tín nhiệm ở văn phòng ta trang bị máy theo dõi 24 giờ hợp với máy tính nhà ta."

"A?" Trần Cảnh Văn phát ra âm thanh nồng đậm hứng thú.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip